• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 64 - Cô có thực sự là phụ nữ không đấy?

5 Bình luận - Độ dài: 1,746 từ - Cập nhật:

"Cô ra ngoài chơi với Thiến Thiến đi."

Tô Ngôn thao tác thuần thục lật chảo, không biết có phải ảo giác không, chỉ mấy giây sau khi hắn tiếp quản, mùi thơm đã lan tỏa rồi.

Lúc này hắn cũng khá cạn lời.

Vốn dĩ hắn đã có ý thức của một vị khách, dù Giang Chỉ không nhắc, hắn cũng định vào bếp giúp nàng một tay.

Kết quả lại thành đầu bếp chính!

Hắn thật sự không ngờ Giang Chỉ lại không biết nấu ăn, biết thế hắn đã không đến ăn ké rồi, đánh trận xong còn có việc mệt mỏi này đợi hắn.

Nhưng lúc đó cũng là hắn mặt dày cầu xin Giang Chỉ cho hắn đến.

Vì vậy, tâm trạng Tô Ngôn bây giờ đặc biệt khó tả.

Muốn chạy về ăn tiệc mừng là không kịp rồi, hơn nữa con gái bên này còn đang đói bụng, với tốc độ của Giang Chỉ thì Thiến Thiến bao giờ mới được ăn cơm đây. Không chạy thì hắn cũng thật sự không muốn động tay.

Mà nói chứ cốt truyện này không đúng phải không?

Theo mô típ tiểu thuyết tình yêu thông thường mà nói, chẳng phải Giang Chỉ nên hăng hái vào bếp, thể hiện mặt hiền thục nết na của mình, rồi hắn sẽ thất thần mà chiêm ngưỡng sao?

Cuốn sách mới của "Tôi Là Bồ Câu"  cũng viết như vậy mà.

Tô Ngôn đương nhiên không ngốc đến mức không phân biệt được hiện thực và ảo tưởng, cũng không có ý định diễn một câu chuyện tình với Giang Chỉ.

Chỉ là cốt truyện và nhân vật trong cuốn sách đó trùng hợp với hai người họ đến bất ngờ, nên hắn mới nảy ra ý nghĩ này.

Mà nói mới nhớ, hôm nay cái tên khốn đó lại không cập nhật chương mới? Mẹ kiếp, chắc lại đang ngụp lặn trong Valorant rồi, đợi về câu lạc bộ hắn sẽ lên web đọc truyện mà report hắn, xem còn dám chơi nữa không?

Ngươi có xứng đáng với độc giả không hả!?

"Quyền gì mà đuổi người ta." Giang Chỉ còn muốn xem có thể học lỏm được vài chiêu không.

"Sao phải cho muối vào vậy?"

"Sao bây giờ phải vặn nhỏ lửa vậy?"

"Ối, thơm thật đó!"

Tô Ngôn nghe phiền: "Cô có thể im lặng một chút được không?"

Giang Chỉ muốn học thì muốn học, nhưng hắn lại không muốn dạy, nói trắng ra thì cơm rang trứng là món ai cũng làm được, có gì mà phải dạy chứ?

"Tô Ngôn, anh có ghét bỏ tôi thì tôi cũng không trách anh đâu."

Giang Chỉ biện minh cho mình: "Đừng thấy tôi bây giờ chẳng biết gì, rồi sẽ có ngày tài nấu nướng của tôi sẽ khiến tất cả các người kinh ngạc!"

Tô Ngôn giật giật khóe miệng: "Tự tin vậy sao?"

"Đây không phải tự tin, là sự thật," Giang Chỉ càng nói càng tự tin: "Thiến Thiến nói bà đây trong tương lai nấu ăn cực kỳ ngon."

"Vậy cô có nghĩ đến một vấn đề không?"

"Gì?"

Tô Ngôn khéo léo dụ dỗ: "Tương lai cô nấu ăn ngon như vậy chắc chắn là vì đã nỗ lực học nấu ăn đúng không?"

"Ừm."

"Giống như bây giờ cô vì Thiến Thiến mà học nấu ăn vậy."

"Ừm."

"Nhưng tương lai không có Thiến Thiến, vậy cô vì cái gì mà nỗ lực học nấu ăn."

"..."

Tô Ngôn tiếp lời: "Xét đến việc chúng ta tương lai rất ân ái, sự thật chỉ có một, là vì tôi..."

"@#$%^!"

Giang Chỉ tức giận đá vào mông Tô Ngôn.

Vốn dĩ đến nãy giờ bầu không khí vẫn tốt.

Nhưng cái tên khốn nạn này nhất định phải giở trò đê tiện sao!

Không chọc tức người khác thì không chịu được sao?!

Thực ra lời nói của Tô Ngôn không cần suy nghĩ kỹ cũng biết đầy rẫy sơ hở... nhưng nàng vẫn cảm thấy ghê tởm.

Nàng cảm thấy Tô Ngôn giống hệt kiểu học sinh tiểu học thích cố ý gây sự với bạn nữ ngồi cùng bàn, ngươi cũng không biết hắn tại sao lại kiếm chuyện, hỏi thì hắn sẽ trả lời là ta cố ý đó cho ngươi tức chết, cho ngươi tức lè lưỡi chết!

Điều đáng ghét nhất là Giang Chỉ hồi tiểu học cũng là kiểu người như vậy.

Cái này tính là gì? Dũng sĩ diệt quỷ cuối cùng lại trở thành ác quỷ? Hay là ác nhân tự có ác nhân trị?

Tô Ngôn vô tội nói: "Cô nói gì vậy, tôi chỉ đang trình bày một khả năng, cô nghĩ thử liệu có khả năng đó không!"

Nằm mơ đi, sao có thể là vì hắn chứ....

Giang Chỉ không muốn nhìn Tô Ngôn nữa, trực tiếp chạy ra khỏi bếp.

Trước khi đi còn đá Tô Ngôn một cái nữa.

Tô Ngôn nói không đau, và hy vọng Giang Chỉ có thể đá thêm một cái nữa. Một là vì Giang Chỉ không dùng nhiều sức, hai là vì Giang Chỉ dùng cặp đùi trắng nõn để đá hắn, mà hắn là một người "cuồng chân" mà.

Nhưng dù sao đi nữa, nhà bếp cuối cùng cũng yên tĩnh rồi.

Sướng thật.

Sau khi làm xong cơm rang trứng, Tô Ngôn tiện tay xào thêm hai món.

Một đĩa trứng xào cà chua, một đĩa thịt xào ớt, sợ ăn khô quá lại pha thêm ba bát chè mè đen.

Hắn thật sự rất đói.

Giang Chỉ muốn ăn cơm rang trứng tạm bợ một đêm, hắn không chịu, hơn nữa cũng nhân tiện cho Thiến Thiến xem tài nấu nướng của hắn.

Dịch: Cứu rỗi vị giác của Thiến Thiến.

Mà nói chứ hắn không ngờ tủ lạnh nhà Giang Chỉ lại phong phú đến vậy, nguyên liệu đầy đủ, cái gì cũng có.

Đây có lẽ là cái gọi là "người chơi hệ shopping".

Sau khi làm xong tất cả, hắn bưng thức ăn ra bàn ăn, gọi hai mẹ con đang ngồi trên sofa xem TV lại: "Ăn cơm đi."

"Oa! Thịnh soạn quá!" Giang Chỉ há hốc mồm.

Thực ra mà nói, mâm cơm nhà này chắc chắn không thể gọi là thịnh soạn.

Nhưng quả thực đây là bữa tối "có hơi người" nhất trong nửa tháng qua của nhà nàng, không ngờ tên này cũng có chút thực lực.

Thiến Thiến nằm sấp trên bàn, múc một muỗng cà chua trứng bỏ vào miệng, mắt lập tức sáng lên: "Ngon ngon ngon quá đi!"

Bát cơm rang trứng trên bàn con bé còn chẳng thèm liếc mắt nhìn một cái.

Đồ ăn ba ba làm vẫn ngon như vậy!

Tiểu nha đầu lúc này thậm chí còn hơi rưng rưng nước mắt, cuối cùng cũng không phải cơm rang trứng nữa rồi, đã bao lâu rồi con bé chưa được ăn bữa cơm ngon như vậy chứ!

"Thiến Thiến yêu ba ba nhất!"

Giang Chỉ bĩu môi, thầm nghĩ tiểu nha đầu này là loại "ai có sữa thì là đấy mẹ" rồi, rõ ràng trước đây con bé từng nói thích mẹ nhất mà!

Nàng làm trái lương tâm mà gắp một đũa thịt xào ớt.

Đáng ghét, sao lại ngon thế...

Nhưng nàng cũng phải giữ thể diện: "Bình thường thôi."

Tô Ngôn phớt lờ thái độ cứng đầu của nàng, chỉ vào bát cơm rang trước mặt Thiến Thiến nói: "Phần cơm rang này mẹ con cũng có góp sức đó."

Mặc dù rất ít thôi.

Thiến Thiến xúc một miếng cơm rang trứng, hạt cơm tơi xốp, con bé mãn nguyện cười nói: "Thiến Thiến cũng yêu mẹ nhất!"

Chị gái nhỏ! Tình yêu của con thật rẻ mạt!

Ta không cần!

Giang Chỉ lén lút nhìn Thiến Thiến đang điên cuồng hút thức ăn vào miệng, nàng nhấp một ngụm chè mè đen nhỏ, mím môi cúi đầu xuống.

Thôi được rồi, vẫn phải cần chứ...

Lượng ăn của cô bé vốn không nhiều, rất nhanh, ăn xong một bát cơm rang trứng liền vỗ vỗ bụng nói đã no rồi.

Nhưng hai người lớn vẫn tiếp tục diệt mồi.

"...Cô có thật là phụ nữ không vậy?"

Chứng kiến cái dáng ăn uống không hề kém cạnh mình của Giang Chỉ, Tô Ngôn trong tình huống không biết sự thật đã nói trúng tim đen.

Giang Chỉ nhìn hắn đầy ẩn ý: "Anh quản tôi làm gì."

Nàng cũng đói lắm chứ bộ?

Nàng đã nghĩ đến việc giữ hình tượng, giống như khi ăn cơm với Hứa U hôm qua, nhưng một khi đã ăn thì không thể dừng lại được.

Thật sự rất ngon.

Mà nghĩ kỹ lại, nàng cũng không có lý do gì phải giữ hình tượng trước mặt Tô Ngôn cả, nói tại sao thì nàng cũng không nói được.

Nếu thật sự có một lý do...

Ăn uống quá tốt sợ Tô Ngôn để ý mình thì có tính không?

Nghe vậy, Tô Ngôn còn muốn cãi lại, bỗng cảm thấy hai chân nặng trĩu, cúi đầu xuống liền bắt gặp đôi mắt sáng ngời của Thiến Thiến.

"!"

Tô Ngôn theo bản năng thẳng lưng: "Làm, làm gì?"

"Không làm gì cả nha."

Tiểu nha đầu trong trẻo đáp: "Thiến Thiến và ba ba luôn ôm ôm mà... Ủa? Sao ba ba ra nhiều mồ hôi quá nha?"

Khác với lần trước, lần này con bé chỉ đơn thuần là làm nũng.

Tuyệt đối không phải vì muốn ăn "gặm giày da" đâu nha. (Hamburger)

"Phì!"

Giang Chỉ bên cạnh bịt miệng cười nhạo: "Không phải chứ anh bạn à, bị ôm một cái đã căng thẳng thế này rồi sao?"

Cuối cùng!

Nàng cuối cùng cũng thấy Tô Ngôn gặp khó khăn rồi!

Tô Ngôn dùng tay vòng quanh Thiến Thiến để tránh con bé bị ngã: "Nói được... lời này, chẳng lẽ cô lúc vừa mới gặp Thiến Thiến đã không căng thẳng sao?"

Giang Chỉ quả quyết lắc đầu: "Hoàn toàn không căng thẳng!"

Hoàn toàn quên mất bộ dạng gượng gạo của mình khi mới bắt đầu ở bên Thiến Thiến, lúc đó nàng như một cỗ máy thuần túy.

Tô Ngôn tỏ vẻ không phục: "Cô là nữ thì đương nhiên không căng thẳng rồi."

Bình luận (5)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

5 Bình luận

Thớt ơi dịch như cũ cũng đx mà... Đọc huyền huyễn riết cũng quen ta ngươi r (Thấy thớt bị chửi cũng tội)
Xem thêm
thớt có bị chửi à bác ?
Xem thêm
Xem thêm 2 trả lời
Cơm bố làm ngon hơn mẹ :)
Xem thêm