• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 01

Chương 34 - Chồng Ta Dễ Ghen Lắm

9 Bình luận - Độ dài: 1,733 từ - Cập nhật:

"Đừng nói nữa."

"Nhưng mà..."

"Đừng nói!"

Tô Ngôn hoàn toàn câm nín.

Hắn trợn tròn mắt, miệng mím chặt thành một đường thẳng, một tay kéo khóa kéo từ khóe miệng bên trái sang bên phải, ra hiệu "im miệng".

Rồi im lặng giơ ngón giữa về phía Giang Chỉ.

Mẹ kiếp...!

Giang Chỉ trừng mắt nhìn Tô Ngôn một cách hung dữ, nhưng trong mắt đối phương, vẻ nhíu mày của Giang Chỉ, kết hợp với đôi mắt đào hoa trong veo đáng thương, lại chẳng khác gì một con mèo con vừa hung dữ vừa đáng yêu, hoàn toàn không có chút uy hiếp nào.

Nàng muốn mắng người, thật sự rất muốn mắng người. Nhưng vừa nghĩ đến Giang Như Yên và Thiến Thiến ở ngoài cửa, khí thế của nàng lập tức yếu đi.

Tim nàng đập rất nhanh.

Tình hình hiện tại nghĩ thế nào cũng quá kỳ lạ, Thiến Thiến ở ngoài, người cha mà cô bé hằng mong nhớ lại ở bên trong, một gia đình ba người chỉ cách một cánh cửa là có thể đoàn tụ.

Vấn đề là Giang Chỉ không muốn đoàn tụ!

Thiến Thiến có nàng là đủ rồi, nàng không cần chồng, con gái nàng cũng không cần cha.

Ít nhất Giang Chỉ nghĩ vậy.

Điều này đương nhiên không công bằng với Thiến Thiến, Giang Chỉ đôi khi cũng cảm thấy rất áy náy, nhưng bao năm qua, nàng vẫn luôn sống như vậy...

Nàng thực ra luôn là một người rất ích kỷ.

Lúc này, cửa phòng thử đồ bị gõ.

Bên ngoài truyền đến tiếng hỏi thăm của Giang Tỷ: "Tiểu Chỉ, mặc xong chưa? Ta vừa dẫn Thiến Thiến đi vệ sinh."

"À..."

Giang Chỉ giả vờ bình tĩnh nói, nhưng ánh mắt lại không hề rời khỏi Tô Ngôn: "Vẫn chưa mặc xong, ta không quen mặc loại đồ này."

"Hả? Váy có gì khó mặc đâu? Hay để ta vào giúp ngươi nhé?"

"Đừng đừng đừng, tuyệt đối đừng!"

Tim Giang Chỉ gần như nhảy đến cổ họng, lúc này não nàng quay cuồng, rồi hơi lắp bắp nói: "Ta, ta tự mình làm được!"

Đừng vào nha, nếu vào, Tiểu Chỉ của tỷ tỷ sẽ giận đó nha ~

"Thật sự được không?"

"Thật sự được."

"Vậy được rồi, ồ đúng rồi, vừa nãy Thiến Thiến nói muốn đi chơi ở khu vui chơi dưới lầu, muội đồng ý không?"

"Đồng ý đồng ý," Giang Chỉ chỉ muốn nhanh chóng đuổi hai người này đi: "Giang Tỷ ngươi mau dẫn con bé đi đi... Còn nhớ bảo con bé uống nhiều nước, cũng đừng để cảm lạnh!"

Đến lúc này rồi vẫn không quên quan tâm con gái.

Giang Chỉ thầm nghĩ lão nương thật sự là một người mẹ tận tâm, đừng nói nữa mọi người…

"Vậy được, ta đưa con bé xuống trước." Giang Như Yên nói xong lại bổ sung thêm một câu: "Và bộ đồ này nhất định phải mua đó! Không mua cẩn thận ta trừ lương ngươi đó!"

"...Được."

Bên ngoài dần im ắng.

Giang Chỉ vẫn không yên tâm lắm, nhỡ Giang Tỷ đánh úp thì sao? Nàng phải cắt đứt mọi khả năng cha con nhận nhau!

Thời gian cứ thế trôi qua từng giây từng phút.

Cho đến khi tiếng thở của cả hai đồng bộ, Tô Ngôn vẫn giữ im lặng đột nhiên lên tiếng hỏi: "Này đại tỷ, giờ ta có thể nói chuyện chưa?"

"..."

Giang Chỉ không để ý đến hắn, lại lắng tai nghe kỹ một lúc nữa, lúc này mới gật đầu: "Được rồi."

"Ngoài cửa là cô chủ tiệm của cô sao?"

"Ừm."

"Sao còn có một đứa trẻ?"

"...Con gái ta."

Tô Ngôn hít một hơi lạnh, hắn ước lượng khoảng cách giữa Giang Chỉ và hắn, giọng điệu do dự: "Chúng ta thế này, chồng cô có biết không?"

"Cái gì?"

Chúng ta thế nào?

Giang Chỉ ngây người, nàng ngẩng đầu nhìn lên, ánh mắt chạm vào ánh mắt của Tô Ngôn, nhìn thấy ý vị tinh tế trong mắt nam nhân, cũng chú ý đến ánh mắt của hắn.

Nàng cúi đầu theo ánh mắt hắn.

"Ngươi ngươi ngươi..."

Má Giang Chỉ trắng nõn trong chốc lát đã ửng hồng nhạt, nàng lúc này mới phát hiện mình lại áp sát Tô Ngôn vào tường, hơn nữa tên này đang nhìn cái gì vậy chứ!

"Biến thái!"

Nàng liên tục lùi lại vài bước, hai tay ôm lấy khe ngực, tức giận trừng mắt nhìn Tô Ngôn.

Tô Ngôn cảm thấy mình quá vô tội: “Đâu phải ta bảo cô phải áp sát ta vào tường, hơn nữa cô cũng không cho ta cơ hội nói chuyện mà.”

"Vậy ngươi không thể nhắm mắt lại sao?!"

"Không cho ta nói chuyện còn không cho ta mở mắt, cô là mẹ ta à mà quản nhiều thế?"

"Ngươi!"

Giang Chỉ tức giận nghẹn lời, muốn phản bác lại không biết nói gì, chủ yếu là nàng nghĩ lại, Tô Ngôn nói hình như thật sự không có gì sai…

Chính vì không có gì sai nên mới tức điên lên vậy!

Bạn học Tiểu Chỉ của chúng ta lúc này bắt đầu vô lí mà tức giận, nàng chợt nhận ra mình luôn có thể bị Tô Ngôn chọc tức. Tính cả lần ở quán cà phê đó, cả hai lần đều là nàng gây chuyện trước, kết quả cả hai lần nàng đều bị phản sát, cuối cùng người chịu thiệt vẫn là nàng.

Tính cách vốn luôn điềm tĩnh của Giang Chỉ, hễ gặp Tô Ngôn là dễ dàng phát điên

Tô Ngôn: ?.

Nói thật, hắn còn oan hơn Vũ Nương.

Cái khe sâu hoắm như vậy cứ bày ra trước mắt hắn, hắn thật sự rất khó giả vờ không nhìn thấy—điều này cũng giống như khi hắn thi đấu chuyên nghiệp, mục tiêu cứ ở trước mắt, bắt hắn phải kéo tâm vào.

Vì vậy Tô Ngôn cảm thấy mình không sai.

Nhưng mà nói đi cũng phải nói lại, vóc dáng của Giang Chỉ thật sự rất đẹp, cũng rất xinh đẹp, đặc biệt là nốt ruồi lệ dưới khóe mắt, đơn giản là đang nhảy múa điên cuồng trên điểm yếu của hắn.

Đáng tiếc là tính tình không tốt.

Nhưng mà thật sự rất đẹp...

Nhưng mà tính tình thật sự rất tệ.

Nhưng mà...

Thôi được rồi, nghĩ nhiều quá. Tô Ngôn định thần lại, không để ý đến ánh mắt đầy sát khí của Giang Chỉ, điềm tĩnh uống một ngụm trà sữa: "Vậy thì..."

“Cô kéo ta vào đây, chỉ để tránh bạn của mình? Chúng ta trong sạch, có cần thiết không?”

"Ngươi thì hiểu cái gì!"

Giang Chỉ đương nhiên không thể nói sự thật cho hắn biết, nàng nhớ đến lời Tô Ngôn trêu chọc nàng lúc nãy, bèn bịa đại một lời nói dối: "Ta sợ chồng ta nhìn thấy, anh ấy là người dễ ghen, không thích ta nói chuyện với đàn ông."

"╭( ๐_๐)╮"

Tô Ngôn cạn lời, hắn muốn nói nếu nói chuyện với đàn ông mà khiến chồng ngươi ghen rồi, vậy ở cùng một phòng thử đồ với đàn ông thì chồng ngươi chẳng phải sẽ giết người diệt khẩu luôn sao?

Hắn hơi khó hiểu mạch não của Giang Chỉ.

Mà nói tới, nàng vậy mà đã kết hôn và có con rồi sao? Nàng chắc phải nhỏ tuổi hơn mình chứ?

Tại sao những người xung quanh hắn đều có nửa kia rồi vậy? Lão Lâm có, Tiểu Thường cũng có... Mẹ kiếp, đều tại hắn cứ bắt mình đi cùng hắn mua quần áo cho bạn gái, nếu không hắn cũng sẽ không trùng hợp gặp Giang Chỉ như vậy.

Tô Ngôn: "Chồng ngươi còn đang chặn ở ngoài sao?"

"Không."

"Vậy ta có thể đi chưa?"

Tô Ngôn gãi đầu, miệng vẫn lanh chanh: “Không phải ta nói cô đâu, trò này thật sự không cần thiết, thành thật giải thích với chồng cô là xong đúng không? Ta dù sao cũng là người của công chúng, nói không chừng ông xã của cô còn là fan của ta đó. Thật ra ta khá phục chồng cô, có thể chịu đựng được tính khí tệ như cô, ta nói cho cô biết một cuộc hôn nhân hạnh phúc vẫn cần cả hai bên…”

Hắn nói không ngừng nghỉ, hoàn toàn không để ý đến sắc mặt Giang Chỉ đã đen đến cực điểm.

"Ngươi có hết chưa hả?!"

Không thể nhịn được nữa, không cần phải nhịn nữa. Giang Chỉ cũng không thèm nghĩ nữa, chân trần dẫm mạnh lên giày của Tô Ngôn: "Tô Ngôn ngươi có bệnh hả?!"

"Mẹ kiếp!"

Cú đạp này đến quá bất ngờ, Tô Ngôn kêu lên một tiếng, cơn đau khiến hai tay hắn bản năng dùng sức, và hậu quả của việc đó là...

"Phụt."

Chất lỏng màu trắng sữa, đặc quánh từ ống hút bắn ra, vẽ một đường cong tuyệt đẹp trong không trung, cuối cùng phun lên mặt Giang Chỉ.

Giang Chỉ ngơ ngác: (⊙△⊙)...

Tô Ngôn toát mồ hôi lạnh:(⚆ _ ⚆) ...

Ấy?

Hả?

Giang Chỉ lúc này vẫn chưa phản ứng kịp chuyện gì đã xảy ra, vị ngọt lan tỏa ở khóe miệng khiến nàng vô thức thè lưỡi hồng liếm một cái, ừm... vị kem.

Ừm? Kem?

Một giây.

Hai giây.

Ba giây.

???!!!

Giang Chỉ chợt tỉnh táo từ trạng thái mơ màng, làn da trắng nõn vì tức giận mà nhanh chóng đỏ bừng, nàng nghiến răng ken két, từng chữ từng chữ một nói: "Tô——Ngôn——!!"

Ngươi chết đi...

"Rầm!"

Cửa phòng thử đồ bị phá bung, âm lượng lớn đến mức khiến cả Giang Chỉ đang tức giận và Tô Ngôn đang nghĩ mình sắp chết đều giật mình.

"Khách hàng thân mến ~"

Cô nhân viên bán hàng với nụ cười phục vụ tiêu chuẩn đứng ở cửa.

Ánh mắt cô ấy quét qua quét lại trong phòng thử đồ, cuối cùng dừng lại trên khuôn mặt Giang Chỉ đang chảy xuống thứ chất lỏng màu trắng đục không rõ nguồn gốc.

"Xin hỏi hai vị đang làm gì vậy?"

Giang Chỉ & Tô Ngôn: "Không làm gì cả!"

Bình luận (9)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

9 Bình luận

Tin chứ, tin thế quái nào đc
Xem thêm
Này mà có Giang Tỷ nữa và Thiến Thiến nữa thì khỏi giải thích luôn
Xem thêm
Má khó đỡ thật
Xem thêm
đéo tin :))
Xem thêm
💀🤡🐒🦧🤯🔥🔥🌚🙏
Xem thêm
Giang Chỉ: Tôi cho cô nếm thử, thật sự chỉ là trà sữa vị kem thôi màaaaaa
Xem thêm
Thật là, 2 vị chịu chơi quá🤣🤣
Xem thêm
tin thế nào được =))
Xem thêm