Thứ Năm, ngày 27 tháng 2.
Chiến thắng trước Hoàng tử Edward đã diễn ra cuối tuần trước. Kể từ hôm ấy, Tachibana Masatsugu vẫn luôn ở lại Đồn Kiểm soát Hakone.
Hakone là nơi đồn trú của Quân đoàn Tokaido. Và chàng đang giữ vai trò chỉ huy quân đoàn ấy.
Hôm nay, chàng vẫn tiếp tục thực hiện nhiệm vụ của mình.
— D-dạ, rất hân hạnh được gặp ngài, Tachibana-sama. Tên thần là Shungo, thứ nam của Akigase Shouzan ạ.
— Ta đã nghe chị ngươi nhắc đến ngươi rồi. Với thân phận kỵ sĩ tập sự, lại được đề cử lên làm kỵ sĩ lãnh chúa, lần này ngươi được điều đến Đồn Kiểm soát Hakone… đúng không?
— Dạ phải. Mấy hôm trước, thần vừa mới được—à không, sự kế thừa của 《Minh Văn》 đã thành hiện thực.
Có lẽ cậu ta vẫn chưa quen với cách nói chuyện của một kỵ sĩ.
Cậu ta vội vàng sửa lại lời mình, trông có vẻ khá luống cuống. Người mà Masatsugu đang đối mặt trong văn phòng chỉ huy là một thiếu niên chiến binh mười ba tuổi.
Đó là một cậu bé khôi ngô, má hồng hào, trông khá giống người chị gái Rikka của mình.
Cậu đang khoác trên mình bộ quân phục sĩ quan mới tinh. Nghe nói, cậu vừa mới bắt đầu con đường binh nghiệp, với ý định cố gắng trở thành một kỵ sĩ lãnh chúa, xứng đáng là con trai của gia đình Akigase, một dòng tộc quân sự danh tiếng.
Họ đã gửi người con trai thứ hai của mình đến Hakone, một tiền tuyến.
Đúng như dự đoán, đây là một chính sách huấn luyện xứng đáng với danh hiệu “con cháu nhà võ” của cha con nhà Akigase.
À mà, chàng còn nghe nói, người con trai cả năm nay mười lăm tuổi, sẽ cố gắng học tập trước, sau này sẽ hỗ trợ chị mình với tư cách một văn quan.
— Một kỵ sĩ lãnh chúa tân binh với sức mạnh chiến đấu chưa quá 20 điểm thì— ngươi đã từng là kỵ sĩ tập sự của một cựu binh dày dặn kinh nghiệm và sức mạnh chiến đấu, và được ông ấy huấn luyện cho. Đó dường như là thông lệ của Quân đoàn Tokaido. Chị ngươi đã yêu cầu ta giao ngươi cho một kỵ sĩ lãnh chúa đặc biệt nghiêm khắc. Vậy thì, ai là lựa chọn tốt đây nhỉ…?
Trước lời lẩm bẩm của Masatsugu, thứ nam nhà Akigase nín thở.
Giữa cậu và “nhân vật chủ chốt trong cuộc tái chiếm Hakone” là một chiếc bàn làm việc đồ sộ và khoảng cách ước chừng ba mét.
Và ánh mắt cậu nhìn Masatsugu tràn đầy sự kính trọng và ngưỡng mộ.
Cậu thành thật ngưỡng mộ người đàn ông có thể là hóa thân của Hijikata Toshizou. Cậu có vẻ là một người trung thực, chưa bị cuộc đời mài mòn quá nhiều. Nếu vậy thì…
— Hatsune đang dưới trướng ta… nhưng liệu ta có thể thêm một người nữa không?
— ――!?
Cậu bé nhà Akigase liền đứng thẳng người, nhưng một tia mong đợi vẫn hiện rõ trong mắt.
Sức mạnh chiến đấu của cậu vẫn chưa đến 20. Không giống như Hatsune, người đã thể hiện một năng lực phi thường ngay từ đầu, nói cách khác là 72 điểm sức mạnh chiến đấu, thật khó để nói cậu là một người tài năng vào thời điểm hiện tại.
…Nhưng nếu giữ cậu ta bên mình, cậu ta có thể giúp bổ sung Tinh Hồn Lực trong trường hợp khẩn cấp.
『Tachibana Masatsugu không thể bổ sung Tinh Hồn Lực theo cách thông thường』
Đó là một bí mật tối mật. Tuy nhiên, cậu bé này là người thân của gia đình Akigase và có vẻ có tính cách trung thực. Nếu chàng giữ cậu ta như một phương án dự phòng trong trường hợp khẩn cấp…
Khi Masatsugu nảy sinh ý nghĩ bất chợt ấy,
— Masatsugu-sama. Ngoài việc là Thị Đồng tạm thời của Hakone, nếu Rikka-sama yêu cầu, ngài phải lập tức đi bất cứ nơi nào ở Nhật Bản. Ngay cả khi ngài trông nom Shungo-sama theo ý muốn, ngài rất có thể sẽ không thể chăm sóc cậu ấy đầy đủ.
Chàng bị thuyết phục nhẹ nhàng bởi vị chủ nhân nữ duy nhất của mình.
Hoàng Nữ Shiori. Nàng cũng là chủ nhân của Ifrit ―― 《Tứ Thần》 bảo vệ Đồn Kiểm soát Hakone. Nàng đang ngồi trên ghế sofa dành cho khách và chứng kiến cuộc phỏng vấn.
Thứ nam nhà Akigase rất căng thẳng trước vẻ đẹp của vị Hoàng Nữ.
— Quả nhiên, để phù hợp với ý muốn của Rikka-sama, việc Shungo-sama được một vị cựu binh thích hợp trông nom sẽ phải đợi thôi.
— …Ta hiểu rồi. Ta đã thiển cận.
— Không. Là thiếp đã nói điều quá đường đột.
Vị công chúa tóc bạch kim duyên dáng khiêm tốn cúi đầu.
Tuy nhiên, Masatsugu không bỏ sót một chi tiết nào: ánh mắt của công chúa, vốn luôn đoan trang hoàn hảo, lại sắc bén như thể đang chỉ trích kẻ phục sinh vô lễ…
Ngay sau khi cậu bé rời khỏi phòng, Masatsugu lập tức nói với chủ nhân của mình.
— Công chúa. Một chiến binh cấp thấp như cậu ta thì không có vấn đề gì chứ…?
— K-không. Ngay cả khi cậu ấy là huyết thống của Rikka-sama, chúng ta không thể biết liệu cậu ấy có phải là người có thể giữ bí mật hay không. Hơn nữa, ngay cả một cậu bé rất trẻ như vậy cũng không thể là “loại bạn đời đó” của Masatsugu-sama――!
— “Loại đó” nghĩa là gì?
— Ý thiếp là, ngủ cùng nhau, sưởi ấm cơ thể Masatsugu-sama―― á, ngài đang khiến thiếp nói ra những điều gì thế này!?
Không chỉ tinh tế, thông minh và có linh lực, nàng còn là cô gái xinh đẹp nhất Nhật Bản.
Hơn nữa, nàng là một bậc thầy trong việc giả vờ ngây thơ. Tuy nhiên, Điện hạ Hoàng Nữ đã hoảng loạn trước Masatsugu, và lộ ra vẻ luống cuống điển hình của một cô gái trẻ.
Hiện tại, Shiori này được gọi là 『Thần Hộ Mệnh của Hakone』.
Pháo đài bất khả xâm phạm Đồn Kiểm soát Hakone bao gồm bốn căn cứ Thần đạo địa phương. Cụ thể là: căn cứ Thần đạo địa phương thứ nhất 『Cổng Thanh Long』 ở phía đông, căn cứ Thần đạo địa phương thứ hai 『Cổng Chu Tước』 ở phía nam, căn cứ Thần đạo địa phương thứ ba 『Cổng Bạch Hổ』 ở phía tây và căn cứ Thần đạo địa phương thứ tư 『Cổng Huyền Vũ』 ở phía bắc.
Với tư cách là “Thị Đồng tạm thời đầu tiên” của khu vực này, chàng chỉ huy Quân đoàn Tokaido đồn trú.
Hiện tại, đó là vai trò của Masatsugu. 『Cổng Chu Tước』, nằm hơi về phía nam Hồ Ashinoko, được sử dụng làm trụ sở tạm thời. Văn phòng của chàng và mọi thứ khác cũng được đặt ở đây.
Chiều ngày 27 tháng 2, Masatsugu ra ngoài đi dạo và nghỉ ngơi.
Chàng có một người bạn đồng hành. Đó là Hatsune. Nàng là đội trưởng đội quân thứ nhất của 『Tân Tuyển Tổ』, một đơn vị dưới quyền trực tiếp của kỵ sĩ lãnh chúa Tachibana Masatsugu. À, các binh sĩ trong trung đoàn chỉ bao gồm những người được chàng bảo hộ.
Motohakone, một thị trấn nên thơ, tọa lạc bên bờ hồ Ashinoko. Cổng torii đỏ thắm, biểu tượng của đền Hakone, sừng sững bên bờ hồ. Vào những ngày trời đẹp, từ đây có thể ngắm nhìn núi Phú Sĩ, thậm chí còn thấy cả "Phú Sĩ ngược" in bóng lung linh trên mặt nước.
Anh cùng Hatsune tản bộ trên con đường ven hồ, vừa đi vừa trò chuyện phiếm.
– Hakone nằm ở cực tây tỉnh Kanagawa… nói cách khác, nó thuộc địa phận vùng Kanto, phải không? Dù Hatsune và Quân đoàn Tokaido đóng quân ở đây… liệu có ổn không?
– Không hẳn.
Masatsugu dửng dưng đáp lời người bảo hộ của mình.
– Các binh đoàn của Kanto Shouke phải đóng quân trong lãnh thổ vùng Kanto để bảo vệ nơi đó. Ít nhất thì đó là luật của Đế quốc Nhật Bản. Chúng ta, phe Tokaido, đã chiến đấu vì đại nghĩa 『Bảo vệ Nhật Bản』 và đánh đuổi Liên minh Phục hưng thay mặt Hoàng hậu bệ hạ đang ở Tokyo. Đừng quên điều đó.
– Quân đội chính nghĩa hành hiệp trượng nghĩa!
– Đúng vậy. Lần này, ngay sau trận chiến, Quân đoàn Tokaido và Quân đoàn La Mã, do Tướng quân Vệ Thanh chỉ huy, không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tham gia trấn giữ Hakone. Nhưng đó là cho đến khi Quân đội Kwantung trở lại.
– Vậy Vệ Thanh-san là “Thị tòng lâm thời thứ hai”, phải không?
– Dù chỉ là biện pháp tạm thời, việc ta một mình tham gia trấn giữ Hakone cũng gây ra điều tiếng. Có thể nói rằng 『Tokaido Shouke đã chiếm giữ Hakone như một phần thưởng cho việc đánh đuổi Hoàng tử Edward』.
– Đúng vậy. Công chúa của chúng ta và cả Rikka-sama, sớm muộn gì cũng sẽ trở thành trụ cột của Nhật Bản.
Hatsune nắm chặt tay, gật đầu lia lịa.
Nhân tiện, dù giờ đã là một Lord Knight chính thức, nói cách khác là một quân nhân, thì bộ 『kimono + hakama + bốt』 của cô vẫn rất thời trang. Mà Masatsugu cũng đang mặc bộ gakuran* yêu thích và thường ngày của mình.
– Không nên để những tin đồn kỳ lạ lan truyền!
– Là những người cận kề công chúa, chúng ta phải cẩn trọng trong hành vi.
– Đúng vậy.
Hai người vừa trò chuyện với giọng hơi lớn vừa đi dọc bờ hồ. Trong lúc đó, họ thường xuyên bị người qua đường và những người trong các cửa hàng gần đó chú ý. Gương mặt của “nhân vật có tiếng ở Hakone” Tachibana Masatsugu đã được truyền thông tích cực đưa tin, anh là một người nổi tiếng ở địa phương.
Hatsune cũng sở hữu ngoại hình nổi bật. Cô bắt đầu được nhận ra là “em gái nhà Tachibana”.
Việc họ thu hút nhiều sự chú ý ở Hakone, một nơi không quá đông dân, là điều không thể tránh khỏi. Hơn nữa, đa số đều là những ánh mắt tích cực. Có vẻ như lý do họ không thể nói to tiếng là vì thân phận 『Lord Knight và cận thần của Hoàng công chúa bệ hạ』 của họ được tôn trọng.
Và cuộc trò chuyện này, không hiểu sao, lại lọt vào tai những người xung quanh…
Trong lúc lơ là, hai người bước vào một cửa hàng. Đó là một cửa tiệm bán đồ lưu niệm và đồ ăn nhẹ.
Khi họ mua đồ uống lạnh ở quầy – Hatsune mua nước cam và Masatsugu mua nước khoáng – và chuẩn bị nghỉ ngơi ở những chiếc ghế cạnh cửa sổ, nhân viên cửa hàng bắt đầu nói chuyện với họ.
– Xin lỗi… nếu không phiền, tôi có thể xin một chữ ký không ạ?
Cô là một nữ nhân viên trẻ, đang mỉm cười e dè với họ.
Do tình trạng suy giảm dân số, ở các khu du lịch nông thôn, người ta hiếm khi thấy người trẻ ngoài khách du lịch. Tuy nhiên, Hakone lại có những suối nước nóng nổi tiếng. Xung quanh các cửa hàng đều có những nhân viên trẻ có vẻ là người làm thêm.
Được nữ nhân viên khá nhút nhát hỏi xin chữ ký, Hatsune mắt sáng rỡ, tỏ vẻ rất hứng thú.
Tuy nhiên, Masatsugu đã ra hiệu bằng mắt để kiềm cô lại và nói ngắn gọn:
– E rằng chúng tôi không làm những việc như người nổi tiếng.
– V-vậy sao ạ…?
– Thế nhưng, chúng tôi không ngại làm điều này?
Anh nhanh chóng đưa tay ra. Nữ nhân viên mỉm cười, nói 「Cảm ơn!」, rồi dùng cả hai tay nắm lấy tay phải của Masatsugu và đáp lại bằng một cái bắt tay.
… Cá nhân Masatsugu, việc cho chữ ký hay bắt tay đều không có gì sai. Anh thậm chí có thể từ chối thẳng thừng. Tuy nhiên, “mệnh lệnh của người cai trị” nói rằng họ phải chú ý đến tâm tư của người dân. Đúng như dự đoán, việc cho chữ ký làm tổn hại đến uy tín của họ với tư cách là Lord Knight, nhưng đã có ghi chú rằng nếu là việc như bắt tay thì không có vấn đề gì…
Sau khi bắt tay với Masatsugu mà không hề hay biết những tình huống đó, nữ nhân viên đột nhiên nói:
– Xin lỗi. Tôi đã thấy trên tin tức hôm qua.
Giọng cô hạ thấp. Trong cửa hàng không có khách nào khác ngoài hai anh em nhà Tachibana. Đó là một bầu không khí cho phép thẳng thắn đề cập đến một vấn đề không thể nói công khai.
– Izu đang ủng hộ phe Liên minh Phục hưng──có một hiệp sĩ Anh ở đó, đúng không?
– Đúng vậy. Izu vẫn nằm dưới sự kiểm soát của liên minh. Ngoài ra, Hoàng tử Edward và Richard I đang trong tình trạng cảnh giác cao độ.
– Để tái chiếm Hakone, phải không? N-nhưng…
Liên minh Phục hưng, sau khi mất Trạm kiểm soát Hakone, đã bố trí hai nhân vật chủ chốt là 『Hoàng tử Edward & Richard I』 tại căn cứ Thần đạo địa phương Nagahama ở Izu. Điều này nhằm mục đích kiềm chế Kanto Shouke và Tokaido Shouke. Có vẻ như họ đã quyết định rằng giới tinh hoa nên tập trung ở nơi Caesar, Tướng quân Vệ Thanh và Tachibana Masatsugu tụ họp──Đông Nhật Bản hơn là Tây Nhật Bản.
– Nếu Tachibana-sama và những người khác trở về, ai sẽ bảo vệ Hakone…?
– Dĩ nhiên là các Lord Knight của Kanto Shouke. Đó là bước đi hợp lý.
– Nhưng… t-thật lòng mà nói──những người đó có phải là khá không đáng tin cậy không ạ? Và, có một tin đồn…
Nữ nhân viên càng hạ thấp giọng, hơn nữa còn nói rất nhanh.
– Tôi nghe nói rằng các vị thần của bốn phương Bắc, Nam, Đông, Tây đã xuất hiện để bảo vệ Hakone mấy hôm trước──chỉ chấp nhận mệnh lệnh của Shiori-sama, tức là Hoàng công chúa bệ hạ…
Nghe có vẻ khá đáng lo. Không chút chậm trễ, Hatsune nói:
---
*Chú thích: Gakuran là đồng phục học sinh nam, thường có cổ áo đứng, áo khoác dài và quần rộng.
– Việc đó có khó khăn gì đâu. Nhìn xem. Ngay cả bây giờ, quân La Mã vẫn phải nhờ 『Cổng Thanh Long』 mới được sắp xếp chỗ ở đấy. Đó chính là lòng nhân từ của công chúa chúng ta.
– Công chúa Shiori sao…!?
– À thì, nếu công chúa mà nổi giận, sẽ chẳng ai mượn được sức mạnh của 《Tứ Thần》 đâu. Ngay cả một hiệp sĩ chúa tể có vào Thủy Thần Điện cũng chẳng được bổ sung gì đâu…
– Không thể nào…
Người kia hiện rõ vẻ thất vọng trước sự thật Hatsune vừa tiết lộ.
Sau đó, hai anh em nhà Tokaido lén nhìn nhau. Dường như tình hình hiện tại ở Hakone và thông tin về 『Ai mới là nhân vật chủ chốt』 đang dần lan truyền rộng rãi theo hướng có lợi… Để những chuyện này đến tai dân thường một cách tự nhiên, những điệp viên vẫn đang âm thầm hoạt động. Người đứng sau chỉ đạo chính là bộ phận tình báo của Quân đoàn khu vực Tokaido.


0 Bình luận