Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm...
Izumo Daikichi Mikisai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN] Tập 3

Chương 104: Lỡ Mất Cơ Hội Hỏi Tên Cô Lễ Tân Rồi

2 Bình luận - Độ dài: 1,056 từ - Cập nhật:

Sáng hôm sau, tôi chuẩn bị xong xuôi thì ba cô nàng đến phòng, cả nhóm cùng nhau xuống nhà hàng ở tầng một để ăn sáng.

"Hai người kia, sức khỏe ổn cả chứ?"

Tôi hỏi Erika và Leonora, hai người đã say xỉn hôm qua.

"Dạ vâng. Em xin lỗi ngày hôm qua. Em đã hơi quá chén một chút."

"Tôi cũng thế. Rượu ngon quá mà."

Kỳ thi kết thúc chắc đã giúp họ trút được gánh nặng. Hơn nữa, có vẻ họ làm bài cũng tốt, vui mừng là điều dễ hiểu.

"Cơ thể không sao là tốt rồi."

Vẻ mặt họ cũng tươi tắn, hôm nay vẫn đang dần tăng tốc trong "cuộc chiến" với bữa sáng buffet, chắc không có vấn đề gì.

"Nửa đêm thức giấc đầu em đau lắm. Uống viên thuốc đó vào là đỡ ngay. Sau đó em ngủ một mạch tới sáng." 

"Thuốc đó đúng là lợi hại thật. Cả thuốc bổ nữa, nhờ Zieg mà sức khỏe tôi lúc nào cũng tốt."

Kiến thức dinh dưỡng ở thế giới này vẫn còn sơ khai, mọi người chủ yếu dựa vào kinh nghiệm dân gian.

"Anh học những thứ đó ở đâu vậy?"

Adele nghiêng đầu thắc mắc.

"Kiếp trước." 

"Hả?"

Adele lại càng nghiêng đầu hơn.

"Thôi, sao cũng được." 

"Hừm... mà thôi. Hơn nữa, Zieg, đã 9 giờ rồi, anh không cần đến Tổng bộ sao?"

Giờ làm việc của Tổng bộ cũng giống Chi nhánh Reet, bắt đầu lúc 8 giờ 30.

"Tôi không phải nhân viên Tổng bộ, là khách hàng, nên không sao. Hôm nay làm xong phần thân kiếm là tôi về."

Dự kiến là 3 giờ.

"Ồ... nhàn quá nhỉ." 

"Ừ. Với lại đi lệch giờ sẽ tốt hơn. Giảm được xác suất chạm mặt những kẻ không muốn gặp."

Chủ yếu là Augusto, nhưng tôi nghĩ còn có nhiều người khác mà bên kia biết tôi nhưng tôi lại không biết, nên hơi muốn tránh mặt một chút.

"Cũng phải... Bữa tối hôm nay thì sao?" 

"Ăn ở khách sạn là được rồi. Đồ ăn ngon mà." 

"Cũng được. Hai người thấy sao?"

Adele hỏi lại Erika và Leonora.

"Vâng ạ. Ngon lắm ạ." 

"Phòng của Zieg nhé. Lúc ra ngoài tôi sẽ báo với nhân viên khách sạn."

Phòng của tôi cũng được.

Chúng tôi quyết định xong kế hoạch hôm nay, ăn sáng xong rồi giải tán. Sau đó, tôi về phòng chuẩn bị, rồi cùng Helen rời khách sạn.

"Mọi người có vẻ làm bài thi tốt, may quá ạ." 

"Họ đã cố gắng mà." 

"Nếu lỡ có trượt, ngài cũng không được trách họ đâu nhé?"

Tôi không làm vậy đâu.

"Trượt cũng không có vấn đề gì. Đến cường hóa còn làm được nhanh như vậy, sớm muộn gì cũng lên được cấp 6, cấp 5."

Có điều, không thể thi vượt cấp được, nên ít nhất cũng phải mất một năm. Mà, chúng tôi cũng không vội đến mức đó.

"Ngài Zieg, nếu ba chị đậu thì nhớ khách sạn Side đấy nhé."

Phải đi đến ba lần à. Nhân viên khách sạn sẽ nghĩ gì đây?

"Này, cả Adele nữa à? Cô ấy đi một lần rồi mà." 

"Lần đó là hẹn hò. Lần này là ăn mừng."

Lần đó là hẹn hò à? Mà, con trai con gái đi ra ngoài có lẽ cũng là hẹn hò.

"Đi thì đi... có ba người họ thì cuộc nói chuyện cũng không bị bế tắc."

Tôi đã có thể nhìn thẳng vào mắt Adele rồi.

"Quá tốt rồi ạ. Tôi có nên tránh mặt không?" 

"Không, đi cùng đi. Ngươi và ta là một."

Nhìn con Dorothee đáng thương, tôi lại càng nghĩ như vậy.

"Ehehe... vậy thì tôi sẽ đi ạ."

Helen ở trên vai dụi má vào tôi. Vô cùng đáng yêu, nhưng hơn cả thế, tôi lại không thể tin nổi Chris lại có thể bỏ mặc một linh thú vừa đáng yêu vừa tận tụy đến vậy.

Chris hiểu được lòng người nhưng lại không hiểu được lòng linh thú, tôi vừa nghĩ vậy vừa đi bộ, đến Tổng bộ rồi tiến đến quầy lễ tân.

"Chào cô." 

"A, chào buổi sáng, anh Ziegwald."

Cô nhân viên lễ tân mỉm cười chào.

"Chào buổi sáng. Kỳ thi hôm qua thế nào?" 

"Tôi nghĩ mình đã thể hiện hết những gì mình có."

Trông có vẻ vui, chắc cô bé này cũng làm bài tốt.

"Hừm..."

Tôi nhìn cô lễ tân một cách chăm chú.

"A, cái đó, có chuyện gì sao ạ?" 

"Không... ma lực của cô cũng khá, chỉ cần học hành là đậu được cấp 10, cấp 9 thôi." 

"Th-thật sao ạ?" 

"Nếu cô chịu học. Thực hành cứ tích lũy kinh nghiệm là được, nhưng thi viết chỉ có học thôi."

Thực hành còn có thể dựa vào cảm giác, nhưng kiến thức thì chỉ có học mới có.

"Tôi sẽ cố gắng ạ!"

Cố gắng lên.

"Mà, cô vào được Tổng bộ chắc không có vấn đề gì... Hôm nay tôi cũng làm việc ở phòng Chris." 

"A, về chuyện đó, Trưởng ban Tổng bộ có lời nhắn ạ." 

"Lời nhắn?" 

"Vâng. Trưởng ban Tổng bộ từ sáng đã đi họp nên có nhờ tôi nhắn lại."

Khác với Trưởng chi nhánh của chúng tôi, bà ấy là người bận rộn.

"Chuyện gì?" 

"Hôm nay ngài Christopher sẽ trở về. Vì vậy, ngài ấy dặn là 'Phòng làm việc tính sao thì hai người tự bàn bạc với nhau'."

Hả... anh ta sắp về sao. Thật ra, nghĩ cho Dorothee thì cũng mừng, nhưng vấn đề là chỗ làm việc của tôi sẽ không còn nữa.

"Chris về đến chưa?" 

"Dạ, vẫn chưa ạ."

Ừm...

"Vậy, trước khi anh ta về, tôi sẽ ở phòng làm việc của Chris. Xin lỗi, nhưng nếu Chris đến, phiền cô báo cho tôi một tiếng." 

"Tôi hiểu rồi." 

"Cảm ơn cô."

Chúng tôi chào cô lễ tân rồi đi lên cầu thang.

"Làm sao đây?" 

"Hai người cùng làm việc không được ạ?" 

"Không... Dorothee sẽ ồn ào, mà ba cô nàng kia có khi cũng đến. Làm phiền Chris cũng không hay."

Gã đó trông cũng bận rộn.

"Cũng đúng ạ..."

Tính sao bây giờ?

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

Vẫn chưa hỏi tên cô lễ tân.

Mà tưởng tượng lúc về đi khách sạn 3 lần với 3 ng :)
Xem thêm