• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Full

Chương 26: Bạn gái của Đường Lâm?

0 Bình luận - Độ dài: 1,316 từ - Cập nhật:

Chương 26: Bạn gái của Đường Lâm?

“Tớ đâu có yếu đuối vậy đâu, sư phụ tớ cũng không phải kiểu bà cô hung dữ gì, cổ còn khá trẻ nữa đó.”

Nghe Minh Hi nói vậy, Đường Lâm lập tức lên tiếng:

“Trẻ hả? Thảo nào ra tay không nương nhẹ gì hết. Hi Hi, em nên tìm một sư phụ có kinh nghiệm một chút để huấn luyện mới đúng. Hay là để anh giới thiệu một người cho em nhé, đảm bảo em sẽ hài lòng…”

Cậu ta định tự tiến cử chính mình (Đường Thi).

Ai ngờ Minh Hi lại nói:

“Thôi khỏi. Tớ… tớ thật ra cũng không có gì phàn nàn về cô ấy. Cô ấy chỉ là hơi nghiêm khắc thôi. Nhưng cô ấy không chỉ mạnh mà còn rất xinh đẹp nữa.”

Nói đến đây, trong đầu Minh Hi bất giác hiện lên khuôn mặt lạnh lùng, quyến rũ đến mê người của Đường Thi, rồi lại nhớ tới cảnh đối phương áp sát lại gần, nâng cằm cô lên, thì thầm một câu đầy trêu chọc:

“Dáng vẻ chật vật của em cũng xinh đấy chứ.”

Nghĩ tới đó, má cô bất giác nóng ran.

Khoan đã… không phải cô đến tìm Đường Lâm để than phiền sao? Sao giờ lại quay sang khen Đường Thi rồi?

Đường Lâm: “……”

Xinh đẹp đặc biệt? Sư phụ của Minh Hi đặc biệt xinh đẹp?

“Xinh cỡ nào? Có xinh bằng cậu không?” Đường Lâm hỏi.

Minh Hi đáp:

“Chắc cũng tầm tầm với Đường Thi.”

Ngoài Minh Hi ra, còn có ai có thể so nhan sắc với dáng vẻ khi là con gái của mình sao? Đường Lâm không tin lắm. Nhưng nghe Minh Hi cứ khen ngợi sư phụ mình như thế, cậu cũng khó lòng nói thêm gì.

“Đường Lâm, mai cậu rảnh không?” Minh Hi hỏi.

Đường Lâm lập tức nói: “Rảnh. Cậu hẹn giờ nào tớ cũng rảnh hết.”

Giọng Minh Hi qua điện thoại vang lên vui vẻ:

“Vậy mai mình đi dạo phố nhé? Hôm trước cậu có nói một con phố có nhiều món ăn vặt ngon lắm, tớ muốn đi tới đó.”

Đường Lâm cười: “Được thôi.”

“Vậy tụi mình gặp nhau ở đâu? Hay là tớ tới trường cậu đi? Con phố đó cũng gần trường cậu mà.” Minh Hi nói.

Cô chẳng hề lo lắng bị nhận ra. Cô và Tống Từ chỉ giống nhau ở màu tóc và màu mắt, mấy bạn cùng lớp chơi thân với cô chẳng ai biết tình hình gia đình cô cả. Dù có biết Tống Từ có em gái thì cũng chưa từng gặp bao giờ.

Đường Lâm nói: “Cậu tới Đại học Lạc Thành hả? Được thôi. Vậy mấy giờ?”

“Chín giờ, được không?”

“Được.”

Hai người hẹn thời gian xong lại tiếp tục trò chuyện đủ thứ chuyện, đến tận mười giờ rưỡi mới chịu gác máy.

———

Sáng hôm sau

Đường Lâm ngồi trong một góc của căn-tin, đang ăn sáng. Điện thoại để trên bàn hiển thị tám giờ đúng.

“Tiểu Đường ~”

Tiếng của Liễu Mộng Hinh vang lên. Đường Lâm quay đầu lại thì thấy cô bưng khay đồ ăn đi tới. Cô ngồi xuống cạnh cậu, mỉm cười:

“Mấy hôm nay không thấy bóng dáng em đâu hết, bận gì vậy?”

Đường Lâm đáp: “Vẫn như mọi khi thôi.”

“Chị không tin. Chắc là đang yêu đương gì chứ gì. Mau nói xem cô bạn trên mạng của em sao rồi?” Liễu Mộng Hinh cười hí hửng.

Cậu và Minh Hi… tính là đang quen nhau chưa? Họ đã đi chơi riêng với nhau, đã từng nắm tay, ngày nào cũng nhắn tin, gọi điện thoại hoặc video call, nhưng đến giờ vẫn chưa ai mở miệng xác nhận quan hệ.

Yêu đương… là tự nhiên mà thành, hay phải nói rõ ra mới được tính là đang quen?

“Này, ngẩn người gì đấy? Chị hỏi em đó.” Liễu Mộng Hinh chọc cậu một cái.

Đường Lâm sực tỉnh: “Em… đã gặp cô ấy ba lần rồi…”

“Rồi sao nữa?” Liễu Mộng Hinh hỏi, mắt sáng rỡ đầy hóng hớt. “Nắm tay chưa? Hôn chưa?”

“Có nắm tay.”

Hôn… nhắc tới hôn là cậu lại nghĩ tới chuyện mình bị cướp mất nụ hôn đầu vô duyên vô cớ. Chết tiệt! Mà người cướp mất lại là Tống Từ, một thằng rực rựa. May mà bây giờ cả trường Lạc Đại đều đồng loạt mất trí nhớ quên sạch chuyện đó.

Hôn… được hôn Minh Hi một cái, thật muốn thử quá.

Không biết hôm nay có cơ hội không nữa.

“Vậy tức là hai người đang hẹn hò rồi nhỉ?” Liễu Mộng Hinh cười nói, vẻ mặt y như thể “biết ngay mà, thằng nhóc này có tình yêu rồi.”

“Lần trước em nói sẽ cho chị xem ảnh cô ấy đấy, đâu? Ảnh đâu rồi?”

Đường Lâm đưa điện thoại cho cô, mở thư viện ảnh.

Vừa thấy ảnh Minh Hi, Liễu Mộng Hinh đã hét lên:

“Gái đẹp cực phẩm!!!”

Tiếng hét đó khiến cả căn-tin ngoái lại nhìn.

“Mộng Hinh, ai mà cực phẩm dữ vậy?” Một cô gái tóc tết xương cá thò đầu lại xem, rồi cũng hét toáng lên: “Trời má, đẹp quá trời luôn! Ai vậy?!”

Thế là càng có nhiều người bu lại xem. Mỗi người nhìn thấy ảnh Minh Hi đều trầm trồ. Điện thoại của Đường Lâm bị chuyền tay liên tục. Không biết ai bấm nhầm chế độ trình chiếu, ảnh của Minh Hi liền được chiếu nổi lên giữa không trung.

Nền ảnh là bầu trời hoàng hôn. Cô gái đội mũ nâu, áo sơ mi trắng viền ren ở cổ và tay, bên ngoài là váy yếm denim xanh. Mái tóc bạc dài bay trong gió, ngũ quan xinh đẹp hoàn hảo như được điêu khắc, nụ cười trên mặt rực rỡ như có thể xua tan mọi buồn phiền trong lòng người khác.

Đẹp đến ngây người.

Cứ như thiên sứ giáng trần, thuần khiết và sáng rực.

Cả căn-tin chết lặng.

“Chị Mộng Hinh , ai thế này?” Có người hỏi.

“Bạn gái của Đường Lâm.” Mộng Hinh đáp.

“Cái gì?!!”

Hàng loạt tiếng kinh ngạc vang lên.

Một cậu đầu đinh không tin nổi: “Bạn gái của Đường Lâm? Là bạn gái của Đường Lâm á? Không tin.”

“Tôi cũng không tin.” Một cô gái tóc ngắn nhìn Đường Lâm với ánh mắt khinh khỉnh.

“Không phải lấy ảnh AI ghép rồi bịa ra bạn gái giả đó chứ?” Một thanh niên tóc đỏ cười khẩy. Hắn tên Dương Vĩ, là một dị năng giả cấp A, chuyên nịnh trên đạp dưới. Hắn luôn tự hào vì năng lực cấp cao của mình và cực kỳ coi thường những người không có dị năng như Đường Lâm.

Hắn cũng có ý với Liễu Mộng Hinh, tuy không khiêu khích thẳng như Lý Văn Kiệt, nhưng cứ mở miệng với Đường Lâm là lại châm chọc.

Dương Vĩ nhìn Đường Lâm, lớn tiếng nói với mọi người:

“Nếu cậu ta thật sự có bạn gái đẹp như vậy, tôi liếm sạch cái căn-tin này luôn.”

“HAHAHA…”

Tiếng cười vang dội khắp nơi.

Rồi có người hô hào:

“Đường Lâm, hay gọi bạn gái cậu ra đi, cho tụi này gặp mặt một cái?”

“Đúng đó, có bạn gái đẹp vậy sao phải giấu?”

“Đừng nói là giả nha?”

Người người góp giọng trêu ghẹo.

Đường Lâm mặt lạnh tanh, lấy lại điện thoại, tắt chế độ trình chiếu.

Dương Vĩ đi tới trước mặt cậu:

“Đường Lâm, gọi bạn gái cậu ra cho mọi người chiêm ngưỡng một chút đi.”

Đường Lâm lạnh lùng đáp:

“Sao cậu không moi não ra cho mọi người xem luôn đi?”

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận