Mãn cấp xuyên không tại s...
清酒浅辄 - Thanh tửu thiển triếp
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 03 Vực sâu bi thảm và Bạch vũ cứu rỗi

Chương 174: Đừng quên tôi nhé

2 Bình luận - Độ dài: 1,965 từ - Cập nhật:

"Ồ? Có thứ gì đó tốt như thế này sao? Vậy thì cảm ơn cô rất nhiều~"

Tiểu thư mục sư không chút khách khí đưa tay ra, nhưng Siflin không đưa ngay cho cô mà chỉ mỉm cười bất lực.

"Thứ này vẫn chưa xong đâu. Mai mới được nhé. Lát nữa tôi sẽ bảo Theresa mang đến cho cô khi nó xong. Vậy lần này cô đến gặp tôi có chuyện gì vậy? Chỉ muốn nói chuyện phiếm hay uống trà thôi à?"

"Cô đang nói gì mà chưa xong vậy... Thôi quên đi, trước đây tôi có để lại một cổng dịch chuyển ở đây mà? Tôi định đi đâu đó rồi sẽ quay lại, nên tôi phải báo trước cho cô để tránh hiểu lầm."

“Thì ra là thế.”

Thiếu nữ mắt xanh gật đầu, quay lại nghịch bức tượng đá trên tay và nói chậm rãi.

"Cô cứ tự nhiên mà làm theo ý mình. Tôi đã từng thấy cổng dịch chuyển này rồi. Nó thực sự rất tinh xảo và nó không có tiềm ẩn rủi ro  nào cả."

Đương nhiên rồi, dù sao thì nó cũng là một vật phẩm được đích thân một vị cao thủ nào đó về ma pháp hệ không gian chế tạo mà.

Không làm phiền Theresa đang ngồi thiền, tiểu thư mục sư đến một góc của nhà gỗ, đưa tay ra nhẹ nhàng dẫn đường. Chẳng mấy chốc, một cánh cửa nhỏ chỉ dài và rộng khoảng một mét, bên trong có ánh sáng màu bạc rực rỡ chảy qua, từ từ hiện ra trước mắt cô.

"Vậy thì tôi đi trước nhé~"

Sau lời chào cuối cùng, không đợi phản ứng của Siflin, thiếu nữ tóc đen lao vào cổng và biến mất ngay lập tức.

Vài giây sau, tiểu thư Nữ thần Sinh mệnh đang ngồi bên bàn gỗ lại quay đầu lại, nhìn chằm chằm vào cánh cửa màu bạc đang dần biến mất, như thể đang suy nghĩ điều gì đó.

"Một cánh cổng không gian vô hình sao..."

………………………………………

Dịch chuyển tức thời bằng vật phẩm chế tạo trong trò chơi ổn định hơn nhiều so với kỹ thuật công nghệ như [Cổng Dịch chuyển qua bước nhảy không gian] của Dực nhân. Mặc dù nó cũng đòi hỏi phải di chuyển nhanh qua các khe hở không gian, nhưng nó lại có thêm một lớp màng màu bạc tự động bám vào cơ thể khi vào cổng. Thứ này giúp giảm đáng kể gánh nặng cho cơ thể.

Đây không phải lần đầu tiên Willis di chuyển nhanh qua cổng dịch chuyển ở thế giới này, nên cũng chẳng có gì đáng chú ý. Khoảng ba mươi giây sau, cô thấy một quả cầu ánh sáng trắng nhanh chóng mở rộng trước mắt.

Đó chính là lối ra của cánh cổng dịch chuyển không gian được thiết lập trong thành Dũng Khí. Nhờ vào trực giác vi diệu của người dùng, Willis có thể dễ dàng nhận ra nó.

Tách!

Thiếu nữ tóc đen mặc áo choàng trắng nhảy ra khỏi cánh cửa sáng và trở về thực tại với đôi chân vững vàng trên mặt đất.

Willis nhìn xung quanh.

Đây quả thực là căn phòng mà cô ấy đã thiết lập cổng dịch chuyển. Hình như đây là phòng thay đồ chuyên dụng riêng của Nữ vương?

Xung quanh yên tĩnh. Tuy thời gian bên ngoài cửa sổ đã là đêm, nhưng toàn bộ cung điện vẫn được thắp sáng bởi ánh đèn ma pháp và phòng thay đồ sang trọng này cũng không ngoại lệ.

Lilia cũng không có ở đây, trong phòng cũng không có người nào. Bên ngoài vang lên tiếng bước chân, có cái ngay ngắn, có cái rải rác. Chắc là lính canh và hầu gái trong cung đang đi tới đi lui.

Vì không muốn kinh động quá nhiều người nên tiểu thư mục sư suy nghĩ một lúc rồi mặc [Áo choàng tắc kè hoa] vào và đi vào qua cửa phụ.

Phòng ngủ của Nữ vương bệ hạ nằm ngay cạnh phòng thay đồ. Willis đương nhiên đã biết điều này từ lâu. Họ đã thiết lập [Cổng không gian vô hình] ở đây cũng vì lý do này.

Phòng ngủ của Lilia. Tuy Willis không thường xuyên đến đây, nhưng cô cũng khá quen thuộc với cách bài trí. So với vài tháng trước, căn phòng này cũng không có gì thay đổi nhiều. Bản thân tiểu thư Nữ vương cũng không có mặt trong phòng. Lúc này, có lẽ cô ấy vẫn đang giải quyết công việc triều chính.

Mặc dù tìm được cô ấy thì dễ, nhưng không cần thiết phải làm vậy. Tiểu thư mục sư cởi bỏ đạo cụ tàng hình, tìm một chiếc ghế ngồi xuống, tùy tiện nhặt một tài liệu trên bàn làm việc lên và định đọc trong lúc chờ đợi.

Ngay tại lúc này.

“Hả!?”

Một tiếng kêu giòn giã thu hút sự chú ý của thiếu nữ.

Với âm thanh bi bô học nói của một đứa trẻ, quả Hương Hương chỉ lớn bằng nắm tay người lớn nhưng có các bộ phận kỳ lạ và một số bộ phận có vết cắn rõ ràng, nhảy ra khỏi giỏ ngủ nhỏ ở góc phòng, lao đến chân Willis và trèo lên bàn bằng hai đến bước, nhảy về phía thiếu nữ một cách phấn khích.

"Hmm...? Ngươi là...... Hương Hương sao?

“A a!”

Sau một thoáng sững sờ, Willis nhanh chóng nhớ ra thân phận thật sự của sinh vật nhỏ bé kia. Lúc lẻn vào trang viên của đám Huyết tộc ở thành Dũng Khí, cô cảm thấy việc đi qua khu vườn mê cung khá phiền phức, nên đã tùy tiện lấy một loại quả thơm mọc trên cây để dẫn đường.

Sau đó, vì Hương Hương chỉ ở cấp 5 và nó rất yếu nên Willis không thể mang nó chạy loạn khắp nơi, vì vậy cô đã gửi nó cho Nữ vương bệ hạ và nhờ cậy Lilia chăm sóc.

"Trông ngươi có vẻ sống thoải mái nhỉ. Lilia còn chuẩn bị cho ngươi một chiếc giường êm ái thế này nữa chứ. Rất tốt. Từ giờ trở đi, ngươi cũng đừng nghịch ngợm, gây sự khi ở cạnh cô ấy nữa nhé~"

"A~"

Vươn tay chạm vào lớp vỏ bóng mượt và mịn màng đã được rửa qua của Hương Hương, đứa trẻ này cũng nằm xuống bàn làm việc, thoải mái để chủ nhân thực sự của nó chơi đùa, trông rất thư thái.

Hương Hương cũng không thể nói chuyện nên Willis cũng không thể trò chuyện phiếm với nó để giết thời gian. Vì vậy cô vuốt ve con vật cưng nhỏ mà cô đã lâu không gặp trong khi tiếp tục lật giở những tài liệu mà cô đã tiện tay lấy ra trước đó.

"Hả?"

Một lúc sau, thiếu nữ tóc đen nhướng mày ngạc nhiên.

Ban đầu, cô chỉ muốn tìm thứ gì đó tùy hứng để giết thời gian, nhưng sau khi đọc qua một số tài liệu có lẽ đã được nộp lên, Willis bất ngờ phát hiện ra rằng phần lớn nội dung thực chất là về những tranh chấp đang phát sinh gần đây ở phía bắc Liên hiệp Vương quốc và cái gọi là dãy núi Vạn Ma.[note79064]

Một băng nhóm săn bắt và buôn trộm người đã bị bắt và hành quyết trong một cuộc truy quét buôn lậu. Những con ma thú đã nổi loạn đã tấn công nhiều ngôi làng và đụng độ với lính canh. Lối vào phía nam của dãy núi Vạn Ma phần lớn bị chặn, khiến cho các thương nhân khó mà đi qua, dẫn đến tình trạng thiếu hụt tài nguyên và giá cả tăng cao… 

Việc những chuyện này được trình lên Nữ vương Lilia đồng nghĩa với việc chúng cực kỳ phiền phức và cấp bách. Ngoài ra, chắc hẳn còn rất nhiều vấn đề nhỏ nhặt khác không ngừng phát sinh.

Dãy núi Vạn Ma sao... Hình như mình đã từng nghe Philena nhắc đến chuyện này rồi, cô ấy nói rằng có vấn đề gì đó ở phía bắc vương quốc. Xem ra tình hình nghiêm trọng hơn mình tưởng.

Tiểu thư mục sư tỏ ra hứng thú, bắt đầu đọc vài tài liệu trên bàn. Một lúc sau, cô đã nghe thấy tiếng bước chân dày đặc bên ngoài.

"Dừng ở đây thôi. Các ngươi không cần phải theo ta vào đâu. Hôm nay bản vương hơi mệt và muốn nghỉ ngơi sớm."

"Vâng, thưa Bệ hạ."

Một đôi tay trần đẩy cửa phụ của phòng ngủ ra, một thiếu nữ tóc xanh lam mặc áo ngủ rộng thùng thình từ từ bước vào, vừa ngáp vừa che miệng.

Sau đó, ánh mắt cô ấy chạm phải ánh mắt của một tiểu thư mục sư tóc đen đang ngồi ở bàn, một tay đang rảnh chạm vào Hương Hương, tay kia cầm một tờ tài liệu đang mở một nửa.

Lilia sửng sốt, nhưng Willis giơ tay và chào cô bằng một nụ cười.

"Này, lâu rồi không gặp, có nhớ tôi không?"

"W-Willis? Có thật là cô không?!"

Tiểu thư Nữ vương nhanh chóng dụi con mắt, ánh mắt đảo qua thiếu nữ mặc áo choàng trắng từ đầu đến chân với vẻ không tin nổi, trong khi cô gái kia cúi đầu như có chút thất vọng.

"Ôi, phản ứng của cô nông cạn quá. Tôi cứ tưởng cô sẽ đột nhiên hét lên hoặc chạy đến chứ. Thật tẻ nhạt, cảm xúc của cô thật tẻ nhạt..."

"Hả? Không, không, không! Bản vương... không phải đâu, tôi thực sự vui lắm! Chỉ là bên ngoài có hầu gái và lính canh. Nếu chuyện đó xảy ra, họ có thể nhầm lẫn là một vụ ám sát, gây ra phiền phức không đáng có... Nếu, nếu Willis muốn..."

Nhìn thấy tiểu thư Nữ vương với vẻ mặt mệt mỏi nhưng vẫn cố gắng giải thích, Willis cảm thấy ngại ngùng khi tiếp tục trêu chọc với cô ấy, nên cô giơ tay và tạo ra một kết giới nhỏ trước khi đứng dậy và bước đến chỗ thiếu nữ tóc xanh có vẻ hơi bối rối.

Nhẹ nhàng vén mái tóc xanh da trời đang xõa của Lilia, tiểu thư mục sư mỉm cười đầy cảm xúc.

"Cô đã trưởng thành rồi mà, Lilia. Cô có thể kiểm soát cảm xúc của mình như thế này, có vẻ như cô đã trở thành một Nữ vương đích thực rồi."

“Willis…”

Cô gái ngẩng đầu với đôi mắt đỏ hoe, nhìn chằm chằm vào đôi mắt xanh bạc lấp lánh như ngọc của thiếu nữ tóc đen một lúc lâu. Cuối cùng, Lilia không nói gì thêm, chỉ lặng lẽ ôm cô, cố gắng cảm nhận hơi ấm từ cơ thể nhỏ nhắn và mùi hương quen thuộc từ mái tóc cô gái mà cô đã lâu không được nếm trải.

Sự náo loạn như mong đợi đã không xảy ra, không một tiếng khóc than hay nũng nịu. Mọi thứ dường như thật ấm áp và tươi đẹp trong sự yên bình.

"Willis, tôi rất nhớ cô."

"Tôi cũng nhớ cô một chút, Lilia."

"Cái gì? Chỉ một chút thôi à?"

"Haha, cô biết tính cách của tôi mà. Có một chút ở tôi là đã rất đáng gờm rồi..."

"Ừ, đúng rồi. Ừm, Willis nè..."

"Ừm?"

“Ít nhất thì cô không có quên tôi nên tôi vui lắm~”

================================

Tập 3: Vực sâu bi thảm và Bạch vũ cứu rỗi - HẾT

Ghi chú

[Lên trên]
Ở đây ghi đầy đủ là Vạn Ma quần sơn = Dãy núi Vạn Ma - bản EN thì có ghi là Vạn Ma Sơn
Ở đây ghi đầy đủ là Vạn Ma quần sơn = Dãy núi Vạn Ma - bản EN thì có ghi là Vạn Ma Sơn
Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Cảm ơn trans
Xem thêm
Thế là xong chương 3
Tks ad rất nhiều 🥰
H hóng chương 4 thôi
Xem thêm