Nhà Giả Kim Tinh Anh: Làm...
Izumo Daikichi Mikisai
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

[WN] Tập 3

Chương 80: Lại Phải Gọi Điện À...

3 Bình luận - Độ dài: 1,223 từ - Cập nhật:

"Ra vậy... Ngài có nghe thêm gì từ Đại tá về tay nghị viên đó không?" 

"Vụ phóng hỏa chi nhánh của chúng ta chỉ là phần nổi của tảng băng chìm thôi. Hắn không chỉ cấu kết với thương hội của Adolph mà còn với nhiều thương hội khác, thực hiện các hành vi bất chính."

Đúng là một tên ác đảng điển hình ở vùng quê.

"Động cơ hắn đốt chi nhánh chúng ta có phải là vì vụ của tên Thiếu tá kia không?" 

"Có vẻ là vậy. Tay nghị viên đó nghe nói đã nhận tiền từ tên Thiếu tá."

Thiệt tình...

"Mong là hắn chết sớm." 

"Vài ngày nữa sẽ có điều tra viên từ Kinh đô đến, rồi áp giải hắn về đó. Chắc sẽ nhanh chóng định tội và xử lý thôi."

Người từ Kinh đô cũng đến sao. Quả nhiên Tổng bộ rất xem trọng vụ việc lần này.

"Chưa từng nghe có chi nhánh nào của Hiệp hội Nhà giả kim bị phóng hỏa cả." 

"Chắc chắn là chuyện chưa từng có tiền lệ."

Đúng là dám làm thật. Hắn nghĩ sẽ không bị phát hiện hay sao?

"Thôi, chuyện của những kẻ hết thời đó không cần bàn nữa. Tôi đã nghe Lutz nói về việc gia hạn cho các yêu cầu. Nhưng chúng ta không thể trì hoãn mãi, cần phải nhanh chóng bắt đầu lại công việc." 

"Ta cũng đồng ý, thị trưởng và Tổng bộ cũng có cùng quan điểm. Việc xây lại chi nhánh sẽ áp dụng chế độ bồi thường, tòa thị chính chịu một nửa, nửa còn lại Tổng bộ sẽ lo."

Vậy là chúng ta không cần bỏ ra đồng nào. Tốt quá rồi.

"Kế hoạch xây lại thì sao?" 

"Trưởng ban Tổng bộ có nhắn lại là muốn nói chuyện về việc đó, bảo cậu gọi điện cho bà ấy."

Ể...

"Trưởng chi nhánh nói chuyện không được sao?" 

"Không biết. Ta gọi điện xin duyệt đơn thì bà ấy nói vậy."

Phiền phức...

"Mà, đằng nào tôi cũng định gọi điện..." 

"Nhờ cậu. Bà ấy là sư phụ và cũng là người đỡ đầu của cậu mà."

Cũng phải...

"Nhân tiện, Trưởng chi nhánh có yêu cầu gì không ạ?" 

"Không. Người làm việc thực tế là các cậu, cứ làm sao cho các cậu thấy thuận tiện là được."

Trên đời này có bao nhiêu cấp trên nói được câu này? 

Đến sở làm chỉ đọc báo, nhưng vốn dĩ cấp trên chỉ cần như vậy là đủ. Không cần nói gì, chỉ cần đứng ra chịu trách nhiệm là được. Những việc còn lại cứ giao cho một người tài năng như tôi là xong.

"Cảm ơn ngài. Vậy tôi sẽ đứng ra trao đổi và xúc tiến công việc." 

"Ừ. À, với lại thị trưởng nói muốn trao tặng cậu một tấm bằng khen vì đã có công trong việc giải quyết vụ án lần này?"

Lại nữa à...

"Tôi đang bận, một tấm bằng khen là đủ rồi. Cứ đưa cho Dorothee đi ạ."

Người có công lớn nhất là Dorothee đã chứng kiến khoảnh khắc quyết định.

"Nó à..."

Trưởng chi nhánh vừa nói vừa ngao ngán nhìn Dorothee đang ăn mấy viên đường pha cà phê.

"Công lao của Dorothee là công lao của ngài Chris! Chúng tôi sẽ nhận bằng khen!"

Đừng có vỗ cánh trong quán người ta chứ...

"Phóng viên báo chí với dân chúng chắc sẽ thích thú đó."

Tít báo chắc sẽ là 【Nàng Quạ Công Thần!】.

"Vâng, cứ tiến hành như vậy. Điều quan trọng là uy tín của Hiệp hội Nhà giả kim được nâng cao."

Công lao của Chris là công lao của Hiệp hội Nhà giả kim, và ở đây, Hiệp hội Nhà giả kim chính là Chi nhánh Reet.

"Hiểu rồi. Ta sẽ thử nói chuyện với thị trưởng. Cậu cứ gọi điện cho Trưởng ban Tổng bộ, bàn bạc về việc xây lại chi nhánh đi." 

"Tôi hiểu rồi. Leonora, cho tôi mượn điện thoại."

Giờ chỉ có chỗ Leonora mới có điện thoại. Có lẽ nhà Adele cũng có...

"Được thôi~"

Leonora vui vẻ gật đầu.

"Cô Leonora tốt bụng thật. Một người như cô hợp với ngài Chris hơn là một kẻ khó ở đó." 

"Không dám, không dám. Nhà Precht cao sang quá. Với lại tôi không thể phản bội Zieg được." 

"Khổ lắm đó. Gã này lơ người khác tỉnh bơ luôn."

Hiện tại cũng đang lơ đây. Tôi không có hứng thú tham gia vào mấy câu chuyện vớ vẩn.

"Ngài Zieg là một người đáng kính!"

Nhưng Helen lại xù lông lên...

"Ở điểm nào chứ?" 

"Ngài Zieg 20 tuổi đã lên cấp 3. Hơn nữa, còn đậu ngay lần đầu. Ủa? Có nhà giả kim nào đó 25 tuổi thì phải? Lại còn thi trượt một lần nữa chứ?"

Nói mới nhớ, Chris có trượt một lần thật.

"Ra ngoài, đồ mít ướt... ta giết ngươi." 

"Ngon thì nhào vô, đồ quạ vô duyên!"

Dorothee xòe cánh ra, Helen thì rít lên một tiếng, cả hai gầm ghè nhau.

"Đừng có cãi nhau nữa. Về thôi. Đói bụng rồi." 

"Này, Dorothee cũng bình tĩnh đi. Về chị cho mật ong."

Tôi can Helen, Leonora can Dorothee.

"Hứ! Đồ kền kền ăn xác thối!" 

"Đồ vô dụng!"

Vẫn còn chửi nhau, nhưng Helen và Dorothee có vẻ cũng đã bình tĩnh lại.

"Vậy, thưa Trưởng chi nhánh, chúng tôi xin phép. Về nhà tôi sẽ thử liên lạc với Trưởng ban Tổng bộ." 

"Hiểu rồi."

Chúng tôi rời quán cà phê, về đến trước ký túc xá thì bầu trời đã nhuốm màu hoàng hôn.

"Công việc hôm nay coi như xong." 

"Không biết có gọi là công việc được không, nhưng cứ vậy đi."

Adele cười gượng gật đầu.

"A, em phải đi mua sắm!" 

"Chị đi cùng em." 

"Cảm ơn chị. Vậy chúng ta đi thôi."

Erika và Adele đi mua sắm, chỉ còn lại tôi và Leonora.

"Gọi điện thoại không?" 

"Ừ... Xin lỗi, cho tôi mượn điện thoại." 

"Được thôi~. Bên này, bên này."

Tôi cùng Leonora lên tầng hai, vào phòng cô ấy. Phòng Leonora ở trên phòng tôi nên cấu trúc y hệt. 

Nhưng bình thường phòng cô ấy luôn bừa bộn sách vở, đến mức khó nhận ra là cùng một kiểu thiết kế, vậy mà hôm nay lại được dọn dẹp gọn gàng.

"Cô dọn dẹp à?" 

"Ừm? Chắc là do tôi không có tâm trạng đọc sách cho lắm."

Quả nhiên Leonora cũng bị sốc vì chuyện chi nhánh bị cháy. 

Cô ấy cũng đã làm việc ở chi nhánh này một thời gian dài, chắc cũng có tình cảm gắn bó.

Erika lộ rõ ra mặt nên dễ biết, còn Leonora lúc nào cũng cười hềnh hệch nên khó nhận ra.

"Tôi sẽ nói với Trưởng ban Tổng bộ cho xây lại sớm." 

"Ừ. A, cậu có uống gì không?"

Vừa mới uống ở quán cà phê xong...

"Cho tôi trà." 

"Hiểu rồi. Tôi sẽ đãi cậu loại trà lá huyền thoại được hái từ phía Tây xa xôi~"

Tôi chẳng hiểu gì cả, nhưng Leonora có vẻ vui vẻ đi về phía nhà bếp, tôi liền cầm lấy điện thoại.

Bình luận (3)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

3 Bình luận

NDK
Helen vs Dorothee
Xem thêm
Đối đầu erika thì chúng sinh bình đẳng
Xem thêm