Tóm tắt
“Ta uống một chén mà say ngàn năm chưa tỉnh. Ta mơ một giấc mà ngoài kia đã muôn kiếp luân hồi. Bọn họ nợ ta hai ngàn năm yên bình Đại Lục. Riêng chỉ nàng, tìm cách trả ta. Bọn họ tạc công lao ta lên vách núi, đặt tên ta cho thành trấn xung quanh. Chỉ có nàng... hóa bướm, đậu trên bia mộ chờ ta.”
Đôi mắt hắn ngước lên, tay nắm hờ, buột miệng:
“Sương ảnh trôi lững lờ Linh Sơn Đỉnh.
Cõi hồng trần tương ngộ hóa tương sinh.
Ta thiên mệnh, hay là thiên cô sát?
Nàng hữu tình, hay chỉ... hữu đạo chúng sinh?”
32 Bình luận