• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Tập 04

Chuẩn bị tư trang

0 Bình luận - Độ dài: 2,100 từ - Cập nhật:

Lão già dẫn Hoàng Vân đi một hồi lên lầu hai rồi mới đi ra sau mấy cái kệ, lúi húi lấy ra một cái hộp thổi phù phù cho bụi bay khỏi rồi mới mở ra. Từ bên trong có một thanh kiếm trong bao màu đỏ xẫm được lão rút ra rồi đưa tới trước Hoàng Vân.

- Đây là kiếm của đạo gia có tên là Huyền Phi, có thể chém sắt như bùn nếu như có tu vi Luyện Khí năm sáu tầng trở nên có thể tỏa ra linh lực bao bọc cơ thể như một chiếc khiên cấp thấp.

- Huhm...

Thấy Hoàng Vân không nói gì lão già tiếp tục giơ thanh đao bên cạnh lên giới thiệu

- Đây là Tuyết Ẩm đao được một luyện khí sư Trúc cơ hậu kỳ rèn ra. Thân đao được rèn từ Thiết tinh nguyên chất nên vô cùng cứng cáp, lưỡi đao có thể chặt đứt vỏ với một con yêu thú cấp hai.

Lão già nhíu mày tỏ vẻ hơi khó chịu rồi quay người đi tuốt ra đằng sau một hàng tủ dài. Tới khi xuất hiện lại thì mới hai tay bưng một cái bọc vải dài bên trong mở ra để lộ một cây thương có lông xanh có họa tiết vảy rồng chạm khắc trên cán thương trông vô cùng uy mãnh. Lão già đặt cái bọc lên trên bàn rồi đưa cây thương lên:

- Đây là một trong những món hàng trấn tiệm của Tại Thủy hội ta. Thương Long Kích được luyện chế bởi một vị tuyệt thế đại sư trong những năm cuối đời có thể đánh ra một đòn tương đương với tu sĩ Trúc cơ đỉnh phong. Giới thiệu thế là đủ biết được sự lợi hại rồi chứ? - Lão chưởng quầy hẩy lông mắt nhìn Hoàng Vân cười.

- Được, ngài muốn bán bao nhiêu? - Hoàng Vân mặt cũng vui mừng hỏi.

"Tiểu tử này vừa mới bắt đầu đã nhìn trúng trấn tiệm chí bảo của tiệm ta chắc là cũng có mắt nhìn nhưng nhìn tu vi chẳng ra đâu vào đâu thế này chắc chẳng có tiền đâu. Cứ ra giá thật cao xem thử xem" Vừa nghĩ xong lão già nhìn lại Hoàng Vân đang ngồi rồi cười cười gian xảo, xong lão giơ ba ngón tay lên:

- Ba trăm linh thạch! 

- Chà, món đồ thật sự tốt nhưng giá thì hơi cao. Thế này đi, ta muốn xin chưởng quầy ít ngày để đi mượn bạn hữu chút tiền. Ngài có thể thong thả giữ lại vật này trong vòng ba ngày được không?

- Huh, vớ vẩn chúng ta làm ăn trước nay không hề có chuyện giữ trước trừ khi ngươi đặt làm pháp khí riêng. Cứ đi gom đủ tiền thì quay lại. 

- Khoan đã, nếu đã vậy ta có thể đổi vật lấy vật được không? - Hoàng Vân cắn răng vội giơ tay ra cản lão chưởng quầy đang ôm cái bọc vải lên.

- Ngươi có vật gì có thể đổi, lấy thử ra xem sao. - Lông mày lão chưởng quầy giãn ra nhìn lại Hoàng Vân rồi đặt bọc vải xuống.

Dứt lời Hoàng Vân vỗ cái túi trữ vật màu đen lôi ra một cái lệnh bài màu đen dài có khắc hai chữ Mặc Sát bên trên đúng là pháp khí trong túi trữ vật của tên tu sĩ họ Ung kia. Lão già mắt đảo thấy tấm lệnh bài toát ra ma khí kinh người được đặt lên bàn thì hô lớn" Mặc Sát lệnh" rồi mắt như muốn chui ra ngoài rồi vội đặt cái bọc xuống, hai tay hướng tới cái lệnh bài mà vồ tới cầm lên nhìn thật kĩ trước sau tấm lệnh bài rồi mới lên tiếng tiếp:

- Khách quan có món bảo vật thật là tốt quả nhiên có thể trao đổi với bổn tiệm nhưng có điều món Mặc Sát lệnh này tuy là có vài phần uy danh nhưng lại kém chút đỉnh nếu như ngài có thể đưa ra thêm một trăm linh thạch thì ta sẽ chấp nhận.

"Cái gì. Món pháp khí lợi hại như vậy mà vẫn phải bù thêm sao" Hoàng Vân nghĩ thầm khi mà nhớ lại sự bá đạo của cái lệnh bài đã giết chết hơn tám tu sĩ luyện khí đỉnh phong trong nháy mắt rồi mới nhíu mày đưa tay ra định lấy lại tấm lệnh bài từ trong tay lão. Lão già cũng đang chú ý tới Hoàng Vân đang nhăn mày đưa tay thì cũng nhanh như chớp đưa tay tới cản tay hắn lại rồi cười cười:

- Ayah, vị khách quan cứ bình tĩnh đã, xem ra ngài cũng biết xem hàng đấy chứ, xem như ta đã mạo phạm. Thế này đi ngoài Thương Long kích này ra, bổn tiệm xin được tặng thêm hai khỏa tiêu hao pháp khí Lôi Vũ hoàn và một tấm phù trung cấp Tốc Hành phù thế nào?

- Được, thành giao.

- Tốt, tốt, để ta cho người đem vật phẩm tới cho ngài. Mong lần sau có những vật quý như thế này thì xin ngài tới ủng hộ bổn hội. 

Lão già vừa vừa xoa tấm lệnh bài đứng sang một bên rồi mới truyền âm cho người khác. Sau một thời thần, tên tu sĩ trẻ tuổi kia mới đem lên một cái khay lên trên. Bên trên có hai chiếc hộp, một vuông, một dẹt dài đặt lên trên bàn. Người này sau đó mở hai chiếc hộp ra giới thiệu cho Hoàng Vân:

- Khách quan đây chính là Lôi Vũ hoàn có thể tương đương với một đòn toàn lực của tu sĩ Trúc cơ trung kỳ, rất khó luyện chế. Còn đây là Tốc Hành phù có thể giúp tăng tốc độ phi hành lên gấp hai lần. - Gã trẻ tuổi lần lượt chỉ vào từng chiếc hộp mà giới thiệu.

- Cảm tạ, đây là một trăm linh thạch, tại hạ xin nhận vật phẩm. Cáo từ.

Hoàng Vân thu ba món đồ vào trong túi trữ vật rồi mới đứng dậy chắp tay với hai người kia rồi mới bước xuống ra khỏi tiệm. Phía bên trong sau khi Hoàng Vân rời đi được một đoạn thời gian thì hai người kia mới từ từ đưa tấm lệnh bài ra phía trước rồi lên tiếng bình luận:

- Chưởng quầy, tên này liệu có liên quan gì đến Mặc Sát chân nhân chăng?

- Không thể nào! Có thể chỉ là hắn vô tình có được tấm lệnh bài này từ đâu đó hoặc là được vô tình nhặt được chứ lần gần nhất tấm lệnh bài này xuất hiện đã là hơn hai mươi năm trước. Một tên trẻ ranh như hắn thì làm sao có thể liên quan tới việc đó được. Thôi ngươi cứ tạm thời đi làm việc đi ta phải truyền âm cho đại nhân.

- Tiểu nhân đã rõ.

Nói xong hai bóng người mất hút ra khỏi tầng hai của tầng lầu rồi mọi thứ lại chìm vào trong tĩnh lặng như trước khi Hoàng Vân tiến vào.

Bên này, sau khi ra khỏi Tại Thủy hội thì Hoàng Vân không ngừng bước nhanh qua những ngõ hẻm quẹo trái phải qua lại mấy lần rồi mới dừng trước một tiểu điếm. Hắn nhìn qua không thấy ai rồi mới bước vào đặt một phòng cùng thức ăn rồi mới lên lầu vào trong. Sau khi kiểm tra lại một lần nữa xem không hề có ai đi theo thì hắn mới mở những vật vừa mua được ra để kiểm tra lại. Tất cả đều ổn ngoài ra khi kiểm tra lại linh thạch trong túi trữ vật thì hắn thấy mình vẫn còn hơn hai trăm linh thạch trong túi màu đen mà tu sĩ họ Ung mà hắn lấy được còn về chiếc túi đen còn lại do Tống Bạch để lại cho hắn thì khi ở còn ở nhà hắn đã kiểm tra thì thấy bên trong có một chiếc ngọc giản, một tấm Thế Thân phù, một bộ công pháp chưa rõ và một quả cầu trong suốt cùng với hơn trăm khối linh thạch. Nhờ có được thông bên trong ngọc giản mà Hoàng Vân biết rằng công dụng của tấm Thế Thân phù và quả cầu trong suốt kia là Liễm Khí cầu có tác dụng che giấu linh khí của bản thân trước tu sĩ Trúc cơ đỉnh phong trở xuống. Ngoài ra bộ công pháp kia cũng là một bộ pháp quyết của Đạo gia có tên là Thanh Ngọc quyết có thể sử dụng cho cả kiếm, thương, đao giúp cho vũ khí có thể ngự khí vừa có thể sử dụng để điều khiển nhiều pháp khí tấn công đối phương. Công pháp này có mười tầng dễ nhập môn nhưng hơi khó luyện khi bước vào những tầng cao hơn tuy vậy lại dùng để tấn công địch thủ rất tốt. Chắc hẳn Tống Bạch lo rằng Hoàng Vân sẽ khó bảo vệ bản thân nên mới đưa hắn môn pháp quyết này để luyện. Ngoài ra trong ngọc giản còn đề cập về miếng lệnh bài rằng không nên giữ trong người quá lâu nếu không sẽ mang họa sát thân nên Hoàng Vân cũng đổi đi chứ không một món pháp khí tốt như vậy còn lâu hắn mới đổi. Sau khi nghĩ xong thì Hoàng Vân cũng ăn uống cho no nê rồi đi ngủ. Ngày hôm sau, Hoàng Vân đi quanh những cửa tiệm ở đan phường và bùa chú rồi hỏi thăm tới tận khuya mới về. Qua ngày hôm sau hắn mới bước ra khỏi khách điếm đi tới hướng biên giới của Hải Thanh rồi tiếng về hướng Đông đi tiếp về châu tiếp theo Thương Hà. Nơi này chính là nơi gọi là kinh đô của phàm nhân của Việt quốc. Nhưng suy nghĩ kĩ lại thì Hoàng Vân cũng muốn đi đây đó để tìm hiểu cho rõ về toàn bộ tình hình tu chân giới tại Việt quốc cho thấu tỏ hoàn toàn. Việt Quốc hiện tại đang nằm trong tầm ảnh hưởng của Thiên Nhất Tông vốn là một môn phái của chính đạo nên toàn bộ các tiểu môn tiểu phái ở Việt quốc đều không muốn đối đầu còn về những ma đạo tông phái hay ma tu đều phải len lỏi, trốn tránh sự truy bắt gắt gao của liên minh Chính đạo do phái này cầm đầu hoặc đã di chuyển ra khỏi Việt Quốc.

Trên đường đi Hoàng Vân vẫn liên tục tu luyện công pháp vừa củng cố cảnh giới nhưng vẫn rất chậm chỉ mới đạt tới Luyện Khí tầng thứ bảy. Cũng phải nói công pháp Thiên Chuyển Luân Hồi công kia đã giúp cho việc hấp thụ linh khí của hắn tăng gấp rưỡi lần dù chỉ mới tu luyện tầng thứ nhất nhưng chỉ tu luyện thôi thì cũng không đủ. Hắn lại phải dừng lại quanh những khu rừng xung quanh tìm kiếm dược liệu để luyện chế đan dược. Việc làm việc tại dược viên của Tống Bạch mấy năm tới đây tỏ ra thật hữu ích khi hắn dễ dàng phân biệt được dược liệu cần thiết để trong đan phương để luyện chế Ngọc Tủy đan mà hắn mua được ở Thanh Hải. Nhưng do chưa chế thuốc bao giờ nên Hoàng Vân chọn một loại khác để tập luyện trước. Việc luyện chế lại vô cùng khó khăn nên sau khi nghiền nát những dược liệu rồi nặn ra thành phẩm thì hắn phải nếm và ngửi thử xem dược liệu đã đúng tỉ lệ pha chế hay chưa. Tới đây Hoàng Vân bực tức nằm xuống nhìn lên trời rồi nói:

- Giá mà ta có thứ gì có thể giúp ta có vô hạn đan dược thì thật tốt. - Hắn thở dài nhìn lên đám mây trên trời đang dần trôi rồi tụ lại thành hình một cái bình trên không rồi lại tan biến.

- Thôi bỏ đi, phải tự lực thì mới có được thứ mình muốn. Mơ mộng hão huyền cũng chẳng giúp được gì.

Nói xong hắn ngồi dậy rồi tiếp tục công việc luyện chế đan dược.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận