Trong suốt mùa đông, ba mẹ con chúng tôi vẫn vui vẻ bận rộn với nhiều việc, thắm thoắt mùa xuân đã đến. Như thường lệ, chúng tôi lại cùng nhau vào thị trấn.
「Hôm nay con sẽ đi thăm Kyal-chan và Touli-chan nhé!」
「À, con của Lhant-san và Gray-san phải không.」
Ngồi trên thảm bay, Selene hào hứng kể về kế hoạch hôm nay của con bé.
Con bé định đến thăm hai người bạn cũ thời còn ở nhà trẻ: cô bé mèo Kyal và cô bé chó Touli.
Selene đã háo hức chuẩn bị cho ngày này từ rất lâu: mùa xuân này, cả ba sẽ trao đổi khăn tay cho nhau, nên suốt mùa đông con bé đã dành rất nhiều thời gian và công sức thêu hoa văn vào chiếc khăn trắng.
Ngoài ra, Touli còn có một cậu em trai sinh cách đây hai năm. Selene cũng rất mong được gặp cậu bé nhỏ nhắn, dễ thương ấy.
Cha mẹ của Kyal và Touli vốn cũng là mạo hiểm giả cấp cao như chúng tôi, đôi khi cùng nhận nhiệm vụ hoặc gặp nhau trong Hội, nên hai nhà cũng đã khá thân quen.
「Đi đường cẩn thận nhé~」
「Vâng! Sau đó con còn muốn bàn chuyện giúp việc ở Hội, nên mẹ và chị Tet đợi con ở đó nha!」
「Oke nhé! Tet sẽ chờ cùng Phù thủy-sama!」
Sau khi đưa Selene đến nhà bạn, tôi và Tet tới Hội Mạo hiểm giả. Ngay khi bước vào, cô tiếp tân quen thuộc liền bắt chuyện.
「Chuyện lõi hầm ngục mà cô đã nói trước mùa đông… hiện sứ giả từ phía đối phương đã đến rồi đó.」
「Vậy thì xin hãy đưa chúng tôi đi gặp ông ấy.」
Chúng tôi được dẫn vào phòng tiếp khách. Một lát sau, hai vị thú nhân bước vào.
「Xin giới thiệu, đây là thư ký Rollwacca, phụ trách về vấn đề xử lý lõi hầm ngục. Còn đây là Đệ tam Hoàng tử──」
「Thừa lệnh của phụ vương, ta – Gyunton – đến để trực tiếp kiểm chứng sự việc lần này.」\
Rollwacca là một thú nhân thỏ đeo kính một mắt, gương mặt thanh tú.
Còn hoàng tử Gyunton của Thú nhân quốc Gard là một thú nhân hổ, vóc dáng cao lớn vạm vỡ, nom hệt như một chiến binh.
「Hân hạnh được gặp, tôi là Chise. Đây là Tet, đồng đội của tôi. Cả hai bọn tôi đều là mạo hiểm giả hạng B. Rất mong được hợp tác.」
「Rất hân hạnh!」
Lời chào vui vẻ của Tet khiến hoàng tử Gyunton thoáng co giật khóe miệng, nhưng tôi vẫn điềm nhiên ngồi xuống ghế.
「Trước tiên, ta xin thay mặt triều đình cảm tạ hai người đã chinh phục và xóa bỏ hầm ngục ở vùng trồng lúa mì.」
Nói xong câu đó, hoàng tử để mọi việc tiếp theo cho Rollwacca xử lý.
「Về khế ước liên quan đến lõi hầm ngục, chúng tôi có một số điểm cần xác nhận với yêu cầu của Chise-sama.」
「Xin mời.」
「Như tôi được biết, 【Hoang địa Hư vô】 từ xưa vốn bị thần linh phong tỏa bằng một đại kết giới, không một ai có thể lai vãng gần đó. Vì sao ngài lại muốn sở hữu vùng đất này?」
Tôi có thể tự do ra vào kết giới của 【Hoang địa Hư vô】, nhưng không cần thiết phải tiết lộ chuyện này.
Tốt hơn là đưa ra một lý do hợp lý để che giấu.
「Với tư cách pháp sư, tôi muốn nghiên cứu đại kết giới do Ngũ Đại Nữ Thần dựng nên. Muốn làm được điều đó thì cần khảo sát kỹ vùng ngoại biên.」
「Ra vậy… Tuy nhiên, theo nội dung khế ước ngài yêu cầu, việc công nhận toàn bộ lãnh thổ là bất khả thi. Vì vùng đất ấy giáp ranh với nhiều quốc gia khác. Chúng tôi chỉ có thể công nhận phần tư lãnh thổ thuộc phía giáp Thú nhân quốc Gard. Ngoài ra, nếu tự khai khẩn thêm phần ngoại biên, chúng tôi cũng sẽ thừa nhận chủ quyền khu vực, và sẽ không yêu cầu nộp thuế.」
Tôi gật gù lắng nghe. Quả thật, xét đến biên giới các quốc gia, đó là điều hợp lý.
Nhưng chỉ cần được công nhận một phần tư ở phía Gard, thì sau này có thể làm tương tự với các quốc gia khác. Dần dần toàn bộ 【Hoang địa Hư vô】 sẽ được xác lập là lãnh thổ của tôi.
「Được thôi. Vậy thì hãy soạn khế ước ma pháp theo điều khoản vừa rồi.」
Ngay sau đó, bản khế ước được lập, ghi rõ: Chise, mạo hiểm giả, là chủ sở hữu phần tư lãnh thổ 【Hoang địa Hư vô】 giáp ranh với Thú nhân quốc Gard.
「Sẽ lập thành ba bản: một giữ tại hoàng gia, một trao cho ngài Chise, và một lưu trữ ở Hội Mạo hiểm giả.」
Hoàng tử Gyunton được ủy quyền thay vua ký vào khế ước.
Tôi cẩn thận rà lại nội dung, bảo đảm không có kẽ hở nào.
「Ổn cả. Vậy thì xin mời ký──」
「Khoan đã.」
Đột nhiên, Gyunton – từ nãy đến giờ vẫn giữ vẻ nghiêm nghị – cất giọng ngăn lại.
「Ta cũng có hai câu hỏi. Trước hết… tại sao ngươi lại nói dối rằng muốn nghiên cứu kết giới?」
「Nói dối… sao?」
「Khứu giác và thính giác của hoàng tộc chúng ta vốn rất nhạy bén. Được huấn luyện kỹ, chỉ cần qua mùi mồ hôi hay nhịp tim, chúng ta có thể đoán được kẻ trước mặt có nói dối hay không.」
Hoàng tử Gyunton nhìn chằm chằm vào tôi. Quả nhiên là dị thế giới, đúng là có loại năng lực đặc biệt thế này. Tôi không khỏi thầm tán thưởng.
Chỉ có điều...
「Nhưng việc thú nhận rằng ngài cứ ngửi mùi mồ hôi của phụ nữ thì… nghe chẳng vui chút nào đâu.」
「Ta cũng đâu có hứng thú gì với mùi cơ thể của người khác. Và cũng đừng hòng cố tình lảng sang chuyện khác.」
Tôi thở dài, trong lòng bực bội vì cú đánh lạc hướng vừa rồi không ăn thua.
「Vậy thì… ta xin phép giữ im lặng về lý do thật sự.」
「Ra thế. Vậy thì, câu hỏi thứ hai: Tại sao đồng đội của cô lại không được nhận phần thưởng nào? Nghe từ đầu đến giờ, mọi điều khoản trong khế ước đều chỉ có tên Chise-dono.」
Hoàng tử thấy lạ, bởi lẽ đây là phần thưởng liên quan đến lõi hầm ngục mà chúng tôi đã cùng nhau chinh phục. Vậy mà tên Tet hoàn toàn không xuất hiện.
Người lên tiếng trả lời là Tet.
「Đó là giao kèo của Tet với Phù thủy-sama. Lần này đến lượt Phù thủy-sama được nhận lõi hầm ngục…」
「Ồ? Nghĩa là trước đây hai người từng có được lõi hầm ngục rồi?」
Tet vô tình để lộ bí mật, nhưng tôi cũng chẳng mấy bận tâm.
「Đúng vậy. Trước kia khi chinh phục một hầm ngục nhỏ chỉ có năm tầng, chúng tôi đã lấy được một lõi hầm ngục. Nhưng hiện giờ thì không còn nữa.」
「Vậy sao… đáng tiếc thật.」
Hoàng tử nhíu mày, như thể đang cân nhắc điều gì đó. Có lẽ ông ta lại dùng khả năng đặc biệt kia để phán định thật giả trong lời tôi nói, rồi bỏ qua.
Một lần nữa, ông ta chìm vào suy tư: liệu có nên chấp nhận một khế ước kỳ quặc như thế này, hay từ bỏ việc thu hồi lõi hầm ngục.
Ngay lúc ấy── trang sức tôi đang đeo bỗng vang lên âm thanh chói tai.
Nó chẳng khác nào loại chuông báo động thường đưa cho trẻ con mang theo.
「Gì… gì vậy!?」
「Xin thứ lỗi. Có vẻ con gái tôi đang gặp bất trắc. Tôi phải rời đi ngay.」
Dứt lời, tôi lập tức mở tung cửa sổ, đặt chân lên bậu cửa rồi lao thẳng ra ngoài trời.
「Phù thủy-sama! Cho Tet theo với!」
Tet cũng nhanh chóng nhảy theo, tiếp đất rồi bám sát phía sau tôi.
「Chuyện quái gì thế này…」
Trong căn phòng, chỉ còn nghe thấy tiếng hoàng tử thú nhân lẩm bẩm tỏ vẻ khó hiểu.


3 Bình luận