Tập 03 Vực sâu bi thảm và Bạch vũ cứu rỗi
Chương 127: Phòng chứa đồ và phòng khu hóa
0 Bình luận - Độ dài: 1,699 từ - Cập nhật:
Thiếu nữ tóc đen quay người lại và biểu lộ một vẻ mặt khá tinh tế với đám người đi theo cô.
"Như mấy người đã thấy đấy, đây có lẽ chính là nơi sinh ra của Uyên thú."
Trong đại sảnh này có rất nhiều Uyên thú bị niêm phong, giống như các kén ong xếp chồng lên nhau trong tổ ong. Nếu tất cả được thả ra, số lượng quái thú đang tàn phá bừa bãi bên ngoài có lẽ sẽ tăng gấp ba.
Nghĩ đến cảnh tượng này, ngay cả Willis cũng không nhìn được mà cảm thấy da đầu tê dại. Bản thân cô không hề sợ hãi, nhưng một khi phòng tuyến của liên quân bị phá vỡ, số lượng lớn Uyên thú sẽ tràn vào các nước lớn, đó sẽ là một thảm họa thực sự, gây ra tổn thất nhân mạng nghiêm trọng, sinh linh đồ thán.
Ban đầu, cô nghĩ rằng những con Uyên thú là một dạng sống nào đó sống trong Vực sâu, thậm chí có thể là dạng sống chính sinh hoạt dưới đó. Ít nhất, chúng là những sinh vật đặc biệt được tạo ra bởi sức mạnh của Đại Địa mẫu thần. Tuy nhiên, cảnh tượng trước mắt đã lật đổ hầu hết những giả định trước đây của tiểu thư mục sư.
Uyên thú là dạng sống được sản xuất nhân tạo theo từng đợt lớn bằng các phương pháp tương tự như công nghệ sinh học.
Đúng vậy... đúng vậy, làm sao một thứ giết chóc và nuốt chửng không ngừng như thế này lại có thể là sản phẩm của quá trình tiến hóa tự nhiên. Làm sao nó có thể cùng tồn tại với các dạng sống khác được?
Tất nhiên, thứ này chắc chắn có liên quan đến Sif, nhưng Vực sâu... đó là nơi như thế nào?
"Thật sự là... không thể tin được, những chiếc kén cổ quái này... Tiểu thư, Willis, nhìn theo hành động trước đây của ngài, chẳng lẽ ngài đã từng thấy thứ gì tương tự rồi?"
Người vừa nói là một phụ nữ tên Leona trong bốn vị tư tế của Thần Miếu. Như người ta vẫn nói: “Gừng càng già càng cay”, nên cô ấy ngay lập tức nhận ra sự kỳ lạ trong hành vi và biểu cảm của vị tiểu thư mục sư.[note78677]
Willis không có ý định tiết lộ bí mật của mình là một người xuyên không. Tất nhiên, cô ấy có một lời giải thích khá hợp lý cho câu hỏi này.
"Tôi đã từng thấy một thiết bị tương tự trong... mảnh vỡ ký ức của ai đó. Chắc hẳn nó không thuộc về thế giới này. Tôi vẫn chưa hiểu rõ nguồn gốc của nó. Tôi không nghĩ tới nó lại xuất hiện ở đây."
"Những mảnh vỡ ký ức sao…?"
Là một nữ tư tế phụng sự thần linh, loại mặt hàng liên quan đến linh hồn đương nhiên không phải là bí mật gì đối với Leona. Mặc dù những gì Willis nói chẳng có gì đáng tin, nhưng tính xác thực của nó vẫn đứng vững sau khi được cân nhắc kỹ lưỡng.
Giờ không phải lúc để tò mò. Leona thử thăm dò vài lần, khi thấy thiếu nữ tóc đen không có ý định giải thích thêm, cô ấy đã khéo léo ngừng nói và để Sigrid bước lên trước.
"Willis, chúng ta không được phép để lũ Uyên thú ở đây rời khỏi Ma đảo được. Chúng quá đông. Một khi chúng tiến vào chiến trường, tất cả phòng tuyến trong thời gian ngắn sẽ sụp đổ trong chốc lát. Vì cô đã từng thấy những sinh vật tương tự đó, nên cô có biết cách tiêu diệt chúng không?"
"Ồ, ngay cả khi cô hỏi tôi điều đó..."
Tấn công trực tiếp chắc chắn không phải là một lựa chọn khả thi. Lũ Uyên thú này không phải là những sinh vật non đang trong quá trình phát triển. Chúng chỉ chưa thức tỉnh và bắt đầu di chuyển vì một lý do nào đó. Nếu không hiểu rõ tình hình, việc đập vỡ những bồn nuôi cấy đó có thể phản tác dụng.
Tất nhiên, tiểu thư mục sư cũng có cách để tiêu diệt toàn bộ Uyên thú trong điện này cùng một lúc, hoặc thậm chí là toàn bộ Ma đảo. Nhưng trừ khi không còn lựa chọn nào khác, Willis không muốn sử dụng vũ lực để cưỡng ép giải quyết vấn đề.
Rốt cuộc, những bí mật ở đây vẫn chưa được tiết lộ hoàn toàn, cô ấy cũng cần phải cân nhắc đến những hậu quả có thể xảy ra của ma pháp cấp cao.
"Tôi nghĩ chúng ta không nên tập trung vào đám Uyên thú đó vào lúc này. Chúng vẫn chưa có động tĩnh gì. Tốt hơn hết là nên đi vào sâu hơn và xem có gì ở đó."
Thiếu nữ tóc đen chỉ vào lối vào ở phía xa, ngay trước đại sảnh. Nó không khác mấy so với cổng chính của một cung điện bình thường, nhưng chỉ cao vài mét và được làm trực tiếp từ loại dây leo màu xám xịt chết chóc kia.
Rõ ràng, đại điện này không phải là điểm cuối thực sự.
“Như vậy sao...Được rồi, vậy thì làm theo lời cô nói đi."
Willis và Sigrid, hai người dẫn đầu hai nhóm nhỏ, đã đạt được sự đồng thuận. Tất nhiên những người còn lại cũng không phản đối. Họ tiếp tục tiến về phía trước trên sàn nhà ướt đẫm dịch nuôi cấy.
Khi tới cửa, Willis vừa định tìm cách mở "cánh cổng sinh học" này thì những dây leo khác tự nhiên tách ra hai bên, giống hệt như cửa kính cảm biến tự động ở các khách sạn cao cấp trên Trái Đất.
"Ừm?"
Tiểu thư mục sư nhíu mày.
Nó được thiết kế theo nguyên lý như vậy à? Hay có thứ gì đó bên trong đã phát hiện ra những vị khách không mời mà đến và cố tình làm vậy?
Hơn nữa, trước khi bọn họ đến, thỉnh thoảng có Uyên thú chui ra từ các hang động trên đảo, nhưng sau khi họ lẻn vào, bọn họ lại không nhìn thấy một kẻ địch nào còn sống.
Giả sử rằng tòa cung điện kia thực sự là nơi sản xuất hoặc lưu trữ duy nhất của Uyên thú, liệu có ai đó đứng sau cố tình tạm thời đình chỉ quá trình thức tỉnh của chúng để chờ họ đến không?
Thật thú vị, nó trông giống như một hệ thống phòng thủ khẩn cấp chỉ mở ra sau một cuộc xâm lược của kẻ địch bên ngoài vậy.
"Mọi người hãy cẩn thận một chút. Sắp tới có lẽ sẽ xảy ra chiến đấu. Sức mạnh của kẻ thù có thể không chỉ là những con Uyên thú thông thường đâu."
"Vâng, thưa Chủ nhân."
Tiểu long nương tự nhiên lập tức đáp lại lời tuyên chiến, những người khác cũng rút vũ khí ra, chuẩn bị kỹ càng.
Sau đó, mọi người đều bước vào cửa.
So với đại sảnh mờ tối, ánh sáng ở đây đột nhiên trở nên sáng hơn.
Ánh sáng đột ngột sáng lên có thể khiến hầu hết các sinh vật tạm thời không thể thích nghi và mất thị lực, nhưng điều đó không ảnh hưởng gì đến Willis.
Cô híp mắt và nhìn xung quanh.
"Cái quái gì thế này? Phía trước nó là phòng chứa đồ. Chẳng lẽ đây là dây chuyền sản xuất? Trong nó khá hợp lý và đồng bộ có tổ chức... Hay đây là một cơ quan đặc biệt nào đó?"
Một giọng nói nhỏ đến mức không thể nghe thấy thoát ra từ đôi môi của thiếu nữ tóc đen, trong khi đó những người khác xung quanh cô cũng lấy lại được thị lực sau khi bị mù tạm thời.
Lộc cộc...... Lộc cộc.......
Một âm thanh đáng ngại vang vọng trong không khí.
Nếu như các hang động bên ngoài Ma đảo giống như những nụ hoa hé nở một nửa, thì các bào tử thịt ở đây, cũng được tạo thành từ vật liệu giống như dây leo, lại là những nụ hoa khép kín hoàn toàn.
Hoặc có thể gọi nó là những cái "Kén".
Mặc dù có sự khác biệt đáng kể về màu sắc, kết cấu, hình dạng và kích thước, nhưng vẻ ngoài của những kén thịt này chắc chắn rất giống với cái [Kén báng bổ] ở không gian phản chiếu trong kính của Vùng đất bị lãng quên.
Giống như... nhiều tác phẩm khác nhau của cùng một nhà thiết kế.
Những cái kén thịt màu xám do dây leo tạo thành được cố định thẳng đứng trên mặt đất, như thể được bao bọc bởi thứ gì đó, ngọ nguậy và co lại theo một tần số nhất định, phát ra những tiếng ọc ọc khó chịu trong quá trình này.
"Chết tiệt, lại là mấy thứ này nữa à?!"
Sigrid run rẩy toàn thân, Bạch vũ lập tức dựng ngược người lên như một con mèo cưng đang căng thẳng, không chút do dự, trực tiếp ném thẳng một phát trường thương vào cái kén xám gần nhất!
Willis không ngăn cản cô. Số lượng "Kén" ở đây ít hơn nhiều so với bên ngoài, chỉ có vài chục. Cánh cửa dây leo khép lại sau khi tất cả mọi người bước vào, ngăn cách đại sảnh với không gian này.
Nói cách khác, ngay cả khi một cuộc chiến thực sự nổ ra ở đây, nó cũng không ảnh hưởng đến thế giới bên ngoài.
Phun~~
Cái kén thịt trông cực kỳ kỳ quái kia không hề có chút sức phòng ngự hay độ cứng cáp nào, chỉ một động tác đã bị nữ đội trưởng tức giận chém thành hai nửa, đồ vật bên trong cũng theo đó mà rơi ra ngoài.


0 Bình luận