Kuro no Maou
Hishi Kage Dairi Morino Hiro
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 38: Đôi cánh bị xé toạc

Chương 775: Quốc gia mới

7 Bình luận - Độ dài: 4,581 từ - Cập nhật:

"Đếếến rồồồi!!!"

Tia nắng ấm áp xuyên qua tán lá xanh rì, chiếu xuống thành phố cổ Morrigan.

Brigitte, cháu gái của Đại tư tế Đền Morrigan, người thờ phụng tinh linh trong Rừng Đen, hét lên một tiếng thất thanh, không phù hợp với hình tượng một vu nữ.

"Chuyện gì vậy, sáng sớm mà đã ổn ào."

Nghe thấy tiếng hét của cháu gái, Đại tư tế Agnoa với vẻ mặt chán nản, quay đầu lại, trên tay cầm một mảnh giấy.

"Thành công rồi ông ơi! Thư của Kurono-sama đã gửi đến rồi, ông hả hê chưa!"

"Brigitte, giữ mồm giữ miệng lại."

"... Khụ, xin lỗi ông. Cháu vui quá vì đã lâu rồi mới nhận được thư của Kurono-sama."

Từ vẻ mặt phấn khích như đang xem đấu kiếm, Brigitte ngay lập tức trở nên điềm tĩnh với vẻ đẹp tao nhã của một nữ Dark Elf.

"Ừm, tốt quá rồi."

"Vâng, kể từ khi gửi thư từ Rockwell, anh ấy bỗng dưng im bặt, cháu rất lo lắng. Cháu cứ nghĩ Kurono-sama gặp chuyện không may, tim cháu như thắt lại..."

Dù Brigitte đang diễn như một nữ chính bi kịch, nhưng đó không phải là nói quá.

Kurono đã hứa sẽ gửi thư cho cô ấy trước khi chia tay, nhưng ban đầu Brigitte không tin lắm. Thông thường, những lời hứa như vậy thường không được thực hiện.

Tuy nhiên, Kurono là một người đàn ông giữ lời hứa. Anh đã đều đặn gửi thư cho Brigitte, kể về hành trình đến thành phố Karamara nới  tận cùng thế giới.

Nội dung thư toàn là những rắc rối và trận chiến, khiến Brigitte nghĩ rằng anh có thể đã phóng đại, nhưng tính cách của anh cùng với việc anh đã đánh bại "Bugs Brigade", đã chứng minh rằng đó là sự thật. Quả nhiên là một mạo hiểm giả hạng 5.

Dù gặp nhiều khó khăn, nhưng nhóm "Elemental Master" vẫn tiếp tục cuộc hành trình, giải quyết mọi trở ngại bằng sức mạnh của mình.

Nhưng rồi, sau bức thư gửi từ Rockwell, cửa ngõ vào sa mạc Atlas, Kurono bỗng dưng im bặt.

Thông tin cuối cùng mà Brigitte biết là "Chúng tôi sắp đến Karamara".

"Vậy, trong thư viết gì? Không phải tin buồn chứ?"

"Đừng có nói gở ông ơi."

Brigitte mỉm cười, vừa mắng ông mình, vừa đọc thư.

Dù chỉ nhận được chưa đến mười bức thư, nhưng Brigitte đã thuộc lòng nét chữ của Kurono. Chỉ cần nhìn thấy nét chữ đó, cô ấy đã biết anh vẫn an toàn.

Đầu thư, Kurono xin lỗi vì đã không gửi thư trong thời gian dài và báo tin anh vẫn bình an.

Và rồi, đến phần chính của bức thư... Brigitte nín thở.

"Chuyện gì vậy, Brigitte?"

"Thay vì cháu kể, ông nên tự đọc sẽ hay hơn, ông ạ."

Agnoa nhận lấy bức thư từ tay Brigitte và đọc nhanh.

Và cũng giống như Brigitte, ông sững sờ, kinh ngạc.

"Không đùa chứ? Cậu ta đã chiếm được cả một quốc gia, Karamara?"

"Cháu nghe nói thành phố mê cung đó đã trở nên phồn thịnh nhờ vào việc sử dụng di tích cổ đại. Nếu anh ấy đã nắm giữ được Original Monolith, thì... chuyện đó cũng không phải là không thể."

Nhưng chưa từng có ai chiếm được cả một quốc gia như vậy.

Có rất nhiều quốc gia sử dụng sức mạnh của di tích cổ đại, nhưng đó chỉ là một loại vũ khí phòng thủ. Chưa từng có ai sử dụng sức mạnh của di tích để cai trị cả một quốc gia.

"Ta không ngờ Monolith lại có sức mạnh to lớn đến vậy. "

"Không giống như Rừng Đen, sa mạc là một vùng đất khắc nghiệt, không có bất kỳ nguồn tài nguyên nào. Ngay cả nước uống cũng rất khó kiếm."

"Ý cháu là, Karamara hoàn toàn phụ thuộc vào di tích cổ đại để sinh tồn?"

"Đúng vậy. Vì vậy, nếu nắm giữ được sức mạnh của di tích cổ đại, thì cũng đồng nghĩa với việc nắm giữ sinh mạng của người dân... Không còn nơi nào dễ cai trị hơn thế."

Nếu chỉ là tin đồn, Agnoa sẽ cười nhạo và cho rằng đó là chuyện nhảm nhí.

Nhưng người đã làm được điều đó chính là Kurono, người đã cứu Morrigan khỏi mối đe dọa của "Bugs Brigade", và đã chứng minh khả năng điều khiển Original Monolith trong Rừng Đen.

Và bên cạnh anh ta còn có Lily, cô nàng tiên xảo quyệt, người đã mạnh dạn đề nghị giao dịch lấy dòng máu mang phước lành  Quỷ Vương của Kurono.

Họ có đủ sức mạnh để sử dụng di tích cổ đại và cai trị một quốc gia.

"Chúng ta nên làm gì đây, thưa  ông?"

"Chuyện này không chỉ đơn thuần là hôn sự giữa hai gia tộc nữa. Ta phải đến Vương đô Nevan ngay lập tức, báo cáo chuyện này với Quốc vương Sandra."

Nếu chỉ là giao dịch với Lily, họ chỉ cần Kurono và Brigitte có con là xong.

Đó chỉ là việc tiếp nhận dòng máu mạnh mẽ và hoàn thành nhiệm vụ của gia tộc.

Nhưng nếu Kurono trở thành Vua của Karamara, và muốn thiết lập quan hệ hữu nghị với Fauren, đó sẽ  là vấn đề ngoại giao giữa hai quốc gia.

"Liệu quốc gia của chúng ta, nằm sâu trong rừng rậm có thể kết nối với Karamara nằm ở tận cùng phía nam, hay không?"

"Nếu họ thực sự khôi phục được sức mạnh của di tích cổ đại, việc dịch chuyển quy mô lớn cũng là điều có thể..."

—-----------------------------

Trong một căn phòng nào đó ở Lâu đài Spada, Nhị hoàng tử Wilhart và Công chúa Nell của Avalon, hai người được đính hôn đang bí mật gặp gỡ.

"Xem này, cuối cùng cũng có tin tức của Kurono!"

"Mau trở về đi, Kurono-kun của em ơi!"

Cả hai đều rất phấn khích.

Không phải theo nghĩa lãng mạn, mà là theo nghĩa hưng phấn.

Bởi vì họ đã nhận được tin tốt lành mà họ mong đợi từ lâu.

"Được rồi, hãy đọc kỹ nào."

"Vâng!"

Nell nhận lấy bức thư từ Wilhart với ánh mắt tràn đầy hy vọng.

Đầu thư, Kurono xin lỗi vì đã lâu không liên lạc, và báo tin anh đã hoàn thành mục tiêu ở Karamara và sắp trở về Spada.

"Tuyệt quá, cuối cùng Kurono-kun cũng trở về--"

Nhưng niềm vui của Nell chỉ kéo dài trong giây lát.

Những dòng tiếp theo của bức thư chứa đựng một nội dung khó tin.

"Ừm... hình như... có một quốc gia mới xuất hiện?"

"Phải."

Wilhart gật đầu, vẻ mặt nghiêm trọng.

Theo như trong thư, Kurono đã nắm giữ Original Monolith, trung tâm điều khiển di tích cổ đại ở Karamara và giành được quyền cai trị quốc gia này.

Anh sẽ giao lại Karamaracho Lily quản lý, xây dựng một quốc gia mới để chuẩn bị cho cuộc chiến chống Thập Tự Quân.

Và anh muốn thiết lập quan hệ ngoại giao với các quốc gia khác của Pandora.

"Hình như Karamara nằm ở tận cùng của lục địa?"

"Đúng vậy, đó là thành phố quốc gia nằm ở cực nam của Pandora, được gọi là thành phố dục vọng tận cùng thế giới."

"Khoảng cách xa như vậy, làm sao có thể thiết lập quan hệ ngoại giao được?"

"Em cứ đọc tiếp đi."

Nell đọc tiếp, và rồi...

"Dịch chuyển? Đó là ma thuật cổ đại mà!"

"Thế nên, trong thư cậu ấy nói  có thể điều khiển sức mạnh của di tích cổ đại."

Kurono dự định kết nối các quốc gia bằng cách sử dụng phép dịch chuyển giữa các Original Monolith mà anh đã đi qua.

Tất nhiên, hiện tại vẫn chưa thể sử dụng được, và anh ấy cũng không thể tùy tiện mở cổng dịch chuyển đến các quốc gia khác.

"Ý Kurono là, anh ấy muốn tổ chức một cuộc họp để thương lượng về việc này."

"Thật khó tin..."

Phép dịch chuyển là một loại ma thuật cổ đại tiêu biểu.

Theo truyền thuyết, vào thời đại của Quỷ Vương cổ đại Mia, đã từng tồn tại một ma trận dịch chuyển khổng lồ kết nối khắp lục địa, cho phép con người và hàng hóa di chuyển tức thời đến bất kỳ đâu.

Để chứng minh cho công nghệ siêu việt này, trong các di tích và hầm ngục cổ đại vẫn còn tồn tại những cạm bẫy dịch chuyển, có thể đưa người ta đến một địa điểm khác một cách bất ngờ.

Tuy vậy, chưa từng có ai có thể điều khiển phép dịch chuyển một cách thuần thục. Nếu Kurono thực sự có thể kết nối các thành phố bằng phép dịch chuyển, đó sẽ là sự trở lại của thời đại huyền thoại.

"Nếu là thật, đây là một sự kiện trọng đại... nhưng đối với chúng ta, đây là một cơ hội."

"C-cơ hội?"

"Đúng vậy, nếu Kurono tự xưng là Vua của Karamara, cai trị một quốc gia và là quốc gia duy nhất có thể kết nối với các quốc gia khác bằng phép dịch chuyển, Avalon không thể nào làm ngơ được."

"Hả? Ý anh là!?"

"Kurono đã tự mình giành được địa vị xứng đáng với Công chúa Nell của Avalon."

"Kyaaa! Kurono, anh đã làm tất cả vì em sao!?"

Tuyệt đối không phải vậy, nhưng Wilhart không muốn làm Nell thất vọng, vì nếu anh nói ra sự thật, anh có thể sẽ bị Nell "xử đẹp".

Dù biết Nell đang chìm đắm trong ảo tưởng, nhưng Wilhart cũng phải thừa nhận rằng, đó không hoàn toàn là ảo tưởng.

Kurono đã trở thành vua của một quốc gia có ảnh hưởng.

Và quốc gia đó nhờ vào phép dịch chuyển, bỗng dưng trở thành một thế lực mới. Ít nhất, đối với các quốc gia ở Trung lục địa, bao gồm cả Spada và Avalon, đây là một quốc gia hoàn toàn mới, không có bất kỳ mối liên hệ nào trước đây.

Nhưng dù không có quan hệ ngoại giao, nhưng Kurono và Nell vẫn quen biết nhau. Thậm chí, họ còn có mối quan hệ thân thiết.

"Có khả năng Quốc vương Miraldo sẽ chủ động đề nghị hôn nhân giữa Kurono và Nell, mà chúng ta không cần phải làm gì cả."

"Phụ vương, con sẽ hạnh phúc..."

Nhìn Nell đang chìm đắm trong ảo tưởng hạnh phúc, Wilhart nghiêm nghị nói:

"Công chúa Nell, đừng vội mừng."

"Hả?"

"Nếu Kurono đã trở thành vua, cậu  ta sẽ nhận được vô số lời cầu hôn. Karamara là một quốc gia giàu có nhờ vào mê cung khổng lồ. Nó khác với việc tuyên bố độc lập ở một vùng đất hẻo lánh."

"Đúng là hàng hóa của Karamara được nhập khẩu vào Avalon được bán với giá rất cao."

Nell trở lại thực tại, lấy lại phong thái của một công chúa.

Nhìn cô ấy lúc này, đúng là hình mẫu lý tưởng của mọi cô gái Avalon, nhưng Wilhart, người đã quá quen với vẻ mặt mơ mộng, ngớ ngẩn của Nell gần đây, lại cảm thấy khó chịu vì sự thay đổi đột ngột này.

"Ý anh là, các quốc gia khác cũng sẽ cố gắng lấy lòng Kurono-kun?"

"Chính xác, chúng ta sẽ có thêm nhiều đối thủ... Nhưng!"

Wilhart đẩy chiếc kính một mắt lên, giơ nắm đấm và hét lên:

"Công chúa Nell, hãy dùng kỹ năng quyến rũ của mình để chinh phục Kurono!"

"Vâng, em nhất định sẽ khiến Kurono-kun nghĩ rằng 'Chẳng lẽ Nell thích mình?', và khiến anh ấy rung động!"

"Tốt lắm! Sau khi đọc hết bộ "Sự cám dỗ của Prim", giờ thì em không cần phải học thêm gì nữa. Hãy tự tin bước vào cuộc chiến chinh phục Kurono!"

"Fufu, Kurono-kun, mau trở về đi... Em đang chờ anh..."

—----------------------

Gia tộc Arklight, một trong mười hai gia tộc quý tộc hàng đầu của Avalon, thậm chí còn được coi là đứng đầu.

Tất nhiên, dinh thự khổng lồ của Công tước, tọa lạc tại khu vực đắc địa gần Vương thành, có một vài tầng hầm bí mật. Nhưng ở nơi sâu nhất, bí mật nhất, chỉ có một số ít người, bao gồm cả gia chủ mới biết đến, có một thứ...

Monolith trắng toát.

Nó vẫn tỏa ra ánh sáng trắng thần thánh, không hề thay đổi từ thời cổ đại.

Nhưng trên bề mặt Monolith, một ma trận ma thuật được vẽ bằng ánh sáng xanh và ký tự cổ đại bất chợt xuất hiện, rồi biến mất, nhường chỗ cho một hình ảnh rõ nét.

Một người đàn ông.

Tóc đen, mắt trái đỏ, mắt phải đen. Một thanh niên với khuôn mặt dữ tợn. Hắn mặc một bộ giáp cổ màu đen, trông giống như trang phục của Quỷ Vương.

Người thanh niên với vẻ ngoài như đến từ địa ngục, cất tiếng nói:

"Ta là Kurono, thủ lĩnh của nhóm mạo hiểm giả hạng 5 "Elemental Master"..."

"Kurono..."

Nero nghiến răng, lẩm bẩm cái tên đó.

Sau khi xem đoạn phim ngắn, căn phòng nơi Monolith tọa lạc chìm vào im lặng.

"Thật đáng tiếc, Karamara đã rơi vào tay tên ác quỷ đó."

Một giọng nói giả tạo, phá vỡ sự im lặng.

"Gregorius, ngươi đã biết mục đích của hắn từ đầu, tại sao lại giấu diếm chúng ta?"

"Tôi đã dự đoán được một trong những khả năng đó, nhưng tôi không chắc chắn. Tôi xin lỗi."

"Đừng có nói nhảm, thực ra ngươi--"

"Nero điện hạ, đừng trách Gregorius-dono nữa. Việc giao phó Karamara cho Hiệp Sĩ Thánh Đường Tobalcain là quyết định của thần."

Công tước Heine Arklight, chủ nhân của dinh thự này, lên tiếng can ngăn Nero, người đang tức giận đến mức sắp rút kiếm ra.

Nero không dám cư xử thô lỗ với Heine, gia chủ của gia tộc Arklight và cũng là cha của Celis.

"Có vẻ như Hiệp sĩ Thánh đường cũng đã bị đánh bại."

Hình ảnh trên Monolith không chỉ hiển thị lời tuyên bố của Kurono, mà còn bao gồm cả diễn biến của cuộc chiến tranh giành di sản.

Đặc biệt, Nero và những người khác đã xem toàn bộ quá trình chiến đấu của Kurono và nhóm "Elemental Master".

"Thần thật sự hổ thẹn. Có lẽ chúng thần đã quá tự tin vào sức mạnh của "Thánh Dấu- Stigma"... Không, thần không thể nói như vậy. Rurik là một người bạn cũ của thần, thần hiểu rõ lòng thành kính của anh ấy đối với đức tin. Vì vậy, việc anh ấy đã dốc hết sức lực nhưng vẫn thất bại..."

"Có nghĩa là, sức mạnh của hắn ta đã vượt xa tầm kiểm soát của chúng ta."

Nero biết Kurono rất mạnh.

Nhưng anh không ngờ hắn lại mạnh đến vậy. Từ việc tàn sát Hiệp Sĩ Thánh Đường sau khi kiệt sức, cho đến việc đánh bại Boss cuối cùng của Đại mê cung, "Tượng Thần Deus", một cách dễ dàng... Theo như Nero thấy, Kurono đã mạnh hơn rất nhiều so với thời kỳ Chiến tranh Galahad.

"Tuy nhiên, vấn đề không chỉ nằm ở sức mạnh cá nhân. Bọn chúng đã có được một quốc gia, một nền tảng vững chắc để xây dựng thế lực của mình."

"Cai trị một quốc gia đâu phải chuyện dễ dàng."

"Chính sức mạnh của Original Monolith sẽ giúp chúng làm điều đó, Nero Điện Hạ."

Dù không hoàn toàn tin tưởng vào lời nói của Gregorius, Nero cũng có linh cảm xấu về việc Kurono sẽ hoàn toàn kiểm soát Karamara.

"Chúng ta không biết chuyện gì đang xảy ra ở đó sao?"

"Original Monolith của Karamara đã bị chiếm giữ hoàn toàn. Kể từ khi nhận được báo cáo cuối cùng từ Hiệp Sĩ Thánh Đường Tobalcain, cùng với đoạn phim này, mọi đường dây liên lạc với sa mạc Atlas đã bị cắt đứt."

Với khoảng cách địa lý xa xôi, cùng với việc bị Monolith chặn mọi thông tin, giờ đây họ không còn cách nào để can thiệp vào Karamara.

Hiệp Sĩ Thánh Đường Tobalcain hoạt động tại địa phương đã bị tiêu diệt, và gia tộc Sylvanian, những người bảo vệ Monolith qua nhiều thế hệ cũng đã bị tàn sát. Người duy nhất còn sống sót của gia tộc Sylvanian có lẽ là con trai của Đoàn trưởng Hiệp Sĩ Thánh Đường Rurik, Lute đang theo học  ở Avalon.

Giờ đây, Thập Tự Giáo đã bị quét sạch khỏi Karamara.

Karamara quá xa để họ có thể gây áp lực từ bên ngoài. Ngay cả khi đến được đó, họ cũng phải đối mặt với sa mạc Atlas rộng lớn, một bức tường thành tự nhiên.

"Nhóm của Kurono đã rời khỏi Spada, đi qua Fauren, Adamantoria, Rừng Biển Varna, kích hoạt các Original Monolith trên đường đi, và cuối cùng đã chiếm được Monolith ở Karamara, tận cùng lục địa. Đây là một tình huống rất nghiêm trọng, ĐiệnHạ."

"Đúng vậy, Karamara giờ đây đã trở thành địa ngục trần gian, nằm trong tay ác quỷ. Nó sẽ trở thành sào huyệt của ma quỷ, chống lại Thập Tự Giáo của chúng ta."

"Chuyện Thập Tự Giáo ra sao, ta không quan tâm."

"Kurono đã trở thành vua. Còn ngài, hoàng tử Nero, vẫn chưa có được ngai vàng."

"Gregorius, ngươi..."

"Tôi biết mình đang nói năng hỗn xược. Nhưng sự thật là, ảnh hưởng của một vị vua đối với quốc gia là rất lớn, khác xa với một hoàng tử. Kurono có thể thay đổi Karamara theo ý muốn của mình. Trong khi đó, Avalon vẫn còn chìm trong bóng tối của tà giáo Quỷ Vương. Chúng ta không thể mãi hoạt động trong bóng tối như thế này."

Dù bị Nero nhìn chằm chằm với ánh mắt giết người, Gregorius vẫn không hề nao núng.

Hắn ta đã chỉ ra sự khác biệt rõ ràng giữa Kurono và Nero hiện tại.

"Mặc dù lời nói của Gregorius-dôn có phần thiếu tôn trọng Hoàng Gia... nhưng tiếc là, đó lại là sự thật. Nero Điện Hạ, nếu cứ tiếp tục thế này, chúng ta sẽ không thể nào chống lại sự xâm lược của ác quỷ."

"Ngươi nghĩ hắn ta sẽ xâm lược Avalon sao? Ngươi đang nói đùa à?"

"Tất nhiên rồi. Original Monolith có chức năng dịch chuyển quy mô lớn. Hắn ta có thể dễ dàng tấn công từ Karamara đến Spada, bằng cách lần theo lộ trình mà hắn ta đã đi qua. Và nếu Spada rơi vào tay hắn ta... liệu Avalon có thể chống đỡ được bao lâu?"

Đó không phải là điều không thể xảy ra.

Gregorius đã sử dụng phép dịch chuyển của Monolith để gửi các sứ giả của Thập Tự Quân đến khắp lục địa Pandora. Ngược lại, hắn ta cũng có thể triệu tập những tín đồ địa phương, như Hiệp Sĩ Thánh Đường Tobalcain ở Karamara, đến đây.

Phép dịch chuyển, dù chỉ giới hạn trong một số khu vực nhất định được kết nối bởi Monolith vẫn là một công cụ vô cùng mạnh mẽ.

Nếu có thể kích hoạt phép dịch chuyển quy mô lớn, việc tấn công từ xa là hoàn toàn khả thi.

"Nero Điện Hạ, đã đến lúc ngài phải đưa ra quyết định."

Nero ngẩng đầu lên, nghe thấy giọng nói của Công tước Arklight .

Anh không còn thời gian để do dự nữa. Anh biết rõ điều đó.

"Chúng thần đã chuẩn bị từ rất lâu rồi, thậm chí còn trước cả khi Avalon được thành lập. Chúng thần chỉ đang chờ đợi thời cơ. Và thần tin rằng, thời cơ đã đến."

"Ta không quan tâm đến chuyện của các ngươi. Nhưng--"

Khuôn mặt của hai cô gái hiện lên trong tâm trí Nero.

Một người từ thời thơ ấu xa xôi. Người kia thì gần đây hơn. Cả hai đều rất giống nhau, đến mức Nero nghĩ rằng họ là cùng một người, nhưng họ lại hoàn toàn khác biệt.

Anh biết, Lienfelt không phải là Rin.

Nhưng nếu phải mất cô ấy một lần nữa...

—---------------------------

Bầu trời trong xanh, không một gợn mây.

Mặt trời chói chang, thiêu đốt, rọi xuống sa mạc cát nóng bỏng.

"Cuối cùng thì bão cát cũng tan rồi."

Ngày 6 tháng Bình minh. Chúng tôi cuối cùng cũng trở lại mặt đất từ tầng thứ năm của Đại mê cung.

Tất nhiên, chúng tôi đã làm điều đó một cách bí mật, tránh sự chú ý của mọi người.

Kể từ đó, chúng tôi đã có một ngày bận rộn.

Đầu tiên, tôi gặp mặt ông trùm của "Chaos Legion", một trong ba băng đảng lớn nhất Karamara, người mà Lily và những người khác đã được giúp đỡ.

Joseph Rodriguez, một người đàn ông thuộc tộc ác quỷ Diablo, có vẻ ngoài hung dữ nhưng nếu Lily đã nói rằng "Anh  ta là người tốt", thì chắc hẳn anh ta không xấu như vẻ bề ngoài. Tôi cảm thấy có chút đồng cảm với anh ta.

Có vẻ như Joseph đã đồng ý hợp tác với Lily, và "Chaos Legion" sẽ hỗ trợ cô ấy cai trị Karamara.

Lily, người đã khiến cho ông trùm và tất cả các thành viên của băng đảng phải quy phục, trông như một nữ hoàng thực thụ.

Sau khi chào hỏi xã giao, tôi đến "House of the Rabbit", trại trẻ mồ côi, nơi mà tôi quan tâm nhất.

"Kurono-sama, chào mừng ngài trở về."

"Ừ, anh về rồi đây, Lillian."

Tôi ôm chầm lấy Lillian, người chạy đến chào đón tôi đầu tiên và cho lũ trẻ thấy chúng tôi vẫn an toàn.

Sau màn đoàn tụ đầy cảm động, tôi nói chuyện với Reki và Ursula.

"Vậy, anh giao mọi việc ở đây cho hai em nhé."

"Vâng! Có Reki và mọi người ở đây, anh cứ yên tâm!"

"Giờ thì không còn ai nhắm vào chúng em nữa và nếu có chuyện gì, chúng em có thể trốn vào tầng thứ năm, nên anh không cần phải lo lắng."

Reki và Ursula quyết định ở lại Karamara.

Họ muốn vừa chăm sóc lũ trẻ, vừa rèn luyện kỹ năng mạo hiểm giả của mình.

"Anh sẽ nhớ mọi người lắm đấy."

Tôi có thể đưa họ đến Spada.

Với thực lực hiện tại, Reki và Ursula sẽ không trở thành gánh nặng, ngay cả khi Chiến tranh Galahad nổ ra... nhưng tôi vẫn do dự khi nghĩ đến việc để hai cô gái trẻ này phải ra chiến trường.

"Chúng em hiểu tâm tư của Kurono-sama."

"Đây là con đường mà chúng em đã chọn. Anh không cần phải bận tâm đến chúng em."

Tôi cảm thấy hơi xấu hổ khi nghe hai cô gái trẻ chưa đến tuổi trưởng thành, nói như vậy.

Nhưng tôi không thể đưa tất cả mọi người đến Spada.

"Khi cổng dịch chuyển được mở, anh có thể quay lại đây bất cứ lúc nào. Anh sẽ quay lại thăm mọi người."

Chúng tôi chia tay trong nước mắt, cả hai bên đều cố gắng kìm nén cảm xúc.

Lần này, khác với lần chia tay ở Alzas. Bởi vì nơi này đã trở thành một trong những quê hương của tôi.

"Cuối cùng thì cũng không tìm thấy Emilia và Olwen."

Tôi muốn nói lời tạm biệt với họ, nhưng nếu không gặp được thì cũng đành chịu.

Theo tin đồn, cả Emilia và Olwen đều đã rời khỏi Karamara.

Ngay sau khi chúng tôi đánh bại tượng thần Deus, bão cát đã tan, và những con tàu sa mạc bắt đầu ra khơi vào ngày hôm sau.

Có vẻ như rất nhiều người đã rời khỏi Karamara vì lo sợ thành phố sẽ trở nên hỗn loạn sau cuộc chiến tranh giành di sản, khiến cho việc di chuyển trở nên khó khăn hơn bình thường.

Emilia đã mất đi người anh trai mà cô ấy tin tưởng nhất, thủ lĩnh "Bình Minh vàng", còn Olwen thì bị tôi cướp mất chiếc chìa khóa. Việc họ lựa chọn rời khỏi Karamara để đảm bảo an toàn là điều dễ hiểu.

"Ít nhất mình cũng muốn xin lỗi họ..."

Nhưng trong tình hình này, tôi cũng không thể làm gì khác.

Nếu họ vẫn còn ở Karamara, tôi có thể dễ dàng tìm thấy họ bằng sức mạnh của Monolith, nhưng nếu họ đã rời khỏi đây, tôi cũng đành bó tay.

Dù lo lắng cho họ, nhưng tôi không còn thời gian để tìm kiếm họ.

"Giờ  thì, chúng ta trở về Spada thôi."

"Vâng, chủ nhân."

"Cuối cùng cũng được về nhà."

Chỉ có tôi, Fiona và Sariel trở về Spada.

Tôi đã giao lại chiếc chìa khóa và toàn bộ Karamaracho Lily quản lý.

Ngày mai, như đã thông báo, cuộc họp quyết định phân chia di sản sẽ được tổ chức.

Thực ra, tôi cũng không biết mục đích cuối cùng của Lily là gì. Tôi chỉ làm theo những gì cô ấy nói mà thôi.

Việc chúng tôi chủ động đề nghị đàm phán và đưa ra đề xuất có lợi cho đối phương, tức là việc phân chia di sản, là để ngăn chặn những hành động quá khích. Tôi không chắc nó có hiệu quả hay không, nhưng nhìn vào tình hình yên bình của thành phố, có vẻ như những cuộc xung đột nhỏ đã chấm dứt, nên có thể nói là nó đã thành công.

Nhưng chắc chắn, đằng sau đó là những nhân vật có quyền lực, những người tham gia vào cuộc họp đang âm mưu tranh giành di sản.

Mà kệ đi, Lily sẽ tự lo liệu được. Cô ấy có thể đọc được suy nghĩ của người khác bằng thần giao cách cảm nên những trò lừa bịp sẽ không có tác dụng với cô ấy. Hơn nữa, cô ấy còn nắm giữ sinh mạng của người dân Karamara.

Sau khi nắm giữ Original Monolith, Lily đã có thể kiểm soát hoàn toàn khu vực trung tâm.

Liệu những kẻ tham lam kia có thể chống lại một người có thể đọc được suy nghĩ và nắm giữ sinh mạng của họ hay không... Tôi sẽ không ở lại đây để chứng kiến điều đó.

"Dù giao phó toàn bộ Karamara cho Lily, nhưng chúng ta cũng sẽ rất bận rộn khi trở về Spada."

Tôi đã có kế hoạch cho những việc mình cần làm sau khi trở về Spada.

"Thành lập một đội quân đánh thuê sao? Anh thật táo bạo."

"Ừ, anh sẽ mở rộng lực lượng của mình."

Nhóm mạo hiểm giả nhỏ bé của chúng tôi sẽ không còn nữa.

Từ giờ trở đi, tôi sẽ xây dựng một đội quân đánh thuê, với hàng chục, hàng trăm, thậm chí hàng ngàn binh lính.

"Anh nhất định phải hoàn thành nó trước khi Chiến tranh Galahad tiếp theo nổ ra."

Bình luận (7)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

7 Bình luận

1 cái giáo phái bí ẩn nhìn là biết liên quan lũ xâm lược thâm nhập đến tận quý tộc đứng đầu,và có sẵn kế hoạch tạo phản
Và thằng cha này vẫn chỉ để ý tư thù cá nhân và 1 cái l*z đã qua sử dụng
Xem thêm
Trung bình anh (K)hùng , bro thực sự k thấy lạ khi quốc gia xâm lược nước mk lại có gián điệp ở quý tộc cấp cao, mà nước nó thờ ma vương mới ác chứ :V
Xem thêm
@Phước châu: phỉ báng Quỷ Vương,phát ngôn như lũ phổng đạn
Và thằng cha này,đek hiểu trong đầu chứa gì
Mà,từ vụ vì 1 cái l*z nhìn giống cái ngày xưa mình dùng rồi thả trọng phạm chiến tranh giữa trận chiến là hiểu cmnr
Cơ mà mỗi lần thấy đều đek hiểu sao 1 người có thể ngu đến v,dù là 1 thằng công tử bột chưa từng gặp khó khăn gì từ lúc sinh cũng ko ngáo thế này chứ
Xem thêm
Bruh, nero mầy đần tới mức hợp tác với 1 giáo phái sẽ nướng em mầy như 1 con gà chỉ vì 1 đứa con gái khác à, sung sướng quá rồi nên hóa rồ à.
Xem thêm
Lại còn lo main xâm lược avalon🤣🤣🤣
Đang bị xâm lược rồi đấy thằng não tàn,và m đang tiếp tay cho bno đấy
Xem thêm
khó r đây,
Nell vẫn ngốc như thường lệ
Cơ mà bỏ 2 em Usula với Reki lại v =(
Xem thêm
Phải để riêng ra mới phát triển dc
Nell thì chịu
Sau đợt dc bà miko buff cho như hack lv thì vẫn chả có gì tiến bộ,thứ duy nhất khá hơn là sức mạnh
Xem thêm