I’ll Become a Villainess...
Ookido Izumi Hayase Jun- 1 - 199
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- 200 - 299
- 300 - 399
- 400 - 499
- 500 - 599
- 600 - 634
- Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Có lẽ vì khóc quá mệt, Jill đã ngủ thiếp đi.
“Alicia, cảm ơn con.”
Ông lão Will vừa nói vừa xoa đầu tôi như mọi khi.
Ôi chao, con có làm gì đâu mà được cảm ơn chứ.
“Con chỉ toàn nói những lời khó nghe thôi mà.”
“Nhưng đó lại là sự thật.”
“Nếu là người như Thánh nữ, con nghĩ họ sẽ không nói như vậy đâu.”
Nghe tôi nói vậy, ông Will nhíu mắt cười.
“Nếu là lời của người như Thánh nữ, ta e là Jill sẽ không thể hiểu thấu đâu.”
Vậy là, con đã thắng cả Liz sao?
…Chưa đấu đã nghĩ đến thắng thua, thật là ngớ ngẩn mà.
“À! Nhân tiện, con đã dùng được ma pháp làm sạch đồ bẩn rồi đó!”
Ông Will cứng đờ người.
Dù không nhìn thấy mắt, tôi cũng biết ông đang rất đỗi ngạc nhiên.
Chẳng lẽ khoe mình dùng được ma pháp trước mặt người không dùng được ma pháp là thất lễ sao?
Nhưng ông Will đâu phải người dễ nổi giận vì chuyện nhỏ nhặt như vậy chứ…
“Alicia, năm nay con bao nhiêu tuổi rồi?”
“Con mười tuổi ạ.”
Sao tự dưng ông lại hỏi tuổi con chứ?
Ông Will chống tay lên cằm, vẻ mặt đầy suy tư. Không biết có chuyện gì vậy nhỉ?
“Ông Will? Ông có sao không ạ?”
“À, không. Mà này Alicia, con có thể sử dụng ma pháp đó ngay bây giờ được không?”
“Vâng ạ. Con làm ở đâu ạ?”
“Con có thể làm sạch cả căn phòng này không?”
“Con sẽ thử ạ.”
Tôi hình dung việc làm sạch mọi ngóc ngách của căn phòng này.
Bình thường tôi nhắm mắt khi hình dung, nhưng liệu mở mắt ra có được không nhỉ?
Thật ra, tôi sợ thất bại nên mới nhắm mắt.
Nhưng tôi cũng muốn nhìn thấy mình thi triển ma pháp.
Tôi mở mắt và búng ngón tay.
Tôi hình dung căn phòng này sẽ không còn một vết bẩn hay hạt bụi nào.
Ngay lập tức, căn phòng được bao phủ bởi thứ ánh sáng lấp lánh như cực quang.
Đẹp quá đi mất. Lấp lánh và tuyệt vời…
Những chiếc ghế, bàn, và cả giường đều được bao phủ bởi ánh sáng cực quang đó.
Và rồi, nó từ từ biến mất. Tôi có thể làm được chuyện này sao…
Tôi tự mình ngạc nhiên về điều mình vừa làm. Chuyện này tự khen mình một chút cũng được mà nhỉ?
Căn phòng thay đổi đến không thể nhận ra. Cứ như phòng ban nãy là một lời nói dối vậy.
Cửa sổ ố vàng bẩn thỉu, trần nhà đầy bụi, sàn nhà dơ đến không chịu nổi giờ đều sáng bóng.
Chỉ làm sạch phòng thôi mà không khí lại thay đổi đến vậy.
Cứ như không khí đặc quánh ban nãy đã được thay bằng không khí trong lành vậy.
“Không khí thật trong lành. Không khí nặng nề và u ám đã trở nên nhẹ nhàng và tươi sáng. Thật tuyệt vời!”
Ông Will nói vậy và khen ngợi tôi.
Được ông Will khen ngợi thật sự rất vui.
Hôm nay chắc chắn con sẽ có một giấc mơ đẹp.


0 Bình luận