Vậy là Owari no Chronicle đã đi đến tập cuối cùng. Nhờ có sự ủng hộ của quý độc giả mà tôi đã có thể gắn bó với bộ truyện suốt ba năm qua. Xin chân thành cảm ơn mọi người rất nhiều.
Và dù Owari đã khép lại, nhưng series Ahead vẫn sẽ tiếp diễn. Sayama, Shinjou cùng những người bạn đã hoàn thành “Cái Kết” mà tổ tiên để lại, và giờ đây họ sẽ tự tay viết nên “Biên Niên Sử” cho thế giới của chính mình. Tuy nhiên, bối cảnh và tâm điểm của câu chuyện sẽ không chỉ xoay quanh họ nữa. Đây sẽ là câu chuyện về một thế giới đang ngày một trở nên sôi động hơn, và tôi nghĩ góc nhìn cũng sẽ liên tục dịch chuyển khắp nơi trên thế giới.
Đến một ngày nào đó, khi thế giới Ahead được mở ra lần nữa, hay khi bộ Biên Niên Sử tổng kết về nó được ra mắt, tôi hy vọng mọi người vẫn sẽ tò mò muốn biết về những gì đã diễn ra trong thế giới ấy.
Thật lòng mà nói, tôi vô cùng biết ơn vì ba năm vừa qua. Và sau đây, như thường lệ, là mục chém gió quen thuộc.
“Hôm nay, tôi đã mời đến một vị khách đặc biệt.”
“Thôi nào, tôi đâu có gì đặc biệt. Chỉ là một người bình thường thôi. Giới thiệu kiểu gì thế?”
“Nói mới nhớ, chắc hầu hết mọi người đều biết cậu là ai rồi nhỉ. … Cảm giác bị voi quăng đi như thế nào?”
“Tôi đã tưởng mình sắp ‘voi-về-với-đất’ đến nơi. … Hửm, không thích à? Thế thì phải nói là ‘voi-cùng-tuyệt-vời’ mới đúng.”
“Tôi lại mong nó quăng cậu thêm lần nữa cho gãy cổ luôn đấy. Mà này, đã đọc truyện chưa?”
“Dĩ nhiên là chưa. Tôi có xem qua lời bạt từ tập 1 đến tập 5 rồi, hình như chỉ có một người trong số các cậu đọc thôi đúng không?”
“Ừ. Tập 6 thì chưa ra, nhưng chắc chắn là cậu ta cũng chẳng đọc đâu. Nói cách khác, về mặt thống kê thì các cậu đúng là đám tệ nhất!”
“Im đi. Với lại, sách của ông chiếm nhiều chỗ trên giá sách quá đấy! Oh hô hô hô hô. Sao ông không đi chết đi!?”
“Đừng có mà phàn nàn về chuyện chiếm chỗ trong tập cuối cùng của cái bộ sách chiếm-nhiều-chỗ-đấy chứ!”
“Với lại, ông cũng phải cảm ơn các độc giả đã kiên nhẫn theo ông đến giờ chứ. Nào, cúi đầu xuống.”
Lời bạt cuối cùng mà cứ lộn xộn thế nào ấy nhỉ? … Dù sao thì, xin chân thành cảm ơn mọi người rất nhiều. Tôi sẽ cố gắng hết sức để lời bạt cho tác phẩm tiếp theo được chỉn chu hơn.
Tôi đã nghĩ nhạc nền cho tập này sẽ là bài Silent Night, nhưng rồi lại cảm thấy bài đó hợp làm nhạc nền cho cả series hơn. Thay vào đó, tôi đã chọn bài Soldier’s Song trong game Alien Soldier. Tôi cũng hơi băn khoăn khi chọn nó vì đây là một tựa game Mega Drive gần như không thể tìm được nữa, nhưng ngày nay bạn đã có thể tải (mất phí) các game của Sega và họ cũng đang tái phát hành nó. Thật kỳ lạ khi những thứ trong quá khứ vẫn tiếp tục tồn tại ở hiện tại mà không hề phai mờ.
Tóm lại là tôi đã nghe bài đó trong lúc đọc lại bản thảo.
“Ai là người bất an với chính mình nhất?”
Tôi cũng đã suy ngẫm về câu hỏi đó.
Rồi, rồi. Hiện tại tôi đang cố gắng tìm ra con đường tiếp theo cho mình.
Tháng 10 năm 2005. Một buổi sáng se lạnh
-Kawakami Minoru
0 Bình luận