Từ phía trên sơn môn, từng hàng tu sĩ đã mang binh khí chỉnh tề đứng đợi bên dưới nghe lệnh từ thủ lĩnh thì hô to, bày ra bộ dạng sẵn sàng nghênh chiến trông vô cùng mạnh mẽ nhưng trong lòng của mỗi người thì biết chắc thế nào cũng phải đánh nhau đổ máu, không chết thì cũng trọng thương nên kẻ nào cũng mang sẵn tâm lý tùy mệnh mà hành sự. Tống Bạch và mấy vị chỉ huy cũng đã chuẩn bị xong đang đi xuống tới nơi, nhìn lại đám tu sĩ đang đứng dưới.
- Các ngươi đã trả giá rất lớn cho cuộc chiến này để chúng ta có thể đoạt được Nam Hải, trả thù cho thánh giáo nhưng hiện nay đối phương đã quay trở lại. Chúng ta quyết đánh đuổi lũ ngụy quân tử này, giữ gìn cơ nghiệp của Thánh giáo. Đại quân quyết chiến!
- Quyết chiến! Quyết chiến !Quyết chiến! - Toàn quân ở dưới hô to.
Tới đây lão già họ Giang bên cạnh cũng bắt đầu ghé lại gần thì thầm to nhỏ với đám người trưởng lão rồi quay lại nói với Tống Bạch:
- Tống lão đệ, ngươi cứ yên tâm đi. Ta sẽ chỉ huy hậu phương ở phía sau sẵn sàng tiếp ứng cho ngươi. Nếu như có chuyện gì thì cứ bắn pháo hiệu ta sẽ ngay lập tức tới tiếp viện. - Nói xong lão cười nhăn nhở như chẳng có gì nghiêm trọng cả nhưng đáp lại Tống Bạch chỉ chắp tay rồi quay mặt đi.
Tới đây hàng trăm tu sĩ ngự khí bay xuống sơn môn tạo thành một lớp phòng tuyến xung quanh sơn môn hiện tại. Xung quanh bán kính mười trượng lập tức tạo thành một bức tường từ linh lực cao hơn hai trượng bao phủ những người ở bên trong lại. Những tu sĩ kia cũng bày ra trận thế tung ra từng đợt phù lục lên trên không tạo thành hình ảnh một gương mặt quỷ dữ tợn hướng về phía chân núi mà hét lên. Tiếng hét khiến cho toàn bộ các tu sĩ bên dưới không thể làm gì hơn mà phải bịt tai lắc đầu liên tục để mong bản thân có thể thoát khỏi luồng âm ba xung kích này. Tới đây Tống Bạch hét lớn ra lệnh cho các tu sĩ khác:
- Thời cơ đã tới theo ta! Xông lên! - Thân hình Tống Bạch lúc này lao vút lên hướng về phía cầu thang của sơn môn mà hướng tới. Tay hắn tự lúc nào đã xuất hiện hàng chục luồng kiếm khí màu trắng đang theo cái phất tay mà bay về phía đại quân chinh phạt.
- ĐỂ TA! - vị tu sĩ râu đỏ kia cũng bay vút tới phía trước những tia kiếm khí kia mà dùng thanh cự đao to bản chặn lại. Những tia kiếm khí trông vẻ yếu ớt nhưng lại mang trong mình sức mạnh của một vị Kết Đan sơ kì nên những tu sĩ kia vô cùng sợ hãi. Vị tu sĩ mặc hoàng bào này chống cự trong một hơi thở rồi đẩy một cái thật mạnh khiến cho toàn bộ kiếm khí kia tan hết. Hắn phá được đòn tấn công rồi hét lớn - Ma đạo tặc tử mà lại dùng công pháp của đạo gia, thật là xúc phạm cho chính phái chúng ta, để ta lấy đầu ngươi trước!
- Có bản lĩnh thì vào đây! - Tống Bạch hét lớn về phía đại hán, tay lại vung lên phát ra liên tục kiếm khí đánh tới.
Hai vị Kết Đan tu sĩ lao vào đánh nhau liên tục mặc kệ cho bên dưới hàng trăm tu sĩ va vào nhau. Từng đám tu sĩ lại phóng ra chưởng lực vào nhau mà ném tới, từng tiếng binh khí va vào nhau keng keng liên tục. Lại có những tu sĩ bị đánh không kịp chống đỡ mà liên tục ngã xuống khiến cho mặt đất chồng chất xác chết. Hai bên giao tranh không hề nương tay chút nào mà tung ra hết toàn bộ thần thông lẫn tài lực. Mặc kệ những tu sĩ phía dưới đang đánh nhau sứt đầu mẻ trán, ở trên không hai vị tu sĩ Kết Đan đang giao thủ khiến cho đao kiếm va vào nhau tạo ra từng đợt âm thanh lẫn tia lửa mỗi lúc. Vị tu sĩ râu đỏ mặc hoàng bào tung ra từng cú chém mạnh bạo như cuồng phong về phía Tống Bạch khiến cho hắn phải khó khăn chống cự. Từng nhát chém mang theo sức nặng như của một ngọn núi lao tới liên tục khiến cho chống cự thôi cũng đã khiến Tống Bạch xoay sở vô cùng cực nhọc nhưng giữa những đợt tấn công thì hắn cũng chớp thời cơ ném ra vài đợt chưởng lực đánh về phía tu sĩ hoàng bào. Tu sĩ râu đỏ thấy vậy thì cười lớn:
- Hahahaha, chỉ là một tên Kết Đan sơ kì cỏn con mà cũng chiếm được Nam Hải thật là nực cười. Tên họ Mạc đó hẳn là ở trong cái ngọn núi này nên đã yếu đuối hơn rồi. Vậy để ta xem xem ngươi có bản lĩnh gì nào! - Nói xong hắn vỗ vào túi trữ vật bên cạnh, một cái bóng đen bay vút ra rồi hiện hình một con sư tử to lớn bờm xanh lông vàng. Con vật to gấp đôi một con sư tử bình thường móng vuốt được phủ một màu bạc ngoài ra trên đầu còn có một chiếc sừng đỏ đang nổi ngọn lửa xanh.
- Phục ma sư? Không ngờ loại dị thú này mà cũng có người thuần phục được. Vậy hôm nay tại hạ cũng phải xuất ra bản lĩnh rồi. - Nói xong Tống Bạch niệm chú râm ran rồi cũng rút ra thanh Tuyệt Huyết kiếm ra. Thanh kiếm xuất hiện khiến cho linh lực xung quanh bị bóp méo hút về phía nơi thanh kiếm vừa xuất hiện.
- Kia chắc hẳn là Nam Hải Thần kiếm nhỉ? Tốt! Tốt! Ta luôn muốn xem thử thần thông của thanh kiếm này như thế nào, hôm nay mới có dịp! Xem chiêu.
Tu sĩ áo vàng lao lên vung thanh đao chém tới Tống Bạch kèm theo một đợt xung kích linh lực kinh người khiến Tống Bạch phải né tránh đòn này, trong lòng kêu khổ. Bản thân tu sĩ kia đã là Kết Đan trung kì cộng thêm con Phục ma sư này hỗ trợ cũng tương đương với một tu sĩ Kết Đan sơ kì hỗ trợ thì khác nào hắn đang lấy một chọi hai tu sĩ cùng giai. Tới đây Tống Bạch cũng khó khăn chống cự, phất tay ném ra truyền âm phù khiến nó bay vút đi như một quả cầu lửa về hướng sơn môn ở trên đỉnh núi. Tấm phù bay vút rẹt một tiếng rồi dừng lại nơi tay của lão già họ Giang. Lão già tay bắt lấy tấm phù thì mắt đảo láo liết một hồi như thể đang suy nghĩ chuyện gì đó thì mới từ từ nhích cái thân hình to lớn bay lên rồi tiến về xuống chiến trường. Trước khi đi lão cũng không quên dặn dò những trưởng lão Trúc cơ đang chỉ huy kia:
- Các ngươi nếu như thấy tình hình không ổn lập tức rút người của chúng ta về, tránh cho lực lượng suy tổn. Có việc gì khác ta sẽ truyền âm cho các ngươi, rõ chưa?
- Rõ, thưa đại trưởng lão! - Những tu sĩ kia chắp tay về phía lão già mà đồng thanh.
Nói xong gã bay xuống nơi những tu sĩ giao tranh nháy mắt mấy cái rồi đảo mắt nhìn như thể khinh thường những kẻ ở dưới mà không thèm đếm xỉa gì thêm, bỏ đi về nơi linh khí dao động mãnh liệt kia, rõ ràng là nơi mà những tu sĩ cấp cao giao đấu. Lão già bay gần tới nơi thì hét to:
- Lão đệ ta tới giúp ngươi đây!
Lão già hét to khiến cho hai tu sĩ cùng với con linh thú cũng phải quay lại xem là ai tới. Sau khi thấy lão già thì tu sĩ râu đỏ mới cười to một tiếng, vẫy vẫy thanh đao mà mắng lớn:
- Tưởng là ai tới, hóa ra là tên gia hỏa Giang Lăng. Ngươi không ở trốn ở trong Oanh Phược cốc mà dám đi ra đây cùng với đám ma đạo này sao? Nếu như ngươi đã hỗ trợ đám người này thì cũng coi là đám tà ma ngoại đạo vậy thì đừng trách ta vô tình.
- Nhạc Tiêu, đừng khinh người quá đáng. Lão phu đã tới đây thì phải chắc chắn là sẽ thắng mới tới. Xem thần thông của Huyễn Âm kính của lão phu.
Những tu sĩ Kết Đan lại lao vào nhau khiến cho không gian nơi bọn họ giao tranh tiếp tục chấn động. Tu sĩ râu đỏ lôi ra một tấm phù phất lên khiến cho sấm sét xung quanh rồi đám mây đen tụ lại, kêu rầm rầm rồi phóng về phía những kẻ mà hắn coi là tà ma ngoại đạo kia, con sư tử bên cạnh cũng không rảnh rỗi phóng ra từ miệng một luồng chưởng lực thuộc tính phong, hỏa cộng hưởng cùng với những quả lôi cầu kia đánh tới khiến Tống Bạch lẫn lão già họ Giang mắt tròn mắt dẹt, phi người né tránh đòn đánh nhanh như thiểm điện kia. Liên tục thế công phối hợp của tu sĩ râu đỏ họ Nhạc cùng với con linh thú khiến cho đám người Tống Bạch không thể làm gì khác ngoài việc tránh né. Khi kéo dài được khoảng cách ra khỏi phạm vị công kích của đòn đánh lão già họ Giang mới lên tiếng:
- Lão đệ, để ta vây con súc sinh kia lại. Ngươi lo tên họ Nhạc không sao chứ? - Lão già thở hồng hộc hướng về phía Tống Bạch nói.
- Không sao, huynh cứ lo nó đi. - Tống Bạch lại phun ra màn sương kia về phía trước rồi bất ngờ lao tới phía Nhạc Tiêu mà đánh tới.
Lão già họ Giang vỗ túi trữ vật gọi ra một bầy côn trùng đen kịt đông như chấu chấu nhưng lại có hai chiếc nanh to bên cạnh màu bạc rồi bao bọc con Phục ma sư kia lại ở trong. Con vật bị bao lại thì gầm thét nhổ ra từng đợt gió lốc nhằm đánh tan lũ trùng nhưng những con bọ này như có thuật phân thân từng đợt, từng đợt bị đánh tan rồi tụ lại không tạo ra một sơ hở nào để con sư tử có thể thoát ra. Rồi lão già lại niệm đợt chú ngữ khiến cho chiếc gương trên tay lão bay lên, quay vòng vòng tỏa ra ánh sáng rực rỡ rồi chiếu về phía nơi con sư tử đang bị vây khốn. Con sư tử đã có linh tính thấy ánh sáng đang chiếu lại gần tới chỗ mình thì kêu lớn như cầu cứu tu sĩ họ Nhạc khiến hắn đang giằng co mới Tống Bạch cũng phải quay lại nhìn:
- Khốn kiếp, dám đánh chủ ý lên linh thú của ta! Hôm nay trong số các ngươi đừng ai mong sống được! - Tu sĩ họ Nhạc như phát điên lên mà tung ra những đòn đánh càng nhanh càng mạnh khiến cho Tống Bạch chống cự càng thêm cực nhọc.
Tống Bạch thấy thế thì cũng truyền linh lực vào thanh Tuyệt Huyết kiếm khiến cho một luồng ánh sáng đen tỏa ra mà va chạm với thanh đại đao liên tục khiến cho sóng xung kích từ mỗi đòn đánh khiến cho mọi thứ như bị đẩy lùi ra xa. Không ai chịu thua ai mà đánh tới từng đòn liên tiếp.


0 Bình luận