Mãn cấp xuyên không tại s...
清酒浅辄 - Thanh tửu thiển triếp
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 03 Vực sâu bi thảm và Bạch vũ cứu rỗi

Chương 66: Thần cách vỡ vụn và Bạch vũ không rõ tung tích

0 Bình luận - Độ dài: 1,856 từ - Cập nhật:

[Chết rồi ư?]

Willis không hiểu lắm.

"Chết rồi là có ý gì? Ý cô là ý thức bên trong đã tiêu tán sao? Giống như lúc ta đập vỡ thứ dưới Rừng Tai Họa..."

[Không, đây là một tình huống rất khó giải thích. Nó đã mất đi căn nguyên là sự tồn tại của Đại Địa mẫu thần đã bị tước đoạt khỏi nó. Nếu phải so sánh, thì nó giống như một con ma thú mất đi ma hạch của nó vậy, nhưng thực ra phần lớn vẫn còn giữ lại...][note77981]

[Ừm, vậy thì sự cộng hưởng mà ta cảm thấy.....]

[Đúng vậy, chính xác mà nói, thứ mà cơ thể này cảm nhận được chính là "xác chết" bị phân thành mảnh vụn. Sự khác biệt tinh tế này chỉ được nhận thấy khi tôi kết nối suy nghĩ của mình với nó và cố gắng giao tiếp với nó.]

[Những mảnh vỡ này của chúng ta, ngoài thần nguyên căn bản nhất, còn mang theo một phần ký ức của Sif. Cuốn sách này đáng lẽ phải ghi chép lại dưới dạng văn bản, nhưng vì nó đã mất đi bản nguyên, nên mới thành ra như bây giờ.]

[Dừng lại, đợi một chút. Nhân tiện, bản nguyên của thần hồn bất diệt mà cô cứ nói đến rốt cuộc là gì?]

Giọng nói yếu ớt của Sifrin dừng lại một lúc, như thể cô ấy đang suy nghĩ cách giải thích.

[Cô có thể hiểu về nó như thần cách[note77983], hoặc là thần vị[note77984]. Đây là vật gánh chịu lấy[note77982]quyền năng hoặc sức mạnh của Đại Địa mẫu thần và nó cũng là điều kiện hoặc tư cách để trở thành một vị thần. Tôi nói như vậy thì cô có thể hiểu chưa?]

[Thần...... cách?]

Khoan đã, thần cách mà Siflin đang nói đến có phải là trang bị đặc biệt thần cách [Quang Diệu] đến từ [Huyễn thế] hiện đang bị khóa lại với mình không. Chẳng lẽ...

Không, không, không, nghĩ thế nào cũng không hợp lý. Mặc dù mình có cái tên là Thần Tộc, nhưng mình chỉ là người chơi trong game, không liên quan gì đến thần linh bản địa của thế giới này. Làm sao mình có thể có liên quan được?

Có lẽ đó chỉ là cùng một cái tên thôi.

Thấy Willis không biểu lộ suy nghĩ rõ ràng trong một thời gian dài, Siflin có lẽ nghĩ rằng cô ấy đang suy nghĩ, nên cô ấy tiếp tục miễn cưỡng giải thích bằng giọng ngày càng yếu ớt.

[Ban đầu, tôi muốn thử khôi phục lại ký ức và sức mạnh còn sót lại trong "xác chết" này, nhưng khối lượng bên trong nó vượt xa khả năng ước tính của tôi. Mảnh vỡ này... có lẽ đã bị ai đó can thiệp.]

[Phì, thế là do cô ăn nhiều quá nên bụng cô nổ tung à?]

[....Đây là ví dụ kỳ quái gì vậy?]

Siflin và Willis cùng lúc im lặng. Dù tiểu thư mục sư đã cố gắng dùng giọng điệu nhẹ nhàng để xoa dịu bầu không khí, nhưng vẫn không thể thay đổi được sự thật rằng Siflin đã bị thương nặng.

Sau một lúc, Willis cố gắng truyền đạt suy nghĩ của mình.

[Liệu có phải do các Dực nhân đã làm điều đó không?]

[Tôi không biết, nhưng để có thể lấy đi bản nguyên, kẻ đó cũng phải sở hữu một phần thần cách, giống như thân thể này đã hấp thụ một mảnh vỡ khác trước đó.]

[Được rồi, vậy ta sẽ cung cấp cho cô thêm chút linh hồn lực. Cô không thể hồi phục nhanh hơn sao?]

[Tôi sợ là không được. Linh hồn lực của cô quả thực rất thuần khiết và mạnh mẽ, nhưng cuối cùng nó vẫn là của Willis, thuộc về ngoại vật. Chắc hẳn cô đã nghe câu "quá bổ không tiêu nổi". Tình trạng của cơ thể tôi hiện tại cũng giống như vậy.][note78151]

Tiểu thư mục sư lại im lặng. Nếu là sinh vật sống, cô ấy tự nhiên sẽ có vô số cách để chữa trị, nhưng xét về mặt linh hồn, Willis dù sao cũng chỉ là một tân thủ mới vào nghề.

[Willis, tôi mệt mỏi quá... Tôi sắp chìm vào giấc ngủ sâu rồi. Có lẽ... Tôi sẽ không thể liên lạc lại với cô trong một thời gian ngắn. Tôi xin lỗi... cô đã cố gắng giúp tôi rất nhiều, nhưng tôi...]

"Không sao đâu, cô cứ nghỉ ngơi đi. Lần này ta quả thật là bất cẩn. Ta cũng sẽ cố gắng điều tra manh mối về kẻ đã lấy đi căn nguyên của mảnh vỡ. Ta cho rằng chuyện này không đơn giản."

[Hừm… Cẩn thận. Tôi đã thấy thứ gì đó từ ký ức còn sót lại trong mảnh vỡ này… Phải cẩn thận… bên dưới Vực sâu…]

Giọng nói của Siflin dần dần nhỏ dần cho đến khi không còn âm thanh nào nữa, ánh sáng xanh mờ nhạt còn sót lại trên bức tượng đá cũng hoàn toàn biến mất.

Một lúc sau, thiếu nữ tóc đen bỏ tay ra khỏi bức tượng.

"Dưới Vực sâu sao…?"

"Chủ nhân, người xong chưa? Có chuyện gì thế?"

Thấy Willis đột nhiên nghiêm nghị, tiểu long nương không dám quấy rầy. Mãi đến khi ánh sáng mờ dần, cô rồng mới chớp mắt, phát ra âm thanh.

"Vậy thì dừng lại ở đây thôi, nhưng chuyện này có lẽ phức tạp hơn tôi tưởng... Thật thú vị. Bản nguyên linh hồn của Đại Địa mẫu... Thần cách, ai lại cần vật này chứ?"

Sau đó, Willis kể lại vắn tắt những gì vừa xảy ra cho Hiểu Quang, rồi đặt cuốn Vô Tự Chi Thư và bức tượng đá cũng bất động như nó trở lại cột đạo cụ, rồi thở dài một hơi.

"Được rồi, được rồi. Xe đến trước núi ắt có đường. Giờ nghĩ ngợi lung tung cũng chẳng ích gì. Đêm nay cứ nghỉ ngơi đi. Dù sao thì đây cũng không phải là bổn phận hay trách nhiệm của ta. Cho dù trời có sập... hoặc Vực sâu có nổ tung, thì chúng ta vẫn còn Vũ Hoàng và Đôi Cánh của Tự Do treo trên đầu mà."

Tiểu long nương nhìn chủ nhân của mình với vẻ mặt kỳ lạ.

"Vậy sao? Em cứ tưởng với tính cách của người… Khi có chuyện 'thú vị' như thế này xảy ra, người sẽ là người đầu tiên tham gia vào cuộc vui chứ."

"Ahem... Em đang nói nhảm gì thế? Ngủ đi!"

Nhưng rồi, đêm đó chẳng có chuyện gì xảy ra cả.

Trong ba ngày tiếp theo, sứ đoàn từ phương xa mà đến đã dừng chân tại đảo Spree và nghỉ ngơi thoải mái một lần.

Trong thời gian này, Willis cũng đã hiểu sâu hơn về phong tục và văn hóa địa phương.

Dực nhân rất chất phác và lương thiện. Trong thành phố rất ít khi xảy ra trộm cắp hay cướp bóc. Dù thỉnh thoảng cũng có xảy ra, nhưng về cơ bản đều do các chủng tộc ngoại lai gây ra, trong đó con người và con người lai tập chiếm tỷ lệ cao nhất. Chẳng trách Hilda lại nghi ngờ tình hình của chị em nhà Dực nhân đang bám theo Willis.

Tất nhiên, điều này không có nghĩa là loài người có rất nhiều kẻ xấu. Chỉ là Liên hiệp Vương quốc, nơi định cư thuần chủng lớn nhất thế giới của loài người, nằm ở phía tây nam của lục địa, chỉ cách Vương quốc Thiên Thanh một vùng đất vô pháp.

Phía tây, Liên hiệp Vương quốc giáp với Vương quốc Thú nhân man rợ và lạc hậu.  Liên hiệp Vương quốc bị ngăn cách với các vương quốc phía bắc bởi dãy núi Vạn Ma trùng điệp. Phía đông là Đế chế Thần thánh rộng lớn nằm ở trung tâm lục địa, nơi tôn trọng nhất với công lý và trật tự.

Hàng năm, một lượng lớn tội phạm ở Liên hiệp Vương quốc bị trục xuất hoặc bỏ trốn khỏi đất nước vì nhiều lý do khác nhau. So với ba hướng còn lại, khu vực hỗn loạn vô luật pháp này chắc chắn là nơi ẩn náu thích hợp nhất cho chúng. Thậm chí có thể nói rằng đây là một trong những lý do quan trọng dẫn đến sự hình thành của khu vực này.[note77985]

Một số người trong số chúng không dám trở về Liên hiệp Vương quốc vì bị truy nã, nhưng chúng không muốn ở lại vùng đất vô luật pháp này mãi mãi. Hơn nữa, các Dực nhân nhìn chung đều tốt bụng, hiếu khách và dễ tin người, nên những kẻ phản diện này tự nhiên đổ về Vương quốc Thiên Thanh ở phía nam.

Trước đây, các băng nhóm buôn người đã lợi dụng tình hình nào đó rồi bắt cóc Leila và Renee bằng những  thủ đoạn không rõ ràng. Có thể chúng là một tổ chức tương tự đám tội phạm trên.

Tuy nhiên, dù vậy, phần lớn Dực nhân vẫn không hề phân biệt đối xử hay xa lánh con người vì tình huống này. Vậy nên, Willis đã trải qua ba ngày thư thái và thoải mái ở Thành Spree.

Chỉ có một điều khiến tiểu thư mục sư lo lắng.

Từ lúc chia tay Hilda ở Phòng Đấu giá Thấm Hương dưới lòng đất ba đêm trước, cô cứ nghĩ hôm sau vị dực nhân này sẽ đến thăm, nhưng cô ấy vẫn không xuất hiện. Ba ngày sau đó, Willis cũng không gặp lại vị Bạch vũ Dực nhân kia nữa.

Ngay cả [Thấm Hương Cư] cũng tạm thời đóng cửa và treo biển báo tạm thời đóng cửa hàng không rõ lý do.

Vì lý do này, Willis cũng đi tìm Philena và bày tỏ sự nghi ngờ của mình với cô ấy. Khi nữ trưởng đoàn đến điểm liên lạc với Vương quốc Thiên Thanh để hỏi thăm, những Dực nhân tiếp đón cô đã trả lời rằng: "Đại nhân Hilda hiện đang có việc quan trọng cần giải quyết và đã rời khỏi Đảo Spree. Bọn họ không biết ngài ấy đã đi đâu."

Vì ngay cả Philena, người đại diện cho các quan viên của Liên hiệp Vương quốc, cũng không thể liên lạc được với bên kia nên Willis không còn lựa chọn nào khác ngoài việc bỏ cuộc.

Mặc dù tiểu thư mục sư đã nghi ngờ có chuyện gì đó nghiêm trọng có thể đã xảy ra vì cảm giác bất an nhẹ do cuốn Vô Tự Chi Thư mang lại, nhưng xét đến việc thời hạn ba ngày đã được Dực nhân thương lượng trước đó, thì điều đó đáng lẽ phải được lường trước chứ.

Chỉ mong... Mọi thứ không xảy ra vấn đề gì. Họ vừa đến biên giới của Vương quốc Thiên Thanh.

Ghi chú

[Lên trên]
căn nguyên = nguồn gốc
căn nguyên = nguồn gốc
[Lên trên]
điều cơ bản mang theo
điều cơ bản mang theo
[Lên trên]
Divinity = thần tính = thần cách = 神格
Divinity = thần tính = thần cách = 神格
[Lên trên]
God = Thần Vị/vị thần vị trí của thần linh = 神位
God = Thần Vị/vị thần vị trí của thần linh = 神位
[Lên trên]
Vùng đất vô pháp
Vùng đất vô pháp
[Lên trên]
thứ gì quá tốt thì càng khó tiêu
thứ gì quá tốt thì càng khó tiêu
Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận