Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay...
Huân Lân (醺麟) Huân Lân
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển II: Cuồng Vương Ain

Chương 04 - Nỗi ô nhục của Yarronves

2 Bình luận - Độ dài: 2,128 từ - Cập nhật:

Sau khi thông báo câu trả lời của Albert cho ba người Ensna, bọn họ đều vô cùng vui mừng.

“Vậy thì hẹn gặp lại sau tháng Tám nhé!” Vừa nói, Ensna liền phấn khích ôm chầm lấy cả người Phynia.

Nhưng hai chàng trai còn lại thì không thể động tay động chân với Phynia một cách tùy tiện như Ensna được, tính cách của Gannard cũng cứng nhắc giống như cơ bắp của hắn. Hắn đỏ mặt, trực tiếp cúi người trước Phynia và lớn tiếng nói.

“Cảm ơn cô! Tiểu thư Phynia!”

Và sau khi Gannard vừa dứt lời, ánh mắt ba người lại không hẹn mà cùng hướng về Harris. Chỉ thấy Harris có vẻ câu nệ, vò vò mái tóc xanh biển của mình, đôi mắt long lanh bỗng dưng hiện lên một tầng sương mờ, ấp úng mãi mới nói được.

“Cảm, cảm ơn…”

Gã này quả nhiên là hợp với nữ trang…

Phynia càng thêm chắc chắn về ấn tượng đầu tiên của mình khi nhìn thấy hắn ta.

Sau khi vẫy tay tạm biệt ba người, và cùng hẹn gặp lại vào tháng Tám, Phynia quay trở lại xe ngựa.

Sau đó nàng liền kỳ lạ phát hiện, hai mắt của Yarronves, không biết vì sao lại có chút thâm quầng.

“Chuyện gì vậy?”

Nàng nghi hoặc hỏi hai người Ella và Mitchell đang ngồi cùng xe ngựa với Yarronves trước đó. Nhưng Ella lại không trả lời, chỉ nín cười, còn Mitchell thì khá bất đắc dĩ xua tay: “Cô tự hỏi Yarronves đi.”

Thế là Phynia liền chuyển ánh mắt về phía Yarronves.

“Hít…” Yarronves che mắt thâm quầng, hít một hơi lạnh, phong thái điềm tĩnh ngày thường lúc này đã biến mất không còn tăm hơi: “Vừa rồi sư phụ đã đến.”

“Sư phụ?” Phynia sững sờ: “Ý ngài là đại sư Valentine sao? Ông ấy đã nhận ngài làm học trò?”

Trong một tháng qua, đại sư Valentine tuy đã dạy cho Yarronves rất nhiều kiến thức về ma pháp, nhưng ông lại không nhận Yarronves làm học trò, mà là vì nể mặt Phynia nên mới miễn cưỡng chỉ dạy một hai.

Đại sư Valentine vẫn luôn canh cánh trong lòng chuyện Yarronves trở thành sư phụ thứ hai của Phynia, mỗi khi trả lời câu hỏi cho Yarronves thì đều lẩm bẩm: “Thứ đơn giản như vậy cũng không biết, lấy tư cách gì mà làm sư phụ của Phynia?”

Mỗi lần như vậy, Yarronves chỉ có thể cười khổ.

Và cũng chính vì lẽ đó, đại sư Valentine luôn từ chối Yarronves gọi ngài ấy là sư phụ. Theo lời ông ấy thì: “Ta là sư phụ của Phynia, ngươi cũng là sư phụ của Phynia, rồi ta lại làm sư phụ của ngươi, thế thì vai vế chẳng phải loạn hết cả lên à?”

Không ngờ, đại sư Valentine lại chịu nhượng bộ khi họ rời đi, nhận Yarronves làm học trò.

Yarronves gật đầu: “Phải, lúc đó ta trực tiếp gọi sư phụ là đại sư Valentine, sau đó liền bị ông ấy yêu cầu đổi cách gọi, gọi ông ấy là sư phụ. Chỉ có điều lúc đó ta còn chưa kịp vui mừng, ông ấy đã đột nhiên sử dụng Long Hình Quyền đấm cho ta hai phát vào mắt, có lẽ vẫn là đang oán hận chuyện ta từng làm sư phụ của cô…”

“Vậy sao?”

Phynia lộ vẻ mặt đầy nghi ngờ. Nàng chợt nhớ ra vừa rồi sư phụ của mình đã hỏi nàng tại sao Yarronves không đến. Còn nhớ lúc đó, khi nàng nói ra lý do Yarronves không đến, đôi mắt của sư phụ bỗng nhiên trợn trừng rồi liền biến mất.

Sau đó nữa hình như ông ấy đã xuất hiện trên xe ngựa. Trước tiên là nhận Yarronves làm học trò, sau đó liền đấm cho hắn hai phát vào hốc mắt.

Xét từ chuyện này, sư phụ của nàng không phải là đang trả thù việc Yarronves làm sư phụ của mình, mà là giống như đang trả thù việc hắn đã rời đi mà không tiễn biệt?

Chỉ có điều, thiếu nữ tuy trong lòng nghĩ vậy, nhưng miệng lại không nói ra suy đoán này.

Dù sao thì, nguyên nhân này nói cho cùng cũng có chút liên quan đến nàng, Phynia không muốn thu hút thù hận từ Yarronves.

Vì vậy rất nhanh, nàng đã chuyển chủ đề sang một chuyện khác.

“Nếu đã như vậy, thì giữa chúng ta nên xưng hô như thế nào? Giống như sư phụ đã nói, sư phụ vừa là thầy của tôi, lại là sư phụ của sư phụ Yarronves, còn sư phụ Yarronves vừa là sư phụ của tôi, lại là sư phụ của Camilla, cuối cùng tôi cũng là sư phụ của Camilla… hình như có hơi loạn?”

Phynia phàn nàn, nàng nói nhiều tiếng “sư phụ” đến mức lưỡi nàng cũng có chút líu lại rồi.

Nghe vậy, ngay cả Ella cũng khá cạn lời.

“Như vậy phức tạp quá… quả thực còn phức tạp hơn cả cái luật thừa kế quý tộc phiền phức kia nữa.”

Đồng thời, Yarronves cũng ôm mắt bắt đầu trầm tư. Lời Phynia nói quả thực có lý, mối quan hệ thầy trò giữa mấy người họ trước đây, nói ra thật sự quá phức tạp. Nghĩ một lát, hắn liền dứt khoát nói.

“Thôi bỏ đi, từ nay về sau, ta sẽ không làm sư phụ của cô nữa. Dù sao thì sư phụ Valentine cũng luôn có ý kiến về chuyện này, mối quan hệ thầy trò giữa ta và Camilla cũng bỏ qua luôn đi. Sau này ta sẽ làm một trợ giảng, giúp sư phụ dạy dỗ cô, đồng thời giúp cô dạy dỗ Camilla.”

“Không có vấn đề gì chứ?”

Phynia nghiêng đầu, dùng ánh mắt lo lắng nhìn Yarronves. Nếu tính như vậy, thì trong tất cả mọi người, chẳng phải chỉ có một mình Yarronves chịu thiệt sao?

Yarronves cười một cách phóng khoáng.

“Không sao đâu, cô đừng quên ta là một con cự long, cự long vì có ký ức truyền thừa cung cấp kiến thức, vốn dĩ không coi trọng quan hệ thầy trò. Hơn nữa, so với việc trở thành học trò của đại sư Valentine, từ bỏ hai học trò cũng không phải là chuyện gì to tát.”

“…”

Sau khi nghe lời giải thích này của Yarronves, ngược lại đến lượt Phynia bắt đầu cạn lời.

Này!

Đừng có nói ta và Camilla rẻ mạt như vậy chứ!

Tuy trong lòng phàn nàn như vậy, nhưng tính cách của thiếu nữ lại khiến nàng không thể trực tiếp phát tiết sự bất mãn của mình ra ngoài, vì vậy chỉ có thể ngồi trong toa xe hờn dỗi.

Rất nhanh, Albert và Camilla cũng lục tục quay lại.

Phynia nói lại chuyện này với Camilla, Camilla sau khi suy nghĩ một lúc, liền hỏi Yarronves.

“Vậy bây giờ con nên gọi ngài là… anh Yarronves?”

Nói xong, cô bé lại quay xang nhìn Phynia.

“Vậy sư phụ nên gọi anh Yarronves là gì?”

“Ừm… dường như chỉ có thể gọi là Yarronves, hoặc là gọi học trưởng?”

“Cứ gọi thẳng tên ta đi.”

Cơ thể Yarronves bất giác run lên. Cách xưng hô “học trưởng” đó luôn khiến hắn nghĩ đến một thiếu nữ tóc bạc đáng sợ nào đó.

“Được thôi.”

Tuy có chút kỳ lạ, nhưng Phynia vẫn gật đầu.

Đến tối, mọi người liền dừng lại nghỉ ngơi.

Phynia xin một bản đồ từ tay Albert, muốn xem thử họ bây giờ đã đến nơi nào.

Sau khi đối chiếu một lúc theo vị trí trên bản đồ, Phynia kinh ngạc mở to mắt.

Nàng không phải là kẻ ngốc không biết gì, lúc trước ở Vương Quốc Xilan cũng đã từng vì một số chuyện mà ngồi xe ngựa, biết được một ngày xe ngựa có thể đi được bao nhiêu quãng đường.

Và điều khiến Phynia kinh ngạc, chính là quãng đường mà đoàn xe của họ đã đi được hôm nay, đã nhanh gấp đôi so với xe ngựa bình thường.

Phynia bối rối tìm Albert, lúc này Albert đang chỉ huy người hầu dựng lều trại chuẩn bị bữa tối.

Thấy Phynia chạy đến hỏi vấn đề này, trên mặt hắn đột nhiên lộ ra một vẻ hoài niệm, ngay sau đó liền chỉ vào những con ngựa kéo xe ở phía trước, với một nụ cười bí ẩn nói với Phynia.

“Cô xem những con ngựa này và ngựa bình thường có gì khác nhau?”

“Khác nhau?”

Phynia nghi hoặc quay đầu nhìn qua.

Nàng nhanh chóng phát hiện ra điều bất thường, hay đúng hơn là, điều bất thường này ai tinh mắt cũng có thể nhận ra. Chỉ là thiếu nữ thích yên tĩnh, ban ngày khi đi đường đều ở trong xe ngựa, không ra ngoài dạo chơi, nên mới không phát hiện ra vấn đề này.

“Những con ngựa này… trên thân hình như đều có vảy? Hơn nữa cơ thể cũng cường tráng hơn ngựa bình thường rất nhiều.”

“Vì những con ngựa này đều là Long Huyết Mã.”

Albert cười đáp.

Lúc trước khi họ lần đầu rời khỏi St. Mill, Phynia đã từng hỏi câu hỏi tương tự. Và hiện nay Phynia mất trí nhớ lại hỏi nữa, vậy thì có nghĩa là Phynia trước và sau khi mất trí nhớ thực ra là cùng một người.

Điều này khiến Albert, người cảm thấy Phynia sau khi mất trí nhớ như đã biến thành người khác, vô cùng vui mừng:

“Chúng sở dĩ cường tráng như vậy, là vì trong cơ thể đều có một tia huyết mạch của cự long.”

“Long Huyết Mã? Huyết mạch của cự long?”

Vẻ mặt Phynia trở nên có chút khó coi.

Nàng trước đây cũng đã từng nghe nói về loại ngựa này, chỉ có điều vì số lượng khan hiếm, nên chưa từng tận mắt chứng kiến, đồng thời còn cho rằng chúng được gọi là Long Huyết Mã, là vì cường tráng như một con cự long.

Không bao giờ ngờ rằng, những con ngựa này được gọi là Long Huyết Mã, vậy mà thật sự là vì trong cơ thể có huyết thống của cự long.

“Họ, họ sao có thể…”

Ngón tay Phynia run rẩy giơ lên, chỉ vào những con Long Huyết Mã đó, lời nói cũng trở nên lắp bắp. Đối với Phynia bảo thủ và chưa từng trải sự đời, quan niệm chọn bạn đời của những con cự long này cũng là quá cởi mở rồi.

Thấy vẻ mặt như tam quan vỡ nát không thể chấp nhận này của Phynia, trong lòng Albert không khỏi nảy sinh ý nghĩ trêu chọc thiếu nữ.

Hắn với vẻ không quan tâm mà nhún vai: “Cái này còn đỡ đấy, ít nhất về mặt thể hình thì không quá lố bịch. Cô phải biết, kể từ khi ma pháp hệ Biến Hóa xuất hiện, cự long càng ngày càng biến thái, điều này khiến chúng có thể biến thành bất kỳ sinh vật nào, dù là bay trên trời, chạy trên đất hay bơi dưới nước, chỉ cần chúng có hứng thú thì đều có thể cân nhắc, sinh vật long duệ đã bùng nổ mạnh mẽ, góp phần không nhỏ vào sự đa dạng sinh học của đại lục Yieta…”

“Đừng, đừng nói nữa Điện Hạ!”

Phynia vội vàng đưa tay ra, ngăn cản Albert tiếp tục nói.

Nàng cảm thấy mình cần chút thời gian để bình tĩnh lại.

Tuy nhiên, không may là Yarronves lại đúng lúc này, với vẻ mặt nghi hoặc đi tới.

“Mấy người có biết cuốn sách ta xem ban ngày…”

“Đừng qua đây! Biến thái!”

Phynia đột nhiên hét lên một cách thất thường, khiến Yarronves phải dừng bước.

“Hửm? Sao vậy?”

Yarronves nghi hoặc nói, nhưng Phynia không trả lời, mà toàn thân run rẩy trốn sau lưng Albert, chỉ để lộ ra đôi mắt sợ hãi như một con thú nhỏ, như thể đang nhìn một thứ gì đó không thể hình dung mà nhìn hắn.

Albert dùng giọng điệu đầy ẩn ý trả lời.

“Ta chỉ giải thích cho Phynia long huyết mã là gì thôi…”

Hắn dường như không nói gì cả, nhưng lại như đã nói tất cả mọi thứ.

Yarronves đương nhiên không phải kẻ ngốc, hắn lập tức hiểu được ý trong lời nói của Albert, nhưng cũng chính vì hiểu được, mà cả người hắn… không, cả con rồng đều cứng đờ lại.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

TRANS
Cự long gì, dâm long thì có =))))) (2)
Xem thêm
Dâm long thì tôi lại nhớ đến cái meme con rồng c*ich choẹt với cái xe
Xem thêm