Thanh trường kiếm cùn và...
Vị Diện Táo - 位面苹果
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Phúc âm từ chí tín chi vật

Chương 61: Những trận cãi vã vặt trong học viện

0 Bình luận - Độ dài: 1,126 từ - Cập nhật:

“Thánh Nữ đại nhân, người quen sao?” Trợ tế cung kính đứng bên cạnh Shaar.

“Nhưng cho dù là người quen, vẫn xin người hãy thận trọng. Chúng ta không thể lộ diện.”

“Đương nhiên ta biết.” Shaar cởi áo khoác, bên trong là bộ trang phục Mục sư hơi gợi cảm.

Cùng với những hoa văn trên má, càng thêm quyến rũ.

“Chỉ là thấy người từng yêu, muốn nói vài câu thôi.” Shaar vuốt mái tóc dài, mỉm cười.

“Mặc dù bây giờ thể xác và tinh thần của ta chỉ thuộc về Chúa.” Shaar liếc nhìn trợ tế.

“Vậy thì tốt.” Trợ tế cúi đầu nói.

“Được rồi, đi xem những trận đấu nhỏ của lũ học trò ở học viện đi.” Shaar liếm ngón trỏ, rũ mắt xuống.

Khóe môi cong lên một đường cong thật đẹp.

---

“Bray, là một đại mỹ nhân!” Naruko còn kích động hơn cả Bray.

“Shaar luôn rất xinh đẹp.” Bray bình tĩnh nói.

Còn Rebi, sau khi biết Bray không sao, bắt đầu vui vẻ vẫy đuôi, nhưng không tham gia vào cuộc trò chuyện.

“Người đó là ai vậy!?”

“Bạn gái cũ của tôi.” Bray nói.

“Cái gì!!?” Naruko kinh ngạc, nhảy dựng lên tại chỗ.

“Sao có thể, đừng đùa nữa, một người đàn ông suy sụp đến mức không còn chút sức sống nào như anh, lại có bạn gái sao!?” Naruko đầy vẻ hoảng hốt.

“Đó là một cô gái xinh đẹp giống hệt tôi đấy!” Naruko không biết xấu hổ nói.

“Xin sửa lại, cô không phải là mỹ nữ.” Bray liếc nhìn Naruko đầy vẻ chán ghét.

“Này, nói thêm đi, đây, bút đây! Hãy viết nên câu chuyện của anh đi!” Tinh thần hóng hớt của Naruko bùng cháy.

“Bốp!” Bray nện thật mạnh vào đầu Naruko.

Cú nện của Bray khiến Naruko cảm thấy mình sẽ ngất đi vào giây tiếp theo.

“Cái tên này đang làm cái gì vậy.” Naruko ôm cái đầu choáng váng của mình, giận dữ nói.

“Không có gì để nói, mọi thứ đã qua rồi.” Bray khẽ nhắm mắt phải lại.

Điều khiến Bray bận tâm, trái lại là cơn đau kịch liệt vừa rồi truyền đến từ hốc mắt trái.

Mắt trái bị ác quỷ nguyền rủa và hiến tế, không có cách nào hồi phục thông thường.

Nhưng cũng không nên đến bây giờ vẫn khiến Bray cảm thấy đau đớn kịch liệt.

Trong khoảnh khắc đó, rõ ràng là mắt trái của anh đã cộng hưởng với một thứ gì đó, khiến tác dụng phụ của lời nguyền phát tác.

“Là khoảnh khắc Shaar chạm vào mắt mình sao…” Bray lẩm bẩm.

“Này, Bray anh đang lẩm bẩm gì thế?” Naruko lắc đầu, mái tóc đuôi ngựa phía sau cũng lắc lư theo.

“Này, tỉnh táo lại một chút đi, lần sau đừng ra tay nặng như vậy được không!” Naruko oán trách.

“Xin lỗi, tôi không thể kiểm soát sức mạnh.” Bray nói.

“Bray, trận đấu.” Rebi lúc này nhắc nhở Bray về chuyện quan trọng.

Đúng vậy, Bray còn phải đến Học viện Đế quốc xem trận đấu của em gái, đương nhiên còn có cả trận đấu của Công chúa điện hạ.

“Ừ, đi thôi.” Bray nhún vai.

Nếu không phải Rebi nhắc nhở, Bray còn có thể bị Naruko lôi kéo đến sáng.

Đúng là một cô gái đáng sợ.

“Phải rồi phải rồi, tôi muốn xem trình độ của các trận đấu học đường ở đây.” Naruko vung tay lên, tràn đầy khí thế.

“Không phải cô lên đài đâu.” Bray châm chọc.

Trong suốt cuộc trò chuyện, ba người Bray đã bước vào Học viện Đế quốc.

Hôm nay là ngày khai mạc trận đấu, lượng người trong toàn học viện đã tăng gấp mấy lần so với lần trước.

Điều này cũng không có gì lạ, dù sao đây cũng là một sự kiện sôi động diễn ra mỗi năm một lần.

Rất nhiều người từ bên ngoài đã đến để chiêm ngưỡng trình độ của những học sinh ưu tú của Học viện Đế quốc.

Trận chiến cuối kỳ là những trận đấu được ghép đôi ngẫu nhiên giữa các khoa chiến đấu.

Còn về các khoa văn, thì là một hình thức kiểm tra cuối kỳ khác.

Kiểm tra của khoa văn chắc chắn không thể thú vị bằng khoa chiến đấu, dù sao thì thi viết, diễn thuyết, làm sao mà thú vị được chứ?

“Anh! Bên này!” Lux nhảy lên giữa đám đông, thu hút sự chú ý của Bray.

“Vẫn chưa bắt đầu à.” Bray hỏi khi đến gần Lux.

“Đương nhiên là chưa, bây giờ đưa anh đi xem trận đấu của Virginia đã.”

“Trận của Virginia à.”

“Đi theo em! Sắp bắt đầu rồi!” Lux kéo tay Bray, nhanh chóng bước đi.

“Oa! Còn có tôi nữa! Rebi mau theo kịp nào!” Naruko kêu lên.

“Ưm…” Rebi mặt không cảm xúc theo kịp Naruko.

Nói thật, Rebi không hề có hứng thú với những trận đấu này, thà ăn cơm còn hơn.

---

“Tiếp theo là trận đấu thứ 5 ở khu 13.” Một nữ MC trên đài nói.

Rõ ràng là một kỳ thi cuối kỳ, nhưng lại được tổ chức như một trận đấu chiến chính quy.

Đương nhiên, thắng thua không phải là điều quá quan trọng, trong trận chiến, điều quan trọng là thể hiện được trình độ của bạn.

Điểm số của giáo viên dành cho học sinh, cuối cùng sẽ quyết định kết quả cuối kỳ.

“Virginia Will, đối đầu với, Jack Slovakia!”

Giày ủng dài của Virginia giẫm lên sân khấu, cúi chào đối thủ.

Cô mặc bộ trang phục Pháp sư dùng cho chiến đấu, không phải là áo choàng Pháp sư thường ngày.

Trang phục Pháp sư chiến đấu có vạt áo ngắn hơn, thuận tiện cho việc chạy, không có thêm áo choàng.

Nhưng dù đã loại bỏ những chi tiết rườm rà, trang phục Pháp sư mà Virginia mặc vẫn rất đẹp mắt.

Cộng thêm khuôn mặt vốn đã tinh xảo của Virginia, giống như một bức tranh vậy.

Jack đối diện nhất thời cũng ngây người.

Virginia thật sự quá đẹp.

“Chiến đấu, bắt đầu!” MC hô lên.

Virginia liền giẫm một cái xuống đất.

Gót giày giẫm lên sàn đấu bằng đá cẩm thạch, phát ra tiếng động giòn tan.

“Sắp chiến đấu rồi đấy, sẵn sàng chưa.” Virginia mỉm cười, khiến đối phương bừng tỉnh.

“!!” Lúc này Jack mới hoàn hồn, bây giờ là lúc chiến đấu.

Visagi dưới khán đài ngáp một cái, không chút khách khí gạch vài dấu X lên tờ giấy chấm điểm của Jack.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận