Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay...
Huân Lân (醺麟) Huân Lân
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển II: Cuồng Vương Ain

Chương 60 - Bộc bạch

12 Bình luận - Độ dài: 2,443 từ - Cập nhật:

Trong pháo đài Ketra có khoảng bốn vạn binh sĩ, gần một ngàn doanh trại, Phynia đã mất cả một buổi chiều, cùng với Albert, mới hoàn thành xong công tác chống rét mùa đông cho những binh sĩ này.

Nhìn thanh ma lực trong giao diện hệ thống không ngừng tiêu hao, nhưng lại đầy lại ngay tại giây tiếp theo, Phynia không khỏi yên lòng.

Với tốc độ tiêu hao ma lực của những quả cầu lửa đó, nàng cứ để chúng cháy mãi cũng không vấn đề gì, các binh sĩ cũng không cần lo lắng nửa đêm đang ngủ thì quả cầu lửa sưởi ấm trên đầu đột nhiên tắt ngóm.

Trở lại lâu đài lãnh chúa, hai người lại cùng nhau ăn một bữa tối. Sau khi trò chuyện một lúc với Camilla, Siglisse và những người khác, thời gian đã đến đêm khuya, cũng là lúc phải nghỉ ngơi.

Mọi người trên mặt mang theo nụ cười kỳ lạ rồi lần lượt đứng dậy rời đi. Phòng khách vốn đông đúc, trong nháy mắt chỉ còn lại hai người Albert và Phynia.

Cặp đôi thiếu nam thiếu nữ vừa mới xác nhận quan hệ này đều có chút ngượng ngùng, lại có chút mong đợi nhìn nhau.

Dù sao thì chuyện đêm qua bắt nguồn từ việc Phynia đột nhiên vào phòng Albert. Và hai người làm chuyện đó cũng là vì thiếu nữ không ngừng trêu chọc, Albert đã không thể nhịn được mà đè Phynia xuống giường.

Chuyện cặp vợ chồng đều đã chuẩn bị sẵn sàng bước vào phòng ngủ, nước chảy thành sông mà làm chuyện đó, hai người trước đây chưa từng thử qua.

Cánh tay Albert khẽ di chuyển, lòng bàn tay che lấy bàn tay nhỏ nhắn của Phynia, giọng có chút khàn khàn: “Đêm đã khuya rồi, chúng ta nghỉ ngơi thôi, Phynia…”

“Ừm…”

Phynia gật đầu đáp lại một tiếng nhỏ như muỗi kêu, rồi không nói gì nữa, giao tất cả cho Albert.

Albert nắm tay Phynia, kéo nàng cùng trở về phòng ngủ. Sau khi nhẹ nhàng đóng cửa lại, hắn đẩy thiếu nữ lên giường, cúi đầu hôn lên môi nàng.

Quần áo trên người không ngừng biến mất, trong một tiếng rên rỉ của Phynia, họ lại làm chuyện đêm qua, nhưng so với sự kịch liệt của ngày hôm qua, lần kết hợp này giữa hai người lại dịu dàng hơn nhiều.

Khoảng một giờ sau, khi mọi chuyện kết thúc, đêm nay hai người chỉ làm ba lần, so với lần trước coi như là khá kiềm chế. Phynia co ro trong lòng Albert, tận hưởng khoảnh khắc ấm áp.

Chỉ là không hiểu sao nàng lại có chút do dự, đồng thời lại có chút bất an.

Nàng cảm thấy mình có một chuyện cần phải nói cho Albert, nhưng lại sợ chuyện này, sẽ ảnh hưởng đến tình cảm của Albert đối với nàng.

Albert cúi đầu nhìn thiếu nữ, nhận ra cảm xúc bất an trên mặt nàng, không khỏi có chút nghi ngờ hỏi: “Sao vậy? Sắc mặt khó coi thế?”

Phynia ấp úng: “Albert, anh có nghĩ rằng giữa vợ chồng không nên có bất kỳ bí mật nào không?”

Albert véo mũi Phynia cười: “Chuyện này có liên quan gì đến cảm giác của anh sao? Giữa người với người làm sao có thể không có bất kỳ bí mật nào? Một người không thể nào kể hết mọi chuyện xảy ra với mình cho một người khác được.”

“Vậy thì…” Phynia lại có chút do dự: “Nếu em giấu anh một bí mật có thể so sánh với việc anh là người tái sinh, Albert có cảm thấy bất mãn không?”

“Đương nhiên sẽ có.” Albert gật đầu trả lời, sau khi nhìn thấy ánh mắt như một con thú non, trong kinh ngạc xen lẫn nỗi sợ hãi của Phynia, hắn lại véo lấy bộ ngực đầy đặn của thiếu nữ:

“Nhưng nếu Phynia đã nói cho anh biết có chuyện này, vậy thì có nghĩa là về mặt chủ quan thì em không muốn giấu anh, chỉ là vì một số lý do khách quan mà không thể không giấu. Nếu vậy thì anh sẽ không tức giận, em muốn giấu thì cứ tiếp tục giấu đi, đợi đến khi cảm thấy thích hợp thì nói với anh cũng không muộn.”

“Albert…” (•́ ᴖ •̀)

Sau khi nghe những lời này, Phynia dụi dụi khóe mắt đang không ngừng rơi lệ, Albert cũng dùng ngón tay cái giúp nàng lau nước mắt. Hồi lâu, Phynia như đã hạ quyết tâm gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc nhìn Albert:

“Nếu Albert đã tin tưởng em như vậy, thì em cũng tin tưởng tình cảm của Albert đối với em. Em quyết định sẽ nói chuyện này cho Albert, dù cho Albert sẽ vì thế mà ruồng bỏ em cũng không sao…”

“Đợi đã, ruồng bỏ? Chuyện nghiêm trọng đến vậy sao?” Albert nhíu mày: “Nếu đã như vậy, thì không cần nói—”

Phynia nhẹ nhàng đưa ngón tay trắng nõn chặn lấy môi Albert: “Em buộc phải nói, đây là trách nhiệm đối với tình cảm của anh và em.”

Cảm nhận được sự quyết liệt trong ánh mắt thiếu nữ, Albert cũng không khỏi gật đầu, chọn tôn trọng ý chí của Phynia.

Ngay sau đó, Phynia đã kể hết cho Albert về nguồn gốc của linh hồn người xuyên không, tình hình khi mình mất trí nhớ, và những chuyện xảy ra khi khôi phục trí nhớ.

Rồi chỉ thấy Phynia tổng kết: “Linh hồn của em, có một nửa được tạo thành từ một người chàng trai đến từ thế giới khác, những kiến thức mà em biết cũng đến từ thế giới khác đó—đây chính là bí mật tương đương với việc Albert là người tái sinh.

Albert, anh có bận tâm việc yêu một người có tư duy của đàn ông không? Từ góc độ của em mà nói, bản thân em và người em thích thực ra là cùng một giới tính, anh có cảm thấy em thật ghê tởm không.

Sau khi nói xong những lời ấy, cơ thể đang co ro của thiếu nữ khẽ run rẩy, chờ đợi phán quyết từ Albert. Nàng biết ngày phán xét thuộc về nàng đã đến rồi.

Thấy dáng vẻ sợ hãi này của Phynia, Albert liền ôm nàng vào lòng, ngón tay an ủi nhẹ nhàng vuốt ve sống lưng trần của nàng, rất nhiều chuyện trước đây không hiểu lập tức trở nên rõ ràng:

“Hóa ra là vậy… bảo sao nửa năm qua khi em mất trí nhớ, lại cảm giác như biến thành một người khác, hóa ra là có hai phần ký ức, vậy thì nửa linh hồn còn lại của em là đến từ Phynia ban đầu?”

“Ừm…” Phynia cả người dựa vào lòng Albert, ngoan ngoãn gật đầu: “Chuyện đại khái là như vậy… Albert nếu bận tâm, thì mối quan hệ của chúng ta đến đây kết thúc, nếu anh thích Phynia ban đầu, thì em sẽ phong ấn ký ức của chàng trai kia, nếu—”

Albert đột nhiên cúi đầu hôn lên môi Phynia mà ngắt lời nàng, rồi mới nghiêm túc nhìn nàng: “Người anh thích là em của hiện tại, không cần lựa chọn gì cả.”

“Anh, anh không bận tâm đến nửa linh hồn kia của em sao…”

“Không bận tâm. Dù sao thì chuyện linh hồn thực sự quá hư vô mờ mịt, dù cho Phynia có nói thế nào thì trong lòng anh cũng không có cảm giác gì thực tế.” Albert nghĩ nghĩ một lúc, rồi nói tiếp:

“Anh nghĩ Phynia nên thử nhìn thoáng hơn về đoạn ký ức này, coi nó như một đoạn ký ức của kiếp trước. Ở đại lục Yieta có thuyết chuyển sinh, đa số người khi chết đi, linh hồn sẽ đến vương quốc của người chết của Thần An Nghỉ Thanatos. Ở đó, họ sẽ bị rửa sạch ký ức trong linh hồn, rồi lại chuyển sinh thành một người bình thường.

Phynia cũng có thể coi nửa linh hồn đó là một tồn tại mang theo ký ức mà chuyển thế trọng sinh, dù sao em cũng đã nói là lúc hai linh hồn gặp nhau trong không gian khác, linh hồn tên Lucy hoàn toàn là dáng vẻ của Phynia, anh nghĩ đây hẳn là một minh chứng rất tốt.”

Phynia lẩm bẩm: “Coi như kiếp trước… sao?”

“Đúng vậy, cứ coi ký ức của kiếp trước như một câu chuyện, đừng để nó ảnh hưởng đến cuộc sống hiện tại.” Albert vuốt ve má Phynia:

“Ví dụ như anh, nếu anh cứ để ký ức kiếp trước trói buộc, thì người vợ hiện tại của anh hẳn là Siglisse, còn em thì sẽ bị anh sai người truy sát, bóp chết mối đe dọa từ trong trứng nước, làm sao có thể phát triển mối quan hệ tình nhân với em, cùng nhau trò chuyện những chuyện này?”

“Chuyện này không giống!” Thấy Albert dường như không thay đổi cách nhìn về mình, Phynia cũng trở nên hoạt bát trở lại, nàng cơ thể không một mảnh vải che thân dựa vào lòng Albert, cố tình làm ra vẻ bất mãn làm nũng: “Anh là quay về cơ thể của chính mình, đương nhiên nhìn thoáng được, còn em là đã đổi xác, đồng thời còn đổi cả giới tính nữa!”

“Đổi giới tính gì chứ? Trong linh hồn của em không phải còn một nửa là của Phynia ban đầu sao?” Cơ thể thiếu nữ như ngọc ấm áp dựa vào người Albert, khiến hai tay hắn có chút không nhịn được mà nhẹ nhàng vuốt ve làn da của thiếu nữ trong lòng, nhưng trên mặt lại nghiêm túc:

“Nếu vậy thì em không hề đổi xác, cũng không hề đổi giới tính, dù sao tiểu thư Lucy theo nghĩa hẹp không phải là em, người xuyên không Lucy cùng Phynia ban đầu đều không phải là cùng một người. Em là một tồn tại hoàn toàn mới do hai người họ dung hợp lại, điểm khởi đầu của cuộc đời em là buổi đấu giá mà chúng ta gặp nhau một năm trước.”

“Gặp nhau gì chứ? Rõ ràng là anh mang theo ký ức, đến buổi đấu giá để rình em, nói nghe hay ấy!” Phynia giả vờ bất mãn đấm đấm vào ngực Albert, khiến vẻ mặt Albert hơi tối đi một chút.

Nhưng sau một hồi giải thích của hắn, trong lòng thiếu nữ cũng đã thoải mái hơn nhiều. Cuối cùng, nàng hỏi Albert một câu hỏi chí mạng: “Nếu em từ trước đến nay đều là con trai, Albert còn thích em không?”

“Con trai? Con trai vào sàn đấu giá?” Albert vừa kìm nén phản ứng cơ thể vừa phàn nàn: “Ông chủ của sàn đấu giá này có vấn đề à?”

“Đừng có nói đùa!” Thiếu nữ trong lòng Albert bất mãn lườm hắn một cái: “Mau nói cho em biết!”

“Nếu Phynia là con trai… anh nghĩ là không.” Albert suy nghĩ một lúc rồi trả lời, tay phải đồng thời vuốt ve bắp đùi đầy đặn được bọc trong tất lụa trắng của thiếu nữ:

“Dù sao thì tình yêu là một thứ rất phức tạp, anh cũng không biết bản thân đã thích Phynia như thế nào, nhưng thật lòng mà nói, vẻ đẹp của em chắc chắn là một điểm cộng, nếu Phynia là nam giới thì anh căn bản không thể có cảm giác rung động với em.

Tuy nhiên không thể phủ nhận rằng tính cách của Phynia rất thu hút, dù em có là một chàng trai, anh nghĩ anh cũng sẽ không có ác cảm với ngươi, có thể phát triển thành những người bạn thân.

Linh hồn thú vị, cơ thể quyến rũ, đều là những yếu tố quan trọng khiến anh thích Phynia, nếu thiếu một trong hai thì anh rất khó thích em.”

Phynia giả vờ bất mãn chu môi phàn nàn: “Thật là một câu trả lời thực tế, nhưng theo lẽ thông thường, bây giờ anh phải nói những lời ngọt ngào đối với một cô gái chứ?”

“Nhưng em có phải là cô gái bình thường không?” Albert cười hì hì: “Dù anh có nói lời ngọt ngào đến mấy, chắc chắn Phynia cũng có thể lập tức nhận ra là anh đang nói dối, phải không nào? Nếu đã như vậy thì sao không nói thật luôn?”

“Có một số chuyện, dù con gái trong lòng biết đối phương đang nói dối, nhưng nghe được vẫn sẽ rất vui đó.” Phynia ngẩng đầu nhìn Albert, phồng má, như đang phàn nàn.

(  •̀⤙•́  )

“Vậy thì những lời thật lòng này của anh có làm Phynia buồn không?”

“Không có.” Vẻ mặt tức giận trên mặt Phynia lập tức biến mất, rồi nhanh chóng nở một nụ cười rạng rỡ: “Coi như anh qua ải.”

(˵˃ ᗜ ˂˵)

Albert cảm thấy mình không nhịn được nữa, hắn dựa vào tai Phynia, giọng khàn khàn: “Nếu đã qua ải rồi, thế có phần thưởng gì không?”

Tai Phynia bị Albert thổi đến có chút ngứa, toàn thân mềm nhũn bất đắc dĩ lắc đầu, còn chưa nhận ra, mình trước đó đã trêu chọc Albert bao nhiêu lần: “Anh muốn phần thưởng gì?”

“Em thử nói xem?” (˶ᵔ ᵕ ᵔ˶)

Albert mặt mang một nụ cười hỏi lại, rồi trong tiếng kêu kinh ngạc của thiếu nữ đang không đề phòng mà đè nàng xuống dưới thân mình.

“Đợi đã, đột ngột qu—ưm ưm…”

Phynia vô thức kháng cự, rồi đột nhiên phát ra một tiếng rên rỉ ngọt ngào, một bầu không khí màu hồng phấn lan tỏa trong phòng. Albert hôn lên môi Phynia, đôi môi của thiếu nữ như một chiếc bánh kem vani thượng hạng, ngọt mà không ngấy, khiến hắn chìm đắm trong đó.

Khoảng vài giờ sau, thiếu nữ yếu ớt co ro trong lòng Albert, ánh mắt mơ màng tận hưởng khoảnh khắc ấm áp.

Albert mắt nhìn trần nhà, khóe miệng không khỏi nở một nụ cười khổ.

Rõ ràng trước đó đã hạ quyết tâm sau này phải tiết chế, thế sao đêm nay lại làm tới tận chín lần?

Phynia vuốt ve cái bụng nhỏ hơi nhô lên của mình.

Nay lại là một đêm tràn đầy hạnh phúc.

Bình luận (12)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

12 Bình luận

Holyful 9 lần? Đêm trc mới 4 lần đã gần cả đêm r
Xem thêm
Gãy thật r :))
Xem thêm
May mà anh cấp 8☠️
Xem thêm
Khoan vậy có kể cho Albert nghe về hệ thống chưa nhể?
Xem thêm
damn hai anh chị bình tĩnh lại nào, 9 lần vcl thật😭
Xem thêm
Quả này mà không có thai cũng uổng:)))
Xem thêm
TRANS
Vãi cả l 9 lần, hai anh chị nhà đều là quỷ sếch à 💀?
Xem thêm
Đạo tàn buh
Xem thêm
Bánh kem đến hơi thở cuối cùng
Xem thêm
Seck, seck khap moi noi, seck tieu duong, seck qua ngot🔥🔥
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Tôi bị tiểu đường giai đoạn cuối rồi
Xem thêm
Khong,no phai la ngo doc tinh trung
Xem thêm