Bước ra khỏi cái cổng đá quen thuộc, Hoàng Vân nhìn lại nơi mà hình bóng cha mẹ hắn vẫn đang đứng tại nơi đó hiền từ nhìn hắn rời đi. Thế là hắn lại phải rời xa nhà rồi nhưng lần này ai mà biết được khi nào mới trở lại. Thối ý trong lòng nhưng sự kiên định với con đường tu tiên đã mạnh hơn kéo Hoàng Vân tiếp tục đi về phía trước. Sau khi rời khỏi địa phận của làng Tây Cẩm, hắn muốn đi nghe nghóng tin tức xung quanh về tình hình tu tiên hiện tại. Sau khi chứng kiến sự thảm khốc của đại chiến ở Nam Hải, hắn không hề muốn dính phải bất cứ phiền phức không cần thiết nào nữa.
Thường thì những môn phái tu tiên đều cố gắng che giấu tin tức khỏi phàm nhân để tránh những kẻ này sợ hãi, gây ra những điều không cần thiết ảnh hưởng tới sự trật tự của giới phàm nhân. Chỉ có những tu tiên gia tộc hoặc vị danh công quý tộc thì mới biết được chút tin tức của tu tiên giới còn lại những thôn dân đều chỉ nghe kể chuyện hay truyền thuyết về những vị đại năng tu sĩ từng thống trị thế gian như thế nào nhưng ai mà biết được đều đoán già đoán non hoặc mặc kệ.
Năm nay đói kém nên những vị vương công quý tộc có quen biết hoặc đang cung phụng một vị chân nhân nào đó sẽ đưa vào cống phẩm hoặc vàng bạc để nhờ họ giúp đỡ cho gia đình mình. Những kẻ này mặc dù có chút tu vi nhưng lại không hề tập trung tu luyện mà chìm đắm vào những vinh hoa, phú quý của phàm nhân nên cũng chỉ có chút bản lĩnh mèo cào như dùng phù lục để tạo một cơn mưa nhỏ và mấy cái loại phù lục này sẽ được bày bán trong những giao dịch hội.
Sau những năm làm công việc buôn bán vật liệu ở trong Nam Hải hắn cũng đã nghe qua nhiều về những giao dịch hội này những chưa hề tới nơi bao giờ cho nên vấn đề của hắn là biết ở đâu nhưng lại không hề biết phải tới những giao dịch hội này như thế nào. Đi được hơn một tháng, Hoàng Vân đến một quán trà lâu ở Hải Thanh Châu. Nơi này vốn là một trong những châu mà giao thương phát triển dầm dộ nên những tòa thành lớn mọc nên đông đúc còn những người luôn ra vào tấp nập trong những cửa tiệm nơi đây. Hoàng Vân đoán được nơi này sẽ có thể có tin tức về tu tiên giới nên Hoàng Vân đã quyết định sẽ đi tới đây thử may mắn xem có kiếm được điều gì hữu ích không. Hoàng Vân dừng chân trước một quán trà lâu được đề cao tên Ngọc Mịch lâu rồi bước chân tới đi vào. Trong cái trà lâu này đông đúc khắp nơi đều có người đang ngồi uống trà nói chuyện vô cùng rôm rả cùng với những tiểu nhị tay bưng bình rót nước trông bận rộn không thể nào dừng lại được. Hoàng Vân đi về phía một cái bàn phía trong góc rồi bỏ nón ngồi xuống thì một tiểu nhị cao gầy đi tới gần miệng cười nhoen nhoẻn nhìn hắn rồi nói:
- Khách quan, chào mừng tới với Ngọc Mịch lâu của chúng tôi, không biết ngài muốn uống trà, dùng cơm hay muốn tìm chỗ nghỉ trọ?
- Ta muốn gọi một bình trà ngon và muốn nghe một số tin tức. - Nói xong Hoàng Vân tay đặt xuống một thỏi bạc lớn.
- Có ngay, có ngay. Ngài đợi một chút trà sẽ lên ngay. - Thấy thỏi bạc, gã tiểu nhị mắt sáng lên như thấy được mối làm ăn nên hết sức vui vẻ nhanh chóng trả lời.
Sau một thời thần gã tiểu nhị quay lại tay bưng một cái ấm sứ màu trắng có chạm khắc long phượng đặt xuống bàn rồi mới mở cái bình nước nóng bên cạnh đổ vào rồi đậy nắp để ủ trà rồi tay lia lịa đổ chỗ nước nóng đó ra rồi lại đổ vào một lần nữa. Sau khi làm xong những bước này, gã tiểu nhị mới rót một chén đưa về trước mặt Hoàng Vân rồi đứng sang một bên chờ đợi. Hoàng Vân tay cầm lấy chiếc chén đưa lên mũi ngửi qua thì cảm nhận được một mùi thơm ngát từ trong chén tỏa ra khiến cho tâm tình hắn cũng trở nên thư thái vô cùng, rồi hắn khẽ nhấp một hơi từ chén.
- Trà ngon! Quả là trà ngon. - Hoàng Vân không kìm được mà thốt lên cảm thán.
- Cảm tạ quý khách đã khen tặng. Đây là trà Sơn Tuyết, một trong những loại trà ngon nhất của quán được hái từ vùng Hà Tiên ở phía Tây. Vậy không biết khách quan có gì muốn hỏi? - Nghe được lời khen, gã tiểu nhị cũng vô cùng tự tin, mặt cũng bất giác tới mà cao lên một chút giới thiệu lai lịch rồi mới hỏi về vấn đề tin tức.
- Ngươi làm việc ở đây tin tức chắc hẳn linh thông không biết có tin tức gì về giao dịch hội của những tu tiên giả không? - Hoàng Vân hạ giọng xuống bé lí nhí chỉ thấy môi nhúc nhích mà không phát ra âm thanh.
Trên mặt gã tiểu nhị nghe được truyền âm có chút giật giật rồi đảo mắt qua lại nhìn trước nhìn sau rồi mới ghé sát lại chỗ của Hoàng Vân nói:
- Ngài đang đi tìm giao dịch hội sao? Tại hạ đã nghe được chút tin tức về tu tiên giới nhưng những phàm nhân như chúng ta thì không được phép biết nhiều nên chỉ có thể nói cho ngài biết nơi có thể có được tin tức thôi.
- Vậy sao? Vậy ta phải tới nơi nào để tìm tin tức? - Hoàng Vân tới đây mới mở miệng phát ra âm thanh.
Gã tiểu nhị kiểm tra lại xung quanh một lần nữa rồi mới che miệng nói nhỏ cho hắn ba chữ "Tại Thủy Hội" rồi mới lùi ra xa. Hoàng Vân thấy vậy cũng đảo mắt nhìn lại xung quanh thấy không có ai để ý thì mới mỉm cười đặt miếng bạc xuống rồi đứng dậy đội nón rời đi. Gã tiểu nhị thấy thế thì vui mừng tay chụp lấy thỏi bạc cho vào trong áo rồi mới lẩn đi đâu mất.
Bước ra khỏi quán trà, Hoàng Vân ngay lập tức đảo mắt quay đầu về hướng một nơi khác để nghe ngóng về nơi gọi là Tại Thủy hội này thì cũng biết thêm được một vài tin tức. Nơi này thực chất là một cửa tiệm do những tu tiên môn phái lập ra để buôn bán nhưng lại ngụy trang trước phàm nhân để bán những đồ đạc bình thường nên đa số người tới đây mua bán vật phẩm đều là tu tiên giả. Hoàng Vân đã hỏi được phương hướng liền đi về phía một tòa tháp cao hơn bốn tầng được xây dựng rất uy nghi có một vài tên đại hán đứng canh ở trước. Trước cửa được đề một tấm bảng hiệu lớn được sơn son thiếp vàng đề ba chữ " Kinh Diệm Phường" nhưng bằng cách truyền pháp lực vào trong mắt thì Hoàng Vân mới nhìn thấy những con chữ thay đổi thành Tại Thủy Hội. Phép che mắt này chắc hẳn là để những phàm phu tục tử không chú ý nên chỉ có tác dụng tương đối thấp nên Hoàng Vân chỉ mặc kệ những ảo ảnh này rồi bước vào trong. Phía trong có một căn phòng lớn được nối với rất nhiều cầu thang kéo dài tới tận những tầng cao ở phía trên, ở giữa có một cái quầy nhỏ nơi một gã béo lùn đang tay cầm một cái bàn tính nhìn chăm chú vào cuốn sách trên bàn viết hí húi rồi lại mới nhẹ nhàng gật đầu gập lại bỏ lên cái kệ đằng sau rồi lại lấy một cuốn sách khác ra tiếp tục tính. Hoàng Vân thấy vậy thì tiến tới gần ho nhẹ một tiếng nhưng vị chưởng quầy kia cũng chẳng thèm để ý mà tiếp tục công việc. Trong lòng có chút khó chịu Hoàng Vân liền lên tiếng hỏi:
- Cho hỏi đây có phải là Tại Thủy hội chăng? - Hoàng Vân vẫn chắp tay làm lễ hướng tới gã chưởng quầy.
- Đúng vậy. Ngươi muốn mua hay bán thứ gì? - Gã chưởng quầy nay mới ngẩng đầu nên khỏi cuốn sách đặt cái bàn tính xuống.
- Tại hạ muốn mua một chút pháp khí và muốn hỏi tin tức về tông môn tu tiên xem có nơi nào đang chiêu mộ nhân sinh không? - Hoàng Vân đáp.
- Hừ. Ngươi muốn hỏi về chiêu sinh tin tức sao? Vậy ngươi muốn bái vô tông môn nào?- Gã chưởng quầy tới đây mới nhìn qua Hoàng Vân một lượt từ trên xuống dưới rồi mới tiếp tục hỏi.
- Tại hạ từ trước tới nay là một tán tu, vô môn vô phái lại bắt đầu vào tu tiên lộ chưa lâu nên chưa rõ lắm về các tông môn. Mong rằng chưởng quầy có thể nói cho tại hạ biết chút thông tin, tại hạ xin cảm tạ vô cùng. - Hoàng Vân mặt có chút biến đổi nhưng vẫn thốt ra câu trả lời.
- Haiz! Thì ra là một kẻ mới tu tiên. Ở đại lục Đảo Vân này có rất nhiều môn phái chia ra làm chính tà nhưng lớn nhất thì có thập đại môn phái Thiên Chưởng môn, Nội Tại Cốc, Hợp Hoan phái, Tùy Môn Các, Huyền Mặc Tông, Yểm Lại Tông, Thiên Nhất Tông, Âm Huyết Tông, Xa lộ Phái và cuối cùng mạnh nhất là Vạn Kiếm môn. Các tông môn này khống chế toàn bộ Đảo Vân đại lục này. Đa số đều đưa ra thông cáo chiêu sinh mỗi ba đến năm năm nhưng muốn xem xem tông môn nào đang chiêu sinh thì ngươi phải ghé qua các hội quán để hỏi thăm. Nay ngươi đã tới nơi thì ta cũng kiểm tra hộ ngươi. Để xem.....Kì chiêu sinh vừa mới phát ra được một năm, ngươi phải đợi thêm ít nhất là bốn năm nữa.
- Bốn năm sao? Xem ra ta không gặp may rồi. Vậy tại hạ muốn mua một ít pháp bảo để phòng thân vậy.
- Được. Ngươi muốn mua pháp bảo loại nào? Phi hành, công kích, phòng hộ hay pháp trận?
- Tại hạ cũng không có nhiều linh thạch lắm nên muốn xem qua một chút mỗi loại một hai món để có thể lựa chọn được hay chăng? - Hoàng Vân cười cười hỏi.
- Được rồi đi theo lão phu.
Lão già nói xong thì đặt cuốn sách lên kệ rồi dẫn Hoàng Vân lên cầu thang lên tầng đồng thời gã cũng truyền âm trong miệng rồi từ phía trong một căn phòng có một gã thanh niên trẻ tuổi có tu vi ngang bằng với Hoàng Vân đi ra. Gã thanh niên chắp tay với chưởng quầy rồi nghe gã rặn rò đôi câu thì mới bước vào quầy đứng. Lão chưởng quầy thì tới đây mới bước lên cầu thang trong khi Hoàng Vân từ từ bước theo sau.


0 Bình luận