Cuộc gọi kết thúc, tôi trả lại ống nghe.
"Có chuyện gì vậy? Tôi loáng thoáng nghe cái gì mà Kinh đô với kiếm ma thuật."
Leonora đã chuẩn bị xong trà, ngồi ở bàn lên tiếng hỏi.
"Cũng có chút chuyện..."
Tôi vừa trả lời vừa ngồi xuống ghế đối diện Leonora.
Dorothee đang cẩn thận dùng ống hút để uống mật ong trong cốc.
"Có chuyện gì không hay à?"
Leonora rót trà ra một chiếc tách rồi đưa cho tôi.
"Không, không phải vậy. Trưởng ban Tổng bộ nhận được yêu cầu làm kiếm ma thuật từ Điện hạ. Nhưng bà ấy không thích kiếm nên bảo tôi giúp một tay."
Nói là giúp, nhưng chắc đến đó mình phải làm hết mọi việc rồi. Mà làm ở đâu nhỉ? Phòng làm việc cũ của mình không còn nữa...
"Ồ... Khi nào vậy?"
"Bà ấy bảo nhân lúc các cô đi thi thì đến đó luôn."
"Ồ! Vậy là chúng ta có thể đi cùng nhau rồi!"
Có gì mà vui vậy ta? Đâu phải trẻ con đâu, mấy cô đi một mình cũng được mà.
"Ừ. Cũng phải tính chuyện khách sạn nữa."
"Cậu không có nhà ở đó à?"
"Ừm, nếu phải nói có, thì đó là biệt thự của Trưởng ban Tổng bộ..."
Tôi liếc nhìn Helen, thấy nó trưng cái vẻ mặt cực kỳ khó chịu.
"Helen không ưa con đại bàng linh thú của Trưởng ban Tổng bộ."
"Con chim đó cứ lân la làm phiền, lại còn hay mổ người ta nên tôi ghét nó."
"Tôi hiểu mà, hiểu lắm luôn. Con chim ngốc đó không có chút ý tứ nào hết."
Dorothee cũng đồng tình.
"A, nếu bé Helen không thích thì thôi. Cậu ở khách sạn đi."
"Ừ. Tôi cũng không thích ở nhà Trưởng ban Tổng bộ."
Không có lý do gì đặc biệt, chỉ là không thích.
"Hay là nhân dịp này mình ở chung khách sạn đi? Cả Erika với Adele nữa."
Làm vậy cũng được à...
"Ở đâu?"
"Khách sạn Central."
Nghe quen quen... Đến cả tôi cũng từng nghe qua, nghĩa là...
"Đắt không?"
"Ừ. Nhân dịp này, bọn tôi quyết định chơi sang một bữa."
Hừm... Hình như lúc nghỉ trưa tôi có thoáng nghe họ bàn tán chuyện đó rất sôi nổi.
"Ừm, tôi cũng đang tập trung cải thiện nơi ăn chốn ở..."
Là do Adele dạy đó.
"Vậy tốt quá rồi còn gì. Để tôi gọi điện cho. Chỗ đó tôi có quen biết."
Leonora nói rồi đứng dậy, đi về phía điện thoại.
"Quen biết... đúng là quý tộc."
"Quý tộc mà~"
Leonora bắt đầu gọi điện, tôi nhấp một ngụm trà.
"Cô Leonora đúng là một người tốt. Ngài Zieg thật may mắn khi có những người đệ tử như vậy."
Dorothee gật gù.
"Đệ tử của Chris thế nào?"
Đám đồng môn, đệ tử của Trưởng ban Tổng bộ thì tôi biết, nhưng đệ tử của họ, tôi chịu.
"Chà, vất vả lắm ạ. Cũng có người ưu tú, nhưng lời nói và hành động thì chướng tai gai mắt, ngược lại cũng có người chăm chỉ, nhưng suy nghĩ lại quá cứng nhắc... Ngài Chris đã than phiền như vậy đó ạ."
Có vẻ vất vả thật...
"Chắc là vất vả rồi. Tôi thật may mắn vì có những người đệ tử tốt."
Mấy kẻ chướng mắt tôi cũng chẳng muốn nhận làm đệ tử. Dù có ưu tú đến đâu cũng kém hơn tôi, nên biết thân biết phận một chút.
Tôi vừa uống trà vừa nói chuyện với Dorothee, một lúc sau Leonora quay lại.
"Gì, gì đó~? Chuyện gì đó~?"
"Thật tiếc khi ngài Zieg có những người đệ tử thật tuyệt vời, ngài ấy không xứng đáng như vậy."
"Vậy sao? Cấp 3 như Zieg mới lợi hại chứ."
"Đúng là người tốt! Ngài Zieg, ngài không được lợi dụng lòng tốt của mấy cổ nhé. Đàn ông như vậy sau này dễ bị ly hôn tuổi xế chiều lắm đó."
Chuyện gì vậy trời.
"Rồi rồi... Leonora, khách sạn sao rồi?"
"Còn phòng trống nên đặt được rồi."
"Làm phiền cô."
"Không sao. Nào, phải cố gắng học bài thôi."
Uống xong trà, Leonora bắt đầu học bài, tôi cũng ngồi cùng.
Một lát sau, Adele qua gọi, chúng tôi đến nhà Erika ăn tối.
Trong bữa tối, tôi kể lại cho Adele và Erika chuyện điện thoại với Trưởng ban Tổng bộ.
"Ồ... Vậy là anh cũng đi cùng bọn tôi à."
"Yên tâm hơn hẳn ạ~"
Vậy sao?
"Người đi thi là các cô, tôi có ở đó hay không cũng chẳng liên quan gì."
"Không phải vậy đâu. Có người am hiểu về kỳ thi ở bên cạnh, tâm lý cũng vững hơn chứ."
"Đúng đó ạ~. Có sư phụ ở bên, tinh thần của bọn em cũng khác hẳn."
Tôi không hiểu...
"Zieg, cậu có lời khuyên nào cho kỳ thi không?"
Leonora hỏi.
"Ừm... Lúc thi, tôi đã nghĩ 'mấy tay giám khảo này toàn kém hơn mình'. Trong thâm tâm tôi đã nghĩ 'các người có tư cách gì để đánh giá tôi?'."
"Người như anh chắc chắn lộ hết thái độ đó ra mặt…"
"Chắc vậy..."
Có khi lộ ra thật...
"Tôi nghĩ cứ giữ tâm thế tự tin như vậy là tốt nhất. Thực tế, các cô cứ làm bình thường là đủ đậu cấp 9, cấp 8 rồi."
Dư sức, dư sức.
"Ngài Zieg, những lời như vậy ngài nên nói vào hôm trước ngày thi hoặc sáng ngày thi đó ạ."
"Đúng đó. Ngài nên chia sẻ sự tự tin tuyệt đối, vừa là ưu điểm cũng vừa là khuyết điểm đó của ngài cho các đệ tử."
Ra vậy... Một con mèo và một con quạ lại rành tâm lý con người (tôi) hơn cả chính tôi...
"Vậy tôi đi cùng là đúng rồi. Điện hạ cũng giao cho Trưởng ban Tổng bộ một công việc hay ho thật."
Chắc phải làm một thanh kiếm ma thuật tốt hơn cả lần trước. Hay là làm một thanh kiếm ma thuật thuộc tính lôi, loại chỉ có vài thanh trên thế giới nhỉ.
"Mà nè, tại sao Điện hạ lại giao yêu cầu đó cho Trưởng ban Tổng bộ? Nếu quân đội thì còn hiểu được, chứ Điện hạ cần kiếm ma thuật làm gì?"
Adele hỏi.
"A, đúng rồi, chuyện đó. Ông của Adele là một nhân vật lớn trong quân đội đó."
"Ủa? Chắc là vậy. Tôi không rành chuyện quân đội lắm, nhưng trước đây cũng hay có những người trông đáng sợ đến thăm nhà."
Người đáng sợ... Cũng đúng, quân nhân thường vạm vỡ, trông rất mạnh mẽ.
Còn Lutz có vẻ sáng sủa hơn.
"Thật ra trước khi Adele đến, tôi có nhận một yêu cầu làm kiếm ma thuật từ Đại tá."
"Kiếm ma thuật? Anh lại nhận một yêu cầu hiếm có như vậy à."
"Ừ. Thanh kiếm ma thuật đó được Đại tá tặng cho ông của Adele để làm quà mừng gì đó."
"Nói mới nhớ, hôm đó là sinh nhật ông tôi."
Ể? Tặng kiếm ma thuật làm quà sinh nhật à? Chơi lớn quá vậy?
"Ông của Adele rất thích thanh kiếm đó nên đã đi khoe khắp nơi, chuyện đó đến tai Điện hạ, nên ngài ấy cũng muốn có một thanh."
"...Ở đây tuy chỉ có chúng ta, nhưng tôi xin phép không bình luận."
Chắc Adele cũng nghĩ họ giống trẻ con...
"Vì vậy trong lúc các cô đi thi, tôi sẽ làm kiếm ma thuật. Nghe nói phần thưởng là máy chiết xuất và máy phân giải đó."
"Vậy thì tốt quá. Lại không phải đồ dính líu đến mấy chuyện mờ ám."
"Tòa nhà thì được xây mới, máy móc cũng có luôn."
"Mong chờ quá đi ạ~"
Cả ba người đều tươi cười. Phải nhanh chóng xây lại trụ sở mới thôi.


4 Bình luận
TFNC