I’ll Become a Villainess...
Ookido Izumi Hayase Jun- 1 - 199
- Chương 1
- Chương 2
- Chương 3
- Chương 4
- Chương 5
- Chương 6
- Chương 7
- Chương 8
- Chương 9
- Chương 10
- Chương 11
- Chương 12
- Chương 13
- Chương 14
- Chương 15
- Chương 16
- Chương 17
- Chương 18
- Chương 19
- Chương 20
- Chương 21
- Chương 22
- Chương 23
- Chương 24
- Chương 25
- Chương 26
- Chương 27
- Chương 28
- Chương 29
- Chương 30
- Chương 31
- Chương 32
- Chương 33
- Chương 34
- Chương 35
- Chương 36
- Chương 37
- Chương 38
- Chương 39
- Chương 40
- Chương 41
- Chương 42
- Chương 43
- Chương 44
- Chương 45
- Chương 46
- Chương 47
- Chương 48
- Chương 49
- Chương 50
- Chương 51
- Chương 52
- Chương 53
- Chương 54
- Chương 55
- Chương 56
- Chương 57
- Chương 58
- Chương 59
- Chương 60
- Chương 61
- Chương 62
- Chương 63
- Chương 64
- Chương 65
- Chương 66
- Chương 67
- Chương 68
- Chương 69
- Chương 70
- Chương 71
- Chương 72
- Chương 73
- Chương 74
- Chương 75
- Chương 76
- Chương 77
- Chương 78
- Chương 79
- Chương 80
- Chương 81
- Chương 82
- Chương 83
- Chương 84
- Chương 85
- Chương 86
- Chương 87
- Chương 88
- Chương 89
- Chương 90
- Chương 91
- Chương 92
- Chương 93
- Chương 94
- Chương 95
- Chương 96
- Chương 97
- Chương 98
- Chương 99
- Chương 100
- Chương 101
- Chương 102
- Chương 103
- Chương 104
- Chương 105
- Chương 106
- Chương 107
- Chương 108
- Chương 109
- Chương 110
- Chương 111
- Chương 112
- Chương 113
- Chương 114
- Chương 115
- Chương 116
- Chương 117
- Chương 118
- Chương 119
- Chương 120
- Chương 121
- Chương 122
- Chương 123
- Chương 124
- Chương 125
- Chương 126
- Chương 127
- Chương 128
- Chương 129
- Chương 130
- Chương 131
- Chương 132
- Chương 133
- Chương 134
- Chương 135
- Chương 136
- Chương 137
- Chương 138
- Chương 139
- Chương 140
- Chương 141
- Chương 142
- Chương 143
- Chương 144
- Chương 145
- Chương 146
- Chương 147
- Chương 148
- Chương 149
- Chương 150
- Chương 151
- Chương 152
- Chương 153
- Chương 154
- Chương 155
- Chương 156
- Chương 157
- Chương 158
- Chương 159
- Chương 160
- Chương 161
- Chương 162
- Chương 163
- Chương 164
- Chương 165
- Chương 166
- Chương 167
- Chương 168
- Chương 169
- Chương 170
- Chương 171
- Chương 172
- Chương 173
- Chương 174
- Chương 175
- Chương 176
- Chương 177
- Chương 178
- Chương 179
- Chương 180
- Chương 181
- Chương 182
- Chương 183
- Chương 184
- Chương 185
- Chương 186
- Chương 187
- Chương 188
- Chương 189
- Chương 190
- Chương 191
- Chương 192
- Chương 193
- Chương 194
- Chương 195
- Chương 196
- Chương 197
- Chương 198
- Chương 199
- 200 - 299
- 300 - 399
- 400 - 499
- 500 - 599
- 600 - 634
- Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
197
197
Một người đàn ông trẻ tuổi, vẻ mặt nghiêm nghị, đeo kính đứng sừng sững ở đó.
...Trang phục của người này có vẻ hơi giống vest. Chẳng biết là thường phục hay lễ phục nữa. Mà nghĩ kỹ lại thì, cái thế giới trong game Otome này đúng là kỳ lạ thật đấy.
“Đây là đâu?”
“Đây là tầng hầm của đấu trường tại vương quốc Lavar.”
Người đàn ông đáp lời Finn không chút chần chừ.
Sao lại là đấu trường chứ...? Tôi nhận ra gương mặt ai nấy đều biến sắc.
À, ra là vậy. Chúng tôi đã bị trục xuất khỏi đất nước. Nghĩa là, mạng sống của chúng tôi chẳng đáng một xu. Chẳng lẽ chúng tôi sẽ trở thành trò tiêu khiển cho quốc gia này ư?
“Phải rồi, sáng mai, ngươi sẽ phải chiến đấu.”
Vừa nói dứt lời, gã đàn ông nở nụ cười ghê rợn rồi chỉ thẳng vào Finn.
Đồng tử Finn giãn ra, chỉ biết trân trân nhìn ngón tay của gã đàn ông, đứng chết trân.
Khoan đã, vừa mới đến nơi đã phải chiến đấu thì làm gì còn sức lực nữa, chết là cái chắc rồi! Dù còn tùy thuộc vào đối thủ là ai nữa...
“Đối thủ của ngươi là... một con sư tử đói thì sao?”
Hắn ta đang nói cái gì vậy? Sư tử ư? Mấy con? To cỡ nào? Giới tính là gì?
Đầu óốc tôi quay cuồng, không thể nào sắp xếp lại được mớ suy nghĩ hỗn độn. Bất chợt đối mặt với thực tế này khiến tôi có chút bàng hoàng. Dù biết bị trục xuất khỏi đất nước không phải chuyện đơn giản, nhưng tình hình này có vẻ còn tệ hơn nhiều...
Nếu tôi không ăn mặc thế này thì có được ưu đãi hơn không nhỉ? Không, trước đó, nếu thân phận quý tộc bị bại lộ thì có khi đã bị đưa đi bằng cỗ xe ngựa khác rồi.
Thôi, nghĩ mấy chuyện đã rồi cũng chẳng ích gì.
“Sáng... mai ư?”
“Yên tâm đi. Ngươi có thể ăn uống no nê tùy thích.”
“Kh-khoan đã... Không thể dời lại một chút sao?”
“Không được.”
“...Để rèn luyện, và, và chuẩn bị tinh thần...”
Finn lắp bắp nói, ánh mắt đầy sợ hãi.
“Hơn nữa, hơn nữa, ta là người lớn tuổi nhất trong nhóm này. Vì, vì vậy ta cần thời gian.”
Anh ta bám víu vào gã đàn ông như thể đang van vỉ thần linh.
Trái ngược với Finn, gã đàn ông nhìn anh ta bằng ánh mắt lạnh lẽo đến đáng sợ.
Không phải hắn ta không có trái tim, mà tôi thực sự cảm nhận được rằng hắn ta chỉ coi chúng tôi như những món hàng để kinh doanh.
“Này, làm ơn, chỉ một chút thôi...”
“Thân phận tội nhân mà dám mở miệng sao? Bọn ngươi đã bị vứt bỏ rồi. Ít nhất hãy trở thành thức ăn cho sư tử và làm chút việc có ích đi.”
Gã đàn ông nói vậy, một tay mạnh bạo bịt miệng Finn.
Mắt Finn mở to, ươn ướt, tôi nhận ra những lời nói sắc như dao đó đã đâm thẳng vào anh ta.
...Hắn ta đã nói ra suy nghĩ thật lòng rồi. Dù sao thì, đây cũng là một thử thách khá khắc nghiệt. Đây cũng là một thử thách để trở thành Ác nữ mà, đúng không...?
Liệu trong truyền thuyết có ghi là tôi suýt trở thành thức ăn cho sư tử không nhỉ?
Được thôi. Cứ thế đi. Tôi nhất định sẽ sống sót khỏi nơi này.
Tôi nhếch nhẹ khóe môi, hạ quyết tâm.


0 Bình luận