Chuyển sinh thành đệ thất...
Kenkyo na Circle Meru
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 3

Chương 78: Tiến sâu vào cống ngầm

0 Bình luận - Độ dài: 1,314 từ - Cập nhật:

Lần theo dấu vết trong cống được một đoạn, bọn tôi bất ngờ tiến vào một khoảng không khổng lồ nằm sâu dưới lòng đất.

Có vẻ nơi đây nằm ngay dưới trung tâm thành phố.

Khắp nơi là những miệng hố lớn, nơi các dòng nước cống từ nhiều hướng đổ về, tạo thành một ngã ba giao nhau.

“Nơi này có vẻ có nhiều chỗ để ẩn nấp lắm.”

“Ừ, cảm giác như có thứ gì đang rình rập ở quanh đây.”

Rất nhiều dấu vết kỳ lạ vương vãi khắp nơi, chứng tỏ có sinh vật nào đó đã lui tới thường xuyên.

Chắc chắn đây chính là hang ổ mà lũ ma vật chọn làm căn cứ.

“Thử lôi chúng ra xem sao.”

Tôi bình thản niệm chú, không vội vàng nhưng đầy chắc chắn.

『Dương Quang』.

Một quả cầu ánh sáng từ từ bay lên, chiếu rọi khắp không gian phía trên đầu.

Đây là một loại ma thuật thần thánh tạo ra nguồn sáng khổng lồ treo lơ lửng trên cao.

Thông thường, bật đèn giữa chốn tối tăm sẽ khiến bản thân dễ bị tập kích, nhưng 『Dương Quang』 lại có hiệu ứng công kích, nên đám ma vật sẽ khó lòng tiếp cận hơn.

Tựa như ánh mặt trời giữa ban ngày, bóng tối quanh tôi lập tức tan biến.

“Chuh—!?”

Lũ chuột trốn trong các ngóc ngách lập tức hoảng loạn bỏ chạy, nhưng số không kịp thoát thân liền ngã rạp xuống, rồi bốc hơi tan biến.

“Ánh sáng này… là Ma Thuật Thần Thánh sao? Ngài Lloyd, ngài đến nhà thờ mới có vài hôm mà đã học được thế này rồi sao? Quả thật không ngoài mong đợi!”

“Lloyd giỏi quá! Ánh sáng đang làm sạch cả rác rưởi dưới cống luôn kìa!”

Đám bùn đất khô cứng đóng két trên tường cũng từ từ rã ra thành bụi như cát.

Tôi quan sát hiện tượng với ánh mắt trầm tĩnh, trong đầu chợt nghĩ  ma thuật thần thánh thế này mà dùng lau nhà chắc tiện phải biết.

“Này Jihriel, chuột và bùn đâu phải ma vật, sao lại bị thiêu rụi?”

“『Dương Quang』 là ánh sáng thánh khiết, có khả năng tịnh hoá điều ô uế. Chuột và bùn cống vốn mang hình ảnh biểu trưng cho sự dơ bẩn, nên bị ánh sáng xóa bỏ cũng hợp lý thôi. …Tuy nhiên, phạm vi và sức mạnh thế này thì đúng là bất thường. Không hổ danh ngài Lloyd, lượng ma lực thật phi phàm.”

“Nhưng nếu lúc nào cũng chiếu thứ ánh sáng khủng khiếp này thì lũ ma vật nào dám lại gần nữa chứ.”

Grimo nhận xét nửa đùa nửa thật, nhưng trong mắt gã vẫn lộ rõ vẻ đề phòng.

Lúc tôi đang cân nhắc nên tiếp tục như thế nào thì Shiro bất ngờ nhảy ra đứng trước mặt tôi.

“Gâu!”

“Ờ ờ, hiểu rồi… Lloyd-sama, Shiro nó bảo sẽ đi tìm ma vật về đấy.”

“Thế hả? Vậy nhờ cậu nhé, Shiro.”

“Gâu gâu!”

Shiro gật đầu một cách đầy tự hào, rồi lao thẳng vào một trong các đường hầm, dáng vẻ như đang thực hiện nhiệm vụ quan trọng bậc nhất.

Chưa đầy một lúc, từ nơi Shiro chạy vào bỗng vọng ra những âm thanh kỳ lạ.

Và rồi một bầy chuột khổng lồ ào ạt chui ra từ đường hầm, nối đuôi nhau chạy tán loạn.

“Gâu! Gâu gâu gâu!”

Shiro chắc vừa dồn đám này lại rồi đẩy ra đây.

Nhưng vừa lộ diện, cả bầy liền bị ánh sáng từ 『Dương Quang』 thiêu cháy từng con một.

“Chuh—!?”

Chúng bốc hơi chỉ trong tích tắc.

Hiệu quả thật kinh hoàng.

Cả một đàn chuột đông như tuyết lở bị xóa sổ không còn dấu vết.

“Kyaun…”

Shiro rên lên một tiếng thất vọng, cái đuôi cụp xuống như thể công lao vừa rồi bị phí phạm.

“Không sao đâu, Shiro. Lần tới nhớ tìm thứ bự hơn nhé.”

“Gâu!”

Được tôi vỗ nhẹ và an ủi, Shiro lập tức lấy lại tinh thần, hăng hái nhảy tót vào đường hầm khác như muốn chuộc lại sai sót.

『Dương Quang』 đúng là tiện thật, chỉ tội hơi quá tay…

Thôi thì cứ coi như đang dọn dẹp cống vậy.

“Lloyd-sama, có thêm đợt nữa rồi!”

Lần này, bên cạnh chuột còn có cả Slime, ma vật dạng chất lỏng.

Xem ra lần này Shiro đã dẫn về được “hàng chuẩn” rồi.

Tuy chưa thấy bóng dáng Ghoul đâu, nhưng thế này là đủ để thí nghiệm.

Khi ánh sáng quét qua, bầy chuột lập tức tan biến.

Còn Slime thì khựng lại, không dám tiến lên gần nữa.

“Hi… gih…?”

Chúng bắt đầu lùi lại, quay đầu chạy về phía Shiro.

Shiro không bỏ lỡ cơ hội, lập tức vung vuốt xé rách mấy con Slime, ra tay không hề nương nhẹ.

Nhưng bọn chúng dù rách toạc vẫn ngoan cố bò tiếp, không chút để tâm.

Slime vốn nổi tiếng về khả năng hồi phục, chỉ cần không tiêu diệt hoàn toàn là sẽ tái tạo tức thì.

“Lloyd! Bọn Slime đang bỏ chạy kìa!”

“…Được rồi, vậy mình chặn đường rút của chúng vậy.”

Tôi nâng tay niệm chú, giọng điềm tĩnh nhưng không giấu được sự nghiêm túc.

Hỏa hệ ma thuật,『Viêm Ngục Kết Giới』.

Một vòng lửa bốc lên, bao vây bọn Slime trong biển lửa.

“Pigi! Pigi!”

Chúng rít lên thảm thiết.

Bị lửa bao quanh, lối thoát bị bịt kín, lũ Slime dần bị dồn vào góc.

Tôi ra hiệu cho 『Dương Quang』 hạ thấp xuống.

Khi ánh sáng tiếp xúc, bọn Slime bắt đầu run rẩy, dần dần lịm xuống.

Chúng vẫn cố gắng hồi phục, nhưng ánh sáng thánh liên tục thiêu đốt, khiến mỗi lần tái tạo lại là mỗi lần tổn hại.

Cuối cùng, bọn Slime hoàn toàn bất động, rồi tan thành tro bụi.

“Thì ra 『Dương Quang』 không chỉ đuổi ma vật, mà còn giết được chúng nữa. Một ma thuật có thể công kích diện rộng mà không làm hại đồng đội… đúng là hiếm có khó tìm.”

Thường thì ma thuật diện rộng sẽ gây sát thương lan cả vào phe mình.

Nhưng 『Dương Quang』 lại không ảnh hưởng tới đồng minh, đã thế còn liên tục công kích, rất hữu dụng để phòng thủ bất ngờ.

Chỉ tiếc là nó hơi bắt mắt một tí, nhưng hiệu quả thì miễn chê.

“『Dương Quang』 vốn dĩ không có công năng tấn công… Vậy mà ngài Lloyd lại tận dụng nó kiểu ‘nướng từ từ lửa nhỏ’ thế này… Thật là… ma quỷ! Ngài đúng là đáng sợ…”

“Heh, cách giết kiểu này thiệt làm lông tóc dựng đứng. Còn Slime thì… chậc, tội nghiệp ghê.”

Jihriel và Grimo rùng mình đồng loạt, giọng nói tuy cố giữ bình thản nhưng ánh mắt thì chẳng giấu nổi sự khiếp sợ.

Tôi im lặng một lúc, không chắc là nên thấy tự hào hay tự trách.

“Lloyd-sama…”

Bỗng Sylpha lên tiếng, giọng trầm thấp và ánh mắt nghiêm trọng.

Ánh mắt cô hướng thẳng về phía hầm tối sâu hun hút phía trước.

Tôi cũng lập tức cảm nhận được luồng khí tức mạnh mẽ quen thuộc từ nơi đó chính là thứ bọn tôi lần theo từ đầu đến giờ.

Lạch cạch.

Một tiếng động khô khốc vang lên, rồi từ trong bóng tối, một bóng người bước ra.

Khuôn mặt xanh xám như xác chết, làn da lở loét, đôi mắt đỏ rực, răng nanh nhọn hoắt…

—Không sai được, Ghoul.

“U… Uu…”

Nó gầm gừ, nhe nanh hung tợn, ánh mắt đỏ ngầu khóa chặt vào bọn tôi.

Xem ra, kẻ chính mà chúng tôi chờ đợi cuối cùng cũng chịu lộ diện rồi.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận