Quyển 10
Chương 38: Giai đoạn 03: Kẻ thù thực sự luôn ở bên ta.
0 Bình luận - Độ dài: 1,862 từ - Cập nhật:
Họ đã thống nhất một kế hoạch chung.
Nhưng có một điều Shiroyama Kyousuke vẫn chưa nói với những người khác.
Và anh không hẳn có một lý do hợp lý cho chuyện đó. Dù là một triệu hồi sư, nhưng anh cũng chỉ là một nam sinh trung học ở tuổi vị thành niên. Giờ đây, khi đã thoát khỏi những ràng buộc của Nữ Hoàng Trắng, anh sẽ không phải lúc nào cũng đưa ra quyết định hợp lý và hiệu quả nhất, ngay cả khi điều đó có nghĩa là phải đánh đổi cả tâm can mình.
Anh cảm thấy ngượng ngùng.
Anh xấu hổ khi phải đi ngược lại những nguyên tắc mà bản thân đã từng tuyên bố đầy tự tin trong quá khứ.
“Nữ Hoàng.”
“Có chuyện gì vậy, huynh trưởng?”
Trong một trong số nhiều phòng khách ở căn hộ của Aika, Nữ Hoàng Trắng mỉm cười, rót một ly nước khoáng lạnh buốt từ chiếc bình đặt trên bàn đầu giường.
Anh cầm lấy ly nước và đi thẳng vào vấn đề.
“Mặc dù ta đã nói trước mặt mọi người, nhưng ta muốn làm đến cùng chuyện này, cố gắng vắt kiệt tất cả những gì có thể. …Điều ta sắp yêu cầu có lẽ sẽ chỉ cản trở việc giành chiến thắng một cách đơn thuần, nên muội có thể từ chối nếu không nghĩ nó khả thi.”
“Huynh trưởng.”
Cô gái tóc hai bím chống tay lên hông.
Nhưng trông nàng buồn rầu hơn là giận dữ.
“Huynh muốn muội mắng hay an ủi đây? Cứ nói đi, muội sẽ làm theo.”
“Bản thân ta cũng không chắc nữa.”
Anh cười gượng.
Đây không giống như việc xin lời khuyên để nhận được sự ủng hộ cho lựa chọn anh đã đưa ra.
Việc này thực sự sẽ đẩy mọi người vào nguy hiểm vì lý do cá nhân của anh.
Anh đã có ý tưởng trong đầu, nhưng không chắc liệu đó có phải là điều đúng đắn hay không.
Nhưng Nữ Hoàng Trắng chỉ nhún vai.
“Huynh trưởng, huynh đang chiến đấu vì ai ở đây?”
“?”
“Vì loài người hay vì thế giới? Không, Trí Tuệ đang lợi dụng người mẹ đã khuất của huynh để có được Cô Bé Vô Sắc. Đó không phải là một vấn đề tầm cỡ lớn lao như vậy. Đây là một cuộc chiến cá nhân vô cùng nhỏ bé, nhưng chính vì thế mà huynh không thể lùi bước. Vậy thì huynh chẳng phải nên đưa ra bất kỳ quyết định nào dựa trên mục tiêu mà huynh đã tuyên bố sao? Tất cả sẽ vô nghĩa nếu huynh kìm nén vì loài người hay vì thế giới, rồi kết thúc bằng một chiến thắng không mấy thỏa mãn.”
Anh biết mình đang chiều theo lòng tốt của nàng, nhưng anh quyết định tiếp tục đi theo dòng suy nghĩ đó.
“Ta phiền lòng vì Trí Tuệ lại mang mẹ ta trở về vào đúng thời điểm này.”
“Thật sao?”
“Ta không biết mẹ có thể làm được gì với tư cách là một vật chứa, nhưng chắc chắn có những vật chứa tốt hơn nếu tìm kiếm trong tất cả những người còn sống và đã chết trong suốt lịch sử. Nếu uy tín lịch sử có ý nghĩa, thì vị quân chủ đầu tiên của Vương quốc F sẽ là một ví dụ điển hình. Thế nhưng Trí Tuệ lại chọn mẹ ta. Cô ta chọn người sẽ nhắc nhở chúng ta về thất bại đã tạo ra những vết nứt ban đầu giữa chúng ta.”
“…”
“Và Trí Tuệ định sử dụng Cô Bé Vô Sắc. Nữ Hoàng, đó chính là người em gái mà muội đã giết. …Cô ta đang cố ý làm điều này. Cô ta đang nhấn mạnh sai lầm của chúng ta và chỉ trích hành động của muội bằng cách vạch ra một ranh giới rõ ràng giữa người mẹ có thể được đưa trở lại và người em gái không thể. Cô ta đang nói rằng muội đã làm một điều không thể đảo ngược, nên việc cố gắng hòa giải là vô nghĩa. Nhưng nếu cô ta có thể giam cầm muội dưới luật lệ của mình một lần nữa, thì sẽ không còn ai phải chết, vì vậy cô ta đang yêu cầu ta giao nộp muội để muội sẽ không bao giờ làm vấy bẩn đôi tay mình nữa.”
Nghi thức Triệu hồi đòi hỏi việc sử dụng cơ thể và trí óc một cách cường độ cao. Sự tập trung cần thiết vượt xa một ván cờ shogi hay cờ vua, và thể lực cần thiết vượt xa một trận bóng đá hay bóng rổ. Ngay cả khi họ biết đây là một cuộc chiến tâm lý tương tự như việc la ó khiêu khích, nó vẫn có thể ảnh hưởng đến tình trạng của Nữ Hoàng Trắng trong chính trận chiến.
“Ta dự định chấp nhận những gì ta đã làm sai,” Nữ Hoàng nói. “Ta đã làm quá đủ để đáng bị chỉ trích, nhưng sự chỉ trích đó không nên đến từ Trí Tuệ, kẻ chỉ quan sát mọi thứ từ thế giới bên kia.”
“Thế thì chưa đủ. Dù chỉ là đáp lại thôi cũng là điều cô ta muốn rồi. Cô ta chính là Trí Tuệ (Wisdom) cơ mà? Cô ta sẽ dùng đủ mọi mưu mẹo để đánh gục tâm lý anh, theo những cách mà anh sẽ không thể chịu đựng nổi, ngay cả khi biết rõ cô ta đang âm mưu gì đi nữa.”
“Vậy thì chúng ta phải làm gì? Chắc anh không định bảo chúng ta nên phớt lờ cái chết của em gái mình và cứ thế tiến lên chứ?”
“Chính xác là tôi đang nói vậy đấy.”
Bạch Hậu (The White Queen) hít một hơi kinh ngạc trước câu trả lời của Kyousuke.
[IMAGE: ../Images/..]
Alice (với) Thỏ Trắng (Alice (with) Rabbit) hẳn sẽ không bao giờ thốt ra những lời đó.
“Nếu cái chết của em gái tôi chỉ nhằm trói buộc tôi, vậy thì tôi sẽ gỡ bỏ nó. Tôi sẽ không để Trí Tuệ thao túng chúng ta sau khi cô ta cố ý sắp đặt để cô lỡ tay ấn nhầm nút. Và điều đó có nghĩa là chúng ta phải giải quyết yếu tố này.”
“Anh nói thật đấy ư?”
Cô ta run rẩy.
[IMAGE: ../Images/..]
Cứ như thể muốn nói rằng cô ta không hề hài lòng khi được bảo vệ theo cách này.
“Anh định đảo ngược cái chết của một người ư!? Anh định xóa bỏ tội lỗi của tôi ư!? Chôn vùi sự thật sẽ chẳng cứu được ai và cũng chẳng giúp ích gì cho chúng ta đâu!! Chúng ta thậm chí còn không thể chống lại Trí Tuệ vì anh sẽ bị đè bẹp dưới sức nặng của những gì mình đã làm!!”
“Ừ, tôi biết.”
Thời khắc để Kyousuke từ bỏ những nguyên tắc cũ của mình đã đến.
Thời khắc để lựa chọn một và bỏ lại một đã đến.
[IMAGE: ../Images/..]
Vậy nên, Shiroyama Kyousuke đã lên tiếng, sẵn sàng gánh chịu hậu quả từ sai lầm của mình.
“Tôi muốn cứu Cô Bé Vô Sắc (Colorless Little Girl)… không, tôi muốn cứu em gái đã chết của tôi. Giống như Cô Bé Mưa (Rainy Girl) và mẹ tôi vậy.”
Bạch Hậu càng thêm sửng sốt khi nghe những lời này.
[IMAGE: ../Images/..]
“Nhưng mà, ừm…”
“Trước đây, tôi đã ngăn chặn Benikomichi Fuuki của Killer Intent Antenna. Tôi biết thật nực cười khi tôi từng chế giễu ý tưởng về một thế giới không có cái chết, rồi giờ lại dựa vào việc hồi sinh người chết, nhưng tôi phải thay đổi quan điểm về chuyện này!”
“Anh có hiểu mình đang nói gì không? Chuyện này không giống Cô Bé Mưa hay mẹ anh. Cô bé đó… em gái anh là nạn nhân của vụ án mạng đầu tiên do chính tay tôi gây ra. Và khi tôi đã trực tiếp giết chết một ai đó, thì không thể cứu họ được, cho dù anh có quay ngược thời gian hay đi đến một thế giới song song. Đó chẳng phải là quy tắc tuyệt đối, bất khả xâm phạm hay sao!?”
“Có thật vậy không?”
Đó chính là những lời phép thuật.
Đúng vậy, sau khi liên tục đối mặt với kẻ thù mạnh nhất, Shiroyama Kyousuke sẽ không dừng lại chỉ vì một điều gì đó là “bất khả thi”. Anh đã rèn luyện được sức mạnh để nghi ngờ bất kỳ tuyên bố bất khả thi nào.
Đó là lý do anh có thể thốt ra những lời này mà không chút do dự.
“Nếu có một lỗ hổng trong các quy tắc mà chúng ta đã tin tưởng bấy lâu nay thì sao? Nữ Hoàng (Queen), cô có sẵn sàng đối mặt với điều này không? Tôi không nói về một thực tại tàn khốc hay một thất bại kinh hoàng đâu. Cô có sẵn sàng vứt bỏ những nguyên tắc của mình trong khi cười phá lên và vươn tới một cái kết hạnh phúc trông thật phi tự nhiên, gượng ép và thuận tiện đến mức khiến người ta muốn nôn mửa không?”
[IMAGE: ../Images/..]
Nếu như vụ án mạng ban đầu đó chưa từng xảy ra thì sao?
Nếu như không có chuyện gì xảy ra trong căn nhà nhỏ do Bác sĩ S (Doctor S) làm chủ thì sao?
Nếu như nó đã kết thúc một cách hạnh phúc thì sao?
Nếu như cậu bé và cô bé đã gặp nhau theo cách bình thường, không có bất kỳ bi kịch nào xảy ra thì sao?
“…”
Bạch Hậu cắn chặt môi.
Nghe như một giấc mơ thành hiện thực vậy.
[IMAGE: ../Images/..]
Tuy nhiên, đó là một ý tưởng ngớ ngẩn đến mức, nếu nói ra thành lời, nó có thể dễ dàng bị coi là dấu hiệu của sự yếu đuối.
Nhưng.
Ngay cả như vậy.
Đó là một thế giới khả dĩ khác lẽ ra đã xảy ra nếu không có sự can thiệp của Trí Tuệ.
Và.
Và.
Và.
“Tôi sẽ không cầu xin anh giúp đỡ lần nữa đâu, anh trai.”
Cô ta từ từ ngẩng đầu lên, nén những giọt nước mắt, và để những lời đó thoát ra từ đôi môi xinh đẹp của mình.
[IMAGE: ../Images/..]
Nhưng không phải với ý từ chối.
“Vậy thì hãy cùng nhau giúp cô ấy. Hãy cùng nhau cứu lấy linh hồn của cô bé vô tội đó, người đã bị nhấn chìm xuống tận cùng địa ngục vì những sai lầm của chúng ta!!”
Đó là một giấc mơ hoàn toàn không thể trở thành hiện thực.
Thế nhưng, điều ấy chẳng hề quan trọng với họ. Chàng trai và cô gái trao cho nhau cái bắt tay, biểu thị sự ngang hàng. Họ đã cùng nhau định ra điều kiện để giành chiến thắng thật sự.


0 Bình luận