- Tập 1
- 001. Ma pháp!
- 002. Yêu cầu của bạn thân
- 003. Ma thuật biến hình
- 004. Đây là mặc đồ nữ?
- 005. Trường học
- 006. Sự thay đổi của cơ thể
- 007. Mất điện
- 008. Tiệm net
- 009. Đàn anh
- 010. Thi đấu?
- 011. Tình yêu sét đánh?
- 012. Lên lớp
- 013. Ma thuật mới
- 014. Tụ họp ký túc xá
- 015. Say rượu
- 016. Đùa kiểu gì?
- 017. Thay đổi
- 018. Cô gái kỳ lạ
- 019. Khách từ dị giới
- 020. Tra nam?
- 021. Kinh nguyệt?
- 022. Bác quản lý ký túc xá
- 023. Quả bom hẹn giờ!
- 024. Ý tưởng
- 025. Trốn học?
- 026. Mèo
- 027. Đây là hẹn hò sao?
- 028. Sinh hoạt ký túc xá nam
- 029. Trận bóng
- 030. Trên sân bóng
- 031. Làm thêm
- 032. Ma thuật mới
- 033. Nghiện rồi?
- 034. Trên xe buýt
- 035. Sau đó
- 036. Lời của Lina
- 037. Lâm Nam kỳ quái
- 038. Trước Quốc Khánh
- 039. Đổng An
- 040. Thẳng thắn
- 041. Khu du lịch
- 042. Trong game
- 043. Lời mời của cậu
- 044. Nhà cậu út
- 045. Cháu trai thay đổi hơi nhiều?
- 046. Sở thích của cậu út
- 047. Con trai!
- 048. Kẻ lừa ăn lừa uống mê tiền
- 049. Sinh hoạt thường ngày với cậu út
- 050. Mua sắm
- 051. Đi dạo mua sắm
- 052. Viêm dạ dày ruột cấp tính?
- 053. Đêm khuya
- 054. Mày thật sự là con gái?
- 055. Đâm lao thì theo lao?
- 056. Mặc đồ con gái cả ngày?
- 057. Mặc đồ con gái thế nào?
- 058. Ký túc xá nữ
- 059. Mặc váy ngắn
- 060. Ra ngoài
- 061. Gặp bất ngờ
- 062. Nghi ngờ
- 063. Nhà nghỉ
- 064. Đêm khuya
- 065. Sinh nghi
- 066. Ký túc xá ồn ào
- 067. Là anh Lâm sao?
- 068. Hiểu lầm trong lớp học
- 069. Trò chơi
- 070. Vòng sơ tuyển
- 071. Sau trận đấu
- 072. Tin xấu
- 073. Cuộc sống thường ngày
- 074. Buffet
- 075. Đại trượng phu!
- 076. Lâm Nam nhiệt huyết
- 077. Cháu lắp camera nhà bác à?
- 078. Đùa quá trớn
- 079. Sinh nhật Đồ Tuấn Huy
- 080. Buổi sáng
- 081. Xem mắt?
- 082. Giấc mơ ngây thơ
- 083. Giúp Trần Giang tìm việc
- 084. Lo lắng của Trần Nghiêu
- 085. Bão
- 086. Càn quét mua sắm
- 087. GHS?
- 088. Sau cơn bão
- 089. Lời bàn tán sau lưng trong ký túc xá
- 090. Về nhà
- 091. Phản ứng của mẹ
- 092. Kiểm tra sức khỏe lần nữa
- 093. Áo tắm?
- 094. Lên đường
- 095. Bãi biển
- 096. Lâm Nam u sầu
- 097. Đại lão nữ trang?
- 098. Xuống nước
- 099. Ma thuật mê hoặc
- 100. Bị lừa
- 101. Bố
- 102. Nỗi đau nhói lòng
- 103. Trên tàu cao tốc
- 104. Trút giận
- 105. Sau cơn bùng nổ
- 106. Bước vào ngày thường
- 107. Đại Cẩu ai thấy cũng ghét
- 108. Trong trận đấu
- 109. Cola
- 110. Sự che chở của bạn cùng phòng
- 111. Đề nghị của Lý Na
- 112. Cắt tóc
- 113. Bắt chuyện
- 114. Giấc mơ
- 115. Sự bối rối của cậu út
- 116. Sự thuyết phục của cậu út
- 117. Cậu út, cậu yếu thế à
- 118. Lười nghĩ tiêu đề
- 119. Ra ngoài
- 120. Mua giày
- 121. Trong phòng ngủ
- 122. Trò chuyện đêm
- 123. Lần hẹn hò đầu tiên của cậu út
- 124. Tiến hành buổi hẹn hò
- 125. Nghi ngờ của Lưu Tuyết Phi
- 126. Đại nam nhân!
- 127. Sáng sớm
- 128. Cố vấn viên
- 129. Sinh hoạt ký túc
- 130. Gặp ở sân vận động
- 131. Kế hoạch của Lý Na
- 132. Lý Na đúng là biến thái!
- 133. Đàn ông biến thái thì có gì sai?
- 134. Công cụ nhân
- 135. Hèn nhát
- 136. Bất ngờ
- 137. Nhảy múa bên bờ vực tự hủy
- 138. Tiêu chuẩn chọn bạn gái của Đồ Tuấn Huy
- 139. Có lẽ đây là ma thuật
- 140. Nhà nghỉ
- 141. Vạn nhân trảm?
- 142. ! ! !
- 143. Bụi rơi đất lắng
- 144. Cuộc gặp ở căn tin
- Lời cảm tưởng khi lên kệ
- 145. Tôi không phải loại người đó!
- 146. Quả nhiên cậu là con gái
- 147. Mày đỏ mặt cái gì?
- 148. Không tới nữa e là bị dụ lên giường mất!
- 149. Cuộc thi mười ca sĩ xuất sắc
- 150. Lý Na trở lại
- 151. Bài tập?
- 152. Nhật ký trường học
- 153. Thế chẳng phải càng tốt sao?
- 154. Nữ hầu Lilith
- 155. Quán nữ hầu
- 156. Thời gian như nước
- 157. Một tháng sau
- 158. KTV
- 159. Sự thật hay thách thức
- 160. Thích mày!
- 161. Say rượu
- 162. Mình không phải biến thái chứ?
- 163. Trần Nghiêu không phải biến thái chứ?
- 164. Lý Na là người tốt
- 165. Kiểu tóc
- 166. Em gái Đổng An?
- 167. Đáng đời độc thân
- 168. Tai nạn
- Tập 2
- Tập 3
- Ngoại truyện: Chuyện xưa giữa Lâm Nam và Trần Nghiêu
- Ngoại truyện: Trần Tĩnh
- Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Nói là về, nhưng Trần Nghiêu nhìn Lâm Nam ngồi xổm ở góc, bất lực.
Gọi cậu dậy? Lâm Nam vốn đã khó chịu khi bị đánh thức, vừa ngủ say mà bị lay dậy trong trạng thái say rượu, không biết sẽ làm gì kỳ quái.
Hay bế cậu đi luôn?
Trần Nghiêu liếc hai bạn cùng phòng đang gói ghém bia và đồ ăn vặt còn lại.
Dù sao không khí ký túc xá vốn đã “gay gay”, chắc chúng nó cũng chẳng ý kiến.
Cậu lại lay vai Lâm Nam, nhưng cậu ta bị làm phiền, không khách sáo hất tay cậu, rồi nhích mông, dựa hẳn vào tường.
Rồi tiếng ngáy nhẹ đều đều lại vang lên.
Coi bộ mệt đến không chịu nổi.
Hành động của Lâm Nam để lộ má hồng, miệng lẩm bẩm gì đó, mắt nhắm chặt, lông mày khẽ nhíu, rõ ràng ngủ không thoải mái.
Trần Nghiêu thấy nhiều người say, nhưng dù nam hay nữ, chẳng ai say đáng yêu như Lâm Nam.
“Không gọi dậy được à?” Hùng Đạt dù uống đến đi không thẳng, mặt vẫn lạnh lùng khó gần, hơi lo lắng nhìn Lâm Nam, hỏi, “Thế mang đi kiểu gì? Cõng?”
“Bế chứ, nhìn Lâm Nam cũng nhẹ.” Đồ Tuấn Huy xách túi đầy bia đến sau, vẫn ba hoa, “Trần Nghiêu, mày bế thì bế, đừng sờ mó lung tung, Nam Nam là của chung.”
Trần Nghiêu lườm: “Mày không bị khùng thì là gì.”
“Nhanh đi, về tắm ngủ.” Đồ Tuấn Huy đứng đó, đột nhiên nghiêng người dựa tường, rõ ràng say bí tỉ.
Vốn đã có ý này, bị hai thằng thúc, Trần Nghiêu không do dự ngồi xổm xuống.
Cậu trái đỡ cổ Lâm Nam, tay kia vòng qua chân cậu, dùng sức, bế công chúa Lâm Nam lần nữa.
Có kinh nghiệm lần trước, lần này cậu đỡ vai Lâm Nam, không vòng qua nách.
Nhẹ thật.
Lần trước ở sân bóng, cậu lo Lâm Nam gãy xương, không để ý nhiều, nhưng lần này, vừa bế, cậu thấy Lâm Nam nhẹ hơn tưởng tượng.
Cũng phải, Lâm Nam chỉ hơn mét sáu, cao lắm mét sáu lăm, không mỡ thừa, chắc khoảng trăm cân.
Tư thế bế công chúa dễ dùng sức, cậu còn thấy bế Lâm Nam nhẹ hơn xách bao gạo bốn năm chục cân.
“Xong.” Cậu hơi ngượng, bế bạn cùng phòng kiểu này, dưới ánh mắt hai thằng khác, dù dày mặt cỡ nào cậu cũng chưa đạt cảnh giới đó.
“Đi thôi.”
Hai đứa kia không phản ứng nhiều, Trần Nghiêu nghĩ có lẽ cả phòng chỉ mình cậu là biến thái thèm khát cơ thể bạn, còn Đồ Tuấn Huy chúng nó chẳng nghĩ theo hướng đó.
Hay chúng nó che giấu giỏi?
Cơ thể Lâm Nam mềm mại, gần lại, mùi sữa nhè nhẹ phả vào mặt, khiến cơ thể Trần Nghiêu không kìm được kích động.
Cậu đi đường cố không để Lâm Nam lắc lư, tránh đánh thức.
Vừa ra khỏi KTV, Hùng Đạt gọi xe online, đợi bên đường, Trần Nghiêu thấy Lâm Nam có dấu hiệu tỉnh.
“Ư…” Lâm Nam lẩm bẩm không rõ, cố trở mình, không biết đang trong vòng tay Trần Nghiêu.
Cử động này suýt làm Trần Nghiêu sợ đến thả tay.
Nhưng Lâm Nam không động thêm, chỉ vùi mặt vào ngực cậu, tay nắm cổ áo.
Tư thế này làm Trần Nghiêu căng thẳng, không chỉ cánh tay khó dùng sức, mà cơ thể cũng mềm nhũn.
Thằng này, không an phận chút nào!
Trần Nghiêu cố xua ý nghĩ kỳ lạ, nhưng không kìm được cúi nhìn gương mặt tinh tế của Lâm Nam.
Không biết từ bao giờ, tóc cậu đã dài qua tai, tháng trước vừa cắt, giờ lại rối, nhưng càng thêm sức hút nữ tính.
Còn gần một tháng nữa Lâm Nam mới rời ký túc xá.
Trần Nghiêu cảnh giác liếc Hùng Đạt và Đồ Tuấn Huy đang đỡ nhau, không tin chỉ mình thèm cơ thể Lâm Nam. Bình thường nói chuyện bậy, Đồ Tuấn Huy tích cực nhất, đầu đầy ý dơ bẩn, sao không thèm!
Nếu không có đạo đức ràng buộc, Lâm Nam trong ký túc xá nam chắc…
May mà đây không phải Ấn Độ.
“Xe tới.”
“Ừ.”
Trần Nghiêu thấy mình đa nghi, bạn cùng phòng vẫn nghĩ Lâm Nam chỉ là thằng con trai xinh đẹp.
Hơi gượng gạo bế Lâm Nam vào xe, để cậu ngồi trên đùi, một tay đỡ sau đầu, cậu thở phào, quay sang nhìn Hùng Đạt bên cạnh.
Hùng Đạt không để ý lắm, uống nhiều, cúi đầu, dựa ghế xe, nhắm mắt nghỉ.
Khoang sau xe online không rộng, bình thường ngồi thấy thoải mái, nhưng bế Lâm Nam, Trần Nghiêu chỉ thấy chật… mà cũng hơi lãng mạn.
Hy vọng không đánh thức Lâm Nam.
Cậu không nghĩ nhiều đến mấy kịch bản doujinshi, chỉ lo khi Lâm Nam tỉnh sẽ ngại.
Nhưng thật ra, lúc bị bế, Lâm Nam đã tỉnh.
Cậu nhắm chặt mắt, giả như làm gì bất thường trong mơ, lẩm bẩm vài câu, không dám động đậy, để che giấu biểu cảm, chỉ dám vùi đầu vào ngực Trần Nghiêu.
Mùi này…
Cậu lại ngửi thấy mùi kỳ lạ, thanh nhã trên người Trần Nghiêu.
Mùi này khác với mùi khói, rượu, không hẳn dễ ngửi, nhưng làm đầu óc mơ màng. Má vừa hết đỏ lại ửng hồng.
Bị bế vào xe, cậu gần như ngồi trên đùi Trần Nghiêu.
Ban đầu không thấy gì lạ, cơ thể khẽ đung đưa theo xe, giả vờ đang ngủ.
Nhưng…
Có thứ kỳ lạ chạm vào mình!
Tao coi mày là bạn, mày lại thèm cơ thể tao!
Cậu không giả vờ nổi, nhưng vẫn phải giả, không thì không biết đối mặt Trần Nghiêu thế nào.
Trước đã tỏ tình, hôn trán để mở khóa nhiệm vụ, giờ còn bị chạm mông… Xấu hổ mãnh liệt kích thích não, nhưng cậu không thấy cảm giác này sai, thậm chí não vui vẻ tiết dopamine, khiến tâm trạng cậu càng phấn khích.
Mình không lẽ bị Lilith lây nhiễm thành biến thái chứ?!


2 Bình luận