• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Web novel

Chương 145: Dù bao nhiêu lần đi nữa

7 Bình luận - Độ dài: 2,413 từ - Cập nhật:

Tôi nghĩ lại về tất cả những chuyện đã xảy ra cho đến bây giờ.

Tôi đã luôn là người vươn tay ra.

Sau cùng, tôi luôn nắm bắt được tình hình nhanh hơn những người khác, và dù tốt hay xấu, tôi cũng khó mà tránh khỏi việc phản ứng tốt hơn.

“Cô Chaeyeon?”

Tôi thẫn thờ nhìn chằm chằm vào bàn tay đang được vươn ra.

“Nắm lấy đi”

Như thể bị mê hoặc bởi lời nói đó, tôi vươn tay về phía Jang Chaeyeon, và cô ấy nắm lấy nó.

Khi nhìn ra sau cô ấy, tôi thấy được Song Ahrin đang nhìn tôi với biểu cảm lo lắng.

“Cô Ahrin?”

“...”

Song Ahrin lảng tránh ánh mắt của tôi khi được gọi và nắm lấy tay tôi bằng một tay.

Khuôn mặt của cô ấy trông có vẻ khó xử.

Trước khi tôi có thể nói gì với cô ấy, bàn tay mà tôi đang nắm vào siết chặt hơn.

“Tập trung nào”

“Cô Chaeyeon”

Jang Chaeyeon nhìn tôi.

Cô ấy nói đúng.

Bây giờ không phải là lúc để nghĩ đến những việc khác.

Ánh sáng vàng kim đổ xuống từ trên trời và tiếng trống.

Tôi không tránh khỏi việc cảm thấy bất an.

Nhất là khi đây là một hiện tượng dị thường mà tôi đã từng trải qua trước đó.

“Cô Chaeyeon, nếu ta chạm vào ánh sáng đó…”

“Tôi không biết gì về thứ đó, và như vậy cũng không sao hết”

Jang Chaeyeon lẩm bẩm và kéo vào bàn tay mà cô ấy đang nắm chặt, khiến tôi lại gần cô ấy hơn.

“Điều quan trọng là anh đang ở đây, và tôi đang ở đây”

Đôi khi, niềm tin của cô ấy dành cho tôi có thể nặng nề, nhưng trong tình huống này, nó còn mang đến cho tôi một cảm giác an tâm kỳ lạ.

Jang Chaeyeon nói tiếp, bước đi không chút do dự.

“Anh có thể không nghĩ ra được đáp án ngay bây giờ”

“Tôi đúng là đang như vậy thật mà”

Tôi mà biết cách phá hủy thứ đó thì đã làm từ lâu rồi.

“Vậy thì chúng ta có thể nghĩ về nó sau”

“Hả?”

Jang Chaeyeon quay sang nhìn tôi.

Mái tóc trắng của cô ấy trở nên rực rỡ cùng với ánh sáng vàng kim.

“Tôi sẽ ở bên cạnh anh cho đến lúc đó”

“...”

Đúng là giống cô ấy.

“Tôi hiểu rồi”

“Vậy thì ta hãy suy nghĩ cùng nhau đi”

Suy nghĩ cùng nhau à?

Để đề phòng, tôi nhìn lên bầu trời lần nữa, và một cửa sổ trong suốt lại xuất hiện.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Tên: -]

[Tuổi: -]

[Đặc trưng: -]

[Khả năng: -]

[Tiểu sử: -]

[Điểm yếu: Quan sát cẩn thận]

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

“...”

Mắt tôi vẫn đang bị chặn.

“Anh nhìn thấy gì không?”

“Tôi có nhìn thấy, nhưng mà nó cũng không giúp được gì nhiều”

Ánh sáng chiếu xuống trở nên mạnh hơn.

Tôi nhìn xung quanh.

Ba người chúng tôi đang đứng tụm lại với nhau giữa những tòa nhà đổ sập.

“Khụ…!”

Song Ahrin ho giữa đống bụi và nhìn xung quanh.

“Đây là…”

“Chính là nó”

Ánh sáng rọi xuống, và những tòa nhà sụp đổ.

“Đây là thứ mà tôi đã nhìn thấy khi chúng ta thất bại lần đó”

Vẻ tuyệt vọng tràn ngập khuôn mặt của Song Ahrin.

“Làm quái nào mà chúng ta có thể ngăn chặn thứ này…”

“Chúng ta đã không thể ngăn chặn nó”

Chính vì vậy nên tôi mới không còn cách nào khác ngoài quay ngược thời gian để chạy trốn.

Hiện tại thì không có cách nào để quay ngược thời gian cả.

“Hừm…”

Một cái lỗ được mở ra trên trần của tòa nhà đang sụp đổ và cát bắt đầu tràn vào.

-Cảm nhận nỗi đau.

“...Cô Ahrin”

“...Hở?”

Tôi nhìn Song Ahrin, người đang thẫn thờ nhìn chằm chằm lên trời.

“Cô có thể khiến bản thân và cô Chaeyeon không cảm thấy đau không?”

“Dùng thôi miên ấy hả?”

“Ừm”

“Còn anh?”

“Tôi thì không được đâu”

Rào chắn tinh thần thực sự thừa thãi trong những tình huống như này.

Jang Chaeyeon lắc đầu bướng bỉnh sau khi nghe những gì tôi nói.

“Tôi không muốn”

“...Vậy thì tôi cũng không muốn”

Song Ahrin lắc đầu sau khi nghe cô ấy nói vậy.

“Không cần thiết phải giữ thể diện trong những trường hợp như này đâu”

“Đây không phải là về thể diện”

Jang Chaeyeon nhìn vào mắt tôi.

“Tôi không thể để anh chịu đau một mình được”

“...Tôi cũng nghĩ như vậy”

Song Ahrin lẩm bẩm một cách cộc lốc và khoanh tay lại.

“Hai người, dừng thỏa mãn sĩ diện của bản thân đi”

“Đây không phải là sĩ diện”

Jang Chaeyeon nhìn tôi.

“Anh chắc chắn cũng sẽ làm tương tự”

“...”

Ánh sáng vàng kim đổ xuống, và tôi cảm nhận được một cơn đau nóng rát.

Cơ thể của tôi đang dần tan biến thành cát bụi.

“...”

“...”

Tôi và Jang Chaeyeon đối mặt với nhau.

“...Gư…”

Song Ahrin cũng nghiến răng lại và chịu đựng cơn đau.

Hai tay của tôi tan rã, và đầu tôi cũng dần biến thành cát bụi.

Tôi vẫn nhìn thẳng vào hai cô gái kể cả khi mắt của mình đã biến thành cát và bay đi.

Ở trong tầm mắt của tôi là Song Ahrin, người đang nhìn tôi trong khi mím chặt môi lại, và Jang Chaeyeon, người đang nhìn tôi với một nụ cười.

Cả hai người họ biến thành cát bụi và tan biến, và rồi tôi cũng tan biến thành cát bụi.

***

-Cảm nhận nỗi đau.

“Khụ!”

Tôi ho ra đống cát đã trào lên cổ họng của mình.

Lần này, khi mở mắt…

“...”

Tôi đang ở trên một du thuyền đang chìm dần.

Giờ thì là chết đuối à?

“Khụ…!”

Tôi nghe được một tiếng ho nhẹ.

Song Ahrin đang ho ở bên cạnh tôi.

“Khụ! Khụ!”

“Cô Ahrin”

“Khụ!”

Song Ahrin ho sù sụ trong khi giữ lấy cổ họng của mình.

Cô ấy không ho ra tí cát nào.

Vẻ mặt của cô ấy tái xanh, còn ánh mắt thì lờ đờ.

Một khuôn mặt tràn ngập nỗi sợ.

“Cô Ahrin, mau tỉnh lại đi!”

“Cô không thể trốn khỏi cơn đau đâu”

Jang Chaeyeon, người đang đứng sau tôi, lẩm bẩm và nhìn Song Ahrin.

“Đứng sang một bên đi”

Cô ấy đẩy tôi sang bên cạnh và đối mặt với Song Ahrin.

“Cô Chaeyeon”

“Xin lỗi”

“Khụ! Khụ!”

Jang Chaeyeon khẽ lẩm bẩm, và rồi…

-Chát!

Cô ấy tát mạnh vào má của Song Ahrin bằng một tay trong khi giữ lấy cổ họng của mình.

Đầu của Song Ahrin quay ngoắt sang một bên, và cơn ho của cô ấy cũng dừng lại.

Không gian rơi vào im lặng.

“Tỉnh táo lại chưa?”

“...Rồi”

Song Ahrin gật đầu trong khi áp tay mình vào má bên kia.

Jang Chaeyeon khẽ thở dài và mở miệng nói.

“Cô đã ngắt đồng bộ”

“...”

Chuyển động của Song Ahrin khựng lại.

“Cô cũng biết mà phải không? Nếu có lần sau, nó sẽ rất nguy hiểm cho tâm trí của cô”

“...Không phải”

Giọng của Song Ahrin run rẩy.

“Lần, lần này, nó chỉ bởi đấy là lần đầu. Nhanh thôi…”

“Anh nghĩ như nào?”

Ánh mắt của Jang Chaeyeon hướng về tôi.

“...”

Tôi kiểm tra tình trạng của Song Ahrin.

Trên cổ cô ấy là một vết hằn tay đỏ như lá phong, như thể cô ấy đã nắm vào đó quá chặt, và khuôn mặt của cô vẫn còn tái xanh, như thể cô ấy vẫn chưa tỉnh táo lại.

“...Tôi đồng ý với cô Chaeyeon”

“...”

Tình trạng hiện tại của Song Ahrin quá nguy hiểm.

Cô ấy có thể sẽ không chịu đựng được thử thách tiếp theo.

“Cô ấy có thể quay trở lại không?”

“Cô ta có thể quay trở lại”

Jang Chaeyeon chậm rãi gật đầu đáp lại câu hỏi của tôi.

“...”

“Cô Ahrin”

“Ah, không đâu”

“Cô Ahrin?”

Song Ahrin vội vã lắc đầu và nhìn tôi.

Vẻ mặt của cô ấy chỉ có một cảm xúc duy nhất.

Tuyệt vọng.

“Không đâu. Tôi không hề vô dụng. Cơn, cơn đau chỉ ở mức độ này không là gì với tôi cả”

“Cô Ahrin”

Cô ấy lắc đầu và nói tiếp.

“Giống, giống như, ư, ừm, trong vở kịch Quý cô đỏ thẫm vậy! Tôi, tôi, ừm, cũng đã chịu đựng cơn đau! Tôi không quá vô dụng để bị vứt bỏ như này…”

“Cô Ahrin!”

“...”

Song Ahrin ngừng nói và ánh mắt của chúng tôi chạm nhau.

“Cô Ahrin nói đúng. Cô Ahrin không hề vô dụng”

“Đúng, đúng vậy. Tôi không hề vô dụng. Nên là…”

“Nhưng cô phải quay trở lại ngay bây giờ”

“...”

Vẻ mặt của Song Ahrin đông cứng lại trước lời của tôi.

Cô ấy nhìn tôi, run rẩy, như thể đã nghe thấy điều gì đó đáng sợ.

“Không đâu…”

“Đây là vì cô Ahrin”

“...”

Cô ấy nhìn tôi trong khi đang sững lại, rồi lẩm bẩm.

“Phải, phải ha”

Cô ấy đứng dậy, giọng của cô run rẩy.

“Nếu như đó là, điều anh muốn…”

“Đúng vậy. Đó là điều tôi muốn. Vì cô Ahrin”

“...À, ừm…”

Cô ấy lẩm bẩm và nhìn tôi.

Biểu cảm của cô ấy giống như của một đứa trẻ bị bỏ rơi, đến mức mà tôi cảm thấy phải ôm cô ấy vào lòng.

“Cô Ahrin…”

Trước khi tôi có thể nói xong, Song Ahrin đã biến mất.

Vẻ mặt của cô ấy trước khi biến mất vẫn còn đọng lại trong tâm trí tôi.

“...Khi trở về thì anh hãy đối xử với cô ta tốt một chút”

“...Tôi sẽ làm vậy”

Jang Chaeyeon lẩm bẩm ở đằng sau, và tôi cũng chỉ biết đáp lại cô ấy.

-Két…

Chiếc du thuyền đang chìm dần.

***

“Hà!”

Sống sót một con tàu đang chìm không dễ như tôi nghĩ.

Trong mấy bộ phim, mọi người sẽ cố gắng bơi đi, nhưng mà…

“Khụ…!”

Jang Chaeyeon ho ra nước và ngồi xuống bên cạnh tôi.

“Mấy bộ phim đều dối trá cả”

“Bây giờ thì tôi biết rồi”

Bơi trong dòng nước chảy siết đó gần như là bất khả thi.

Để làm ấm lại cơ thể lạnh lẽo của mình, tôi vô thức ngồi sát gần vào Jang Chaeyeon, và cô ấy cũng làm tương tự, ép cơ thể của mình vào tôi.

Chúng tôi hiện đang ngồi trên nóc của con tàu.

Giờ thì chẳng còn nơi nào khác để đi cả.

“Người ta nói rằng chết đuối đau đớn lắm đấy”

“Đúng vậy”

“Cô đã trải qua nó rồi à?”

Khối lập phương

“Cô đã trải qua điều đấy tại đó sao?”

“...”

Jang Chaeyeon gật đầu.

Mực nước dâng cao đến đùi của tôi.

“...”

Chúng tôi cần phải làm gì để có thể thoát ra khỏi đây?

Cảm nhận nỗi đau.

Và quan sát cẩn thận.

Quan sát và chịu khổ.

Chắc hẳn phải có cách nào đó để phá hủy nó.

Nhưng mà tôi không nghĩ ra được gì cả.

“Cô Chaeyeon”

Mực nước dâng cao đến eo tôi.

“Ừm”

“Tôi thực sự cảm thấy hơi có lỗi khi phải hỏi điều này”

“Ừm”

Jang Chaeyeon nhìn chằm chằm vào tôi.

“Cô có thể chết cùng tôi thêm vài lần lần nữa chứ?”

“...Hehe”

Mực nước dâng cao đến cằm của tôi.

Cô ấy mỉm cười với tôi.

Một nụ cười hoàn hảo.

“Nếu anh muốn…”

“...”

“Thì tôi sẽ làm vậy. Dù bao nhiêu lần đi nữa”

Jang Chaeyeon mỉm cười, và cùng lúc đó, chúng tôi chìm xuống biển nước.

***

Cơ thể của tôi đung đưa theo dòng nước.

Tôi cố gắng bơi lên mặt nước, nhưng…

“...!”

Nó bất khả thi.

Như thể có một cái nắp đậy ở trên trời, dù cho tôi có cố bơi lên bao nhiêu đi nữa, mực nước vẫn tiếp tục dâng lên.

Tôi sẽ cứ thế mà chết sao?

Thực sự thì, tôi không quan tâm đến việc mình chết cho lắm.

Nhưng mà tôi không muốn Jang Chaeyeon phải chịu đựng thêm chút nào nữa.

Người ta nói rằng chết đuối rất đau đớn.

Trong khi tôi đang có mấy suy nghĩ vô dụng như vậy…

Đột nhiên, có ai đó nắm lấy tay tôi.

Mái tóc trắng của cô ấy trôi nổi.

Một bàn tay dịu dàng vuốt ve má của tôi.

Khi tôi nhìn vào mắt Jang Chaeyeon, cô ấy liền mỉm cười.

Cùng lúc đó, một cửa sổ trong suốt xuất hiện.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Cảm xúc của Jang Chaeyeon dành cho bạn đã tăng mạnh]

[Bạn có thể dùng ‘Quan sát’]

[Quan sát: Sử dụng một điểm Chí mạng, cho phép bạn nhìn thấy những thứ mà trước đó không thể nhìn thấy]

[Chí mạng: 0->1]

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

Quan sát?

Từ ‘Quan sát giả’ mà tên hồi quy giả đã nhắc đến hiện lên trong tâm trí tôi.

Tại sao lại là ở đây?

Không có thì giờ để nghĩ về chuyện đó.

[Sử dụng Quan sát]

[Chí mạng: 1->0]

Cùng lúc đó…

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Tên: -]

[Tuổi: -]

[Đặc trưng: -]

[Khả năng: -]

[Tiểu sử: -]

[Điểm yếu: Quan sát cẩn thận]

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

Những chữ cái trên cửa sổ trong suốt dần trôi xuống, và thông tin bắt đầu hiện ra.

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

[Tên: Dáng vẻ]

[Tuổi: X]

[Đặc trưng: Thuyết phục]

[Khả năng: Giam giữ]

[Tiểu sử: Người ở bên trong viên đá không biết rằng họ đang ở bên trong viên đá]

[Điểm yếu: Giờ thì bạn sẽ thấy rõ hơn]

--------------------------------------------------------------------------------------------------------

Người ở bên trong viên đá không biết rằng họ đang ở bên trong viên đá.

[Xé tọa độ: 3 lần]

Không cần phải do dự.

Mắt của Jang Chaeyeon mở to, và cô ấy nhìn lên trên trần.

Tôi có thể nhìn thấy một điểm bị bóp méo ở cuối tầm mắt của cả hai.

Cô ấy có vẻ cũng đã hiểu ra ý định của tôi và ngay lập tức vươn tay lên trên.

Và rồi, Jang Chaeyeon siết chặt tay lại…

-RẮC!

Viên đá cẩm thạch vỡ tan.

Bình luận (7)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

7 Bình luận

Trong viên đá này là giả lập diavolo à?
Xem thêm
Đúng là die with a smile mà
Xem thêm
Kiểu như là boost khả năng của cáI mắt nhở
Xem thêm
Vậy là kế đến sẽ là unlock skill mới cho ahrin
Xem thêm
Ohh Skill mới:)))
Xem thêm