Buổi sáng, tôi đến phòng Erika ăn sáng, rồi quay về phòng chuẩn bị những thứ cuối cùng.
Tôi ra trước ký túc xá đứng đợi, một lúc sau Wolf tới.
"Này, chuẩn bị đi à?"
"Ừ, đi sớm một chút để dẫn họ đi xem địa điểm thi."
Sau đó đưa họ về khách sạn học bài, còn tôi phải đến chỗ Trưởng ban Tổng bộ.
"Vậy à... Này, cậu có đang hẹn hò với cô Adele không vậy?"
Adele?
"Không có, chuyện gì?"
"Không, chỉ là ở Tổng bộ có vài tin đồn. Người ta nói cô Adele xin chuyển công tác để đi theo bạn trai."
Người ta đồn vậy cũng không có gì lạ, ai đời lại bỏ việc ở Kinh đô hoa lệ để đến cái thị trấn hẻo lánh này.
"Không có chuyện đó. Là tôi mời người ta về đó."
"Cố tình mời cô Adele về? Sao không phải mấy người đồng môn của cậu?"
Vì tôi chỉ có thể ngỏ lời với Adele thôi.
"Đám ưu tú đó làm gì có chuyện đến đây."
"Thì... nhưng tại sao phải là cô Adele chứ?"
"Kệ tôi. Cổ là bạn học cùng lớp với tôi, có gì lạ không."
Dù trước đó chẳng có chút thân thiết nào.
"Hừm..."
"Hay cậu đến đây đi. Cứ nộp đơn xin chuyển đến Chi nhánh Reet. Ở đây chỉ có bốn nhà giả kim thôi."
Tôi cũng không biết Wolf là cấp mấy.
"Xin kiếu. Tôi thích Kinh đô, cũng không muốn bị cậu sai vặt."
"Vậy thì mau xây xong chi nhánh cho chúng tôi đi."
Làm việc đi.
"Biết rồi."
Wolf quay người đi về phía sân trước.
"Cứ Adele, Adele, đúng là một gã lắm chuyện."
"Vì chị Adele xinh đẹp mà..."
Ồ... ra là Wolf để ý đến vẻ ngoài à?
Tôi đang nghĩ vậy thì Adele và Leonora mở cửa, từ trong phòng bước ra.
"Ồ? Anh ra sớm nhỉ."
"Wolf kìa? Hai người nói chuyện gì đó?"
Leonora nhìn thấy bóng lưng của Wolf, liền hỏi.
"Chuyện Adele rất xinh đẹp."
"Ể? Tớ đang được tán tỉnh à?"
Adele nghe vậy, quay sang hỏi Leonora, mặt không đổi sắc.
"Cậu thấy có giống vậy không?"
"Hoàn toàn không."
"Đấy, mặt cậu còn chả có chút cảm xúc lay động nào cả."
Cũng phải. Đối tượng là Wolf thì cô ấy chẳng việc gì phải lay động
"Thôi bỏ đi. Mọi người có quên đồ gì không? Đừng có quên phiếu báo danh đó."
Đương nhiên rồi, không có phiếu báo danh thì khỏi dự thi. Đi xa như vậy sao quay về lấy được, tuyệt đối không thể quên.
"Không quên đâu."
"Tôi cầm rồi, kiểm tra mấy lần đó."
Chắc không sao nhỉ.
"Để mọi người đợi lâu ạ~"
Cuối cùng Erika cũng đến.
"Erika, có quên gì không đó?"
"Không có ạ! Phiếu báo danh và bút viết, em chuẩn bị đủ cả rồi!"
Đúng là con người cẩn thận, chắc không có vấn đề gì.
"Leonora, cô ổn chứ?"
"Tôi biết cậu đang nghĩ gì về tôi. Đã bảo không sao rồi mà."
Thật không? Thôi, tin cổ vậy.
"Vậy, đi thôi."
"Vâng!"
"Tôi thích phi thuyền lắm~"
"Tôi thì không."
Chúng tôi rời chi nhánh, hướng về phía sân bay.
Sau khi mua vé, chúng tôi lên chuyến phi thuyền đi Kinh đô, ngồi đợi đến lúc khởi hành.
Leonora ngồi cạnh tôi, đang nhìn ra ngoài cửa sổ. Đối diện là Adele, bên cạnh cô ấy là Erika. Helen thì đang ở trên đùi tôi.
"Erika, em nói đây là lần đầu đến Kinh đô, nhưng không phải lần đầu ngồi phi thuyền nhỉ?"
"Dạ, em đi rồi ạ. Hồi nhỏ em có đi, năm ngoái lúc đi công tác, à không, tập huấn cũng đi vài nơi."
Nói mới nhớ, lúc tôi mới tới, Leonora cũng đi tập huấn.
"Tôi chưa từng đi tập huấn bao giờ."
"Tôi cũng vậy."
Adele thì...
"Này, Adele. Wolf có vẻ thân thiết quá nhỉ, có chắc cậu ta khác lớp không vậy?"
"Ừm. Chắc là lớp bên cạnh. Có lẽ tính cách anh ta như vậy? Ở Tổng bộ anh ta cũng hay bắt chuyện với tôi."
Tôi linh cảm có một nguyên do khác.
"Vậy à... Thế lúc mới gặp, tôi nói không quen cậu ta cũng được nhỉ."
"Không, là bạn cùng khóa, cùng trường, anh nên biết thì tốt hơn. Bên kia rõ ràng là chào hỏi thân thiết vì tưởng anh cũng biết họ mà."
Đúng là một kẻ tự cho mình quan trọng.
"May mà có cô ở đó. Tôi cứ tưởng là một người từng làm việc chung nào đó."
"Bên này cũng được một phen lo sốt vó. Rồi anh còn nhìn tôi bằng ánh mắt cầu cứu nữa..."
Một người đệ tử tốt, cũng là một người bạn đáng tin cậy.
"Chuyến phi thuyền lần trước, tôi phải vắt óc ra để nhớ lại mặt mũi tên tuổi của đám bạn cùng lớp."
Vì lúc đó đã quên mất Adele.
"Vậy là trong ký ức đó không có Wolf nhỉ."
"Đúng vậy. Này, còn bạn đồng khóa nào khác nữa không?"
"Có chứ. Ở Tổng bộ còn có hai bạn nữ nữa."
Là nữ à. Cũng đúng, nhà giả kim đa số là phụ nữ.
"Cùng lớp à?"
"Không, khác lớp. Ở Tổng bộ, người cùng lớp với anh chỉ có tôi thôi."
Giọng nói có chút trách móc.
"Nói cho tôi biết tên đi."
"Elvira ở Đội Chế Tạo Dược Phẩm và Marta ở Đội Chế Tác Đá Ma Thuật. Cả hai đều thuộc bộ phận phát triển."
Hoàn toàn không biết luôn...
"Nếu tôi mời họ, cô nghĩ họ có tới chi nhánh Reet không?"
"Chắc chắn không."
Quả quyết thật.
"Có lý do gì à?"
"Chi tiết thì tôi không nói được, nhưng lúc tôi chuyển đến chi nhánh Reet, hai người đó có tổ chức một buổi tiệc chia tay cho tôi. Nghe những gì họ nói lúc đó, tuyệt đối không có chuyện họ sẽ đến đây đâu."
Lý do có vẻ là tôi... Adele cố gắng lựa lời đến vậy cơ mà.
"Xem ra không tăng thêm người được rồi. Wolf cũng nói không muốn tới."
Hắn ta thích Adele thì đến đi chứ.
“Nói ra hơi kỳ, người đã được phân công về Tổng bộ mà lại muốn chuyển đến chi nhánh Reet thì một là rất bất mãn, hai là một người lập dị.”
"Người lập dị?"
Tôi chỉ tay vào Adele.
"Là bất mãn, rất bất mãn."
Chắc chắn rồi.
『Chuyến bay của chúng ta sắp khởi hành. Đây là chuyến bay đến Kinh đô, quý khách nào có nhầm lẫn xin vui lòng báo cho nhân viên.』
Chúng tôi đang nói chuyện thì đến giờ khởi hành. Một lúc sau, phi thuyền bắt đầu chuyển động rồi bay lên không trung.
"Ồ, cao quá!"
"Vâng ạ!"
Leonora và Erika ngồi cạnh cửa sổ, vui vẻ nhìn ra ngoài.
"Cô không thích phi thuyền à?"
Tôi hỏi Adele, người không hề nhìn ra cửa sổ.
"Tôi sợ."
Đúng là... Tôi đã nghĩ như vậy thật.
"Cô đúng là nhát gan thật..."
“Vào những lúc thế này, điều tuyệt vời nhất đối với tôi là khi một người đàn ông không nói lời nào, chỉ lặng lẽ nắm lấy tay hoặc khoác vai tôi.”
"Ngồi đối diện mà nói gì vậy?"
Làm thế nào bây giờ.
Hết cách, tôi đành bế Helen từ lòng mình, nhẹ nhàng đặt vào lòng Adele.
Adele liền xoa đầu Helen.
"Cảm giác thật an tâm."
"Helen giúp người ta bình tĩnh lại đó."
"Ồ... lúc đi thi... chắc là không được nhỉ."
Ừ, không được. Dù là linh thú cũng không được vào phòng thi.


5 Bình luận