Web Novel (51-100) - Đang tiến hành
Chương 90 - (Ngoại truyện Zion) - Tại rìa thế giới
3 Bình luận - Độ dài: 2,684 từ - Cập nhật:
Sau khi Orn để tôi rời đi, tôi tẩu thoát khỏi Đại mê cung và loạng choạng nép vào một con hẻm gần đó.
Hiện tại, tôi đang phải chống tay vào tường và vẫn có thể đứng vững bằng một cách nào đó.
"Haa... Haa... Cậu ấy vẫn còn sống. Orn vẫn còn sống. Nhưng cậu ấy là một mạo hiểm giả ư. Tại sao Orn lại nhìn mình bằng ánh mắt đó?"
Đầu tôi đang là một mớ bòng bong.
Không chỉ mỗi Oliver mà đến cả Orn cũng đã rơi vào tay địch rồi.
"Ta sẽ không bao giờ tha thứ cho cô đâu, Philly Carpenter ạ... Ta sẽ khiến cô hối hận vì đã được sinh ra trên cõi đời này. Ta sẽ đày cô xuống địa ngục, nơi cô ước rằng giá như mình được chết quách đi cho rồi...!"
"À, tìm thấy cô rồi Zion à! Tôi đã rất sốc khi sự hiện diện của mọi người đột ngột biến mất đấy. - Khoan đã, quần áo cô rách nát hết rồi kìa! Chuyện gì đã xảy ra thế?"
Khi tôi đang trút cơn giận của mình ra thì một cô gái trông khá ngây thơ cất tiếng gọi tôi.
"- Loretta đấy à. Tôi gặp chút rắc rối thôi mà. Mọi người kể cả tôi đã tử nạn rồi."
"Hả, chẳng phải cô vẫn còn sống sờ sờ ra đây sao? Đừng nói với tôi cô là hồn ma nhé!?"
"Nhờ vào Thiên phú của mình mà tôi đã xoay sở để giữ được mạng mình đấy. Nhưng đây là lần đầu tiên tôi sử dụng [Đảo ngược Thời gian] lên khắp cơ thể mình nên bên trong tôi đã suy sụp rồi. Ừm, vẫn giữ được tỉnh táo là tốt lắm rồi. Có khi tôi đã quay lại đây trong một cái xác chết không chút sứt mẻ gì luôn rồi ấy chứ đùa. Ahaha..."
Tôi nói với Loretta bằng tông giọng bình thường nhất có thể để không khiến mọi chuyện trở nên quá nghiêm trọng.
Dẫu vậy thì những gì đã xảy ra ban nãy thực sự quá nguy hiểm. Đòn tấn công cuối của Orn thật sự không công bằng tẹo nào. Những thứ bị chiêu thức đó nuốt chửng đều biến thành tro bụi.
Rõ ràng là sức mạnh của cậu ấy đã bị phong ấn rồi mà sao cậu ấy vẫn có thể tung ra một chiêu thức với uy lực kinh khủng đến thế sao...
"Tôi chẳng thấy có gì hay để cười cợt đâu... Cô có chắc là mình ổn không?"
"Ừm, tôi sẽ tạm thời dùng Thiên phú của mình để duy trì cơ thể mình cho đến khi nó thật sự ổn định, hay đại loại thế nên tôi không thể xài ma pháp được và phải nghỉ ngơi thêm một chút."
Nếu tôi vẫn tiếp tục ở lại đấy và đấu với Orn tiếp thì tôi sẽ phải bỏ mạng rồi, chắc chắn luôn.
Chắc chắn tôi sẽ không thể hồi sinh lại một lần nữa nên thật may mắn khi tôi được cậu ấy tha mạng cho.
"Ra vậy, thế là ba người kia thật sự đã... Rốt cuộc tên kia mạnh đến mức đủ để khiến mọi người thành ra nông nỗi này sao?"
Dù có biện hộ với lý do gì đi chăng nữa thì những gì mà chúng tôi đang làm là giết người.
Tôi đã quyết tâm đối mặt với điều tương tự, dù là với bản thân hay đồng đội bất cứ lúc nào.
Dẫu vậy, việc phải chứng kiến những người vừa mới làm việc cùng mình bị giết ngay trước mặt không phải là thứ mà bọn tôi có thể quen nổi.
Huống chi người ra tay giết hại bọn họ lại chính là Orn nữa...
"Ừ, cậu ta mạnh lắm. Mạnh đến mức có thể đấu ngang cơ với tôi kia mà. Nếu cậu ta không bị phong ấn sức mạnh thì tôi đã bị giết từ đời nào rồi. Dường như năng lực thể chất của cậu ta đã được giải phóng đến mức nào đó thì phải... Ừm, đích đến của mình vẫn còn xa lắm đây... - Mà nếu đã đi đến đây rồi thì cô đã nhận được chỉ thị nào rồi?"
Loretta là người truyền tin của "Amunzer".
Cô ấy chuyên phụ trách việc chuyển thông tin cùng các hướng dẫn đến những nơi xa xôi khác nhau, như bọn tôi chẳng hạn hoặc các nhóm đang hoạt động mọi nơi trên khắp lục địa.
"- Ừ ha! Có thông báo từ thủ lĩnh này! Dành cho cô đấy Zion, 'Bởi những bông hoa độc mà nhóm của Zion phải dừng lại mọi hoạt động và rút lui ngay lập tức'."
... Phải.
"Và Zion, hãy quay về trụ sở ngay."
"Giá như được nghe mệnh lệnh này sớm hơn một ngày nữa thì hay biết mấy."
Mục đích của họ lần này là để tôi và Orn đụng độ nhau. Dù ai có chết thì họ vẫn sẽ được hưởng lợi cả. Cuối cùng thì cả tôi và cậu ấy vẫn sống nên bọn họ đã lợi dụng bọn tôi rất khéo léo.
... Món nợ này sẽ rất đắt đấy.
"Tôi xin lỗi. Tôi không ngờ được rằng một trong số những người truyền tin đã liên lạc với đám cặn bã đó."
"Không sao đâu. Bên kia có một ả đàn bà độc ác với Thiên phú mang tên [Biến hoá Nhận thức] mà. Có lẽ ý thức của người đó đã bị ả ta khống chế rồi thay đổi. Giờ thì tôi đã hiểu tường tận mọi chuyện rồi. Nên trước khi rời đi, tôi có một thỉnh cầu này muốn nói với cô, Loretta à."
"Là gì vậy?"
"Tôi muốn nhờ cô nói với mọi người rằng hãy mau rời khỏi Đại mê cung phương Nam đi."
"... Sao lại thế? Tầng 94 của Đại mê cung phương Nam sắp sửa bị chinh phục đến nơi rồi đấy. Chúng ta cần phải loại bỏ càng nhiều mạo hiểm giả mạnh mẽ càng tốt để trì hoãn quá trình chinh phục mà. Rất nhiều người trong tổ chức chúng ta đã phải rất vất vả mới có thể xâm nhập vào đây đấy."
"Đúng là thế. Nhưng tôi đã hứa với cậu ta rằng nếu để tôi đi thì tôi sẽ rút tất cả đồng bọn của mình ra khỏi Đại mê cung phương Nam rồi."
"Lời hứa đó-"
"Tôi không muốn mình phải thất hứa với cậu ta đâu. Xin cô đấy. Cô cứ việc nói rõ ra đó là mệnh lệnh của tôi đi."
"... Hiểu rồi. Tôi sẽ nhắn lại với mọi người để họ rút khỏi Đại mê cung phương Nam ngay. Nhưng cô cũng phải thực hiện yêu cầu này của tôi!"
"Là gì thế? Tôi vốn là kẻ vô lý nên nếu là việc tôi có thể làm thì tôi sẽ đáp ứng bất kỳ yêu cầu nào của cô."
"Được rồi được rồi mà, tôi hiểu rồi. Nên xin cô mau chóng tìm một mảnh vải nào đó che thân đi mà!"
"... A, quên mất tiêu."
◇
Sau khi rút lui mọi thành viên của "Amunzer" khỏi địa phận Đại mê cung phương Nam, tôi quay lại trụ sở, dù phải mất nhiều thời gian hơn so với mọi khi.
Với tình trạng hiện tại của tôi thì việc di chuyển đường dài đúng là cực hình.
Ngay khi về đến nơi, tôi liền đi đến phòng của thủ lĩnh.
Trong phòng là một người đàn ông ngoài đôi mươi toát lên bầu không khí hiền từ.
Anh ấy tên là Christopher Downing. Thủ lĩnh hiện tại của "Amunzer".
"Tôi về rồi."
"Mừng cô về Zion. Tôi mừng vì mọi chuyện vẫn ổn."
"Ngài đang mỉa mai đấy à? Ba người chết, và tôi vẫn giữ được mạng là nhờ có [Đảo ngược Thời gian] đấy. Chuyện nghiêm trọng đến thế mà ngài dám nói là mọi chuyện vẫn ổn sao?"
"Tôi không có ý đó mà. Thôi được rồi. Cô đã gặp Orn chưa?"
"... Tôi gặp cậu ta rồi. Cậu ta đã cố gắng tiêu diệt tôi ngay khi cả hai vừa mới gặp lại nhau. Ừm, tôi không nghĩ là Orn vẫn còn sống nên lúc đầu tôi đã định là sẽ giết chết cậu ta theo kế hoạch."
Ngay từ đầu, tôi đã cảm thấy cậu ấy nhìn rất giống Orn rồi, nhưng tôi đã nghĩ lại, có lẽ chỉ là do trùng hợp ngẫu nhiên thôi. Đến khi tận mắt nhìn thấy luồng ma lực màu đen kịt đó, tôi đã phải tin chắc rằng cậu ấy chính là Orn.
Và giờ, khi nghĩ về trận chiến đó, có quá nhiều thứ quá vô lý mà tôi vẫn chưa thể lý giải được nếu chúng không phải là Thiên phú của Orn.
"Nhưng chuyện đó không quan trọng Chris ạ. Ngài biết Orn vẫn còn sống đúng không?"
Đó là điều tôi muốn biết nhất ngay lúc này.
"Ừm, tôi biết."
"-cái! Nếu thế thì-"
"Nếu tôi nói cho cô biết chuyện đó khi cô còn nhỏ thì chắc chắn cô sẽ tự mình lao đi cứu Orn luôn rồi còn đâu. Tôi nghĩ khả năng Orn và Oliver bị giết là rất thấp và hơn hết, tôi không thể để mất cô được Zion ạ. Cô có khả năng chiến đấu quá đỗi phi thường. Cô cứ việc trách mắng tôi thoả thích nếu cô muốn. Nên xin cô đừng tự ý làm gì hết. Làm ơn đấy."
Chris cúi đầu van xin tôi.
Đúng là nếu tôi được biết rằng Orn vẫn còn sống thì tôi sẽ lập tức làm mọi thứ để có thể đưa cậu ấy về.
Và có lẽ tôi đã có kết cục giống như Orn và những người khác, hoặc tệ hơn nữa là đã chết.
Dù có làm thế nào thì khả năng tôi còn có mặt ở đây sẽ là rất thấp.
"... Ừm, tôi hiểu rồi. Tôi nghĩ ngài đã nói đúng rồi đấy, Chris ạ."
"Cảm ơn cô."
"Vậy kế hoạch cho tương lai là gì đây? Ngài triệu tập tôi về đây là để nói đến chuyện này có đúng không?"
"À, phải. Có chút đột ngột, nhưng tôi đã nhận được một số báo cáo về việc Giáo phái đang hoạt động rất tích cực tại Đế quốc. Dường như chúng đang dồn hết sức mình vào việc chinh phục mê cung thì phải. Tổ chức chúng ta đã điều động một lượng lớn các thành viên đến đó nhưng xem ra Giáo phái đang rất nghiêm túc với vụ lần này. Dù chưa có ai thiệt mạng nhưng phía ta cũng đã ghi nhận một số tổn thất khá đáng kể rồi đấy."
"Đế chế ư? Rõ ràng Đế chế đã mất Đại mê cung rồi kia mà, tôi không nghĩ ở đó còn gì đáng để Giáo phái tìm kiếm đâu."
Mục tiêu tối quan trọng của Giáo phái là hồi sinh Tà thần.
Tôi nghĩ rằng chúng đang phải phá đảo Đại mê cung, thứ đang cản trở chúng đạt được mục tiêu của mình mới phải.
Thật bất thường khi Giáo phái vẫn còn hoạt động tại Đế quốc, nơi Đại mê cung đã bị xoá sổ.
"Tôi đoán rằng mục tiêu lần này của chúng là để Đấng cứu thế phải ra tay."
"Giáo phái tấn công vào các mê cung để khiến Đấng cứu thế phải hành động ư... Đừng nói với tôi ý ngài là!?"
Đấng cứu thế có sức mạnh cực kỳ to lớn, giống như Orn với tôi vậy.
Tuy nhiên, Đấng cứu thế chỉ hành động vì lợi ích của Đế quốc.
Tôi cho rằng một khi Đại mê cung phía Tây biến mất, họ sẽ không can dự vào xung đột giữa tổ chức bọn tôi và Giáo phái nữa.
Nhưng nếu mọi chuyện như này vẫn cứ tiếp diễn thì giả định trên sẽ là sai.
Tôi e rằng nếu một người như vậy mà làm loạn lên thì cán cân sức mạnh mà chúng tôi đang duy trì sẽ ngay lập tức bị đảo lộn.
"Tôi nghĩ nếu các mê cung nằm trong lãnh thổ Đế quốc tiếp tục biến mất thì Đế quốc sẽ bắt đầu xâm lược các quốc gia khác."
"Và lợi dụng nền kinh tế bị ảnh hưởng bởi chiến tranh để thúc đẩy công cuộc chinh phục các Đại mê cung sao...?"
Phần lớn vũ khí hiện nay đều được làm ra từ các loại nguyên liệu có trong mê cung. Nếu chiến tranh thúc đẩy nhu cầu sản xuất vũ khí thì giá trị của các loại tài nguyên trong mê cung sẽ nhảy vọt.
Với cơ hội kiếm lời tốt như vậy cho các mạo hiểm giả, tiến độ chinh phục mê cung chắc chắn sẽ gia tăng rất nhiều.
Cách đây 60 năm, Cộng hoà Jueno - nơi Đại mê cung phương Bắc đang toạ lạc, đã xảy ra chiến tranh, và tiến độ chinh phục Đại mê cung nơi đó đã gia tăng lên mức đáng kể.
"Nhưng vì sao bọn Giáo phái lại có thể làm nên chuyện liều lĩnh đến thế nhỉ... Nếu chúng không cẩn thận, chúng có thể sẽ bị càn quét toàn bộ trước khi kịp đạt được mục tiêu của chúng mà..."
"Có lẽ là nhờ vào chiến công của Orn đấy. Dù ký ức và sức mạnh của Orn đã bị phong ấn lại thì cậu ấy vẫn trở thành ứng cử viên hàng đầu trong công cuộc chinh phục Đại mê cung, cả chúng ta và Giáo phái không hề mong đợi gì vào chuyện này. Chúng ta luôn cho rằng Orn chỉ có thể đứng sau hỗ trợ cho Oliver mà thôi. Nhưng ai ngờ Orn đã thực sự tự mình tiêu diệt được con Trùm tầng Sâu. Có thể phép phong ấn bên trong cậu ta đã bắt đầu hết hiệu lực rồi. Zion này, cô đã giao tranh với cậu ta rồi nên cô nghĩ thế nào?"
"... Tôi nghĩ phép phong ấn đó vẫn còn tác dụng đấy. Trong suốt trận chiến, cậu ấy không hể sử dụng bất kỳ ma pháp Cao cấp hay Đặc cấp nào hết. Năng lực thể chất của cậu ấy dường như đã bị cưỡng chế giải phóng thì phải, nhưng chừng đó cũng chỉ là một phần mà thôi, và nếu so với sức mạnh của cậu ấy khi không bị phong ấn thì chừng đó vẫn còn quá yếu."
"Cưỡng chế vô hiệu phép phong ấn sao...? Không ngoa khi nói rằng phép phong ấn đó chính là kiệt tác của Lens đâu. Có thể cưỡng chế vô hiệu nó ngoài biện pháp giải phép thông thường, Đức vua của cô phi thường phết đấy."
"Tôi cũng nghĩ vậy. Dường như cậu ấy còn tự phát triển cho mình một số loại ma pháp căn nguyên nữa và mỗi lần vung kiếm chém tôi một cách nghiêm túc, tôi cảm nhận được sức nặng đáng kể từ kiếm của cậu ấy. Nếu chẳng may lãnh phải đòn trực diện thì tôi bị cậu ấy xẻ xác ra làm đôi là cái chắc."
"... Dựa theo những gì mà Orn làm nên kể từ giờ, trận chiến này có thể sẽ ngày càng chuyển biến xấu đi. Tôi nghĩ cô vẫn nên đi đến Đế quốc theo như kế hoạch đã định. Khả năng cao là chúng ta sẽ đến muộn nhưng tôi vẫn muốn cô kiềm chế lại các hoạt động của Giáo phái. Chúng ta cần phải tránh viễn cảnh nơi Đấng cứu thế nổi cơn thịnh nộ bằng mọi giá."
"Tôi hiểu rồi. Lần này Giáo phái đã lợi dụng tôi rất khôn khéo, nhưng lần tới tôi sẽ không để chúng ung dung hoành hành nữa đâu."


3 Bình luận