Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm...
Izumo Daikichi Mikisai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN] Tập 3

Chương 97: Chắc Lông Rụng Đầy...

6 Bình luận - Độ dài: 1,521 từ - Cập nhật:

Ăn trưa xong, chúng tôi rời khỏi quán. Therese đã thanh toán toàn bộ. Tôi có ngỏ ý trả tiền, nhưng cô ấy bảo cứ giữ lấy để chiêu đãi ba cô nàng kia, nên tôi đành miễn cưỡng đồng ý. 

Sau đó, chúng tôi đi ngược lại con đường đã đến, quay về Tổng bộ.

"A, anh Ziegwald, Trưởng ban Tổng bộ có gọi anh đó ạ."

Đi ngang qua quầy lễ tân, cô nhân viên lên tiếng.

"Vẫn nôn nóng như mọi khi..." 

"Cậu không nên nói về sư phụ như vậy chứ. Dù tôi cũng đồng ý." 

"Đúng đó. Bà ấy là sếp của chúng tôi đó. Dù tôi cũng đồng ý."

Hóa ra ai cũng nghĩ vậy à.

"Tôi hiểu rồi. Tôi ghé qua phòng làm việc của Đội Chế Tác Đá Ma Thuật xong sẽ đến đó." 

"Chào anh."

Chúng tôi lên tầng ba, quay lại phòng làm việc chung của Đội Chế Tác Đá Ma Thuật. Lúc đó, trên bàn có đặt bốn thỏi kim loại, tôi cầm từng cái lên xem.

"Áp lực ghê..."

Corinna, cô đàn chị, tỏ vẻ không hài lòng.

"Không, tôi lại nghĩ đó là những sản phẩm tuyệt vời."

Bốn tấm kim loại có hình dạng và độ dày chính xác, không một chút sai lệch. Chuyên gia có kinh nghiệm khác hẳn. Khác xa ba cô nàng nhà tôi.

"V-vậy à?" 

"Ừm."

Tôi không biết cô ấy cấp mấy, nhưng người ưu tú của Tổng bộ đúng là ở đẳng cấp khác.

"Chị Corinna là sư phụ của tôi đó."

Là sư phụ của Marta à... Vậy có mời cũng không đến chỗ chúng tôi. Dù Adele đã nói là không ai muốn đến.

"Này, Marta, tôi hỏi một chuyện không liên quan đến công việc được không?" 

"Chuyện gì?" 

"Adele có được nhiều người theo đuổi không?" 

"Hả? Sao tự nhiên cậu hỏi chuyện đó?"

A... làm sao đây? Nói ra có được không nhỉ?

"À, chỉ là tôi thấy hai người A và W có vẻ để ý đến Adele nên mới thắc mắc thôi." 

"Hử, Augusto và Wolf à."

Cô ấy đoán được à...

"Sao cô biết?" 

"Người trạc tuổi cũng chỉ có bọn họ thôi. Với lại tôi từng nghe Adele kể. Sao? Cậu bị họ làm phiền à?" 

"Chắc vậy? Bị hỏi về mối quan hệ miết."

Lo làm việc đi chứ.

"A~, tin đồn đang lan rộng mà, Adele đã đến Reet để đi theo bạn trai." 

"Tôi cũng có nghe chuyện đó. Bình thường người ta có nghĩ vậy không?" 

"Chà, từ Tổng bộ mà đến một nơi hẻo lánh như Reet, phải không? Bình thường chẳng ai tự nguyện giơ tay đi đâu. Người ta sẽ nghĩ chắc phải có lý do gì đó. Rồi nghĩ đến cậu Zieg, bạn học cùng khóa, nên có lời đồn cũng không lạ lắm."

Ừm... tôi không hiểu. Tôi không có hứng thú chuyện của người khác nhiều đến vậy, ai có thuyên chuyển đi đâu cũng chỉ thốt lên câu "vậy à" là xong.

"Thật ra không phải vậy..." 

"Tôi biết chuyện vì đã nghe chính cô ấy kể. Nhưng đám con trai thì không biết, nên chắc họ nghĩ vậy thật. Adele vừa xinh đẹp, lại từng làm ở quầy lễ tân nên dĩ nhiên ai cũng biết."

Ngoài tôi ra... Đến cả Chris còn biết, lại nói chuyện vài lần...

"Cô ấy chắc cũng khổ sở nhiều nhỉ."

Mối quan hệ yêu đương ở nơi làm việc, nếu suôn sẻ thì tốt, còn không chỉ toàn rắc rối.

"Chắc vậy. Có vẻ cô ấy dồn nén nhiều thứ lắm, nên lúc được cậu Zieg mời mới nhận lời đó. Cậu phải đối xử tốt với cô ấy đấy."

Adele cũng nói những điều gần giống vậy.

"Nhân tiện, cô muốn đến Reet không? Nơi đó tốt lắm."

 "Không. Tôi không muốn rời xa gia đình, với lại sư phụ của tôi là chị Corinna mà."

Rồi cũng có lúc phải rời gia đình chứ.

"Chị Corinna... có chồng rồi phải không ạ?" 

"Ừm. Với lại mới cưới nên tuyệt đối không chịu đi nhận nhiệm vụ một mình đâu."

Xem ra việc tuyển người ở Tổng bộ là không thể rồi. Không biết nếu mời Augusto thì hắn sẽ phản ứng thế nào? Thôi, tuyệt đối không mời.

"Haizz, chỉ còn cách bốn người chịu cố gắng thôi... Vậy, tôi đến chỗ Trưởng ban Tổng bộ đây. Cảm ơn đã giúp đỡ." 

"Là công việc của Trưởng ban Tổng bộ mà, không có gì đâu." 

"Gửi lời hỏi thăm của tôi đến Adele." 

"Cố gắng nhé."

Chỉ một lời cảm ơn đơn giản cũng đủ để thay đổi các mối quan hệ con người một cách đáng kinh ngạc.

"Ngài Zieg, tôi đi cùng được không? Tôi đang rảnh."

Dorothee bay đến.

"Được thôi, nhưng Leonora đang học bài ở khách sạn, không có ở đó đâu." 

"Tôi không làm phiền mấy cô ôn thi đâu ạ, tối tôi sẽ về nhà. Tôi biết ngài bận, nhưng ở cùng cô Therese, tôi có cảm giác sắp bị lây luôn sự u ám của cổ."

Chắc Therese cũng đang nghĩ về nó y hệt. Để nó lại sẽ làm phiền Therese, hay là mang đi cùng luôn vậy.

"Đây, lại đây."

Tôi vừa nói, Dorothee liền bay đến đậu trên vai còn lại, đối diện với Helen.

"Mèo đen với quạ, trông hợp nhỉ. Cảm giác độ khó gần tăng vọt luôn."

Cả hai đều là biểu tượng của sự không may à... Helen thì dễ thương hơn.

"Đi thôi..."

Chúng tôi rời khỏi phòng, đi lên cầu thang đến tầng năm. Dừng lại trước phòng Trưởng ban Tổng bộ, tôi gõ cửa.

"Thưa Trưởng ban, Ziegwald đây." 

『Rồi rồi. Cứ vào tự nhiên đi.』

Nghe câu trả lời có phần qua loa, tôi mở cửa bước vào. Trưởng ban Tổng bộ đang ngồi ở bàn, viết lách gì đó.

"Bà đang làm việc à?" 

"Ừ. Ta cũng bận lắm chứ bộ."

Trưởng ban Tổng bộ cũng bận rộn. Trong khi Trưởng chi nhánh thì lại rảnh rỗi.

"Tôi nghe lễ tân nói bà gọi tôi?" 

"À, ta đã liên lạc với Điện hạ rồi, ngài ấy nói không tiếc tiền bạc. Cậu cứ làm thanh kiếm ma thuật sấm sét đi."

Đúng là một vị vua tiêu tiền không tiếc tay.

"Tôi hiểu rồi. Tôi đã xin được lôi khoáng thạch và quặng sắt từ Đội Chế Tác Đá Ma Thuật, có thể bắt tay vào làm ngay." 

"Mất khoảng bao lâu thì xong?"

Ừm...

"Xin cho tôi khoảng một tuần..." 

"Lâu vậy à?" 

"Có người muốn tham quan Kinh đô nên tôi sẽ dành chút thời gian. Chúng tôi đến đây dưới danh nghĩa công tác giả để phụ giúp bà kèm đi thi mà." 

"Vậy à... Thôi, cứ làm theo ý cậu. Những việc kia chắc cũng quan trọng đối với cậu."

Nghe bà ấy nói cần phải có sự thanh thản trong lòng.

"Với lại, tôi chỉ làm phần lưỡi kiếm thôi. Phần chuôi và vỏ bao nhờ cả vào bà nhé." 

"Hiểu rồi. Phần đó bên này sẽ chuẩn bị. Cậu định làm việc ở đâu?"

À... làm sao đây?

"Ở đây nhỉ?" 

"Người ta ra vào nhiều lắm đó."

Người của Tổng bộ đến báo cáo, lại còn có khách nữa. Tôi không muốn chạm mặt, phiền phức lắm.

"Phòng làm việc của Therese thì có hơi ngại." 

"Đội Chế Tác Đá Ma Thuật à… Không được, giờ đang là giai đoạn cao điểm." 

"Vậy mà bà vẫn phái cô ấy đến Reet sao?" 

"Là do cậu chỉ định. Một người trầm lặng và biết điều mà."

Điều đó thì tôi hiểu, nhưng cũng thấy đáng thương cho cổ. Hay là mang chút gì đó qua cho cô ấy nhỉ?

"Khách sạn thì không ổn rồi, còn chỗ nào khác không ta? Nơi từng là phòng làm việc của tôi thì sao?" 

"Chỗ đó có người khác vào rồi. Ừm..."

Đến nước này chắc phải mượn phòng tiếp khách thôi?

"Ngài Zieg, hay là dùng phòng làm việc của ngài Chris đi ạ? Ngài ấy cũng không có ở đây..."

Tự nói rồi tự buồn rười rượi, đúng là con quạ u ám.

"Ta tự tiện vào có được không?" 

"Có tôi ở đây, mà ngài Zieg là đồng môn nên chắc không có vấn đề gì đâu. Chắc ngài cũng không táy máy lục lọi đồ đạc đâu nhỉ."

Ta mà thèm lục lọi làm gì.

"Vậy ta mượn phòng đó nhé. Vài ngày nữa ba cô nàng kia cũng sẽ đến." 

"Woa, cô Leonora!"

Đúng là một con quạ mê tóc vàng.

"Trưởng ban, vậy tôi mượn phòng làm việc của Chris." 

"Hiểu rồi. Tối ta sẽ gọi điện cho Chris." 

"Cảm ơn. Vậy, tôi xin phép bắt đầu công việc." 

"Nhờ cậu."

Tôi cúi đầu chào rồi cùng Helen và Dorothee rời khỏi phòng. 

Sau đó, chúng tôi đi xuống cầu thang, hướng đến phòng làm việc của Chris ở tầng ba.

Bình luận (6)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

6 Bình luận

TRANS
Tôi cần minh họa :)))
Xem thêm
Đen, đồ tối màu, mèo đen, quạ đen, đen từ đầu tới chân đến cả pet cmnl ạ
Xem thêm
À ko, đồ ko tối lắm
Xem thêm
NDK
Mấy con linh thú dễ thương ghê á
Xem thêm
Mèo đen + quạ + 1 ng lạnh lùng, khó gần= phản diện
Xem thêm
TRANS
aw liệu có j hot k ta
Xem thêm