Tham vọng của Oda Nobuna
Mikage Kasuga Miyama-Zero
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 08

Hồi 11: Kế sách của Khuyển tướng Ukita Naoie

0 Bình luận - Độ dài: 1,086 từ - Cập nhật:

Thành Kotsuki là một pháo đài núi, toạ lạc tại cực tây của tỉnh Harima.

Lãnh chúa của nơi đây chỉ có lấy một phần nhỏ sức mạnh quân sự của tỉnh Harima, tổng quân số thường trực còn chưa đến 2000.

Đảm nhiệm vai trò là tiên phong quân của gia tộc Mori, Ukita Naoie đã dàn trận và vây lấy thành Kotsuki, với lượng quân số áp đảo lên đến 1 vạn binh.

Thông thường thì, với những kiểu mục tiêu là sơn thành như thế này, cộng thêm lượng quân số chênh lệch gấp 5 lần, Naoie có thể dễ dàng chinh phạt tòa thành nếu như hắn hạ lệnh tấn công tổng lực.

Thế nhưng mà Ukita Naoie lại không nghĩ thế; gã đã chọn bố trí quân mà vây lấy tòa thành kia.

Dù rằng các tuỳ tùng của hắn thì đã liên tục ý kiến rằng, “Nếu ngài cứ kéo dài trận chiến này ra như thế này, viện quân của nhà Oda sẽ sớm kéo đến đây mất!” “Có tin tức báo lại rằng, quân tiên phong của nhà Oda đã nhập vào thành Himeji rồi!” và tỏ ra cực kỳ lo lắng, thế nhưng mà Naoie lại chẳng hề đoái hoài gì mà gạt hết tất cả bọn họ sang bên cạnh.

Và rồi, cuối cùng thì chuyện gì tới cũng phải tới.

“Tiên phong quân của nhà Oda, Sagara Yoshiharu đang dẫn 5 nghìn quân của hắn tiến thẳng đến thành Kotsuki này!”

Nghe được tin này, Ukita Naoie đã xoay vòng cái khẩu súng hoả mai ngắn nòng của hắn trên ngón tay mà mỉm cười tự tin, “Vậy hửm? Thì ra là như thế hửm?”

“Các lãnh chúa tỉnh Harima có cung ứng viện quân cho gia tộc Oda không thế?”

“Báo cáo không!”

“Nhưng mà có vẻ như là bọn chúng cũng chẳng có ý gì là muốn liên lạc với gia tộc Mori cả, chỉ định đứng ngoài quan sát và làm ngư ông đắc lợi thôi sao~”

“Nếu đúng như lời ngài nói thì, thành Himeji chẳng phải là đang vườn không nhà trống đó sao? Thành Kotsuki tại đây thì cũng coi như là đã nằm gọn trong túi của quân chúng ta rồi nữa!”

“Hửm?”

“Thành Himeji nằm ở quá xa, thưa chủ tướng. Quân ta không thể nào mà tấn công nó được ngay đâu ạ.”

“Hẳn là như vậy rồi nhỉ~”

Naoie nhe ra bộ răng sắc nhọn như khuyển nha mà cười to, “Hahaha. Có vẻ như chẳng có ai trong số tuỳ tùng của bổn soái ta là có thể nhìn thấu được kế hoạch của mỗ ấy nhỉ!”

“Chủ tướng đang có mưu tính gì sao?”

“Liệu ngài có đang tính nước cử người đi ám toán Sagara Yoshiharu không ạ?”

“Bổn soái ta có nghe được là, phía bên Sagara Yoshiharu có một ninja tên là Hachisuke Goemon, cũng ra gì và này nọ lắm~ Thế nên là, kể cả khi mỗ có gửi ám sát nhân đi, cũng chỉ là phí công vô ích thôi. Tất nhiên là, nếu chính mỗ là người đi để làm việc đó, kết quả hẳn sẽ khác đi nhiều~”

“Tướng quân, đừng nói với tại hạ là, ngài đang định lẻn vào trại địch ạ!?”

“Nguy hiểm lắm, thưa chủ tướng! Xin chủ tướng hãy cân nhắc lại đi ạ!”

Naoie phủi tay và nói, “Bình tĩnh đi. Kể cả nếu như mà bổn soái mỗ không đặt cược vào một ván bài nguy hiểm như thế, kẻ giành chiến thắng sau cùng của trận chiến này, chắc chắn vẫn sẽ là mỗ thôi, hahaha!”

Ukita Naoie chẳng có lấy tí kinh nghiệm nào trong chuyện chiếm thành qua lối đánh kiểu “danh dự”.

Các vùng Bizen, Mimasaka mà gã này đang sở hữu, gần như tất cả chúng đều là được gã chiếm về nhờ vào những mưu kế, ám sát, và phản bội.

“Hi sinh một chút để giành được thắng lợi là điều cần thiết ạ, thưa tướng quân. Mong ngài hãy ra lệnh tấn công thành Kotsuki ngay đi ạ.”

“Tại hạ cũng đồng ý, gia tộc Mori cũng có vẻ như đang âm thầm theo dõi chúng ta từ phía sau kia đấy ạ!”

“Thật sự là đáng sợ lắm đó nha~ Kobayakawa Takakage thì có vẻ như muốn chiếm lấy cái lãnh địa ở quê nhà của mỗ lắm rồi; còn về phía Kikkawa Motoharu thì, mỗ e sợ là, tiểu nữ đó đang muốn ăn tươi nuốt sống bổn mỗ quá  đó~”

“Vậy nên chúng ta càng cần phải chinh phạt thành Kotsuki ngay lập tức đó ạ.”

“Không, bổn soái sẽ không tấn công thành Kotsuki đâu. Cứ giữ nguyên thế trận hiện tại là được.”

“SAO CƠ Ạ!?”

“Vì sao chứ ạ, thưa chủ tướng?”

“Nào nào, dùng cái đầu của các ngươi một chút đi chứ~ Nếu thuộc hạ của mỗ mà cứ ngu ngơ như thế này, thì đám các người làm gì có ai mà có gan nổi loạn và xin cái thủ cấp này của mỗ được cơ chứ?”

“Ch…Ch…Chúng tại hạ làm sao mà có cái ý nghĩ ngông cuồng đó được ạ!”

“N…N…Nếu mà chúng tại hạ có bất trung, thì chắc chắn ông trời sẽ giáng thiên lôi xuống mà trừng phạt chúng thần ngay đó ạ!”

“Hừm, mỗ lại thích có kẻ tuỳ tùng nào đó dữ tợn như hổ đói, ngày nào cũng nhe răng lăm lăm vào mỗ hơn cơ~”

Naoie chĩa cây súng hoả mai ngắn nòng vào đám tuỳ tùng của gã, và nở ra một nụ cười nham hiểm, “Mà dù sao thì, bấy lâu nay mỗ cũng chẳng có cơ hội để được sử dụng cây súng hoả mai này, để đi ám sát mấy nhân vật quan trọng nữa~ Đúng thật là chán quá đi~”

Đám cận thần của Noaie thấy vậy liền run lên như cầy sấy.

“Nghe kỹ lời bổn soái mỗ bảo này, chỉ vì là quân ta đang khiếp hãi trước gia tộc Mori, mà buộc mỗ phải phung phí quân lực vô ích để đối đầu trực diện với gia tộc Oda sao~ Chiến lược mà mỗ sẽ sử dụng để đối chiến với bọn chúng là, cố gắng nhìn thấu âm mưu của kẻ địch, rồi ngay lập tức vạch ra các đối sách hòng đánh bại quân địch, mà cụ thể là như thế này đây…”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận