Tearmoon Empire
Nozomu Mochitsuki Gilse
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 9

Chương 16: Thời khắc phán xét, bạn hay thù…

6 Bình luận - Độ dài: 1,885 từ - Cập nhật:

Trans: Kirito_chan~~

Proofreader: BiHT

------------------------------------

   

   

   

Mia, cùng với Citrina, Esmeralda, và Rafina, nhận được lệnh triệu tập tới phòng riêng của Vua Sunkland.

Rina là người đã cho nhà vua dùng thuốc giải. Esmeralda là khách mời chính của buổi tiệc. Còn tiểu thư Rafina... Cô ấy là Thánh Nữ, nên nếu cô ấy đã ở đây, gần như không thể không mời cô ấy.

Sự có mặt của Ludwig hay Anne đều không được yêu cầu. Abel cũng không được triệu tập. Điều này có thể hiểu được. Dù đã được chữa trị, sức khỏe của nhà vua chắc chắn vẫn chưa đủ để ông có thể tiếp kiến một nhóm người lớn.

Điều thú vị là Tiona—có lẽ là vô tình, do cô ấy đã chăm sóc nhà vua trong lúc điều trị—đã theo Abram ra khỏi hội trường.

Có thể là cô ấy đi thay quần áo vì váy đã bị bẩn... Nhưng bất kể lý do là gì. Điều quan trọng ngay bây giờ là Echard. Tình huống tệ nhất là cậu bé đã bị xác định là thủ phạm, điều gần như chắc chắn sẽ kết án tử hình cậu bé. Mình cần phải ngăn điều đó lại bằng mọi giá.

Khi rời khỏi hội trường, cô tiện tay lấy một chiếc bánh quy gần đó và bỏ vào miệng. Nạp đường, chốt. Kích thích não bộ, chốt. Với tinh thần đã được tái kích hoạt, cô liền lập ra kế hoạch hành động: Ý tưởng cơ bản là đổ mọi thứ lên bọn Chaos Serpents. Người đưa chất độc cho cậu bé vốn là người đã có liên kết với bọn Serpents ngay từ đầu, vì thế, nói họ là kẻ có lỗi cũng không sai. Với việc này, mình nghĩ sẽ không có vấn đề gì dù tiểu thư Rafina có phát hiện ra sự thật.

Giờ đây, cô đã có một cái cớ hiệu quả trong trường hợp Rafina phát hiện ra sự thật sau này. Là một người dày dạn kinh nghiệm trong việc giải thích, Mia biết mình nên luôn luôn chuẩn bị một lý do dự phòng.

Tiếp theo là vấn đề ‘bạn hay thù.’ Mình cần phải cẩn thận xác định ai đang đứng về phía mình...

Vấn đề sắp tới sẽ không rõ ràng như tình huống trong hội trường. Những người bạn của cô có thể sẽ không hoàn toàn đứng về phía cô.

Mia hoàn toàn ủng hộ cách tiếp cận ‘không thấy điều ác, không nghe điều ác, không nói điều ác’ khi giải quyết vấn đề. Nếu cô có quyền quyết định, cô sẽ muốn mọi người cùng bắt tay nhau, làm hòa, và đồng ý rằng sẽ không nhắc đến vấn đề này nữa. Chất độc đến từ bọn Serpent, vậy tại sao không đổ hết mọi tội lỗi lên đầu một trong những sát thủ bóng tối của chúng? Bằng cách đó, Echard sẽ trở thành nạn nhân, bị lừa dối và lợi dụng. Điều đó có vẻ là cách giải thích dễ chịu hơn nhiều cho tất cả mọi người. Thật không may, điều đó phụ thuộc vào sự hợp tác của những người không có xu hướng dàn xếp theo cách đó.

Nếu đây mà là việc có thể dễ dàng bỏ qua thì đã chẳng có ai trong chúng ta ở đây rồi.

Sion, chẳng hạn, sẽ khó mà đồng ý với cách tiếp cận dựa trên sự tiện lợi của cô để truy trách nhiệm. Vua Abram cũng vậy. Trời ơi, cô còn không chắc là mình có thể thuyết phục được Rafina hay không nữa. Tiona cũng là một ẩn số khó đoán.

Còn những người chắc chắn sẽ đứng về phía mình là Esmeralda và Citrina...

Mia liếc nhìn hai nữ Etoile. Citrina thì không có vấn đề gì. Là một cựu thành viên của Serpent, cô ấy có thể giữ bí mật và nói năng một cách khéo léo. Còn về Esmeralda, Mia cũng hoàn toàn tin tưởng cô ấy. Chính xác hơn, Mia đặt niềm tin vào tình yêu của Esmeralda dành cho những chàng trai dễ thương. Với sự quyến rũ của Echard, không đời nào Esmeralda lại nói điều gì bất lợi cho cậu bé.

Hoặc cho mình. Chắc là không đâu... Chúng ta là bạn cơ mà...

Trên thực tế, Mia đã rất cảm động khi Esmeralda bày tỏ sự phẫn nộ trước cả hội trường. Việc cô sẵn lòng nói ra một cách thẳng thắn để bảo vệ Citrina cho thấy lòng trung thành của cô ấy khá đáng tin. Thực tế thì Esmeralda vẫn còn đang tức giận.

“Mình không thể tin được họ lại có thể thô lỗ đến thế!” Esmeralda hét lên. “Thật ngạo mạn! Họ nghĩ mình là ai mà dám buộc tội Công chúa Mia và Tiểu thư Citrina cơ chứ! Thật đáng phẫn nộ! Không thể tha thứ được!”

“Có lẽ những phản ứng thái quá của họ có thể được coi là dấu hiệu của lòng trung thành. Nó cho thấy tầm quan trọng của Vua Abram đối với họ,” Rafina nhẹ nhàng đề xuất để xoa dịu. “Họ quen với việc giao phó mọi vấn đề phán xét cho nhà vua, tin rằng vì nhà vua không thể phạm sai lầm, họ chỉ cần tuân theo mệnh lệnh của ông ấy... Do đó, khi bị đặt vào tình huống phải tự mình phán xét điều đúng hay sai, họ hoảng loạn. Thiếu bình tĩnh và chỉ dẫn, họ quay lại với mục tiêu ban đầu là tấn công Mia, vì đó là tất cả những gì họ có... Theo mình, điều đó tóm gọn lại các sự kiện đã xảy ra trong hội trường.”

Hểeeee. Vậy nên họ mới quay sang chống lại chúng ta, mặc dù điều đó có thể làm cho vấn đề thêm nghiêm trọng. Thảo nào. Tốt nhất là mình nên đảm bảo cha sẽ không bao giờ nghe về chuyện này. Điều đó có nghĩa là mình cần có một cuộc nói chuyện nghiêm túc với Esmeralda sau.

Khi Mia suy ngẫm về những ảnh hưởng ở quê nhà, Rafina đang lẩm bẩm điều gì đó cực kỳ đáng lo ngại. “Nhưng nói vậy không có nghĩa là hành động của họ có thể được tha thứ dưới bất kỳ hình thức nào...”

Mia liếc nhìn Rafina, nhận thấy cô ấy đang mỉm cười. Đó là một nụ cười rất giả tạo khiến Mia lạnh sống lưng.

Aaa! Rafina vẫn còn đang tức giận! Cậu ấy giận sôi người luôn ấy chứ! M-Mình cũng nên có một cuộc nói chuyện với cậu ấy!

“N-Nhưng mà,” Mia nói, quyết định phải làm gì đó trước khi mọi việc vượt ngoài tầm kiểm soát, “Vua Abram có lẽ sẽ khiển trách họ một cách thích đáng. Mình không nghĩ chúng ta cần phải tức giận quá mức vì chuyện này. Nếu mối quan hệ với Sunkland xấu đi, nó sẽ mở ra cơ hội cho bọn Serpents. Và ngay từ đầu thì chất độc được sử dụng dường như xuất phát từ chúng...”

Mia hướng câu chuyện về phía kẻ thù chung của họ.

“Chaos Serpents?” Đôi mắt của Rafina mở to đầy vẻ bất ngờ.

“Ừm, bọn chúng chắc chắn có nhúng tay vào chuyện này. Đúng không Rina?”

Citrina gật đầu đáp lại và giải thích suy luận của mình.

“Một người Equestri... Hoặc đúng hơn là một người trông giống như vậy... Mình hiểu rồi,” Rafina nói, trầm ngâm suy nghĩ.

Thấy biểu cảm của Rafina trở nên đăm chiêu, Mia thở phào nhẹ nhõm. Được rồi, tốt lắm. Cô ấy đã trở nên cẩn trọng hơn. Điều đó sẽ ngăn không cho cô ấy suy nghĩ quá xa theo hướng nguy hiểm. Nhưng, trời ơi, mình ước Ludwig có mặt ở đây. Không có sự khôn ngoan của anh ấy thật sự là một bất lợi lớn. Cả Anne nữa...

Sự vắng mặt của những cận thần đáng tin cậy khiến cô cảm thấy hơi bất lực. Cô thiếu cả hai ‘cánh tay phải’ của mình, tay nam lẫn nữ.

Mình không biết quan điểm của những người khác trong vấn đề này, và cũng chẳng rõ Echard sẽ phản ứng ra sao. Mình chỉ còn cách đi nước nào tính nước đó thôi, cô thầm nghĩ khi bước đến trước cửa phòng của nhà vua.

Cô chuẩn bị tinh thần và bước vào.

Bên trong, cô thấy Vua Abram đang nằm trên giường. Không có bất kỳ người chữa trị nào ngoại trừ một lương y già đứng bên cạnh. Rõ ràng là thuốc giải của Citrina đã phát huy tác dụng. Bên cạnh nhà vua là hoàng hậu, cùng với Tiona, người đã thay một chiếc váy mới. Khi thấy Mia, Tiona thở phào nhẹ nhõm. Rõ ràng, bầu không khí nặng nề đã gây áp lực lên cô. Cô cúi chào và nhanh chóng tham gia cùng Mia và bạn bè của mình, đi ngang qua Sion, người làm điều ngược lại để đứng cùng cha mình. Ngay sau đó, Echard cũng gia nhập, tiếp theo là Bá tước Lampron và một người đàn ông lớn tuổi, người tự giới thiệu là tể tướng. Khi họ đã tập hợp đầy đủ, nhà vua bắt đầu cất lời.

“Cảm ơn tất cả các vị đã đến đây,” Vua Abram nói, giọng ông vẫn rất yếu và mệt mỏi. Tuy nhiên, ánh mắt ông thì không, nó đã hồi phục sự sắc sảo thường ngày. “Trước tiên, cho phép ta gửi lời xin lỗi vì sự bất lịch sự mà các vị đã phải chịu. Tiểu thư Citrina Yellowmoon, xin hãy nhận lòng biết ơn sâu sắc của ta vì đã cứu mạng ta.”

“Không cần phải cảm ơn, thưa Bệ hạ. Sức khỏe của ngài là một phước lành cho tất cả chúng thần,” Citrina đáp. Cô nhìn nhà vua một lúc, rồi quay sang vị lương y gần đó. “Tình trạng của Bệ hạ ra sao rồi?”

“Nhờ vào việc điều trị kịp thời của cô, tác động của shadowbane đã phần lớn được trung hòa.” Vị lương y cúi sâu đầu. “Xin hãy nhận lời cảm ơn sâu sắc nhất của tôi vì đã cứu mạng đức vua.”

Hoàng hậu cũng cúi đầu theo. Sion, Echard, Bá tước Lampron, và tể tướng đều cúi thấp đầu. Sự trang trọng của khung cảnh này khiến Citrina lâm vào trạng thái lúng ta lúng túng hiếm thấy. Việc được người khác cảm ơn không phải là điều mà cô quen thuộc.

Khi nhà vua thẳng người lại, biểu cảm của ông đã trở nên nghiêm nghị. “Vậy thì... Echard, con có gì để nói về hành động của mình?”

Bờ vai vị hoàng tử trẻ tuổi run lên thấy rõ. Bàn tay cậu siết chặt như  một nỗ lực vô ích để giữ bản thân khỏi run rẩy. “Con rất xin lỗi, thưa cha... Con không có gì để biện minh cho mình cả. Đây là kết quả do sự ngu ngốc của chính con.”

Giọng nói của cậu bé tuy nhẹ nhàng nhưng vẫn vang vọng khắp cả phòng một cách rõ ràng đến nhói lòng.

Bình luận (6)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

6 Bình luận

Đây ròi chờ mãi 🥹🥹
Xem thêm
sắp có thêm tín đồ 🤣
Xem thêm
Thanks trans
Xem thêm
Thanks :3
Xem thêm
Thank trans
Xem thêm