Tiểu Thư Phù Thủy Hôm Nay...
Huân Lân (醺麟) Huân Lân
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Quyển II: Cuồng Vương Ain

Chương 29 - Vì Andasok!

5 Bình luận - Độ dài: 2,376 từ - Cập nhật:

Ngay khi Moustafa dứt lời, các vị đại thần xung quanh cũng đã đọc xong chiến báo từ tiền tuyến gửi về.

Bức chiến báo này, sau khi truyền qua một lượt, được một người hầu bên cạnh đón lấy, rồi lại đưa về tay Moustafa.

Moustafa nhìn bức chiến báo kỳ lạ, lòng đầy phiền muộn, hắn dùng ngón tay gõ nhẹ lên đó hai cái, phát ra tiếng “cộp cộp”. Các vị đại thần dưới quyền hắn cũng đều cau mày, vẻ mặt trầm tư.

Bức chiến báo khiến Hoàng Đế và các vị đại thần của Đế Quốc Người Thằn Lằn đều hoang mang tột độ, kỳ thực bên nội dung rất đơn giản:

Đại quân của Thần Thánh Quốc Lothiris có khoảng năm vạn quân, đã liên tiếp công phá vài thành phố ở biên cảnh, đang tiến sâu vào nội địa Đế Quốc.

Theo như nội dung chiến báo, Đế Quốc Người Thằn Lằn của họ đang chịu thất bại thảm hại. Mấy lần giao tranh với quân đội Lothiris, dù là thủ thành hay dã chiến, đều dễ dàng bị chọc thủng.

Mặc dù binh lính của Đế Quốc Người Thằn Lằn cường tráng hơn so với Thần Thánh Quốc Lothiris, nhưng cả vũ khí trang bị lẫn mức độ tinh nhuệ của binh lính đều kém xa binh lính của Thần Thánh Quốc Lothiris.

Tuy nhiên, về điểm này thì Moustafa đã dự liệu từ sớm. Dẫu sao, so với Thần Thánh Quốc Lothiris, Đế Quốc Người Thằn Lằn của họ có thể nói là vùng đất nghèo nàn.

Rừng rậm đầm lầy vô tận trong lãnh thổ, dù khiến kẻ địch khó lòng xâm phạm, nhưng cũng đồng nghĩa với mức độ khai thác đất đai cực thấp, sản vật khan hiếm, ngay cả sự phồn vinh của thủ đô Lagos cũng được xây dựng dựa trên việc trung chuyển hàng hóa từ Đại Hoang Nguyên và Bán Đảo Nigak.

Thủ đô Lagos là cảng lớn nhất phía đông nam đại lục, nhưng quốc gia sở tại lại không có bất kỳ mặt hàng nào đáng kể, đây quả là một bi kịch.

Ngược lại, Thần Thánh Quốc Lothiris, với tư cách là quốc gia hùng mạnh và thịnh vượng nhất trên đại lục Yieta, gần như ở khắp nơi trong lãnh thổ họ đều là những cánh đồng màu mỡ, sản vật phong phú vô số kể. Dù các chư hầu địa phương cực kỳ hùng mạnh, nhưng thuế thu mà Hoàng Đế Lothiris nhận được mỗi năm vẫn gấp hơn mười lần so với trung ương Đế Quốc Người Thằn Lằn.

Và đây còn là dựa trên việc Đế Quốc Người Thằn Lằn có thể thu được một lượng lớn phí qua đường từ cảng Lagos. nếu chỉ dựa vào thuế địa phương, thì thu nhập của bọn họ có thể đạt được 1/20 của Lothiris hay không cũng khó nói.

Có tiền, tức là binh lính có trang bị tinh nhuệ, đồng thời cũng có nghĩa là binh lính có thể được huấn luyện đầy đủ. Mặc dù Hoàng Đế Ursel trong nhiệm kỳ của mình đã thực hiện chính sách dưỡng sức, nhưng điều này không có nghĩa là ông không coi trọng quân bị.

Ngược lại, với tư cách là con trai của Tiên Hoàng Franz III, Ursel không nghi ngờ gì là một người rất giỏi chiến đấu, bởi lẽ nếu không giỏi chiến đấu, ông đã không phải là người sống sót duy nhất trong cuộc hỗn chiến với các người anh em khác.

Điều khiến Moustafa và các vị đại thần của hắn thực sự băn khoăn là: quân đội của Thần Thánh Quốc Lothiris dựa vào đâu mà dám tiến sâu vào lãnh thổ của họ?

Phải biết rằng, trong quốc gia của họ, thứ nhiều nhất chính là đầm lầy và rừng mưa, và khi có hai thứ này, các loại côn trùng cũng là điều không thể thiếu. Người thằn lằn có thể dựa vào lớp vảy dày trên cơ thể để ngăn côn trùng cắn, nhưng loài người yếu ớt thì có thể dựa vào cái gì để phòng ngừa côn trùng?

Làn da mềm mại của họ không thể chống đỡ bất cứ thứ gì.

Cần biết rằng nếu bị côn trùng cắn quá nhiều, rất có thể sẽ mắc phải các loại bệnh tật, và nếu bệnh tật lan rộng trong quân đội, thì sẽ hình thành một trận dịch hạch.

Theo lời của nội gián ở thành St. Mill, đội quân của Thần Thánh Quốc Lothiris này chỉ chuẩn bị chưa đầy một tuần, đã khởi hành dưới sự thúc giục của tân Hoàng Đế Ain, và chiến báo vừa truyền về từ tiền tuyến cũng đã chứng minh điều này.

Trong chiến báo nói rằng, vì tiếp tế không đủ khi xuất phát, nên tướng lĩnh của đội quân này đang không ngừng điều động lương thực từ các quốc gia miền núi vận chuyển đến quân đội. Số lượng yêu cầu thậm chí đạt tới 8/10 lượng lương thực dự trữ của các quốc gia miền núi, điều này đã gây ra sự bất mãn lớn từ tầng lớp thượng lưu của các quốc gia này.

Dẫu sao, những lương thực này họ cũng phải dùng, nếu không thì tích trữ lại để làm gì?

Tuy nhiên, mặc dù các quốc gia miền núi có dự trữ lương thực, nhưng lại không dự trữ trước thuốc phòng chống côn trùng cắn, bởi lẽ họ đâu có ý định tấn công Đế Quốc Người Thằn Lằn. Và một khi không chuẩn bị những loại thuốc này, thì khi tiến sâu vào lãnh thổ Đế Quốc Người Thằn Lằn, kết cục của đội quân này có thể đoán trước được.

Moustafa thực sự không thể hiểu nổi, vị Hoàng Đế ở thành St. Mill vì sao lại làm như vậy, và các vị đại thần của hắn cũng vậy.

Vấn đề không chỉ dừng lại ở thuốc men, bởi hành động điều động lương thực quy mô lớn này, đã khiến nhiều quốc gia trong vùng núi cảm thấy bất mãn với Lothiris, đây rõ ràng là một mối họa tiềm ẩn. Thực tế, lúc này trong tay Moustafa đang có hai bức thư từ các quốc gia miền núi.

Những bức thư này chủ yếu đến từ một số thành bang gần Đế Quốc Người Thằn Lằn. Những thành bang này vốn dĩ đã thân cận với Đế Quốc Người Thằn Lằn vì lý do địa lý, và cư dân trong thành bang phần lớn cũng là người thằn lằn.

Trước đây họ thần phục Thần Thánh Quốc Lothiris chỉ vì hiệp ước năm xưa. Và khi chiến tranh giữa hai nước bùng nổ trở lại, tư tưởng của họ cũng lại sôi nổi, sẵn sàng bất cứ lúc nào cũng có thể ngả về phía Đế Quốc Người Thằn Lằn.

Những thành bang ngầm ngả về phe địch, cộng thêm những thành bang bất mãn với Thần Thánh Quốc Lothiris vì bị trưng dụng lương thực, Moustafa tự tin có thể khiến một phần ba số thành bang này nhất loạt quy phục về phía Đế Quốc Người Thằn Lằn của họ.

Và sau khi một phần ba số thành bang này ngả về phe địch, quân đội của Lothiris không chỉ bị kẹt cứng trong lãnh thổ Đế Quốc Người Thằn Lằn, mà còn hoàn toàn mất đi nguồn tiếp tế. Cộng thêm bệnh tật liên tục làm suy yếu sức chiến đấu, họ có thể dễ dàng nuốt trọn đội quân này trong một hơi.

Tuy nhiên, đây cũng là lý do khiến Moustafa và các vị đại thần của hắn, khi đối mặt với chiến báo lại cảm thấy hoang mang đến vậy.

Nuốt trọn trong một hơi?

Chuyện này… quá đơn giản rồi chăng?

Liệu có âm mưu gì không?

Phải biết rằng, đây là Lothiris – quốc gia từng đánh bại Đế Quốc Người Thằn Lằn, và đây là một trong những đội quân tinh nhuệ nhất của họ.

Theo chiến báo từ tiền tuyến, số lượng binh lính của đội quân này vào khoảng năm vạn người.

Trong đó 1/3 số binh lính là chức nghiệp giả, số lượng chiến sĩ trung giai lên tới cả ngàn, chiến sĩ cao giai cũng có hàng chục người, thậm chí còn có ba Truyền Kỳ và một đoàn pháp sư trung giai trăm người đi theo.

Bữa tiệc này như quả thực quá xa hoa, nếu thực sự dễ dàng nuốt chửng như vậy, thì Moustafa thậm chí còn phải nghi ngờ liệu bản thân có đang nằm mơ hay không.

Moustafa nheo đôi mắt vàng cháy, dùng cặp đồng tử hẹp dài, ánh mắt u tối không rõ ràng nhìn sang hai bên các vị đại thần, chờ đợi họ đưa ra ý kiến của mình.

Một lúc lâu sau, một vị đại thần cân nhắc rồi nói: “Tâu Bệ Hạ, có lẽ tân Hoàng Đế của Thần Thánh Quốc Lothiris… thực sự là một tên phế vật? Chẳng chuẩn bị gì cả, lại dám phái năm vạn tinh binh vào lãnh thổ của chúng ta?”

Một vị đại thần khác nghe vậy lập tức bất mãn: “Hoàng Đế Ursel kia lẽ nào lại truyền ngôi cho một kẻ phế vật sao? Chuyện này phía sau chắc chắn có âm mưu, có lẽ đội quân tiến sâu vào lãnh thổ kia chỉ là một mồi nhử, chờ khi chúng ta phái đại quân bao vây tiêu diệt, thì sẽ có thêm nhiều quân đội khác bao vây tới.”

Lời vừa dứt, một vị đại thần khác bác bỏ ý kiến của hắn: “Một đội quân tinh nhuệ như vậy mà dùng làm mồi nhử sao? Lothiris chưa đến mức giàu có đến thế chứ?

Cần biết rằng trong tình huống bị bao vây, trạng thái của đội quân đó chắc chắn sẽ suy yếu, dù quân đội chúng ta phái đi bị tiêu diệt, đội quân này cũng ít nhất phải tổn thất hơn hai phần ba, Thần Thánh Quốc Lothiris dù thắng lợi, thì cũng là thảm thắng. 

Cái thảm thắng này đối với Thần Thánh Quốc Lothiris có ý nghĩa gì sao? Họ cũng không thể nuốt chửng chúng ta trong một hơi, môi trường trong quốc gia của chúng ta đối với họ là thực sự quá khắc nghiệt.”

Moustafa hỏi: “Vậy ngươi có ý kiến gì?”

“Không có, thưa Bệ hạ, nhưng chuyện này dù nhìn thế nào, cũng đều toát lên một sự kỳ lạ…”

Vị đại thần đó hổ thẹn thở dài.

Tiếp đó, có thêm nhiều vị đại thần khác tham gia thảo luận, nhưng không ai đưa ra được ý kiến nào quá mới mẻ.

Cuối cùng, những lý do họ nghĩ ra chỉ có hai.

Một là, tân Hoàng Đế của Thần Thánh Quốc Lothiris là một kẻ hữu danh vô thực, bề ngoài thì vàng ngọc nhưng bên trong lại rỗng tuếch, dù danh tiếng trước khi lên ngôi khá tốt, nhưng cũng chỉ là một kẻ phế vật mắt cao tay thấp. Hành vi kỳ lạ của đội quân Lothiris này là do những thao tác phế vật của hắn mà ra.

Hai là, Hoàng Đế Ursel là một Hoàng Đế mạnh mẽ, và người thừa kế do ngài ấy bồi dưỡng cũng không nên là một kẻ phế vật. Đội quân tiến sâu vào lãnh thổ Đế Quốc này, phía sau chắc chắn có một âm mưu lớn, việc đối phó tiếp theo cần phải cẩn trọng.

Sau khi nghe một lúc, Moustafa không khỏi cảm thấy có chút phiền muộn. Đúng lúc này, hắn nhìn về phía một cây chiến mâu hai đầu màu đỏ máu, đang lưu chuyển linh quang mơ hồ đặt cách đó không xa – đó chính là vũ khí của hắn.

“Thôi được rồi, đừng nói nữa.”

Moustafa cắt ngang cuộc đối thoại của các vị đại thần, sau đó đi đến giá vũ khí, lấy cây chiến mâu hai đầu màu đỏ máu của mình xuống.

“Dù tân Hoàng Đế của Lothiris là phế vật hay có âm mưu gì, thì một khi quân đội của hắn đã đến lãnh thổ Andasok, chúng ta cũng không thể tránh mà không chiến. Ta sẽ đích thân ngự giá thân trinh ra tiền tuyến. Nếu tên Ain kia thực sự là một kẻ phế vật, vậy thì tự tay ta sẽ nghiền nát đội quân ấy, còn nếu tên Ain kia có âm mưu gì phía sau, vậy thì ta sẽ đích thân đập tan nó!”

Moustafa ngẩng đầu kiêu hãnh, nói với vẻ vô cùng tự tin.

Các vị đại thần xung quanh cũng bị dáng vẻ này của Moustafa lay động. Hai mươi năm trước, chính vị Hoàng Đế này đã dẫn dắt họ vượt qua thời khắc nguy nan nhất của Đế Quốc, hai mươi năm sau, họ cũng tin tưởng vị Hoàng Đế này có thể dẫn dắt Đế Quốc đến chiến thắng.

Tất cả các vị đại thần đều lớn tiếng đáp lại.

“Thuận theo ý chỉ của ngài, Bệ Hạ!”

“Tốt lắm, vậy hãy tập hợp quân đội, chuẩn bị xuất phát thôi.” Moustafa nắm chặt vũ khí trong tay mà giơ nó lên cao: “Yakust Miện Hạ sẽ phù hộ Andasok!!!”

Tên chính xác của Đế Quốc Người Thằn Lằn là Đế Quốc Andasok, Andasok là họ của Moustafa, đồng thời cũng là tên gia tộc của hoàng thất Đế Quốc. Theo phong tục của người thằn lằn, triều đại nên được đặt tên theo họ của hoàng tộc, cái gọi là Đế Quốc Người Thằn Lằn chỉ là cái tên do các chủng tộc khác đặt ra cho tiện mà thôi.

Cũng giống như Thần Thánh Quốc Lothiris, trong miệng các chủng tộc khác, cũng được gọi đơn giản là Đế Quốc Nhân Loại hoặc Thánh Quốc.

Sau khi nhận được lệnh của Moustafa, tất cả các vị đại thần đều vội vã rời khỏi hoàng cung, bắt đầu chuẩn bị cho trận chiến sắp tới.

Đại chiến sắp bùng nổ.

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

Vua này 🔥🔥🔥
Xem thêm
CHỦ THỚT
TRANS
Vua this vua that, vua này chiến vãi nồi
Xem thêm
Muốn tích chap đọc mà nghiện quá 🤧
Xem thêm
ông Tân Hoàng Đế kia nếu ko dính quả debuff nào đó thì cũng đâu ra nông nỗi này :))))))
Xem thêm