Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm...
Izumo Daikichi Mikisai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN] Tập 3

Chương 96: Hôm Nay Đáng Lẽ Phải Là Cơm Gà Mới Đúng

4 Bình luận - Độ dài: 1,341 từ - Cập nhật:

"Augusto?" 

"...Vâng. Là ngài Augusto đó ạ."

Augusto... kẻ đã dùng quyền lực của gia đình để cướp đi vị trí của tôi trong Đội Chế Tác Phi Thuyền.

"Không, không phải. Augusto tóc dài mà."

Đáng lẽ đó phải là mái tóc dài mượt mà, rẽ ngôi, dài đến ngang vai. Tôi còn nhớ đã nhiều lần nghĩ trong đầu: 'Phiền phức ghê, sao không cắt quách cho rồi'.

"Cắt rồi. Ngươi chỉ nhớ người khác qua kiểu tóc thôi à?"

Người đàn ông có vẻ là Augusto, nghe thấy cuộc nói chuyện giữa tôi và Helen, lườm tôi.

"Không... không hẳn vậy..."

Với ngươi thì đúng. Cấp 5 cũng chỉ như sỏi đá ven đường.

"Hừ. Vẫn là một tên khó ưa như ngày nào."

Nghĩ thế thì đừng có gọi ta lại. A... đúng là Augusto thật. Cái tính thích làm những chuyện vô bổ, thiếu hiệu quả này thì không ai khác chính là hắn.

"Lâu rồi không gặp........."

Chà, chẳng có gì để nói.

"Ta cứ nghĩ ngươi đã bị giáng chức đến Reet, sẽ không bao giờ phải nhìn thấy bản mặt của ngươi nữa." 

"Vậy thì xin lỗi nhé. Phiền ngươi nghỉ việc một thời gian." 

"Ta không rảnh như ngươi."

Mệt thật... Vậy thì đừng có bắt chuyện, thằng ngu này.

"Vậy à... Cố gắng lên nhé. Với thực lực của ngươi chắc cũng lên được cỡ cấp 3." 

"Ngươi nói ta chỉ ngang tầm với ngươi sao?"

Hả?

"Năm sau ta sẽ lên cấp 2, sáu năm nữa sẽ là cấp 1."

Kinh nghiệm thực tế đúng là một trở ngại.

"Đúng là một tên khó ưa..." 

"Xin lỗi nhé. Có vẻ ta chỉ mang lại căng thẳng cho ngươi thôi, nên xin phép đi trước. Therese, đi thôi. Đói bụng rồi." 

"A, vâng."

Tôi bắt đầu đi xuống cầu thang, Therese đang đứng lúng túng giữa tôi và Augusto cũng đi theo.

"Này, Ziegwald."

Nữa, gọi hoài vậy.

"Gì vậy?" 

"Ta muốn hỏi một điều. Ngươi và Adele có quan hệ gì?"

Tại sao Adele lại xuất hiện trong câu chuyện này? A, không, nói mới nhớ, lần trước cũng... phiền phức thật.

"Không liên quan đến ngươi."

Tôi chỉ trả lời vậy rồi đi xuống cầu thang. Augusto không ngăn lại, Therese vội vã đi theo. Sau đó, chúng tôi xuống hết cầu thang, ra khỏi Tổng bộ.

"Therese, đi đâu đây?" 

"A, bên này..."

Therese chỉ về phía bên trái rồi đi trước, tôi đi theo.

“Ngài Zieg, tôi thật sự không thể tin được ngài lại quên Augusto, người đã làm ra chuyện đó với ngài.”

Đang đi, Dorothee bật cười.

"Đến Adele và Marta ta còn không nhớ, làm sao mà nhớ được hắn. Một ký hiệu dễ nhận biết như kiểu tóc là đủ rồi." 

"Chà, bình thường tôi sẽ phải góp ý, nhưng lúc nãy đúng là một pha xử lý hay. Tên Augusto đó có vẻ bị sốc nặng lắm."

Vậy à?

"Không quan tâm lắm. Ta hài lòng với chi nhánh Reet, không có gì bất mãn. Giờ ta chẳng còn suy nghĩ gì về hắn nữa."

Xem như là vấp phải một hòn sỏi ven đường thôi. Đứng dậy đi tiếp là chuyện bình thường.

"Lẽ ra ngài nên khiêu khích thêm chút nữa."

Tôi có ý khiêu khích gì đâu.

"Đừng có bắt ta nói đi nói lại. Thời gian là có hạn. Ta không làm những việc vô ích, cũng không có hứng thú. Như lúc nãy đã nói, hắn giỏi lắm cũng chỉ dừng lại ở cấp 3. Không đáng để ta bận tâm."

Có điều, một kẻ chỉ biết dựa dẫm vào quyền lực gia đình có đạt được vị trí đó hay không vẫn là một câu hỏi.

"Hú! Ngài Zieg đúng là hợp với câu 'cái ác cần thiết' ghê!"

Ồn ào thật, con bé này. Nhưng có vẻ nó đã vui lên một chút, cũng tốt. Mà, quạ cũng biết huýt sáo à...

"Nhưng có ổn không? Bên kia có vẻ vẫn còn để bụng với cậu Zieg..."

Therese tỏ vẻ lo lắng.

"Ai mà biết. Dù gì vài ngày nữa tôi cũng về Reet, chẳng có dính líu gì đến hắn ở Đội Chế Tác Phi Thuyền đâu." 

"Mong là vậy... A, ở đằng kia."

Ở hướng Therese chỉ, có một quán ăn bình dân.

"Giờ này cao điểm, không biết có đông không?"

Chúng tôi đến gần quán, rồi vào trong. Vừa hay có một bàn trống, chúng tôi liền ngồi xuống, gọi đồ ăn theo set. Helen thì gọi thịt bò, còn Dorothee thì gọi kem. Một lúc sau, nhân viên mang đồ ăn đã gọi ra, cả nhóm bắt đầu ăn.

"Ngon thật..."

Set cơm thịt heo, gia vị đơn giản nhưng rất ngon.

"Ngon không? Chỗ này vừa rẻ vừa ngon, quan trọng nhất là mang đồ ăn ra nhanh nên người của Hiệp hội hay đến lắm."

Vì công việc bận rộn à... 

Trong khi đó, chúng tôi vừa thong thả ăn cơm hộp của Erika vừa nói chuyện phiếm, đọc sách dạy tán gái.

"Mới có mấy hôm không gặp, nhìn cô vẫn bận rộn như mọi khi nhỉ." 

"So với Reet thì chắc vậy rồi. Biết là tòa chi nhánh của mấy cậu gặp chuyện không hay, nhưng nếu là chúng tôi thì không có vụ ôn bài trong giờ làm đâu."

Ban đầu còn chẳng có yêu cầu nào ngoài gạch với thuốc uống.

"Có lúc còn về lúc 4 giờ vì xong việc sớm." 

"Thích thật... Tôi cũng muốn được thong thả làm giả kim thuật ở một nơi như vậy."

Hừm...

"Này, Therese. Tại sao cô lại trở thành nhà giả kim?" 

"Ừm, lý do cũng bình thường thôi. Sinh ra đã có ma lực khá cao, nhưng lại không có can đảm để trở thành nhà ma thuật. Vì vậy tôi đã trở thành nhà giả kim, rồi được sư phụ là Trưởng ban Tổng bộ gọi nên đã vào làm ở Hiệp hội."

Đúng là bình thường thật.

"Động lực của cô là gì?" 

"Động lực à? Tôi chưa từng nghĩ đến... Nhưng nếu phải nói, thì đây là việc mà một người như tôi có thể làm tốt nhất. Tôi không khéo léo, giao tiếp cũng không giỏi, dù không đến mức như cậu Zieg. Đây là nơi duy nhất tôi có thể phát huy năng lực của mình, vì vậy tôi luôn cố gắng."

Cũng có những suy nghĩ như vậy à.

"Cô mà ở một môi trường làm việc bình thường chắc sẽ bị bắt nạt mất." 

"Tôi không phủ nhận, nhưng lại không muốn bị cậu Zieg nói vậy." 

"Tôi có bị bắt nạt cũng chả sao. Tôi không giao du với những kẻ như vậy, cũng không để họ vào mắt." 

"Vì vậy cậu mới không nhớ mặt Augusto... Tôi mà cắt tóc chắc cậu cũng không nhận ra mất, sợ thật."

Nói gì vậy.

"Ít nhất thì mặt của mấy người đồng môn như cô tôi vẫn nhớ. Nhìn từ nhỏ rồi, không thể quên được." 

"May quá... Vị thế đàn chị vẫn được giữ vững."

Điều đó tôi chưa bao giờ nghĩ đến, Chris hay ra vẻ đàn anh nhưng tôi chưa bao giờ coi hắn là anh.

"Chuyện đó không quan trọng, nhưng gần đây tôi đang cố gắng nhớ mặt người khác. Với lại cố gắng quan sát họ nữa."

Marta và cô Corinna, tôi cũng muốn không quên. Chuyện xảy ra với Adele, tuyệt đối không được để xảy ra lần nữa.

"Ừm ừm. Đó là điều tốt." 

"Đừng quên có tôi à nha~"

Dorothee đã ăn xong kem, xen vào câu chuyện.

"Không ai quên một con quạ biết nói đâu." 

"Vậy nếu tôi ở trong một bầy quạ, ngài có tìm ra tôi không?"

Ngoài Chris ra thì ai mà làm được...? Nếu Helen ở trong một bầy mèo, tôi tự tin sẽ nhận ra, nhưng quạ thì khó thật.

Bình luận (4)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

4 Bình luận

Tui có góp ý là tên của augusto nên để là august vì bên nhật mấy tên có âm T cuối nó đọc thành To á nên là august=augusto
Xem thêm
TRANS
thực ra cứ sau phụ âm là người nhật phải thêm nguyên âm, nên august sẽ là augusuto:))
có 1 số trường hợp thì không, nhưng như kia là tiếng anh bản nhật:))
Xem thêm
Tìm thế thì khó
TFNC
Xem thêm