Isekai Walking
Arukuhito Nitto Yuu
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Chương 508 - : Vương quốc thú vương Lath

Chương 633

0 Bình luận - Độ dài: 1,040 từ - Cập nhật:

Chúng tôi lần theo Bản Đồ để tìm quái vật, nhưng phải đi một quãng khá xa mới đến được con quái vật tự do gần nhất. Cỡ hai mươi nghìn bước chân thì phải?

Để đến được con tiếp theo cũng mất khoảng một nửa quãng đường đó, nghĩa là có lẽ chúng tôi sẽ không thể hạ được mười con trong một ngày.

“Chủ nhân, có người và quái vật ạ?”

“Ừ, ở cả hai bên của ngã ba chữ T phía trước.”

Có tín hiệu ở cả bên trái và bên phải. Khoảng bảy mạo hiểm giả ở bên phải, và ba người ở bên trái. Mười tám con quái vật ở bên phải, và mười một con ở bên trái.

Khi chúng tôi đến cuối ngã ba, tôi nghe thấy tiếng huýt sáo từ phía bên phải. Tôi quay sang và thấy một người đàn ông đang mỉm cười.

“Trông các vị lạ mặt quá. Đây là lần đầu các vị đến đây à?”

“Các người muốn gì?”

Argo bước lên trước và đáp lời trước cả tôi.

Gã mạo hiểm giả hơi chùn lại trước giọng điệu gây hấn của anh, nhưng gã nhanh chóng nở lại nụ cười.

“Bọn tôi bắt được vài con quái vật, các vị có muốn mua không? Hầm ngục này khá lớn đấy, nên tự mình đi săn sẽ vất vả lắm.”

“Không cần, chúng tôi tự lo được.”

Giọng Argo lạnh lùng, và hai má của gã đàn ông giật giật.

Đám bạn của gã đứng phía sau toát ra vẻ hằn học vì thái độ đó.

“Này này, tôi đang có thiện chí đấy nhé. Xung quanh đây chẳng có con quái vật nào đâu. Mua đi là hời lắm nếu các vị muốn xuống tầng dưới đấy.”

“Sora, đường nào gần hơn?”

“Hướng đó.”

Tôi nói với Argo, sau khi anh phớt lờ gã đàn ông, và anh quay mặt về hướng ngược lại.

Argo bắt đầu bước đi, và vì chúng tôi cũng không có ý định mua, nên cả bọn đi theo anh.

Gã đàn ông, cảm thấy bị làm lơ, đã cao giọng và bắt đầu chửi rủa thậm tệ. Xem ra hắn đã tắt chế độ làm ăn rồi.

Những mạo hiểm giả ở phía bên trái đã chứng kiến toàn bộ sự việc, ban đầu họ định bắt chuyện với chúng tôi, nhưng rồi lại thôi vì Argo đang lườm họ.

Tôi đưa mắt nhìn những con quái vật bị bắt giữ. Lối đi rộng khoảng mười mét, và chúng đang nằm cạnh một bức tường.

Chân tay chúng bị trói, nhưng chúng không hề kháng cự. Mắt chúng cũng nhắm nghiền, như thể đang ngủ.

Theo lời Argo, chúng đang bị ảnh hưởng bởi một loại thuốc ngủ chỉ có tác dụng với quái vật.

“Đó là vì một số quái vật trong hầm ngục này có thể gọi những con khác bằng tiếng kêu của chúng, tùy thuộc vào từng tầng. Một số người cũng lợi dụng điều đó để tập hợp chúng lại.”

“Chuyện đó đã từng xảy ra trước đây à?”

“Không, lần trước bọn tôi ở đây không ai làm thế này cả. Tôi nghe nói chuyện này bắt đầu từ ba năm trước.”

Có vẻ như Argo đã tìm hiểu một vài thông tin trước khi chúng tôi đến.

“Nhân tiện, các cậu có tiết lộ cấp bậc của mình khi đến đây không?”

Có những mạo hiểm giả chủ động công khai cấp bậc của mình. Việc một cấp bậc cao được coi là biểu tượng của địa vị cũng là điều dễ hiểu.

Tôi nghe nói đặc biệt là ở đế quốc, địa vị của một người phụ thuộc vào cấp bậc của họ, nên rất nhiều người hay khoe khoang. Đó là ấn tượng của tôi.

“Đúng vậy, ở đế quốc, cấp bậc của cậu càng cao, cậu càng có thể gây ảnh hưởng đến những thứ xung quanh. Nhưng nó cũng mang lại rất nhiều rắc rối, nên nếu người ta không biết, bọn tôi cũng mặc kệ. Mà, vừa rồi tôi cũng có lên mặt một chút.”

Gã đó cứ lằng nhằng mãi, mà chúng tôi lại không muốn dính vào rắc rối, nên tôi nghĩ anh ấy đã làm đúng.

Tôi đã nghĩ cấp độ của họ sẽ thấp hơn, vì chúng tôi đang ở tầng một, nhưng nhóm đầu tiên ở khoảng cấp hai mươi mấy, và nhóm thứ hai thì ở ngưỡng gần ba mươi.

Họ hẳn sẽ không gặp khó khăn gì khi hạ gục lũ goblin, ngay cả khi chúng là loài cao cấp.

Theo Argo, có hobgoblin ở tầng hai, và loài goblin cao cấp ở tầng ba, nên họ cũng có thể chiến đấu ở đó.

Và ở tầng thứ tư, có orc.

“Kệ bọn họ đi. Có cậu ở đây rồi, Sora, chúng ta không cần phải dính dáng đến họ làm gì.”

“Anh ấy nói đúng đó, chủ nhân. Nếu có thể mua quái vật, thì thà mua thịt còn hơn.”

Hikari nhiệt liệt đồng tình, và mọi người đều bật cười.

“Nhưng kỹ năng của tôi không thể giải quyết mọi thứ được. Ở tầng một thì không sao, nhưng tôi không biết nó sẽ hiệu quả đến mức nào ở các tầng khác.”

Đã có những lúc Bản Đồ không hoạt động bình thường.

“Tới đâu hay tới đó thôi, giờ cứ hạ gục mười con quái vật đã.”

Chúng tôi đi lang thang trong hầm ngục suốt hai ngày, và cuối cùng cũng hạ được mười con goblin. Mất nhiều thời gian như vậy là vì chúng tôi phải đi sâu vào trong hầm ngục để tìm những con quái vật chưa bị bắt. Thêm vào đó, cũng có nhiều tổ đội khác đang săn lùng chúng.

Trên đường trở lại cầu thang, chúng tôi thấy nhóm người bán quái vật vẫn còn ở đây.

Thực ra, đó chỉ là nhóm bảy người đã chửi rủa chúng tôi, và hai người trong số họ chắc đã đi nghỉ ngơi hay gì đó, vì chỉ còn lại năm người.

Họ thấy chúng tôi, nhưng cũng không nói gì cả.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận