Chương 1 – Hậu quả của sự Vô thường
Khoác lên mình bộ đồ mai táng trắng tinh không tì vết, tôi ngồi trên sàn tatami, mỉm cười nhìn lên bầu trời xanh thẳm.
“Hỡi đóa bách hợp trắng,”
Nước mắt tuôn rơi, tôi cất lên bài thơ từ biệt của mình.
“Nở rộ khi ta chào đời… Phản chiếu sự cao quý trước mắt ta… Kiếp này, ta không còn gì hối tiếc…”
Tôi vạch áo, để lộ bụng, rồi chĩa mũi dao găm vào dạ dày. Sau đó, tôi dồn hết sức đâm vào–
“Như tôi đã nói, vô ích thôi.”
“Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa! Chết tiệttttttttttttttttttt!”
Trái với ý muốn, đôi tay run rẩy của tôi đã chặn đứng con dao găm.
—
Cuộc chiến kéo dài của ba ký túc xá đã đến hồi kết.
Trận chiến ba ký túc xá kết thúc với thắng lợi thuộc về Flavum, dưới sự dẫn dắt của Mulle Esse Eisbert. Không một ai ngờ tới kết quả đó, và nó đã làm rúng động toàn bộ Học viện Phép thuật Otori, khiến cho danh xưng 『Pháp sư giả mạo』, người không thể sử dụng phép thuật, lan truyền khắp nơi.
Đây là cơn địa chấn lớn nhất kể từ khi Học viện Phép thuật Otori thành lập. Đây là cơn địa chấn lớn nhất kể từ khi Học viện Phép thuật Otori thành lập. Nhưng cũng phải thôi, bởi một người không thể dùng phép thuật trong một học viện PHÉP THUẬT lại giành chiến thắng trong sự kiện… Diễn biến bất ngờ này đã châm ngòi cho một cuộc tranh cãi lớn trong học viện, đặt dấu hỏi về chính bản chất những gì chúng ta phải học ở một học viện phép thuật.
Trong một thời gian, vài pháp sư thậm chí còn gây áp lực buộc học viện phải đuổi học Mulle Esse Eisbert, và một số giáo viên thì cho rằng 『Chắc chắn có nhầm lẫn』, yêu cầu một trận tái đấu.
Những kẻ hăng hái nhất trong việc yêu cầu tái đấu là thành viên của gia tộc Ruleflame và gia tộc Frigienst, những người đã bị làm cho bẽ mặt và sỉ nhục. Khá là nực cười khi thấy một đám mụ già ngày nào cũng xông đến Học viện Phép thuật Otori.
Họ cho rằng việc bắt giữ khán giả làm con tin là gian lận và không công bằng. Hơn nữa, họ còn đề cập rằng việc phát động một cuộc tấn công bất ngờ để giảm số mạng còn lại trước trận chiến là một hành động bất chính.
Chưa hết. Đám mụ già đó còn quả quyết rằng Mulle Esse Eisbert, người không thể dùng phép thuật, đáng lẽ không được phép tham gia sự kiện. Nói cách khác, bản thân việc cô tham gia trận chiến đã là gian lận.
Các giáo viên tại Học viện Phép thuật Otori ngày nào cũng bận rộn xử lý khiếu nại, và trong khi một số người xem xét các khiếu nại một cách nghiêm túc, những người khác lại uống rượu say mèm trong các cuộc phỏng vấn và ngủ gục trên ghế sofa.
Các giáo viên cũng có ý kiến riêng, một số là đồng minh của Mulle và một số là kẻ thù của cô. Nói một cách đơn giản, ngay cả khi một số người thực sự cố gắng bới móc, vẫn có những người đứng về phía Mulle.
Đồng minh chính của Mulle lại chính là Flare vi Ruleflame và Fury Froma Frigiens, những người đã bị Mulle đánh bại.
“Hyahaha… im đi, các người đang làm ô danh gia tộc Ruleflame đấy. Một con rồng sẽ không bao giờ giấu kho báu của mình và chỉ biết than vãn sau khi thua trận. Thay vì lãng phí thời gian vào những chuyện vô bổ như vậy, các người nên chuẩn bị một cỗ quan tài để khép lại tấm màn cuộc đời bẩn thỉu của mình đi.”
Flare, người đã lường trước được tình huống này sẽ xảy ra, đã mang theo nhiều người ủng hộ và cười nhạo bằng cách nói rằng–
“Câm miệng đi, lũ mụ già sống dai hơn mức cần thiết... Chúng tôi thua là vì bị các người cản đường, nên làm ơn đừng bám víu chúng tôi từ dưới địa ngục nữa. Dù sao thì, mọi thứ sẽ là của tôi trong vài năm nữa thôi, nên cứ ngồi đó mà lặng lẽ cầu nguyện đi.”
Fury cũng nguyền rủa đám mụ già từ gia tộc Frigienst mà không cần để ý đến xung quanh.
Những người trong cuộc đã từ chối tự rước thêm xấu hổ bằng cách yêu cầu tái đấu, và một số thành viên của gia tộc Ruleflame và Frigiens cũng ủng hộ họ, hiểu rằng điều đó sẽ dẫn đến một hình ảnh tiêu cực.
Đương nhiên, cả Flare và Fury đều bị giáng một đòn mạnh bởi thất bại này. Chiến thắng trong trận chiến ba ký túc xá là điều cần thiết cho tương lai của họ, và không còn nghi ngờ gì nữa, họ buộc phải điều chỉnh lại con đường của mình... nhưng họ đang cố gắng biến vết thương thành động lực. Thật sự là những con người tuyệt vời.
Và cứ như thế, sự náo động xung quanh trận tái đấu của ba ký túc xá cuối cùng cũng lắng xuống, nuốt chửng sự ích kỷ và hậu quả của một số cá nhân.
Hai ngôi sao khổng lồ, Flare vi Ruleflame và Fury Froma Frigiens đã bị một con người kéo xuống mặt đất và bị đánh bại bởi đôi tay nhỏ bé của cô.
Nhiều phương tiện truyền thông đã tranh nhau làm nổi bật sự kiện Giant Killing, đề cập đến tình trạng bệnh lý được gọi là Bệnh Thiếu hụt Ma lực. Những tin nhắn video đẫm nước mắt cũng được gửi đến Mulle từ những người không thể sử dụng phép thuật trên khắp thế giới.
Một cô gái không thể làm gì đã chứng tỏ bản thân bằng nỗ lực của mình. Cách cô không bỏ cuộc cho đến cuối cùng là một câu chuyện tuyệt vời, khiến nó trở thành một chủ đề nóng hổi cho giới truyền thông.
Tất nhiên, khán giả cũng cảm thấy như vậy. Ngày càng có nhiều người chú ý đến Mulle Esse Eisbert và cố gắng thu thập mọi thông tin về cô.
Vì lẽ đó, video nhảy của Chris Esse Eisbert đã mang lại sức sống cho phòng khách của rất nhiều người. Bản thân người trong cuộc thì đang chìm trong biển cả xấu hổ, quằn quại trong đau đớn và nói: “Làm ơn giết tôi đi…”, và mọi người cũng bắt đầu chú ý đến những gì gia tộc Eisbert đang làm.
Đương nhiên, Sophia Esse Eisbert, người đã chiến đấu chống lại con quái vật độc ác làm tổ trong gia tộc Eisbert suốt nhiều năm để bảo vệ Mulle, sẽ không bỏ lỡ cơ hội vàng này. Cô làm mọi thứ trong khả năng của mình để phơi bày bóng tối của gia tộc Eisbert. Điều đó đã trở thành một quả bom.
Các bản ghi video do Siria Esse Eisbert để lại đã đưa ra ánh sáng nhiều thí nghiệm mà gia tộc Eisbert đã tiến hành để khai mở ma nhãn. Cô cũng thú nhận mình là một đứa trẻ trong ống nghiệm, và nhiều bằng chứng về những hành vi sai trái của gia tộc Eisbert đã bị phơi bày trước công chúng.
Đặc biệt, thông điệp mà một cô gái xinh đẹp với làn da nhợt nhạt và bóng dáng tử thần trên khuôn mặt để lại đã khiến công chúng bùng nổ.
“Này, Liu,”
Được ánh nắng chiếu rọi, cô thì thầm trong khi mỉm cười xinh đẹp.
“Công lý sẽ luôn chiến thắng.”
Lời nói của cô, người đã hy sinh mạng sống để bảo vệ hai em gái nhỏ của mình, đang lan truyền.
Con quái vật khổng lồ mang tên gia tộc Eisbert đã bị thanh gươm của dư luận đâm từ mọi phía. Thêm vào đó, nữ thám tử đã trà trộn vào tập đoàn Eisbert cũng vạch trần sự độc ác của họ.
Tiếng nói của những người phải chịu đựng sự áp bức của gia tộc Eisbert ngày càng lớn, đến mức không thể cứu vãn.
Thịnh rồi phải suy, sinh rồi phải diệt. Phương châm của gia tộc Eisbert, vốn được cho là không thể lay chuyển, đang sụp đổ, khi Mulle Esse Eisbert đang cố gắng giết không chỉ những gã khổng lồ mà ngay cả các vị Thần.
Tôi chắc chắn không một ai trong gia tộc Eisbert ngờ rằng họ sẽ bị dẫn đến sự hủy diệt dưới bàn tay của một cô gái bị gán mác thất bại, bị giam giữ trong bí mật và đối xử bất công.
“Ba đến năm năm.”
Sophia, một trong những thủ phạm chính gây ra chuyện này, nói rằng cô đang bận rộn xử lý tình hình.
“Đó là khoảng thời gian tôi cần để nghiền nát gia tộc Eisbert. Chúng có chín cái đầu như Hydra, và toàn thân chúng được nhúng trong nước sông Styx như Achilles…”
Ngay cả khi họ từ bỏ vị trí người đứng đầu gia tộc Eisbert, quyền lực vẫn nằm trong tay họ. Có khá nhiều kẻ già cả lẩm cẩm như vậy sống trong gia tộc Eisbert, và chúng đang kiên nhẫn chờ đợi cơ hội tấn công.
Tuy nhiên, từ bây giờ, những người này sẽ buộc phải sống phần đời còn lại trong một góc khuất, như thể cổ họng bị thứ gì đó bóp nghẹt... Những phương tiện lẽ ra phải là biện pháp kéo dài sự sống cho chúng lại biến cuộc sống của chúng thành địa ngục, giống như chỉ thò một cái ống hút lên trên mặt nước để tiếp tục thở.
Dù sao đi nữa, mọi chuyện đang đi đúng hướng.
Vì Chris và tôi đã tiêu diệt Fairlady, gia tộc Eisbert sẽ không còn tàn sát lẫn nhau, điều đáng lẽ đã xảy ra trong trận chiến ba ký túc xá.
May mắn thay, tôi đã đạt được kết thúc có hậu bằng cách cống hiến cuộc đời mình cho thế giới nơi Yuri nở rộ, đó là điều tôi mong muốn.
Phải, lẽ ra tôi đã nắm được nó, thế nhưng–
“Hiiro,”
Với mái tóc đen được chải chuốt cẩn thận, cô gái đã biến thành một hình bóng xinh đẹp như một người khác. Cô mặc một chiếc áo len đen và một chiếc váy dài màu đỏ rượu vang, và nở với tôi nụ cười xinh đẹp y hệt như nụ cười cô dành cho Siria trong game.
“Nào, ăn đi.”
Vừa cười tươi như hoa, Liu Youran vừa dang rộng vòng tay trước những món ăn tự tay cô nấu.
Đầu gối tôi bắt đầu run rẩy khi tôi đưa một tay lên lau mặt, và trong khi thở hổn hển, tôi cuống cuồng lau đi những giọt mồ hôi lạnh đang nhỏ giọt trên mặt.
Dù lau bao nhiêu, tôi vẫn không thể nhìn rõ vì nước mắt và mồ hôi. Vì vậy, một cách lặng lẽ và chậm rãi, tôi, kẻ muốn chết nhưng không thể, đã chắp đôi tay hơi run rẩy của mình lại– và cầu nguyện Nữ thần.
Tầm nhìn của tôi ngày càng thu hẹp, và tôi cố gắng kìm nén trái tim mình, mồ hôi vã ra như tắm trong khi tôi tuyệt vọng cố gắng kiểm soát nhịp thở.
Nhìn tôi, Liu mỉm cười.
“Ăn từ từ đi kẻo nguội. Nhân tiện, cuối tuần này chúng ta sẽ–”
Nếu–
“Chúng ta sẽ cùng nhau đi dã ngoại.”
Nếu tôi đi dã ngoại– tôi sẽ chết.


2 Bình luận