Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay...
Huân Lân (醺麟) Huân Lân
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển II: Cuồng Vương Ain

Chương 54 - Đã làm thì làm đến cùng~❤

23 Bình luận - Độ dài: 13,464 từ - Cập nhật:

Lúc này Albert đang trầm tư trong phòng. Hắn đang suy nghĩ, tiếp theo nên chống lại người man di như thế nào, và chuyện của doanh trại trên đồi rốt cuộc nên xử lý ra sao?

Chỉ là chưa kịp suy nghĩ được bao lâu, tiếng gõ cửa bất ngờ đã làm hắn tỉnh lại.

“Mời vào.”

Albert nói, đồng thời trong lòng không khỏi cảm thấy có chút kỳ lạ.

Muộn thế này rồi còn ai sẽ đến phòng của hắn?

Hắn ngẩng đầu nhìn về phía cửa, rồi liền thấy Phynia quấn một chiếc áo khoác lớn, sau khi mở cửa thì có chút lúng túng bước vào.

“Sao vậy?”

Albert kỳ lạ hỏi. Theo hắn thấy, thiếu nữ đến phòng hắn muộn như vậy, chắc chắn là có chuyện quan trọng muốn nói với hắn, dù sao trước đây cũng đã mấy lần như vậy.

Và sau khi Albert hỏi như vậy, Phynia đột nhiên có chút ngượng ngùng. Sự thật đã chứng minh thiếu nữ không hề không có lòng xấu hổ như bản thân tự cho, có thể hiên ngang nói ra chuyện mình chuẩn bị đột kích đêm nay.

Bộ não thông minh của Phynia lập tức bắt đầu hoạt động. Sau một lúc im lặng, nàng ngược lại hỏi Albert.

“Anh đang phiền não chuyện gì sao, Albert? Muộn thế này rồi còn chưa ngủ? Tôi chính là cảm thấy kỳ lạ mới vào đây.”

Làm sao Phynia biết mình chưa ngủ? Albert có chút kinh ngạc thầm nghĩ, nhưng cuối cùng, khao khát giải quyết vấn đề đã lấn át sự nghi ngờ trong lòng, hắn nói với Phynia:

“Ta đang nghĩ về chuyện của doanh trại trên đồi và đại quân man di. Sau biến cố đêm nay, kế hoạch hỗ trợ lẫn nhau giữa doanh trại trên đồi và pháo đài Ketra chắc chắn là không thực hiện được nữa.

Như vậy pháo đài Ketra đối mặt với cuộc tấn công của đại quân man di sẽ chỉ có thể đơn độc tử thủ, mà một mực phòng thủ không phải là kế sách lâu dài.

Ngoài ra, trong tình hình như vậy, khi đại quân man di tấn công ồ ạt vào doanh trại trên đồi, bên pháo đài Ketra lại nên đối phó như thế nào? Với khả năng phòng thủ của doanh trại trên đồi, đối mặt với cuộc tấn công ồ ạt của người man di chắc chắn không thể cầm cự được lâu.

Đến lúc đó chúng ta là xuất binh chi viện, hay là khoanh tay đứng nhìn? Chi viện thì chúng ta không được lợi ích gì, nhưng không chi viện thì e rằng chúng ta lại bị chỉ trích là ngồi nhìn đồng minh bị diệt.”

Sau khi nghe vấn đề phiền não của Albert, Phynia cũng lập tức rơi vào trầm tư. Đúng vậy, hai vấn đề này quả thực vô cùng nan giải, cái trước liên quan đến sự an nguy của tỉnh Frostbite, cái sau thì dù làm thế nào cũng khó xử, ngay cả Phynia, cũng phải suy nghĩ một lúc lâu, mới có chút manh mối.

“Hai vấn đề này à…”

Lời vừa mới mở đầu, giọng của Phynia lại đột nhiên dừng lại. Nàng nhìn Albert đang nằm trên giường, lại nhìn mình đang đứng trên sàn, gò má không khỏi tức giận phồng lên.

Nàng đã đứng ở cửa suy nghĩ gần năm phút, còn Albert lại thoải mái nằm trên giường, chờ đợi câu trả lời của mình. Trong lòng không vui, đồng thời cảm thấy hai chân có chút lạnh, Phynia cũng không khách sáo, đi thẳng đến bên giường Albert mà đẩy đẩy hắn.

“Này, nhường cho tôi chút chỗ đi, Albert, hai chân tôi bây giờ sắp bị đông cứng rồi.”

Nghe giọng điệu như ra lệnh của thiếu nữ, Albert cũng không tức giận, mà mỉm cười nhích vào trong, nhường chỗ cho Phynia.

“Vào đi, ấm lắm.”

Phynia nghe vậy không khách sáo chui vào chăn, đặt hai chân chỉ đi tất lụa bị đông đến có chút lạnh băng lên người Albert, hơi ấm lập tức theo nơi hai cơ thể tiếp xúc truyền đến người Phynia khiến nàng thoải mái nheo mắt lại, còn Albert sau khi cảm nhận được cảm giác từ đôi chân của thiếu nữ, vẻ mặt cũng trở nên có chút kỳ lạ.

Nhưng Phynia lại không chú ý đến điểm này mà nói vào chuyện chính, nàng mỉm cười với Albert: “Thực ra, tôi nghĩ chúng ta có thể đổi một góc độ khác để xem xét vấn đề.”

Albert kinh ngạc chớp mắt: “Đổi một góc độ khác để xem xét vấn đề? Đổi thế nào?”

“Anh nghĩ xem.” Phynia phân tích từng lớp: “Hai vấn đề mà chúng ta đang gặp phải lúc này, căn nguyên của chúng là vì cái gì?”

“Vì cái gì…?” Albert nghĩ nghĩ rồi nói: “Vì… hai mươi vạn đại quân của người man di?”

“Chính xác!” Phynia phấn khích búng tay một cái, dùng vẻ mặt “lão sư” nhìn Albert: “Đại quân man di mới là nguồn gốc của mọi vấn đề, chỉ cần chúng ta giải quyết được đại quân man di, vậy thì mọi vấn đề đều sẽ được giải quyết một cách dễ dàng.”

Albert đáp: “Điểm này ta đương nhiên biết, nhưng chúng ta giải quyết đại quân man di như thế nào? Bọn chúng có đến hai mươi vạn người, dựa vào pháo đài Ketra phòng thủ thì được, nhưng chúng ta ra ngoài dã chiến lại không đánh lại chúng.”

“Ai nói phải đánh bại người man di? Chúng ta có thể dùng một cách khác để giải quyết mà!”

“Một cách khác? Cách gì?”

“Đầu hàng chứ sao, chỉ cần chúng ta đầu hàng, chẳng phải mọi vấn đề đều được giải quyết sao?” Phynia vung tay một cái: “Đến lúc đó, anh chỉ cần nói với tên Vương của bọn man di kia rằng: hắn là vua, trẫm cũng là vua — hắn muốn bao nhiêu, trẫm cho bấy nhiêu!”

“Ý kiến gì vậy?”

Albert cau mày, dùng ngón tay gõ nhẹ lên trán Phynia: “Nếu hắn đòi cả tỉnh Frostbite, cô nói xem tôi có thể cho hay không?”

“Chuyện đó thì còn tùy anh. Tôi chỉ phụ trách đưa ra đề xuất, còn làm sao để đối phương chấp nhận hay không thì là việc của anh.”

Phynia làm như không nghe ra ý mỉa mai trong lời nói của Albert, đôi chân thon dài bọc trong tất lụa trắng nhẹ nhàng cọ lên người Albert:

“Tôi chỉ có mấy gợi ý thế này. Một là dùng lợi ích để đổi lấy hòa bình, ví dụ như bồi thường bằng hiện vật, hay thiết lập quan hệ thông thương.

Hai là cho họ hư danh, thừa nhận chiến thắng của đại quân man di, cho phép người man di tự do ra vào tỉnh Frostbite.

Ba là từ chối cắt nhượng đất đai, đây là chủ đề không cần bàn, dù bên người man di có uy hiếp thế nào cũng không nhượng bộ, nhiều nhất là trả lại cho họ những vùng đất mà họ đang chiếm giữ.”

Nếu có ai đó từ thế giới kiếp trước của Phynia, đặc biệt là những người có hiểu biết về kinh tế học, chứng kiến nội dung hiệp ước này, chắc chắn sẽ mắng Phynia sao lại có kiểu chiến bại như vậy? 

Chỉ tiếc rằng Albert không có đủ tầm nhìn để nhận ra vấn đề nằm bên trong những điều khoản ấy.

Nghe Phynia nói ra ba đề nghị một cách có trật tự, Albert cũng cảm thấy thiếu nữ dường như không phải đang nói bừa, bèn nhíu mày xin chỉ giáo: “Ba đề nghị đó... có dụng ý gì sao?”

“Dĩ nhiên có chứ.” Phynia cười hì hì:

“Trong ba đề nghị, cái đầu tiên là quan trọng nhất. So với tỉnh Frostbite của chúng ta, ngành thủ công của người man di chắc chắn yếu kém hơn nhiều. Vậy nếu chúng ta lấy lý do bồi thường chiến tranh để đổ hàng hóa vào đó, thì hàng hóa của Rusatinia sẽ nhanh chóng bóp nghẹt nền thủ công nghiệp nhỏ lẻ trong các bộ lạc man di, đồng thời giúp chúng ta xây dựng được thương hiệu, uy tín tại thị trường của họ.

Tiếp đó, khi lô hàng bồi thường đầu tiên được tiêu thụ hết, vì đã quen và bắt đầu phụ thuộc vào hàng hóa của chúng ta, trong khi nền sản xuất nội bộ thì đã sụp đổ, người man di sẽ chỉ còn cách duy nhất là tiếp tục thông qua thương mại để mua hàng.

Và thứ họ có thể dùng để giao dịch là gì? E rằng chỉ có gia súc, hoặc là các loại khoáng sản trong đất của họ? Tóm lại, sau khi đề nghị này được thực thi vài năm, ta có lòng tin sẽ khiến người man di trở thành chư hầu của chúng ta.”

Nghe Phynia trình bày xong, Albert thoáng sững người, hắn hoàn toàn không ngờ thiếu nữ lại có thể nghĩ ra một kế sách tinh vi đến vậy. Trong lòng hắn trỗi lên sự kinh ngạc — thậm chí có phần khâm phục.

Nhưng ngay sau đó, Albert nhíu mày, dường như nhận ra điều gì đó bất ổn. Hắn nghi hoặc hỏi: “Nhưng... chúng ta thực sự có đủ hàng hóa để nuôi sống người man di không? Lỡ như không thỏa mãn được yêu cầu của bọn họ, mà còn làm cạn kiệt cả nguồn lực của Rusatinia thì sao?”

Phynia tự tin trả lời: “Thứ mà người man di cần, đại khái chỉ là đồ sắt, trà, lương thực, muối, quần áo, thuốc men, rượu và trang sức. Trong đó, nhóm hàng có lượng tiêu thụ lớn nhất sẽ là đồ sắt, trà, lương thực và quần áo.

Đồ sắt thì Rusatinia chúng ta không thiếu, nhờ có nhà máy công nghiệp nặng Lambeau, nguồn cung hoàn toàn dư dả để xuất khẩu số lượng lớn cho người man di. Hơn nữa, anh không cần lo chuyện họ sẽ dùng chúng để chế tạo vũ khí.

Sắt do Lambeau sản xuất cần nhiệt độ cực cao mới có thể nung chảy được, mà lò rèn của người man di thì vốn đã lạc hậu, sau khi bị phá vỡ bởi chính hàng hóa giá rẻ của chúng ta, bọn họ sẽ chẳng còn năng lực kỹ thuật nào để tinh luyện lại số sắt đó cả.

Còn trà vì thì khí hậu của Rusatinia chúng ta không phù hợp nên không thể sản xuất, vì vậy chỉ có thể nhập khẩu từ phương nam rồi bán lại.

Lương thực thì tuy Rusatinia năm nay được mùa, nhưng ta không đề nghị xuất khẩu lương thực của chúng ta cho người man di, vẫn nên giống như trà, nhập khẩu từ phương nam rồi bán lại thì tốt hơn, dù sao nội loạn trong Đế quốc sắp xảy ra rồi, cđiều chúng ta nên làm là tích trữ lương thực, không phải đem cho người ngoài.

Còn khi nào chúng ta tự mình xuất khẩu lương thực cho người man di, vẫn nên đợi đến khi đã hoàn toàn kiểm soát được tỉnh Frostbite, có thể tận dụng hết nguồn tài nguyên sắt trong vùng để cải thiện sản xuất nông nghiệp, lúc đó mới là thời điểm thích hợp để tính đến chuyện ấy.”

Nói đến đây, giọng Phynia khẽ chậm lại, như thể đang cân nhắc điều gì đó.

Albert thấy vậy không nhịn được hỏi: “Vậy còn quần áo thì sao? Không chỉ người man di, mà cả Rusatinia chúng ta, thậm chí toàn bộ Lothiris đều đang rất thiếu thốn.”

Phynia do dự trong chốc lát, rồi như đã hạ quyết tâm, nghiêng đầu nhìn Albert, chậm rãi nói:

“Về quần áo... tôi có cách xử lý và làm mềm lông cừu, khử mùi hôi, đồng thời còn có một loại công cụ có thể tăng tốc độ dệt vải. Nếu áp dụng những kỹ thuật này, chúng ta hoàn toàn có thể thu mua lông cừu số lượng lớn từ người man di, chế tạo thành quần áo rồi bán lại cho chính họ.

Không chỉ vậy, chúng ta còn có thể phân phối rộng khắp toàn Lothiris, dù sao thì như anh đã nói, quần áo hiện giờ ở đâu cũng khan hiếm.”

Thật ra, khi quyết định nói ra kỹ thuật xử lý lông cừu và cải tiến máy dệt, trong lòng Phynia vẫn còn khá đắn đo.

Bởi nàng hiểu rõ, trong kiếp trước của mình, cuộc cách mạng công nghiệp vốn đã bắt đầu từ ngành kéo sợi.

Chính vì vậy mà nàng vẫn luôn chần chừ, chưa từng chủ động thúc đẩy cuộc cách mạng công nghiệp trên đại lục Yieta. Nàng luôn hy vọng, nếu nơi này thật sự phải trải qua một cuộc cách mạng công nghiệp, thì ít nhất nó cũng nên diễn ra theo một con đường phù hợp với chính bản thân nó.

Bởi vì sự tồn tại của các chức nghiệp giả, những người sở hữu năng lực siêu phàm, vốn hoàn toàn không tương thích với mô hình phát triển công nghiệp thuần túy mà nàng từng biết.

Nếu vội vàng sao chép mô hình công nghiệp hóa từ thế giới cũ, khả năng cao sẽ dẫn đến sự chia rẽ nghiêm trọng giữa chức nghiệp giả và người thường, từ đó làm nảy sinh xung đột xã hội không thể kiểm soát.

Phynia vẫn luôn mong muốn một con đường dung hòa cho đại lục Yieta: để cả sức mạnh siêu phàm và tiến bộ kỹ thuật cùng nhau thúc đẩy xã hội tiến lên.

Chỉ là bây giờ thì không có thời gian để xem xét điều này nữa, so với tương lai mờ mịt, thì giải quyết vấn đề trước mắt vẫn là điều cấp thiết hơn cả.

Đồng thời, Phynia cũng thầm hiểu rằng sau sự kiện lần này, việc nghiên cứu về ma tinh thạch, nguồn năng lượng bí ẩn, sẽ không thể trì hoãn thêm nữa.

“Thực sự có kỹ thuật như vậy sao?”

Albert kinh ngạc nói, nhưng Phynia lại tự tin hỏi ngược lại.

“Anh quên rồi sao? Kỹ thuật của nhà máy công nghiệp nặng Lambeau lúc đầu, là ai đưa cho sao? Hơn nữa có thể tẩy mỡ làm mềm lông cừu còn có một lợi ích khác.”

“Lợi ích gì?”

“Cung cấp một nguồn thu nhập ổn định cho người man di.”Phynia nghiêm túc, giơ một ngón tay lên như thể đang giảng giải:

“Dựa vào việc buôn bán trâu bò, mối quan hệ hai bên căn bản không thể duy trì được lâu, vì trâu bò của người man di là có hạn, và sản lượng cực kỳ không ổn định. Mỗi mùa đông, trận bão tuyết trên Đại Hoang Nguyên có thể làm cho vô số trâu bò chết cóng.

Như vậy, người man di sang xuân năm sau sẽ rất khó tiến hành buôn bán trâu bò ra bên ngoài, dù sao họ cũng phải giữ lại một số trâu bò, để dùng cho việc sinh sản vào lúc này.

Nhưng lông cừu thì khác, đối với người man di, đó gần như là nguồn tài nguyên đây hoàn toàn miễn phí. Dù cho đàn cừu có chết cóng trong trận bão tuyết, lông của chúng cũng có thể được cắt xuống, sang xuân năm sau bán lấy tiền để bù đắp tổn thất. 

Đặc điểm sản lượng ổn định của lông cừu, có thể coi là ‘ruộng đồng’ của Đại Hoang Nguyên, và không lâu sau, người man di sẽ dần dần trở thành những người nông dân trên chính Đại Hoang Nguyên của họ.”

“Khó có thể tưởng tượng.”

Người man di, vốn nổi tiếng hung hãn, lại trở thành những nông dân hiền lành? Xin lỗi, Albert thực sự không thể hình dung ra được.

Nhưng nghe Phynia nói vậy, hắn cũng không nghĩ nhiều nữa, mà vừa mong đợi khung cảnh trong lời nói của thiếu nữ, vừa tiếp tục hỏi: “Vậy điểm thứ hai thì sao?”

“Điểm thứ hai rất đơn giản.” Phynia nhún vai: “Tỉnh Frostbite hiện tại chỉ có năm triệu người, con số đó là quá ít nếu chúng ta muốn tái thiết và phát triển. Tôi muốn thu hút dân số từ các bộ lạc man di, để họ cũng có thể trở thành một phần trong công cuộc xây dựng tương lai của Rusatinia và của tỉnh Frostbite.”

Albert nhíu mày: “Làm thế... có quá liều lĩnh không?”

Phynia lại không hề để tâm: “Anh quên trước đây đã hứa với tôi như thế nào sao, Albert? Tỉnh Frostbite trong tương lai nhất định sẽ là một tỉnh Frostbite đối xử bình đẳng với tất cả mọi người, không phân biệt người man di hay ai khác, chỉ cần họ có khả năng lao động, tôi đều hoan nghênh.”.”

“Sẽ không xảy ra vấn đề gì chứ?”

“Tin ta đi.” Phynia vô cùng tự tin nói.

Albert thấy vậy cũng lắc đầu không nói nhiều nữa, còn đề nghị cuối cùng, không cần Phynia giải thích hắn cũng có thể hiểu.

Hai đề nghị trước, nhìn bề ngoài đều là Rusatinia tự "cắt thịt", một mình Albert gánh lấy sự hy sinh để đổi lấy việc quân man di rút lui. Như vậy thì mọi người tự nhiên ai nấy đều vui, không bên nào thiệt hại.

Còn nếu đi đến bước cắt nhượng lãnh thổ, thì sẽ làm tổn hại đến lợi ích của toàn bộ giới quý tộc trong tỉnh Frostbite, và Albert chắc chắn sẽ bị họ lên tiếng chỉ trích.

Sau khi suy nghĩ thêm một lúc, Albert nói với Phynia.

“Đề nghị của cô, ta sẽ tiếp nhận, ngày mai ta sẽ thử thảo luận với đại công tước Siefdrich và các quý tộc.”

“Tôi chờ tin tốt của anh.”

Phynia cười.

Thế là một hiệp ước rõ ràng là bại trận, nhưng lại có được thị trường, có được lao động, gần như không có tổn thất gì đã ra đời.

Hiệp ước này lố bịch y như thể bên thua trận lại đang áp đặt các điều khoản có lợi cho mình vậy.

Tuy sẽ vắt kiệt tiềm năng của quốc gia man di, nhưng từ góc độ của một người man di bình thường mà nói, chất lượng cuộc sống của hắn ngược lại sẽ được nâng cao rất nhiều.

Dù sao thì hàng hóa trong thị trường đã dồi dào hơn nhiều, và cũng có cơ hội dựa vào việc trao đổi hàng hóa để kiếm tiền.

Phynia tuy có lòng trắc ẩn với người thường, nhưng đối với sự đối đầu giữa các quốc gia thì lại vô cùng lạnh lùng.

Sau khi xong việc chính, lòng Albert cũng dần dần thả lỏng, lúc này hắn mới nhìn thiếu nữ, đột nhiên chú ý đến chiếc áo khoác lớn mà thiếu nữ vẫn luôn quấn trên người, không khỏi có chút kỳ lạ.

“Sao cứ quấn cái áo khoác này mãi vậy? Rõ ràng trong chăn của ta cũng không lạnh mà?”

“Cái, cái này…”

Bị Albert nhắc nhở, Phynia mới nhớ ra mục đích của mình khi đến phòng ngủ của Albert lần này, nàng né tránh ánh mắt, giọng điệu cũng lắp bắp, khiến Albert càng thêm nghi ngờ.

“Cô rốt cuộc là làm sao vậy?”

Đã đến nước này rồi... Phynia liền cắn răng, trực tiếp lật người mà ngồi lên eo Albert, không còn quan tâm đến cái gì là xấu hổ nữa.

“Này, cô làm…”

Thấy Phynia đột nhiên ngồi lên người mình, Albert không khỏi nghi ngờ lên tiếng, nhưng chưa kịp nói xong, Phynia đã từ từ cởi chiếc áo khoác lớn trên người xuống, để lộ ra trang phục quyết thắng đã đặc biệt chuẩn bị cho đêm nay.

Giọng của Albert lập tức tắc nghẹn. Nhìn bộ quần áo khiến người ta muốn phạm tội của thiếu nữ, hắn không kiểm soát được mà nuốt nước bọt, cất giọng có chút khàn khàn: “Cô đây là…”

“Tôi muốn hỏi anh một chuyện, Albert.” Phynia hai tay ấn lên ngực Albert: “Anh có thích tôi không?”

“Thích.” Albert trả lời: “Nhưng ta cũng đã nói, ta không thể nào ở bên cô được, Lothiris không thể chấp nhận một hoàng hậu bán tinh linh, dù cho cô có chịu thiệt thòi, chọn không làm hoàng hậu cũng không được, vì tôi không muốn thỏa hiệp vì chuyện này.”

Phynia nheo mắt, nụ cười mập mờ như giễu cợt hiện lên nơi khóe môi: “Vậy à… nhưng lý do này và lý do lúc anh nói chuyện với Liliana… tại sao lại có chút không giống nhau nhỉ?”

“Cái—” Albert kinh ngạc mở to mắt: “Làm sao cô biết chuyện này?”

“Nghe lén chứ sao~” Phynia cười tủm tỉm chỉ chỉ vào tai: “Lúc anh nói chuyện với Liliana, tôi vẫn luôn trốn trong bụi cây cách đó không xa.”

“Nói cách khác… cô đã nghe thấy hết rồi?”

“Ừm hứm.”

“Nhưng nghe thấy rồi thì sao? Sau khi nghe những lời đó, ta nghĩ cô nên lý trí hơn một chút chứ? Dù sao thì sự khác biệt về tuổi thọ giữa con người và bán tinh linh là quá lớn, ta không hy vọng mấy chục năm sau cô phải nhìn ta già đi, điều đó đối với cô là quá tàn nhẫn.”

“Ta không quan tâm!”

“Hiện tại thì cô đương nhiên không quan tâm, dù sao ta còn rất trẻ.” Albert lắc đầu thở dài: “Nhưng khi ta đến bốn mươi tuổi, năm mươi tuổi, tóc trở nên bạc trắng, dung mạo cũng trở nên già nua, lúc đó cô sẽ nghĩ thế nào? Bây giờ cô không có tư cách để lựa chọn cho tương lai.”

Phynia nghiêng đầu: “Nếu đã nói vậy, thì Albert cũng không có tư cách để lo lắng cho tôi của tương lai, đợi đến khi anh chết và tôi sẽ hối hận gì đó… chuyện đó thì liên quan gì đến tôi của hiện tại?

Tôi chỉ quan tâm đến hiện tại, tôi chỉ biết tôi thích anh thôi, Albert, tôi muốn ở bên anh mãi mãi, chuyện của tương lai cứ để tôi của tương lai lo lắng, dù cho đến lúc đó có hối hận thì đó cũng là tôi của tương lai, chứ không phải tôi của hiện tại hối hận.”

Albert cười khổ: “Cô cũng quá vô trách nhiệm rồi…”

“Đây gọi là chỉ chịu trách nhiệm với bản thân của hiện tại, tôi từ trước đến nay đều như vậy.” Phynia mỉm cười

“Vậy thì Albert, anh có muốn chỉ chịu trách nhiệm với chính mình của hiện tại không? Anh đã nói là anh thích tôi đúng không? Vậy thì ở bên tôi không tốt sao? Chuyện tương lai của tôi không cần anh phải lo…”

Ánh mắt của Albert thoáng lay động.

Nhưng rất nhanh, hắn vẫn bình tĩnh lại tiếp tục từ chối: “Ta không thể ở bên cô, Phynia.”

Thấy Albert ngoan cố không ngừng từ chối, Phynia phồng má nghiến răng—nàng thực sự bắt đầu tức giận rồi…

“Hừ! Rượu mời không uống lại muốn uống rượu phạt!?”

Nàng uy hiếp như vậy, nhưng chỉ khiến Albert cảm thấy buồn cười.

“Cô có thể cho ta uống rượu phạt gì?”

Đúng như Albert nói, thiếu nữ tuy đã có thực lực Truyền Kỳ, nhưng nàng không thể ở đây đánh mình được chứ? Bị những người khác trong lâu đài nghe thấy, người mất mặt vẫn là chính Phynia.

Và ngoài việc sử dụng sức mạnh Truyền Kỳ ra, Albert thực sự không biết Phynia còn có thể uy hiếp mình ở đâu nữa, tứ chi yếu ớt đó sao?

Đừng có đùa.

Albert có thể solo với một trăm Phynia.

Tuy nhiên, Phynia lại tự tin cười lên một tiếng.

“Anh đoán xem, Albert, tại sao tôi đến đây lại mặc bộ này?”

Albert nhíu mày.

Hắn mơ hồ cảm nhận được một tia uy hiếp.

Cùng lúc đó, Phynia cũng lùi người về phía sau, ngồi lên đùi Albert, rồi nhẹ nhàng cọ cọ.

Sau khi cảm nhận được tiểu huynh đệ nóng rực dưới thân Albert từ từ cứng lại, trên mặt nàng không khỏi lộ ra một nụ cười yêu mị, khiến Albert càng thêm không thể kìm nén.

“Ừm hửm❤~ tuy Albert ngươi đã từ chối, nhưng tiểu huynh đệ của anh lại có vẻ rất tích cực nha~❤”

“Cô đang đùa với lửa…”

Albert mắt tối sầm nhíu mày nói, giọng có chút khàn.

“Đúng vậy, tôi chính là đang đùa với lửa~ rồi sao?” Phynia cọ tới cọ lui càng tích cực hơn, đồng thời cúi người xuống, dùng ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve xương quai xanh của Albert: “Ai đó đối với chuyện này không làm gì được, có đúng không? Vậy thì tôi có gì phải sợ?”

“Cô…”

“Albert xem này.” Phynia đột nhiên mỉm cười, nhấc dây buộc hai bên quần lót của mình lên:

“Dây buộc hai bên chiếc quần lót này, anh chỉ cần kéo nhẹ một cái, là có thể cởi nó ra đó~❤.

Yếm che ngực của tôi cũng vậy, anh chỉ cần dùng sức một chút là có thể giật nó xuống, ừm hửm❤~ tôi là ngực khủng đó nha❤~chẳng lẽ anh không muốn xem sao? Nếu anh đồng ý ở bên tôi thì tôi dùng ngực giúp anh, cũng không phải là không thể xem xét đâu~”

“…”

Albert không nói gì cả.

“Còn cả tất lụa nữa, chẳng lẽ Albert không muốn sờ thử sao?” Phynia dùng ngón tay thon thả vuốt ve đôi tất trắng của mình quyến rũ: 

“Dùng chân làm cũng không phải là không được, màu trắng là màu của sự trong trắng đó, Albert chẳng lẽ không nó nhuốm❤màu❤sắc❤thuộc❤về❤anh❤? Chỉ cần Albert đồng ý, đôi chân này của người ta đến lúc đó tùy anh sắp đặt nha~ muốn sờ thì sờ, và còn có thể lúc làm chuyện đó, nhẹ nhàng quấn quanh eo anh❤…”

“…”

Ánh mắt Albert lóe lên, hơi thở cũng trở nên nặng nề, nhưng vẫn không nói gì.

Thấy sự thay đổi trên mặt Albert, Phynia cười càng thêm vui vẻ, dù sao dáng vẻ kìm nén của Albert thực sự rất đáng yêu.

Và ngay lúc này, Phynia lại như đột nhiên nghĩ đến điều gì, vỗ tay một cái, rồi chỉ vào bụng dưới:

“Đúng rồi đúng rồi, anh thấy hình hoa văn huỳnh quang màu hồng phấn này không? Đây là người ta đặc biệt làm để chỉ dẫn cho Albert đó!

Albert, anh xem anh xem, từ đây đến đây là nơi anh có thể đi vào, lên trên một chút nữa… chỗ này thì không phải, mà là phòng của em bé❤.

Nhưng… chiều cao của người ta miễn cưỡng mới đến ngực của Albert thôi, vì vậy ngay cả nơi làm chuyện đó cũng không đủ dài, lúc nữa mà làm thì Albert chỉ cần cẩn thận một chút, là có thể đến nơi mà anh không thể vào được❤, hihi…

Đây là phòng của em bé, lại bị tiểu huynh đệ của Albert nhanh chân đến trước rồi! Như vậy, chắc chắn bụng dưới của người ta cũng sẽ vì thế mà bị căng phồng lên nhỉ❤… í yaaa—❤!”

Phynia đột nhiên hét lên một tiếng vui sướng.

Đó là vì Albert cuối cùng đã không thể chịu nổi nữa, đột nhiên đè thiếu nữ xuống giường.

Hắn hít hà hương thơm trên mái tóc của nàng loli, còn Phynia lại vẫn cười nói với hắn:

“Ừm hửm~ Albert đè người ta xuống, là định ở bên người ta sao? Chuyện đó chỉ có ở bên nhau mới có thể làm thôi, nếu không người ta sẽ rất đau lòng, sẽ hận Albert cả đời, Albert cũng không muốn người ta đau lòng đúng không?”

Albert nghe vậy ngẩng đầu lên, ngẩn ngơ nhìn khuôn mặt xinh xắn của Phynia.

Tuổi của Phynia lúc này vừa tròn sáu mươi, theo góc độ của bán tinh linh, nàng còn lâu mới đến lúc trưởng thành.

Nhưng dù chưa trưởng thành, trên người nàng vẫn tỏa ra sức quyến rũ nồng nàn, cơ thể nhỏ nhắn và khí chất trưởng thành hòa quyện vào nhau, tạo ra một phản ứng bùng nổ, sức quyến rũ tuôn ra đủ để khiến bất kỳ người đàn ông nào phát điên.

Im lặng hồi lâu, Albert thở dài một tiếng, đồng thời trên mặt lộ ra vẻ mặt như bất đắc dĩ, lại như giải thoát: “Đừng ép anh như vậy nữa, anh ở bên em là được chứ gì…”

“Chẳng phải là do Albert quá ngoan cố sao?” Phynia trước tiên bất mãn chu môi, rồi như làm nũng, dụi má vào lòng Albert: “Nói như vậy là anh đồng ý với em rồi?”

Albert không khỏi cười khổ: “Không đồng ý thì sao? Em quyến rũ anh như vậy, anh làm sao có thể nhịn được? Làm chuyện đó với em trong lúc em chưa chuẩn bị sẵn sàng, e rằng cả đời này anh cũng không thể tha thứ cho chính mình…”

“Vậy quyết định như vậy nhé?”

“Quyết định như vậy.”

“Hôn người ta một cái làm bằng chứng.”

Albert nhẹ nhàng hôn lên môi thiếu nữ.

Và sau nụ hôn đó, trên mặt Phynia lộ ra một nụ cười đắc ý, cơ thể nàng đột nhiên biến mất, rồi xuất hiện bên thành giường mà nói với Albert.

“Tác chiến đại thành công! Vậy em về nghỉ ngơi trước đây~”

Nói xong, Phynia liền vẫy tay quay người chuẩn bị rời đi. Tuy nhiên ngay lúc này, Albert lại đột nhiên nắm lấy cổ tay nàng.

“Đêm nay em không được rời đi…” Albert giọng khàn khàn nói: “Trêu chọc anh như vậy, chẳng lẽ không để lại chút gì mà rời đi sao?”

Phynia run rẩy: “Để, để lại gì chứ…?”

Vẻ mặt của Albert vô cùng ẩn ý: “Em thử nói xem?”

“Đợi, đợi đã!” Phynia hoảng sợ: “Em đâu có định làm tới cùng trong đêm nay đâu! Chuyện đó ít nhất phải để đến lúc kết—ưm…”

Phynia còn tiếp tục từ chối thì đã bị Albert kéo vào lòng hôn sâu một cái.

Nụ hôn này kéo dài trọn vẹn năm phút.

Đến khi hai người tách ra, mặt Phynia đã đỏ bừng, ánh mắt mơ màng, ngực cũng vì hơi thở gấp gáp mà không ngừng phập phồng, rõ ràng là đã động lòng dưới nụ hôn này của Albert.

Có lẽ miệng nói từ chối, nhưng thiếu nữ thực ra cũng đã sớm dự liệu được kết quả của việc mình làm như vậy rồi nhỉ?

Tiếp theo, Albert vô cùng nhẹ nhàng đẩy Phynia xuống.

Thiếu nữ không hề kháng cự.

Đôi tất lụa trắng cọ xát trên người Albert, hai chú thỏ con tinh nghịch bị Albert nắm trong tay, dải lụa dài màu đỏ cũng bị Albert cởi ra.

Phynia nhẹ giọng nói với Albert.

“Hôn em thêm một cái nữa~❤.”

“Ừm.”

Albert từ từ gật đầu, sau đó áp chặt môi mình lên môi Phynia, lưỡi hắn khẽ cạy mở bờ môi thiếu nữ, rồi tùy ý cướp đoạt tân dịch trong miệng nàng.

Tân dịchcủa thiếu nữ cũng giống như mùi hương cơ thể của nàng, có một mùi thơm thanh mát của thực vật, nếm thử có cảm giác như nhựa cây bạch dương.

Từ hàm răng đến đầu lưỡi, Albert tỉ mỉ thưởng thức bờ môi của Phynia, còn trong đầu thiếu nữ lúc ấy chỉ có một khoảng trắng mênh mông.

Từ kiếp trước đến kiếp nay, nàng vốn luôn là một người ngây thơ, còn chưa từng thử qua việc hôn môi, huống chi là một nụ hôn lưỡi mãnh liệt như vậy, trạng thái thiếu oxy khiến đầu óc nàng cảm thấy choáng váng, theo bản năng đẩy đẩy lồng ngực rắn chắc của chàng trai trước mặt.

Chỉ có điều khi đôi tay thiếu nữ chạm vào cơ ngực nóng bỏng của Albert, liền lập tức yếu ớt buông thõng trên ngực hắn, mặc cho Albert thưởng thức tân dịch trong miệng mình, đầu lưỡi hai người dưới sự dẫn dắt của Albert đã quấn quýt lấy nhau một cách kịch liệt.

“Ưm ưm❤…!”

Thiếu nữ không nhịn được khẽ rên một tiếng, cơ thể nhỏ nhắn yếu ớt co rúc trong lòng Albert, đôi mắt động tình hơi hé mở trông có vô cùng quyến rũ.

Bị ánh mắt như vậy của Phynia nhìn chằm chằm, Albert lúc này cuối cùng cũng không nhịn được, vươn tay ra ôm nàng vào lòng.

“Í…!”

Thân thể Phynia lần đầu tiên được Albert bao bọc toàn diện. Albert cảm nhận thân hình nhỏ nhắn thơm mềm của thiếu nữ, sự mềm mại trước ngực, vòng eo thon thả, và đôi chân đầy đặn mềm mại, cảm giác chạm vào tất cả đều rõ ràng truyền vào đầu óc Albert, khiến dục vọng của hắn càng trở nên càng khó kìm nén hơn. 

Còn Phynia cũng cảm nhận nhiệt độ cơ thể nóng rực của Albert, và khi những khối cơ bắp rắn chắc như thép tảng đang áp sát vào da thịt mình, nàng lập tức cảm thấy cả người không còn chút sức lực, một màu đỏ ửng đậm từ mang tai lan xuống cổ, rồi lan ra đôi vai tròn trịa.

Phynia được vòng tay rắn chắc của Albert ôm lấy, khuôn mặt đỏ bừng, đôi mắt mông lung, đôi đồng tử màu xanh u uất như chứa đầy một hồ nước trong.

“Al… Albert…❤”

Thiếu nữ dùng giọng mềm nhũn gọi chàng trai một tiếng.

“Phynia…”

Chàng trai cũng đáp lại giọng nói của thiếu nữ bằng một tông giọng nóng bỏng, đồng thời hai tay không có ý tốt trèo lên đỉnh núi trước ngực nàng.

“Ưm…❤”

Nụ hoa màu hồng phấn bị Albert véo lấy, thiếu nữ lại không nhịn được rên rỉ một tiếng.

Tiếng rên rỉ này của nàng như liều thuốc kích dục tốt nhất thế gian, khiến cái đầu vốn đã bị dục vọng bao phủ của Albert lại càng trở nên nóng bỏng hơn.

Cảm nhận sự căng phồng ở thân dưới, Albert cuối cùng cũng không nhịn được nữa, từ trên người Phynia mà ngồi dậy.

“Phynia…”

Nghe tiếng gọi khàn khàn của Albert, Phynia lúc này trong đầu cũng đã ý thức được hắn muốn mình làm gì, vẻ mặt lập tức trở nên có chút xấu hổ.

Nhưng dù vậy, nàng vẫn ngoan ngoãn ngồi dậy, hai chân quỳ trên giường, còn đầu thì chỉ đến ngang gốc đùi Albert. Nếu lúc này cả hai đều đứng dậy, thì chiều cao của Phynia cũng chỉ có thể đến ngang ngực Albert.

Ý thức được điểm này, Phynia không khỏi lí nhí.

“Lolicon… tử hình…”

“Lolicongì chứ, chỉ là cô gái mà anh thích, vừa hay lại là một nàng loli mà thôi…”

Albert mỉm cười, đồng thời một tay vuốt ve đầu của nàng loli trước mắt, tay kia thì nghịch ngợm sự mềm mại trước ngực nàng.

“A…❤!”

Là một loli ngực khủng, Phynia lại bị cảm giác kích thích trước ngực mà khẽ kêu một tiếng. Cùng lúc đó, bàn tay kia của Albert đang vuốt ve đầu nàng, cũng vô thức ấn đầu nàng xuống dưới thân dưới của hắn.

Hiểu được ý của Albert, mặt Phynia đỏ bừng, hai tay nhẹ nhàng đặt lên vùng háng đang nhô cao của Albert, trong cơn mê loạn tình ái mà cởi chiếc quần dài của hắn.

Cùng với việc chiếc quần được cởi ra, một con quái vật khổng lồ lập tức từ trong quần bật ra vào mặt nàng loli, khiến Phynia khẽ rên rỉ.

“Ư… sao, sao lại… lớn như vậy?”

Cái dương vật trước mắt dài ít nhất cũng hơn hai mươi centimet, đường kính cũng tương đương với cẳng tay nhỏ của Phynia, trên thân là màu trắng ngọc nổi đầy gân xanh, những mạch máu to lớn giăng khắp nơi, quy đầu màu đỏ tươi to như một quả trứng gà, tỏa ra một mùi tanh nhàn nhạt, đồng thời hai chiếc túi to bằng nắm đấm trẻ con bên dưới cũng phồng lên cao.

Nhìn vẻ mặt kinh ngạc mắt tròn xoe của nàng loli, và cảnh tượng dương vật hắn đập vào mặt nàng đầy gợi cảm, Albert chỉ cảm thấy hạ thân của hắn đã cứng đến mức vô cùng khó chịu.

Hắn thử hỏi Phynia.

“Có… có muốn liếm thử không?”

“Liếm một cái? Không… không muốn đâu!” Phynia mặt xấu hổ lắc đầu: “Người ta kiếp trước dù sao cũng là con trai! Làm chuyện này với anh đã là giới hạn rồi! Liếm gì đó cũng quá đáng quá đi!”

“Vậy… sao?”

Sau khi nghe lời của Phynia, hạ thân của Albert lại càng cứng hơn.

Một cô gái kiếp trước là con trai giờ đây đang chìm nổi dưới thân mình, sắp dâng hiến cơ thể cho mình… cảm giác chinh phục kỳ diệu dâng lên trong lòng Albert, khiến dục vọng của hắn căng phồng gần như sắp nổ tung.

Tuy nhiên thiếu nữ lại không đoán được tâm tư kỳ diệu của hắn lúc này. Thấy Albert đột nhiên không nói gì, Phynia cẩn thận ngẩng đầu lên, dùng ánh mắt rụt rè nhìn hắn một cái, rồi liền thấy dáng vẻ Albert đang chăm chú nhìn mình.

“Ư… giận, giận rồi sao?”

Phynia dùng giọng điệu dò hỏi. Tuy nhiên chưa kịp để Albert hoàn hồn trả lời, nàng đã khẽ cắn môi, như thể đã hạ quyết tâm gì đó mà mở miệng nói.

“Được rồi, liếm là được chứ gì… cứ coi như là phúc lợi lần đầu đi, lần sau không có đâu nhé!”

“…”

Nghe lời của Phynia, Albert vốn định giải thích mình không giận liền lập tức không nói gì nữa, cứ thế nhìn nàng thiếu nữ dưới thân mình dùng một tay gạt đi những lọn tóc trên má, vươn tay nắm lấy cái dương vật trước mắt, rồi thè chiếc lưỡi nhỏ hồng hào, thử nhẹ nhàng liếm lên đỉnh.

Dịch trong suốt mang theo mùi tanh nhàn nhạt, chỉ là không hiểu vì sao rõ ràng là thứ chất lỏng nàng rất ghét, nhưng sau khi vào miệng thì Phynia lại cảm thấy toàn thân mình cũng theo đó mà dần dần nóng lên, cổ họng cũng dần khô lại, như đang khao khát thêm nhiều chất lỏng hơn để tưới mát tâm hồn.

“Ư❤…”

Ý thức được mình không hề ghét việc liếm dương vật của Albert, Phynia lập tức rên rỉ cúi đầu.

Kiếp trước của nàng cũng là một chàng trai mà, làm chuyện đó với Albert thì thôi đi, sao có thể không biết xấu hổ như vậy, dùng đầu lưỡi liếm hạ bộ của hắn xong, trong lòng lại không hề cảm thấy ghét bỏ chứ?

Phynia lập tức cảm thấy chút tôn nghiêm nam tính ít ỏi còn lại từ kiếp trước của mình lại vỡ tan thêm một chút.

Nàng ngẩng đầu lên, trong mắt mang theo một sự khao khát nhàn nhạt mà ngay cả bản thân cũng không nhận ra, rụt rè nhìn Albert một cái, rồi dùng tay lột lớp da bao quy đầu, miệng mở lớn, nuốt trọn phần quy đầu của Albert vào miệng.

“Hít…”

Albert lập tức cảm thấy hạ thân một trận khoan khoái khó tả.

Phần thịt mềm trên lưỡi Phynia áp vào quy đầu, cái đầu nhỏ của nàng cứ lên xuống liên tục trên dương vật của Albert.

Vì dương vật của Albert quá to và dài, mà miệng của Phynia lại quá nhỏ, nên nàng dù có dùng hết sức, cũng chỉ có thể ngậm vào được nửa dương vật. 

Mỗi lần phần đầu dương vật to như trứng gà của Albert chạm vào phần thịt mềm trong cổ họng nàng, liền không thể vào sâu hơn nữa, buộc phải lùi ra, chỉ ngậm quy đầu trong miệng mà mút lấy phần đầu, thỉnh thoảng dùng đầu lưỡi trêu chọc.

“Hít… em học cái này từ đâu vậy~?”

Cảm nhận sự kích thích ở hạ thân, Albert không nhịn được hít một hơi khí lạnh.

Phynia nghe vậy cũng nhả dương vật ra khỏi miệng, rồi vô thức dùng miệng hôn lên phần đầu, sau đó mới ngẩng đầu nhìn Albert giải thích.

“Một số sách ở kiếp trước… sao vậy?”

Do nàng vừa khẩu giao cho Albert nên miệng vẫn tích tụ một chút dịch, nên lời nói của Phynia có phần không rõ ràng.

Albert lại hỏi: “Kiếp trước của em còn có loại sách này để xem sao?”

“Muốn tìm thì… lúc nào cũng có thể tìm được.” Nói xong, Phynia có chút do dự nhìn Albert một cái, dùng tay nắm lấy dương vật của hắn hỏi: “Mà này, cái này của anh có sạch không đó?”

“Hả? Em hỏi cái này làm gì?”

“Cái này chứ sao…” Phynia nhíu mày, chỉ chỉ vào miệng của nàng: “Trong miệng nhiều dịch quá, ư… nghĩ đến việc em vừa rồi đầu óc mê muội, đi liếm cái thứ này của anh, giờ em lại cảm thấy miệng mình thật bẩn…”

“Em thật là…” Albert vuốt ve đầu thiếu nữ: “Muốn nôn thì cứ nôn ra đi.”

“…”

Nghe Albert nói vậy, Phynia đột nhiên không nói gì mà ngây người một lúc, rồi cổ họng khẽ động, liền nuốt hết đống dịch ấy xuống.

“Nôn ra thì có hơi mất hứng… hay là thôi đi…”

Nàng mặt hơi đỏ quay đầu đi, giọng điệu ngượng ngùng nói.

Dáng vẻ e thẹn của nàng loli này hoàn toàn khiến Albert không thể chịu đựng được, hắn khẽ dùng sức liền đè nàng xuống giường.

Hai tay Albert dùng sức ấn lên vai thiếu nữ, khiến người sau hơi cảm thấy đau, không nhịn được khẽ nhíu mày phàn nàn với Albert.

“Anh cũng vội quá rồi, làm đau người ta rồi…”

“Xin lỗi, vì là Phynia nên anh—”

“Được rồi được rồi, nếu anh đã nói vậy thì em tha thứ cho anh. Tiếp theo, cứ tùy ý anh đi…”

Phynia dùng giọng điệu dịu dàng ngắt lời xin lỗi của Albert rồi xấu hổ quay đầu đi, đôi chân vì căng thẳng mà khép lại cũng thả lỏng mở ra, cả người mặc cho Albert hành động.

Albert thấy cảnh này nuốt một ngụm nước bọt, rồi vươn một tay, cởi chiếc quần lót duy nhất còn lại trên người Phynia.

Vào lúc này, ngoài đôi tất lụa kia ra, trên người Phynia coi như không còn một vật cả gì…

Thân hình mềm mại ẩm ướt hoàn toàn bại lộ trước mắt Albert.

Cánh tay nhỏ nhắn trắng nõn mềm mại, bộ ngực đầy đặn có kích thước vừa phải, ở giữa điểm xuyết hai quả anh đào hồng nhạt. Tuy đặt trên người Phynia thì có vẻ lớn, nhưng đối với Albert mà nói lại vừa hay có thể một tay nắm trọn, chỉ có một chút thịt sữa thơm ngọt lộ ra từ kẽ tay.

Nhìn xuống dưới ngực là vòng eo mềm mại non nớt, trên bụng nhỏ tinh xảo không thấy một sự tồn tại nào khác ngoài màu trắng tinh. Đôi chân thon thả đầy đặn, vì xấu hổ mà muốn khép lại, nhưng lại bị thiếu nữ dùng ý thức của mình khẽ mở ra, để lộ ra một đóa hoa ở giữa.

Hai cánh hoa hai bên bảo vệ chặt chẽ nhụy hoa bên trong, như một miếng bánh bao khẽ nhô lên, tạo thành một đường khe tuyệt đẹp.

Còn đôi chân nhỏ thon và bờ mông nhỏ nhắn, từ góc nhìn của Albert lúc này thì tạm thời không thể thưởng thức được.

Chỉ là hắn không vì thế mà tiếc nuối, sau khi thưởng thức xong phong cảnh tuyệt đẹp từ ngực trở xuống của nàng loli, hắn lại ngước lên thưởng thức dáng vẻ e thẹn của thiếu nữ.

Mái tóc màu vàng kim chủ đạo, xen lẫn một ít màu xanh nhạt trải đầy giường, như những cánh hoa đang rộ nở, thỉnh thoảng có vài lọn tóc dính trên xương quai xanh theo nhịp thở lên xuống.

Và thứ thu hút sự chú ý của Albert nhất chính là khuôn mặt mà thiếu nữ, vì quá e thẹn xấu hổ mà đã quay sang một bên.

Albert đột nhiên không nhịn được muốn trêu chọc thiếu nữ một chút, bèn vươn tay mà xoay khuôn mặt đang nhìn sang một bên của thiếu nữ lại.

“Không… đừng nhìn mà…”

Cảm nhận được ánh mắt nóng rực của Albert quét qua cơ thể mình, trong lòng Phynia như có ảo giác da thịt đang được chạm vào vuốt ve. Lúc này bị buộc phải đối mặt với Albert, nàng không khỏi lí nhí, đồng thời một đôi mắt đẹp màu xanh u uất long lanh, bên trong cũng hiện lên sương mù.

“Anh cứ thích nhìn.”

Albert khóe miệng cong lên một nụ cười xấu xa.

Phynia nghe vậy cũng chỉ có thể khẽ cúi mày mắng nhẹ.

“Đồ khốn…”

“Còn có chuyện khốn nạn hơn nữa, vở kịch chính sắp bắt đầu rồi.”

Albert nói, rồi một tay đặt lên bộ ngực thơm mềm của Phynia, ngón trỏ và ngón cái véo lấy quả anh đào hồng nhạt phía trên, cúi đầu ngậm vào miệng rồi dùng lưỡi liếm mút.

“Ư…!”

Hành động của Albert nhanh chóng gây ra phản ứng. Cơ thể của Phynia không kiểm soát được mà vặn vẹo, lông mày bắt đầu nhíu lại, trong miệng cũng không nhịn được phát ra những tiếng rên rỉ ngọt ngào.

Thiếu nữ lúc này tuy chưa có sữa, nhưng mùi thơm sữa vốn có của bộ ngực chảy vào cổ họng, đã khiến Albert vô cùng phấn khích. Bên tai lại nghe thấy tiếng rên rỉ ngọt ngào do Phynia động tình phát ra, trong lòng hắn càng thêm đắc ý, ngay cả dương vật ở hạ thân cũng trở nên đứng thẳng hơn vài phần.

Phynia dưới sự trêu đùa của Albert phản ứng cũng ngày càng lớn, mặt đỏ bừng, đôi mắt màu xanh u uất sương khói mông lung, vùng bụng trắng như tuyết theo sự vuốt ve của tay kia của Albert mà lên xuống vặn vẹo, ngay cả cửa hoa viên quan trọng nhất, cũng có tiếng nước tí tách truyền đến.

Albert thấy vậy, liền di chuyển bàn tay phải vốn đang nghịch ngợm eo của loli xuống dưới, đến giữa hai chân, nhẹ nhàng đặt lên đóa hoa quý giá của thiếu nữ.

Ngón trỏ và ngón áp út của hắn ấn lên hai cánh hoa hai bên, rồi tách sang hai bên, để lộ nhụy hoa màu hồng phấn non nớt đang nhỏ giọt sương hoa bên trong, ngón giữa bắt đầu vuốt ve ép lên trên đó.

Albert cảm thấy ngón tay mình được bao bọc bởi một cảm giác trơn mượt.

“Ưi…❤!”

Ttiếng kêu của Phynia bỗng cao vút, cơ thể dùng sức ngửa ra sau mà co giật dữ dội.

“Đột nhiên tấn công chỗ đó, cũng quá gian xảo rồi!”

“Nhưng nhìn phản ứng này của em thì rất vui, phải không nào.”

Sau khi thở ra một hơi, Phynia dùng đôi mắt mờ sương lườm Albert, còn Albert thì cười nhún vai trả lời.

“Phản ứng của rất vui?… Anh coi em là cái gì chứ.”

“Người yêu chứ sao, không lâu nữa là vợ.”

“Ư… vậy mà còn trêu chọc người ta.”

“Ai quy định là không được trêu trọc vợ?”

“Gừ…”

Phynia bị Albert nói đến không nói nên lời, nhưng từ khuôn mặt phồng lên của nàng mà xem, nàng rõ ràng không phục lời của Albert lắm.

Thấy vậy Albert khẽ cười, dùng ngón tay nhẹ nhàng búng lên nhụy hoa hoa của cô gái.

“❤—!?”

Một tiếng rên từ miệng Phynia truyền ra.

Albert tiến thêm một bước, đưa ngón tay vào bên trong âm đạo đang không ngừng chảy ra sương hoa mà khuấy động.

“Đợi đã, Albert, cảm giác này❤… đừng—ưm aaaa❤!!!”

Một cơn khoái cảm dữ dội từ hạ thân chảy đến tứ chi, rồi ùa thẳng vào đầu óc Phynia, khiến toàn thân nàng tê dại, không kiểm soát được mà phát ra tiếng kêu thảm thiết cao vút nhất từ trước đến nay, đồng thời toàn thân nàng cũng cứng đờ, hai tay nắm chặt ga giường, cơ thể cũng cong lên mà run rẩy không.

Phần thịt mềm vốn bao bọc ngón giữa của Albert lúc này đột nhiên siết chặt, kẹp mạnh lấy ngón tay hắn.

Chỉ là ngón tay mà đã như vậy sao?

Vậy thì tiếp theo…

Albert cảm thấy dục vọng của mình lại dâng cao thêm một chút.

Nhưng bây giờ không phải là lúc nói chuyện đó. Albert mỉm cười nhìn thiếu nữ trong lòng, đợi đến khi phản ứng của nàng hơi dịu đi một chút, liền dùng giọng điệu trêu chọc với nàng.

“Cảm giác lên đỉnh thế nào?”

“Lên… lên đỉnh?” Đầu óc Phynia vẫn còn có chút mơ hồ: “Đây là lên đỉnh sao?”

Albert kinh ngạc: “Trước đây em chưa từng trải qua?”

Khuôn mặt Phynia hơi đỏ lên: “Dĩ, dĩ nhiên là chưa rồi…”

“Chưa từng thử tự sướng sao?”

Phynia vô cùng xấu hổ cúi đầu: “Ch-chuyện đó… em là con gái… sao…làm được chứ…”

“Là con gái thì không làm được? Vậy kiếp trước là con trai thì sao?”

“Oa… đừng hỏi nữa!”

“Thấy trước đấy em luôn trêu chọc anh mà, sao đột nhiên lại ngây thơ như vậy?”

“Không cho người ta nói lý thuyết à…”

Phynia bất mãn chu môi lẩm bẩm, còn Albert thấy vậy, thì lại cười cười.

“Đương nhiên có thể, chỉ có điều tiếp theo không phải là lý thuyết nữa, mà là đến phạm trù thực chiến rồi…”

Lời vừa dứt, Albert đột nhiên nhấc hai chân của Phynia lên trên, khẽ mở ra và gác lên vai hắn.

“Ể? Ể?”

Phynia kinh ngạc mở to mắt, còn Albert thì vừa tận hưởng cảm giác tuyệt vời của đôi tất lụa trắng áp sát vào ngực, vừa ngắm nghía hạ bộ của Phynia.

Rất đẹp.

Hồng hào, sạch sẽ, đầy đặn… không một sợi lông, thậm chí có thể gọi là đáng yêu. Giữa hai gò đồi tỏa ra ánh sáng, khe hở khép kín, thỉnh thoảng mới rỉ ra vài giọt nước.

Nghĩ đến việc dương vật của mình sắp tiến vào huyệt hoa đáng yêu như vậy, Albert lập tức cảm thấy dục vọng của mình lại dâng lên một tầm cao mới.

Không ngờ mình lại bị Phynia làm cho phát sinh ham muốn ngược đãi…

Albert kỳ quái thầm nghĩ.

Tiếp theo, hắn đưa ngón tay đến huyệt hoa, lấy một ít mật dịch mà thiếu nữ vừa tuôn ra rất nhiều khi lên đỉnh.

Albert nếm thử.

Rất ngọt.

Nên nói là do thể chất thiếu nữ khác biệt, hay nên nói thiếu nữ không hổ là bán tinh linh, hay là cả hai? Từ sương hoa của thiếu nữ, Albert không nếm ra bất kỳ mùi vị khó chịu nào, ngược lại cảm thấy mình đang uống nhựa cây hay sương hoa vậy, miệng đầy hương thơm.

“Em là hồ nước hình người sao?”

“Ể?”

Phynia bị lời của Albert làm cho vô cùng khó hiểu. Albert liền cúi đầu, từ huyệt hoa của thiếu nữ mà uống một ngụm lớn sương hoa, rồi lại ngẩng đầu lên mà hôn lên môi thiếu nữ, dùng lưỡi cạy mở hàm răng nàng và đưa hết sương hoa qua.

“Ư ư❤…”

Phynia hơi có chút kháng cự uống mật dịch của chính mình, Albert thấy vậy cười nói.

“Cảm giác thế nào?”

“Biến thái, thứ này sao mà uống được!?”

“Đương nhiên là có thể, vị còn rất ngon phải không?”

Sau khi nếm thử vị sương hoa của chính mình, Phynia lúc này cuối cùng cũng hiểu được ý của Albert vừa rồi, không nhịn được lườm Albert một cái.

“Vị ngon cũng không được uống! Còn hồ nước hình người… biến thái biến thái đại biến thái!”

“Được rồi được rồi, anh biết rồi, anh là biến thái được chưa?”

Phynia mặt đỏ bừng: “Đã bắt đầu làm chuyện này rồi mà còn không ngừng nói những lời trêu chọc người ta…”

“Được được được rồi, vậy thì không nói nữa được chưa…”

Albert mặt mang một nụ cười bất đắc dĩ lắc đầu.

Giây tiếp theo, hắn đột nhiên tách hai chân đi tất lụa trắng của Phynia mà ở đặt hai bên eo, cơ thể cũng nghiêng về phía trước, giọng điệu dần dần trở nên nghiêm túc.

“Nhưng nếu không trêu chọc em nữa, thì có nghĩa là sắp bắt đầu rồi. Được không… Phynia?”

“Ư… ừm…”

Nghe những lời này, cơ thể Phynia đột nhiên trở nên có chút cứng đờ. Nhưng rất nhanh nàng đã gật đầu, trong miệng phát ra một tiếng đồng ý gần như không thể nghe thấy, đồng thời hai chân cũng hơi dùng sức một chút mà vòng qua eo Albert.

Albert không khỏi hít một hơi thật sâu, giây tiếp theo, hắn liền áp dương vật vào hoa viên của Phynia, trượt lên trượt xuống một lúc, rất dễ dàng đã đẩy phần quy đầu vào lối vào mềm mại.

Phynia lập tức cảm thấy một vật nóng rực to lớn đang áp vào nơi thầm kín của nàng.

“Ha❤…”

Nàng loli phát ra một tiếng rên rỉ. Nghĩ đến việc tiếp theo vật to lớn nóng rực này sẽ tiến vào cơ thể mình, nàng vừa cảm thấy sợ hãi, vừa cảm thấy mong đợi, quả thực là lòng rối như tơ vò.

Albert nhìn chằm chằm vào thiếu nữ đang nhíu mày rên rỉ, cũng cảm thấy đầu óc mình nóng đến mức gần như sắp ngất đi.

“Thực sự vào nhé?”

“Ừm, nhẹ thôi❤…”

Nghe tiếng nói của Albert bên tai, thiếu nữ gật đầu, hai tay vòng qua cổ Albert.

Nhận được hành động như cổ vũ của thiếu nữ, hạ thân của Albert lập tức dùng sức tiến về phía trước. Cùng với tiếng nước sền sệt, dương vật không ngừng mở ra lớp thịt âm đạo căng mịn, cho đến khi hắn chạm vào một lớp màng thịt mỏng manh.

“Ư…”

Phynia cảm thấy có chút đau đớn khẽ nhíu mày.

Nghe tiếng rên đau của thiếu nữ, Albert lại cẩn thận vội vàng dừng động tác để tránh làm tổn thương nàng.

Cảm nhận được sự lo lắng của Albert, Phynia dùng ánh mắt cổ vũ nhìn Albert, trên khuôn mặt đỏ ửng mang theo một tia xấu hổ nói.

“Albert… làm đi❤…”

Không có một người đàn ông nào có thể thờ ơ trước lời mời gọi như vậy, Albert cũng không ngoại lệ.

Hắn nhìn chằm chằm vào thiếu nữ đã phó thác tất cả cho mình, trong đầu vẫn vang vọng lời mời đầy yêu thương của nàng, Albert cúi đầu hít một hơi thật sâu, rồi trực tiếp dùng sức đâm về phía trước!

Lớp màng mỏng manh tượng trưng cho sự trinh trắng của thiếu nữ bị dương vật to lớn của Albert dễ dàng xé rách, dương vật tắm mình trong máu trinh nữ, không còn chút trở ngại nào mà không ngừng tiến vào bên trong.

Dương vật to dài hơn hai mươi centimet, tùy ý khai phá âm đạo non nớt của thiếu nữ chưa từng trải sự đời, cho đến khi quy đầu của hắn chạm vào cổ tử cung non nớt của nàng.

“A… đau!”

Khe nhỏ hồng hào bị căng ra đến mức gần như mất đi màu máu, hạ thân như bị cắm vào một cây chày sắt nóng bỏng, cả người như sắp bị xé làm đôi, chỉ cần cơ thể khẽ run rẩy cũng sẽ khiến huyệt hoa đang giam giữ dương vật truyền đến cảm giác bị xé rách.

Nỗi đau phá trinh vượt xa sức tưởng tượng của Phynia, nàng trực tiếp kêu lên đau đớn, khóe mắt cũng không kiểm soát được mà rơi lệ. Nhưng dù nói vậy, nghĩ đến việc toàn bộ của mình đều bị Albert chiếm hữu, một cảm giác mãn nguyện và vui sướng lại từ trong lòng nàng dâng lên, khiến khóe miệng nàng cong lên một nụ cười vừa đau đớn vừa hạnh phúc.

“Albert❤…!”

Hai tay Phynia sờ lấy lưng Albert, đôi chân được bọc trong tất lụa trắng cũng vì đau đớn mà vô thức co lại, nàng ôm chặt lấy cái eo rắn chắc của hắn, tạo thành hình một chiếc nơ bướm màu ngọc, cơ thể hai người cũng vì thế mà áp sát vào nhau hơn.

“Phynia, em không sao chứ!?”

Thấy dáng vẻ đau đớn của thiếu nữ, Albert lại một lần nữa dừng động tác, vừa dùng tay lau đi giọt lệ nơi khóe mắt thiếu nữ, vừa quan tâm hỏi nàng.

“Không, không sao… anh cứ tiếp tục đi… Albert…”

Khóe miệng Phynia nở một nụ cười có chút gượng gạo, đồng thời đôi chân đang vòng qua eo Albert cũng dùng sức di chuyển xuống dưới.

Cảm giác tuyệt vời do tất lụa trắng ma sát mang lại, khiến Albert không nhịn được khẽ rên một tiếng.

“Ừm… vậy anh tiếp tục nhé…”

Cảm nhận được lời mời của thiếu nữ, Albert vốn đã không nhịn được nữa, eo hắn từ từ nhẹ nhàng nâng lên, rút dương vật đang cắm trong huyệt hoa của thiếu nữ ra ngoài.

Vài vệt máu trinh của thiếu nữ quấn trên dương vật của hắn, bị hành động của hắn mà cùng theo ra ngoài.

Dưới hành động của Albert, lớp thịt âm đạo trong huyệt hoa của thiếu nữ đột nhiên siết chặt, như đang săn mồi mà co rút mãnh liệt, vô số nếp gấp trong huyệt đạo bị căng ra và miết phẳng lại dùng sức, ôm chặt lấy dương vật của Albert, ngay cả cổ tử cung cũng truyền đến một lực hút như đang níu kéo không nỡ buông.

Albert sợ mình quá mạnh sẽ làm tổn thương thiếu nữ, nên động tác rút dương vật cũng vô cùng chậm rãi.

Cũng vì vậy, hắn có thể cảm nhận chi tiết từng chút kích thích mà huyệt hoa của Phynia mang lại cho mình, lớp thịt âm đạo ấm áp mềm mại vừa căng mịn, vừa đàn hồi, lớp thịt mềm tầng tầng lớp lớp như thiếu nữ đang níu kéo người yêu mà quấn lấy.

Mỗi một tấc của dương vật đều bị lớp thịt non nóng bỏng ẩm ướt ôm chặt, khoái cảm vô tận theo sống lưng dâng lên, ùa thẳng vào đỉnh đầu Albert.

“Hít hít…”

Dưới cơn khoái cảm vô cùng khoan khoái, Albert không ngừng hít mạnh.

Cuối cùng, sau một hồi nỗ lực, hắn đã rút toàn bộ thân dương vật, ngoại trừ phần quy đầu ra khỏi huyệt hoa.

Albert trong quá trình này sướng đến eo muốn tê dại, nếu không phải hắn có sức chịu đựng tốt, có thể nhịn được khoái cảm ở hạ thân, e rằng đã trở thành một kẻ yếu sinh lý đáng xấu hổ rồi.

“Phynia, anh sắp vào rồi…”

Sau khi nhắc nhở người yêu một tiếng, Albert lại cắm cây dương vật vừa rút ra vào đóa hoa tuyệt đẹp như một tác phẩm nghệ thuật một cách chậm rãi.

Lối đi vừa được khai phá giờ lại trở nên vô cùng chật chội, như thể dương vật của Albert chưa từng tiến vào vậy. 

Vô số nếp gấp từ bốn phương tám hướng bao bọc lấy dương vật, khiến việc cắm vào có chút trở ngại, nhưng ở mặt khác, nơi cổ tử cung của thiếu nữ lại có một lực hút mơ hồ, như đang mời gọi dương vật không ngừng tiến vào bên trong.

Trong cảm giác mâu thuẫn mà kích thích này, dương vật dài hơn hai mươi centimet của Albert lại một lần nữa miết phẳng những nếp gấp trong lối đi, lại một lần nữa chạm vào cổ tử cung thánh khiết của thiếu nữ.

Albert chỉ cảm thấy đỉnh quy đầu của mình bị một cái miệng nhỏ mềm mại không ngừng mút lấy.

“Ư❤…”

Nơi thầm kín, non nớt nhất của cơ thể tiếp xúc thân mật với của lạ, khiến nàng loli không kìm được mà phát ra một tiếng rên rỉ ngọt ngào.

Nhưng dù đã chạm đến cổ tử cung, khai phá xong huyệt hoa trinh nữ của Phynia, lớp thịt âm đạo khúc khuỷu bên trong không một kẽ hở, nhưng dương vật to lớn của Albert lại còn một phần ba ở bên ngoài.

Điều này cũng bình thường, dù sao thiếu nữ là bán tinh linh, tốc độ trưởng thành vô cùng chậm chạp, với tuổi sáu mươi hiện tại của nàng, nếu quy đổi ra con người cũng chỉ là một nàng loli mười ba mười bốn tuổi. Tuổi non nớt như vậy, sao có thể nuốt trọn tiểu đệ của Albert dài hơn hai mươi centimet được chứ?

Albert đối với điều này cũng không ép buộc, dù sao nơi nhạy cảm nhất của dương vật chính là nửa phần trước, có thể cắm hai phần ba dương vật vào âm đạo đã đủ để hắn thưởng thức sự tuyệt vời của cơ thể thiếu nữ.

Dưới sự kích thích của tiếng rên rỉ ngọt ngào, Albert lại rút dương vật ra khỏi huyệt hoa căng mịn, rồi lại cắm vào, không ngừng lặp lại động tác này.

Huyệt hoa của thiếu nữ thật chật hẹp, chật đến nỗi khi Albert ra vào, hắn đều có thể cảm nhận được mỗi một nếp gấp trong huyệt hoa. Nhưng may mắn là mật hoa trong huyệt hoa của thiếu nữ cũng đủ dồi dào, có thể để tiểu đệ của Albert ra vào một cách trơn tru.

Vài chục giây sau, Albert mới chỉ ra vào mười mấy lần, liền đột nhiên cảm thấy lớp thịt âm đạo bao bọc dương vật từ bốn phương tám hướng lại một lần nữa siết chặt hơn, đồng thời lượng lớn sương hoa cũng từ sâu trong cơ thể ùa ra, không ngừng xối lên dương vật.

“Al, Al… Albert❤, em… em… í yaaa!!!❤❤❤”

Thiếu nữ đã lên đỉnh.

Cơ thể nhạy cảm của Phynia chỉ bị dương vật ra vào vài lần đã đạt đến cực khoái, một cơn khoái cảm từ huyệt hoa tràn khắp đến tứ chi, làm cho toàn thân đều tê dại, khiến nàng vô thức phát ra một tiếng kêu cao vút, khóe mắt thậm chí vì sự kích thích này mà rơm rớm nước mắt.

Thân hình nhỏ nhắn của nàng cũng vì sự kích thích mà đột nhiên căng cứng, vòng eo thon thả không kiểm soát được mà ưỡn lên.

Hai khối thịt đầy đặn trước ngực trong động tác này nảy lên nảy xuống, đôi chân non nớt vòng qua eo Albert dùng hết sức co lại, bụng nhỏ phẳng lì đột nhiên xuất hiện một hình trụ nhô lên dị thường—đó là hình dáng dương vật trong cơ thể thiếu nữ.

Huyệt hoa của nàng cũng trở nên vô cùng căng mịn, vì thế dương vật mà không thể tiếp tục cử động. Albert thấy vậy cũng tạm thời từ bỏ việc ra vào, chuyển sang dùng hai tay nghịch ngợm cơ thể Phynia.

Một tay thuận theo sườn eo thon thả di chuyển đến ngực thiếu nữ, khác với thân hình loli nhỏ nhắn, cô gái có một cặp vú đầy đặn mang đầy tính mẫu tử.

Hai tay Albert lần lượt nắm lấy một bên ngực, vừa chạm vào chỉ cảm thấy vô cùng non mềm, ngay cả loại lụa cao cấp nhất cũng không có cảm giác như vậy. Đồng thời hai quả anh đào màu hồng trên đỉnh lúc này cũng sung huyết căng lên, dễ dàng bị ngón trỏ và ngón giữa của Albert bắt lấy mà nghịch ngợm.

“Í❤! Ch-chỗ đó… đừng mà❤…!”

Phynia đột nhiên rên rỉ. Dưới sự kích thích mới, cơn cực khoái của nàng lại lên một đỉnh cao mới.

Cảm giác tê dại như điện giật không ngừng từ ngực ùa đến, lớp thịt âm đạo vốn đã thả lỏng một chút lại co rút lại, sương hoa lại từ sâu trong huyệt hoa ùa ra, thân hình yếu ớt trở nên càng thêm mềm nhũn. Làn da trắng như tuyết của thiếu nữ phủ đầy màu hồng đào, cơ thể vì sự kích thích mà khẽ run rẩy.

Thậm chí ngay cả Albert trong tình huống không kịp đề phòng, dương vật cũng suýt bị huyệt hoa đột nhiên siết chặt của thiếu nữ kích thích mà xuất tinh.

“Ư…”

Albert không nhịn được phát ra một tiếng rên, dương vật lại vô thức tiến sâu vào huyệt hoa, hai tay cũng nắm chặt lấy hai khối thịt sữa trước ngực thiếu nữ.

May mắn là Albert cuối cùng đã nhịn được, cơn cực khoái kéo dài này của thiếu nữ cũng từ từ kết thúc.

“Hộc… hộc…”

Thiếu nữ khẽ thở dốc, mắt hé mở cảm nhận dư vị của cơn cực khoái.

Một lát sau nàng lại mở mắt, thấy Albert không động đậy mà nhẫn nhịn, khóe miệng không khỏi nở một nụ cười dịu dàng.

Ngay sau đó, Albert đột nhiên cảm thấy vị ngọt trên đôi môi.

Hóa ra là Phynia đã chủ động đưa đôi môi anh đào đến miệng hắn. Cùng lúc đó, những ngón tay thon thả của loli cũng chôn sâu vào mái tóc Albert, đôi chân dài và đẹp cũng lại nhấc lên, nhẹ nhàng kẹp lấy eo chàng trai mà khẽ ma sát.

Hai người áp sát vào nhau không một kẽ hở, thân hình loli nhỏ nhắn và cơ thể cường tráng của chàng trai tạo thành một sự tương phản rõ rệt.

Môi tách ra, Phynia dựa vào tai Albert nhẹ giọng nói.

“Có thể tiếp tục rồi, Albert❤… không cần để ý đến em, cứ làm cho anh thoải mái đi… người em yêu❤…”

Ngửi mùi hương như cỏ cây trên người thiếu nữ, nghe những lời tình tứ mà nàng nói bằng giọng điệu mềm mại, Albert lập tức cảm thấy dục vọng toàn thân không thể kìm nén mà căng phồng lên.

“Ráng chịu nhé…”

Hắn nói với Phynia như vậy. Thiếu nữ mỉm cười rồi lại hôn lên môi hắn, thè đầu lưỡi ra cho chàng trai nghịch ngợm.

Albert bèn vừa nhiệt tình hôn Phynia, vừa lại ưỡn eo tấn công.

Dương vật lại một lần nữa căng ra, tách lấy lớp thịt mềm ấm áp ẩm ướt, như một con mãng xà khổng lồ tách lớp thịt âm đạo căng mịn ra, dưới sự bôi trơn của lượng lớn sương hoa mà không ngừng ra vào, và tốc độ ra vào cũng ngày càng nhanh.

“Ưm❤… ưm❤… ha ưm❤…”

Tiếng rên rỉ bị kìm nén của thiếu nữ cùng với tốc độ va chạm tăng lên, khiến nó ngày càng khó để kìm nén, tay phải của Phynia đặt lên miệng, khoái cảm vô tận ùa vào đầu óc nàng, thân hình không kiểm soát được mà run rẩy dữ dội.

Lớp thịt mềm màu hồng phấn bị buộc phải nuốt vào và nhổ ra dương vật khổng lồ, dương vật nóng bỏng và to lớn hết lần này đến lần khác tiến vào nơi sâu nhất của bụng dưới.

“Ư… bên trong thật nhức…”

Đôi mắt thiếu nữ mông lung, vô thức vặn vẹo eo, lớp thịt âm đạo liền co rút kẹp chặt dương vật, cố gắng đẩy nó ra ngoài, đồng thời trong miệng phát ra những tiếng rên rỉ như đang khóc.

Tốc độ ra vào của Albert ngày càng nhanh, dương vật khổng lồ trong huyệt hoa ngang nhiên hoành hành, không ngừng căng ra và miết phẳng những nếp gấp trong âm đạo. Quy đầu nóng bỏng chạm đến nơi sâu nhất, va vào cổ tử cung mềm mại, nhiệt tình hôn nhẹ lên cổ tử cung non nớt của thiếu nữ.

Cứ thế ra vào cả trăm lần, ý thức của thiếu nữ dưới sự kích thích không ngừng của khoái cảm đã có chút mơ hồ.

Đột nhiên vòng eo thon thả của nàng ưỡn lên như một vầng trăng khuyết, đôi chân trắng ngần hồng hào ôm chặt lấy eo Albert, những ngón chân trong suốt như pha lê đều co quắp lại.

“Ưm a❤… không được! Sắp hỏng mất❤… ưm aaaa❤…!”

Ý thức của Phynia lại một lần nữa leo lên đỉnh cao của khoái cảm, cái đầu nhỏ như đang khóc lóc không ngừng lắc lư, trong huyệt hoa đột nhiên ùa ra lượng lớn mật dịch, xối lên dương vật to lớn đang không ngừng ra vào trong quá trình lên đỉnh của nàng.

Albert bị tiếng rên rỉ ngọt ngào của Phynia kích thích đến mức dục vọng bốc hỏa, khoái cảm ở hạ thân cũng không ngừng ùa đến, khiến hắn hoàn toàn không thể như lần đầu tiên Phynia lên đỉnh mà dừng lại chờ đợi cơn cực khoái kết thúc.

Ngược lại, hắn càng dùng nhiều sức hơn, thẳng người dậy, dùng hai tay nắm lấy đôi chân được bọc trong tất lụa trắng của thiếu nữ, dùng hết sức lực toàn thân mà ra vào dữ dội hơn!

“Albert❤! Albert❤! Ưm aaa❤…!!!”

Phynia cứ thế trong cơn lên đỉnh, lại một lần nữa bị Albert đẩy lên một đỉnh cao mới, hai lần lên đỉnh liên tiếp như những con sóng biển dồn dập ùa đến, vỗ thẳng vào ý thức mơ hồ của nàng.

Bụng trắng như tuyết của thiếu nữ dưới sự va chạm của dương vật đã xuất hiện một chỗ nhô lên, Albert nhìn cảnh này liền đặt tay phải lên chỗ nhô lên, cảm nhận sự ra vào của dương vật trong cơ thể nàng, trong đầu hiện lên hình ảnh dương vật khổng lồ liên tục va chạm vào bên trong cổ tử cung.

Nghĩ đến việc mình có thể xuất tinh vào trong cơ thể thiếu nữ, tưới lên đóa hoa non nớt đó, khiến mỗi một nơi trong cơ thể nàng đều nhuốm màu của mình. Đồng thời trong tương lai, tử cung non nớt đó sẽ mang thai đứa con của hắn, bụng phẳng lì hiện tại sẽ vì mang thai mà dần dần lớn lên, Albert liền kích động đến mức cảm thấy dây thần kinh trong não sắp bị nung chảy.

Phynia phát hiện lòng bàn tay của Albert đang đặt trên bụng dưới vuốt ve, cảm nhận nhiệt độ truyền đến từ lòng bàn tay, thiếu nữ cảm thấy sự ấm áp này như xuyên qua lớp da bụng, sắp làm bỏng tử cung sâu bên trong.

Ý thức mơ hồ trở nên rõ ràng hơn một chút, nhưng ái dục lại càng trở nên nồng đậm hơn.

Thiếu nữ hai tay không kìm được mà nắm chặt ga giường: “Albert❤… anh yêu❤… cho em…!❤”

Nghe tiếng cầu ái gợi cảm của thiếu nữ, Albert càng dùng sức ưỡn eo mà ra vào bên trong, thậm chí còn va chạm vào đến mức đến khiến tử cung của thiếu nữ hơi lõm vào, một phần ba dương vật vốn còn ở bên ngoài, nay lại có một nửa đã có thể tiến vào trong huyệt hoa.

“Đau…”

Sự ra vào dữ dội như vậy khiến hạ thân thiếu nữ truyền đến cảm giác đau đớn, khiến Phynia mặt trắng bệch, không nhịn được nhíu mày lẩm bẩm.

Tuy nhiên chưa kịp để Albert bình tĩnh lại, nỗi đau lại có thể khiến giác quan của thiếu nữ trở nên nhạy bén hơn, khoái cảm vô tận liền nhờ vào cảm giác đau mà ùa vào đầu óc nàng, cảm giác đau và sung sướng cùng lúc ùa vào đại não Phynia, khiến thiếu nữ cảm thấy vô cùng hỗn loạn, đồng thời còn mang lại cho nàng cơn cực khoái thứ tư trong đêm nay.

“Chậm, chậm lại… a ư❤… a a a❤!!!”

Cùng với một tiếng rên rỉ ai oán kéo dài, âm đạo của thiếu nữ co rút dữ dội.

Albert dưới sự kích thích của ba lần lên đỉnh liên tiếp của thiếu nữ cũng cảm thấy một trận tê dại ở phần eo. Hắn lại một lần nữa cúi xuống, vươn hai tay ôm nàng thiếu nữ vào lòng.

Bộ ngực đầy đặn của thiếu nữ cọ xát vào ngực hắn, mỗi một lần va chạm đều là dốc hết sức lực, Albert đầy dục vọng hét lớn.

“Phynia… hãy mang thai đi!!!”

“Mang, mang thai!?”

Phynia vì lời của Albert mà kinh ngạc mở to mắt, tuy nhiên, nghĩ đến việc mình sẽ được hắn tưới tinh mà mang thai đứa con của Albert, một ngọn lửa nóng bỏng khó tả từ bụng dưới của nàng dâng lên—buồng trứng của thiếu nữ đã đặc biệt vì Albert mà rụng một quả trứng quý giá.

Tuy chưa phát triển trưởng thành, nhưng dưới sự cổ vũ của tình yêu, tử cung non nớt đã sẵn sàng để thụ thai.

Tất nhiên, bản thân Phynia lúc này còn chưa ý thức được điều này.

Cửa tử cung cũng vì để chào đón tinh dịch mà khẽ mở ra, giây tiếp theo, cùng với một tiếng “bụp” nhẹ, trong tình huống cả hai hoàn toàn không ngờ tới, dương vật to lớn đã thông qua cửa tử cung đang mở mà cắm vào tử cung non nớt, dương vật va vào thành tử cung non nớt của nàng, hôn mạnh lên nhụy hoa mềm mại.

“❤❤❤❤…!”

Một cơn khoái cảm dữ dội khiến toàn thân Phynia khẽ co giật, âm đạo của nàng co rút, ôm chặt lấy thứ hùng vĩ trong cơ thể.

Tử cung chưa trưởng thành, non nớt mềm mại , ôm chặt lấy quy đầu, mang lại cho Albert khoái cảm vô tận.

Cả hai đều không ý thức được lúc này đã xảy ra chuyện gì, hay nói cách khác tuy đã ý thức được, nhưng dưới sự kích thích của các giác quan dữ dội, cũng đã không còn quan tâm được nhiều như vậy nữa.

Dương vật không ngừng ra vào tử cung, mỗi một lần đều có thể mang lại cho cả hai khoái cảm dữ dội. Sau khi công phá được phòng tuyến cuối cùng trong cơ thể thiếu nữ, dương vật của Albert cuối cùng đã cắm đến tận cùng, toàn bộ tiến vào trong cơ thể Phynia.

Trên bụng nhỏ của Phynia ngoài hình dáng của dương vật ban đầu, lúc này ở đỉnh lại có thêm một chỗ nhô lên tròn trịa do quy đầu tiến vào tử cung, trông vô cùng dâm dục.

“Không được… ha a❤… tại sao… lại… sướng đến như vậy❤… a❤…”

Khoái cảm do tử cung mang lại tuy không bằng huyệt hoa, nhưng cảm giác cơ thể được lấp đầy lại khiến trong lòng thiếu nữ dâng lên một cảm giác an toàn. Đối với con gái mà nói, cảm giác an toàn như vậy còn là liều thuốc kích dục mạnh hơn cả khoái cảm.

Đôi mắt của thiếu nữ lúc này như chứa đầy nước xuân, Phynia dùng đôi mắt nhòe lệ nhìn lấy Albert, còn Albert cũng đưa tay ra đan mười ngón tay với nàng và nắm chặt.

Cuộc tấn công của Albert như vũ bão, tốc độ ra vào của dương vật ngày càng nhanh, nhiệt độ cơ thể thiếu nữ không ngừng tăng lên, toàn thân đều hóa thành màu hồng đào ái muội.

Rất nhanh, Phynia lại một lần nữa bước đến ngưỡng cửa của cực khoái.

“Ha❤… s-sao… lại sắp đến nữa rồi… cảm giác thật kỳ lạ… í yaaaaa!!!❤”

Cùng với một tiếng rên rỉ như hát như oán, Phynia đã đạt đến cơn cực khoái mãnh liệt nhất từ trước đến nay.

Đôi môi anh đào dưới sự kích thích của khoái cảm hé mở, đôi mắt xanh cũng khẽ trợn ngược lên, thân thể nóng bỏng ưỡn hết sức về phía trước, âm đạo gần như đã nuốt trọn gốc dương vật đang co giật dữ dội, những nếp gấp bên trong cùng với sự co rút của lớp thịt mềm ôm chặt lấy con mãng xà khổng lồ, mài nghiền và mút lấy nó.

Sương hoa mang theo mùi cỏ cây từ sâu trong tử cung phun ra, chảy xuống như thác nước, xối lên dương vật đang không ngừng ra vào.

Cảm giác tê dại ở eo Albert, cũng sau cơn cực khoái này của thiếu nữ mà trở nên mãnh liệt vô cùng, dương vật nóng bỏng lại căng phồng thêm một vòng.

Biết mình cũng sắp đến giới hạn, Albert bèn nói.

“Phynia, anh sắp ra rồi…!”

“Cho em!❤ Cho em!❤ Cho em toàn bộ!!!❤❤❤”

Trong mắt tràn ngập tình ái, Phynia ôm chặt lấy cổ Albert.

Albert ôm chặt thân hình thon thả của thiếu nữ vào lòng, hôn lên đôi môi non nớt, hắn ưỡn eo, cơ thể không ngừng tiến hành những cú thúc cuối cùng với biên độ cực lớn, mỗi lần lùi lại chỉ để lại quy đầu trong huyệt hoa, tiến vào thì cắm toàn bộ dương vật dài hơn hai mươi centimet vào, chiếm hữu từng tấc đất của tử cung.

Đôi chân của Phynia gác trên eo Albert đột nhiên siết chặt, theo động tác cuồng dã của Albert mà phập phồng không yên, bộ ngực cao vút cũng lắc lư theo sự ra vào của chàng trai, nụ hoa màu anh đào trên ngực không ngừng ma sát với ngực của chàng trai, mang lại cho cả hai sự kích thích kỳ lạ.

Cứ thế với khí thế 100% muốn làm nàng loli mang thai mà ra vào dữ dội hàng trăm lần, eo Albert co giật dữ dội, như núi lửa đang phun trào, một lượng lớn chất lỏng trắng nóng cùng với sự run rẩy của eo cứ thế bắn ra, không chút trở ngại mà xông thẳng vào tử cung non nớt của thiếu nữ.

Chất lỏng ấm nóng lấp đầy từng kẽ hở sâu nhất của tử cung, quả trứng đáng thương vừa rời khỏi buồng trứng không bao lâu đã bị chất lỏng trắng nóng nồng đậm tưới đầy.

“Lại sắp❤, lại sắp đến nữa rồi a!!!❤❤❤”

Cơ thể được lấp đầy Phynia cùng Albert bước vào đỉnh cao của khoái lạc.

Vì dương vật khổng lồ đã lấp đầy âm đạo, lượng lớn tinh dịch mà Albert bắn vào tử cung Phynia không thể chảy ngược ra ngoài, tử cung căng phồng khiến khiến cho bụng nhỏ phẳng lì của thiếu nữ khẽ nhô lên, như thể đang mang thai vậy.

Thời gian trôi đi, tiếng thở dốc của cả hai dần dần giảm xuống, Phynia nhắm mắt tận hưởng dư vị kéo dài của cơn cực khoái, đôi chân được bọc trong tất lụa trắng yếu ớt vòng qua eo Albert,

Albert cũng tận hưởng cảm giác dương vật vẫn đang ở trong âm đạo của thiếu nữ, đang được nó mát xa một cách nhẹ nhàng, chỉ có điều cùng với việc mát xa tiếp tục, Albert phát hiện dương vật vốn chưa mềm đi bao nhiêu của mình, lại một lần nữa trở nên nóng bỏng và cứng rắn…

Bình luận (23)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

23 Bình luận

CHỦ THỚT
TRANS
thực ra có quả ảnh bánh kem nhưng mà đăng lên thì chắc chắn ăn gậy nên thôi nhé
Xem thêm
Để link drive được không bác? Tạo thành 1 tệp up hết ảnh vào để anh em tự hình dung với truyện🐧
Xem thêm
Xem thêm 5 trả lời
seg bùng lổ seg tàn bạo
Xem thêm
Có thêm minh hoạ vào rồi uwoghhhhhhhhhhhhhhHhhHhHhHhHhHhhHh🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥
Xem thêm
segg bùng lổ
Xem thêm
Có khi sau này dùng ma pháp thời gian để sếch ko
Xem thêm
🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥
Xem thêm
Peak chapter seggstanbao/10🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥🔥
Xem thêm
Dậy đi anh Albert chưa xong đâu,đêm còn dài anh ạ
Xem thêm
Quỷ sếch hehe
Xem thêm
Uwoooop segggggggg
Xem thêm