Chuyển sinh thành đệ thất...
Kenkyo na Circle Meru
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 3

Chương 80: Chiến đấu với Ghoul (2)

0 Bình luận - Độ dài: 1,522 từ - Cập nhật:

“Ơ kìa, chẳng phải là Lloyd, Sylpha với cả Ren sao? Gặp được mấy người ở chỗ này đúng là duyên phận ghê.”

Tao nhẹ nhàng nhảy xuống, tiếp đất uyển chuyển như mèo, khoanh tay cười tỉnh bơ như thể đã quen thuộc từ lâu.

“Còn cô, sao lại ở đây?”

“Đi diệt Ghoul chứ còn gì nữa. Chúng lảng vảng khắp nơi trong thành, nên tôi lần theo dấu vết thì phát hiện ra chúng ẩn náu dưới cống.”

Phản ứng của cô rất tự nhiên, không chút căng thẳng, như thể vừa đi dạo vừa tiện tay diệt quái.

À phải rồi.

Tao vốn nhận nhiệm vụ diệt Ghoul trước tụi tôi.

Xem ra cô ấy cũng lần theo manh mối rồi đến được đây giống tụi tôi.

“Ồ, một thiếu nữ ngoại quốc sao! Trang phục đáng yêu hết mức, thân hình mềm mại uyển chuyển phối hợp hài hòa với sức mạnh luyện tập tinh thuần! Hmmm, Tao-tan… chuẩn gu ta đấy!”

Jihriel thì thầm, mặt đỏ bừng, mắt long lanh trong cơn đắm đuối.

Chắc là lại bị dính đòn sắc đẹp nữa rồi…

Thôi kệ.

“Hmm, nếu Lloyd đã mò đến tận đây thì chắc chắn hang ổ của lũ Ghoul cũng không còn xa nữa rồi nhỉ?”

“Tôi thì không mong bị tin tưởng dữ vậy đâu.”

Giọng tôi đều đều, không phủ nhận cũng chẳng xác nhận, nhưng cũng chẳng cần, ânh mắt Tao đã như hiểu rõ tất cả.

“Hệ thống cống này nối liền với khắp thành phố. Nếu đã có thiệt hại xảy ra trong thành, thì khả năng tụi nó xuất phát từ đây là rất cao. Đúng như dự đoán của ngài Lloyd.”

“Nhưng trước tiên phải xử lý đám này đã!”

Ghoul đông ít nhất cũng hơn 30 con.

Với người bình thường thì là thảm họa, nhưng với những người ở đây, lại chẳng khác gì một bữa khai vị thỏa mãn.

“1, 2, 3… Nè Sylpha, muốn thi xem ai hạ được nhiều hơn không?”

Tao mỉm cười khiêu khích, nụ cười nửa đùa nửa thật đầy tự tin.

“Sau vụ lần trước, tôi đã khổ luyện rất nhiều đấy. Giờ là lúc để cho cô thấy thành quả.”

Khí tức bao quanh người cô trở nên khác hẳn, ngưng tụ, ổn định, và sắc bén như lưỡi dao tàng hình.

Thậm chí, bộ quần áo cô mặc vẫn sạch sẽ không tì vết, đến cả bụi cống cũng không dính vào được, chứng tỏ khí lực đã đạt đến mức đẩy lùi ngoại vật.

“Tôi không ngại thi đấu, nhưng…”

Sylpha liếc nhìn tôi, ánh mắt như muốn xác nhận điều gì đó.

Có lẽ cô đang cân nhắc liệu tôi có định giữ lại vài con Ghoul để làm thí nghiệm như lần trước không.

Tôi gật đầu, lần này, tôi cũng muốn quan sát cách Tao chiến đấu.

“Không sao đâu. Cứ thi đi, tôi sẽ đứng quan sát.”

“Hiểu rồi. Vậy thì tôi xin chấp nhận lời thách đấu.”

“Phải thế chứ! Nếu tôi thắng, cô phải thực hiện một điều ước của tôi đấy nhé.”

“Được thôi. Dù tôi không nghĩ mình sẽ thua trước mặt Lloyd-sama… Nhưng nếu chẳng may tôi thua, tôi sẽ mời cô một buổi trà chiều cùng Albert-sama.”

Tôi khẽ thở dài.

Này này, đừng lấy anh tôi ra làm phần thưởng như vậy chứ.

Tao là kiểu người sẵn sàng đùa giỡn với mọi thứ kể cả cảm xúc, chỉ cần đúng gu của cô ấy.

Nhưng…

Tao đặt 1 tay lên môi, nghĩ ngợi vài giây rồi lắc đầu:

“Cái đó cũng ổn, nhưng mà… Thôi quyết định rồi. Nếu tôi thắng, tôi muốn mượn Lloyd một chút. Đi hẹn hò nha, hẹn hò đàng hoàng đấy~”

Cô nàng nói rồi còn nháy mắt với tôi 1 cái “tách”.

“Có câu ‘Muốn bắn tướng, trước phải bắn ngựa’, mà. Albert-sama khó công phá quá, nên làm thân với Lloyd trước có khi là nước đi khôn ngoan đấy nhỉ. Fuhihi…”

Cô cười hì hì, giọng nhỏ đủ để ai cũng nghe rõ, cố ý hay vô thức thì không rõ.

Sylpha và Ren lập tức quay sang lườm cô với ánh mắt lạnh lẽo như băng phủ.

“Ồ… Dám đem Lloyd-sama ra để giở trò, gan to thật đấy. Được rồi. Tôi sẽ nghiêm túc mà cho cô biết thế nào là lễ độ.”

“Sylpha, cho em tham gia với nhé.”

Ren chỉ nói thế, nhưng khí tức toát ra như lưỡi dao cắt thẳng vào không khí.

Chẳng hiểu sao, cả 2 người họ bỗng tỏa ra sát khí nghiêm trọng hơn cả lũ quái vật đối diện.

“Mmm… Một thiếu niên được các mỹ nữ tranh giành ngay trước mắt ta… Thật là ganh tị không thể tha thứ được! Nhưng được tận mắt chứng kiến khung cảnh thần tiên này, đúng là đi theo Lloyd-sama không uổng công mà…!”

Jihriel rơi lệ máu, nghẹn ngào cảm động, còn tôi… vẫn đứng đó, không mấy quan tâm.

Thay vào đó, tôi bắt đầu thấy phấn khích.

“Thôi thì… bắt đầu chứ nhỉ?”

Vừa dứt lời của Sylpha, cả 3 đồng loạt lao vào đám Ghoul.

Cơn cuồng phong chính thức khởi động.

Đòn liên kích, kiếm pháp, và những đòn đánh hiểm hóc liên tục tung ra khiến bọn Ghoul bị quét sạch từng đợt.

“Tới đây nào——!”

Tao di chuyển xoay vòng như con vụ, vừa nện vừa đá, vừa lướt vừa hạ.

Đòn đánh tuy đơn giản nhưng nhịp độ dồn dập đến mức kinh ngạc.

Cái thân hình nhỏ nhắn kia lại có thể chứa đựng sức mạnh như vậy sao?

Cô nàng quét sạch bọn Ghoul như đang gặt lúa, hết lượt này đến lượt khác.

“Phù… ‘Xa Luân Liên Băng’!”

Chiêu thức lần này đã khác.

Cô ấy đã biết cách phối hợp khéo léo giữa âm và dương trong khí thuật, tạo ra lực phản đẩy cực mạnh khi chuyển đổi đúng lúc giữa hai dòng khí.

Nếu lệch nhịp, có thể bị phản lực thổi bay, nhưng Tao thì hoàn toàn làm chủ.

Nghe thú vị thật.

Có khi tôi cũng nên thử áp dụng.

“…Cô khá lên nhiều rồi đó, Tao. Nhưng tôi cũng không còn là mình của lần trước đâu.”

Sylpha lẩm bẩm, rồi lặng lẽ tiếp tục xông lên.

Vì muốn công bằng, cô không dùng kiếm ánh sáng.

Nhưng kỹ thuật song kiếm của cô vẫn sắc như dao cạo.

Chỉ cần 2 thanh kiếm đó thôi cũng đủ để nghiền nát cả đám Ghoul, không cần dựa vào ma thuật.

“…Xin lỗi, nhưng hãy chết đi.”

Ren thì vẫn như cũ, lặng lẽ, tàn nhẫn, chính xác.

Không cần rực rỡ, không cần phô trương.

Cô di chuyển như bóng ma, mỗi đòn đều là kết thúc.

3 người, 3 phong cách phối hợp gần như hoàn hảo.

Chỉ còn vài con Ghoul là xong.

“Tuyệt thật. Còn có mấy con nữa là xong hết rồi.”

“Nhưng thưa Lloyd-sama, hình như mấy cô ấy đang chật vật với con cuối cùng thì phải.”

“Con đó trông có vẻ khác biệt hẳn so với phần còn lại. Ta cảm thấy có chút… trí tuệ.”

Quả đúng như vậy.

Con Ghoul đó không chỉ mạnh hơn mà còn biết cân nhắc, tránh né, giữ thế phòng thủ hợp lý, thậm chí… nó còn tìm đường rút lui.

Ngay cả Ren cũng không hạ được nó bằng đánh lén.

“Nó sẽ chạy mất đấy!”

“Hiện tại cả 3 người đều tiêu diệt được số lượng ngang nhau. Ai giết được con cuối sẽ thắng!”

“Khốn kiếp… Nó nhanh quá…!?”

Con Ghoul lướt qua đòn tấn công, chuẩn bị chui vào đường hầm.

—Thú vị thật.

Xin lỗi nhé mọi người, để tôi ra tay một chút.

Phong ấn ma lực.

Tôi cắt toàn bộ khí tức, từ từ tiếp cận, đồng thời tích trữ khí lực.

Sau đó chuyển khí từ âm sang dương, cảm giác năng lượng dâng trào vượt ngoài dự tính.

Suýt bị hất văng, nhưng tôi kịp ghìm chân giữ thăng bằng, lách ra sau lưng nó.

“——!? Ngươi…!”

Nó vừa quay lại, tôi đã tung đòn.

Chuyển khí sang dương lần nữa, tôi lao tới.

Ngay trong không trung, tôi triệu hồi Quang Vũ, tạo kiếm ánh sáng, lần này cũng được tôi cường hóa bằng độc thuộc tính Thánh.

Con Ghoul vội vàng thủ thế, nhưng tôi đã lách qua và chém thẳng.

“Guooooooooh!?”

Tiếng gào cuối cùng vang lên.

Cơ thể nó tan rã thành tro bụi.

Bước chân học từ Tao.

Kiếm pháp học từ Sylpha.

Kỹ thuật ẩn thân từ Ren.

Thông qua Chuyển Tả, tôi mô phỏng chuyển động của cả ba, phối hợp tạo nên một đòn hoàn hảo.

Kết quả cũng khá ổn.

“Chủ… nhân… xin thứ… lỗ… gufuh—”

Nó thều thào được 1 câu rồi biến mất hoàn toàn.

Ồ, nó biết nói à?

Tiếc thật.

Biết vậy để nó nói hết rồi hãy ra tay cũng được.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận