I’ll Become a Villainess...
Ookido Izumi Hayase Jun- 1 - 199
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- 200 - 299
- 300 - 399
- 400 - 499
- 500 - 599
- 600 - 634
- Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
198
Đã vài tiếng trôi qua kể từ khi gã đàn ông kia quát tháo, thô bạo đẩy chúng tôi vào đây.
Mùi hôi thối vẫn kinh khủng như mọi khi. Nó làm tôi nhớ đến ngôi làng nghèo khổ. Một nơi bẩn thỉu, đầy rẫy những tiếng la hét điên cuồng, mùi xú uế nồng nặc xộc thẳng vào mũi, một nơi tràn ngập tuyệt vọng. Bảo tìm thấy hy vọng ở chỗ này thì gần như là điều không thể.
Phil bị nhốt vào một nhà giam khác với chúng tôi. Hình như những người được chọn làm trò mua vui sẽ bị đưa đến một nơi đặc biệt. Tôi không rõ nơi đó sạch sẽ hay dơ bẩn hơn đây, nhưng chắc là sẽ sạch hơn.
“Cậu ấy… chắc chết mất thôi.”
Mill lẩm bẩm, mắt vô định nhìn xuống đất. Ruby ngồi cạnh cậu ta vẫn không hề phản ứng.
...Dù buồn nhưng tôi biết chắc cậu ấy sẽ chết một trăm phần trăm. Với sức lực đó, làm sao có thể địch lại một con sư tử đang đói chứ.
Không biết từ khi nào, tôi có thể ước lượng được sức mạnh của đối phương chỉ bằng một cái nhìn. Tôi biết đôi mắt của mình có chút đặc biệt nhờ khả năng đọc nhanh, nhưng không ngờ lại còn có thể làm được cả chuyện này. Ông Will cũng từng kinh ngạc về đôi mắt của tôi, nhưng vì với tôi đây là điều hiển nhiên nên tôi chưa bao giờ nghĩ nó có gì đáng kinh ngạc cả.
Trong số những người tôi vừa quan sát lướt qua, có lẽ người mạnh nhất là gã đàn ông đầu trọc vẫn chưa rõ tên kia. Hắn ta chắc chắn không phải kẻ tầm thường. Bởi vì khi hắn đi, không hề có tiếng bước chân. Chỉ những kẻ được huấn luyện kỹ càng mới có thể làm được điều đó.
Nếu tôi đoán không lầm, hắn ta hẳn là một sát thủ.
“Tôi rồi cũng chết thôi sao?”
Mill lại cất tiếng, giọng yếu ớt đến thảm thương.
Đúng là một gã đàn ông yếu ớt. Trong tình cảnh này thì suy nghĩ như vậy cũng dễ hiểu thôi, nhưng nếu cứ giữ cái suy nghĩ đó thì ngay cả một ác nữ cũng chẳng thèm để mắt tới đâu. Ác nữ bọn tôi ấy à, chỉ quan tâm đến những kẻ mạnh mà thôi.
“Sẽ không chết đâu.”
Tôi nói bằng giọng trầm thấp. Nghe lời tôi, Mill khẽ nhướng mày, tỏ vẻ phản ứng.
“Tôi sẽ sống sót, còn các người thì sẽ chết ở đây thôi.”
“Cậu có tự tin rằng mình sẽ sống sót trong trận chiến này không?”
“Tự tin hay không thì tôi cũng chỉ có một lựa chọn duy nhất là sống sót mà thôi.”
“Hừ, đúng là còn trẻ con.”
Hắn ta cười khẩy câu trả lời của tôi, rồi bắt đầu nhen nhóm chút địch ý.
Chà, có lẽ đối với bọn họ, lời nói của một thằng nhóc như tôi chỉ tổ gây khó chịu... Thế nhưng, ngay từ đầu tôi đã không có cái lựa chọn là chết rồi.
Càng đối mặt với nghịch cảnh, tôi sẽ càng trở nên mạnh mẽ hơn. Ác nữ không phải là như thế sao? Luôn tìm mọi cách thoát khỏi những tình huống hiểm nghèo để khiến nữ chính phải đau đầu.
“Vậy thì, sao cậu không thay thế tôi?”
Mill đột nhiên nói, giọng trầm và lạnh lùng. Không khí xung quanh chợt trở nên căng thẳng.
“Tôi ư?”
Ồ, một cơ hội tuyệt vời để làm điều đó sao!
Tôi không muốn lãng phí dù chỉ một chút thời gian. Tôi muốn được Quốc vương của đất nước này để mắt tới càng sớm càng tốt.
“Đúng vậy.”
“Chuyện đó có thể sao?”
Chắc hẳn cậu ta không ngờ tôi sẽ đáp lại như vậy. Mill hơi mở to mắt, đơ người ra. Ruby, người nãy giờ vẫn giữ vẻ mặt vô cảm, cũng khẽ liếc nhìn tôi.
Đối với cậu ta mà nói, việc một thiếu niên trẻ hơn mình nhiều lại tình nguyện đi tìm cái chết thì chẳng khác gì tự sát.


0 Bình luận