Arc 9: Kẻ Đánh Bom Kỳ Nghỉ [ĐANG TIẾN HÀNH]
Chương 216: Tsugaru Madoka Tiết Lộ
3 Bình luận - Độ dài: 1,507 từ - Cập nhật:
Tôi đang thấy bối rối trước những phản ứng kỳ lạ của Madoka.
Rõ ràng đây là một cuộc nói chuyện nghiêm túc, vậy mà cô cứ nhất quyết ngắt lời tôi.
“Cô gái đó, cậu ấy thích Pi**chu.”
“Tớ cũng vậy! Tớ yêu Pi**chu!”
Thấy chưa, cô cứ tự ý xen vào bất cứ điều gì tôi nói về Kurusu-san.
Có phải cô đang đùa giỡn với tôi không?
“Nhưng, hình như có người mà cậu ấy quan tâm sau khi luân hồi……….”
“Ể? Ể? Ể?”
“Nghe nói, tên đó nổi tiếng lắm, có hàng tá người theo đuổi như bạn thuở nhỏ của hắn, em gái của bạn thân hắn, một cô gái ở quán cà phê, Oshi của hắn, em gái cậu ấy, em gái ruột của hắn, Bám Đuôi A, và cả Bám Đuôi B nữa. Chỉ cần nghĩ đến việc cậu ấy dính líu đến tên ngốc nghếch đó thôi là tim tớ đã đau nhói rồi……..”
“Đó là Akechi-kun đúng không! Rõ ràng là cậu!”
“Hả? Tớ đâu có vô tâm đến thế?”
“Kẻ ngốc thì chẳng bao giờ thừa nhận mình ngốc đâu nhỉ!”
“Vô lễ thật. Tớ không nghĩ có chàng trai nào sắc sảo bằng tớ đâu đấy.”
Đối với tôi thì rõ như ban ngày, Yoru rõ ràng đang nhắm đến Takeru.
Thế nên, không, không có tên ngốc nghếch nào ở đây cả.
“Mà khoan đã!? Vì Akechi-kun đã chết trước một năm, sao cậu lại biết hết những chuyện đó!?”
“Đó là giấc mơ của tớ. Cô gái tớ thích ở tiền kiếp, Kurusu Yumi-san, đã đến gặp tớ trong đó và cả hai đã trò chuyện.”
“Tớ!? Tớ chẳng biết gì về chuyện đó cả!?”
“Thì, dù sao cũng không phải cậu mà, Haha.”
Phản ứng của Madoka buồn cười quá nên tôi bật cười.
Cô có vẻ hơi hoảng hốt và điều đó khiến tôi thấy thú vị.
Tôi không nói tên kiếp trước của mình nhưng việc nói ra tên người mình thích vẫn khá là xấu hổ………
Cảm giác cứ như khi cha mẹ đến thăm lớp học của mình vậy.
Sau khi tôi trở thành Akechi Hideyori, tôi đã dặn dì mình đừng đến thăm lớp học nữa nên kiếp này tôi chưa từng trải qua chuyện như vậy.
“A, Akechi-kun!”
“Hửm?”
Khi tôi múc thêm một thìa bánh pudding, Madoka gọi tôi.
Chà, tôi đã kể cho cô nghe về Kurusu-san nên có lẽ cô sẽ trêu chọc tôi về cô ấy nhỉ? Với suy nghĩ đó, tôi đưa bánh pudding lên miệng và nhấp một ngụm trà.
“Kiếp, kiếp trước, tên tớ là Kurusu Yumi.”
“Phụtt……!?”
Tôi cố kìm lại dòng trà suýt trào ra khỏi miệng và nuốt xuống.
Trà mắc kẹt trong cổ họng khiến tôi ho sặc sụa.
“Khụ, Khụ……”
“C, Cậu có sao không……?”
“C, Cậu!? Có những chuyện không bao giờ nên đem ra đùa giỡn đâu đấy!?”
Thật sự, tôi không ngờ không chỉ Ennoia mà cả Madoka cũng giả vờ là Kurusu-san trong cùng một ngày.
Tôi sẽ không tha thứ cho bất cứ ai xúc phạm ký ức của tôi về Kurusu-san đâu nhé.
“X, Xin lỗi! Akechi-kun!”
“Thôi nào…… như thế là quá đáng rồi phải không? Tớ vừa mới quyết định từ bỏ quá khứ và tình yêu đơn phương của mình nên trái tim tớ bây giờ khá mong manh. Tớ sẽ rất cảm kích nếu cậu bỏ qua chủ đề này.”
Vì đã làm hòa với điều đó, tôi đang dự định bắt đầu theo đuổi chuyện tình cảm sau khi trò chơi kết thúc.
Thành thật mà nói, tôi biết mình không có quyền lựa chọn nhưng nếu tôi có thể sống sót sau khi trò chơi kết thúc, tôi chỉ muốn tán tỉnh một cô gái tốt và kết hôn!
“Được rồi, tụi mình bắt đầu cuộc họp chiến lược nhé? Vậy thì, về Takeru–”
“To, Toyotomi-kun!”
“……..Tên tớ là Akechi Hideyori mà? Cậu đừng nhầm với Toyotomi Hideyori chứ.”
Tôi hơi giật mình.
Cô vừa gọi tôi là [Toyotomi-kun] với giọng điệu y hệt Kurusu-san khiến tim tôi như hẫng đi một nhịp.
“Chàng trai tớ thích ở kiếp trước…….tên cậu ấy là Toyotomi Mitsuhide.”
“Ể? Ể?”
Toyotomi Mitsuhide?
C, cái tên này nghe quen lạ kỳ nhỉ?
Cái tên cũng tệ như Akechi Hideyori vậy…….
“Và tớ là Kurusu Yumi.”
“……Ha, Haha. Đừng đùa nữa.”
Không thể nào đúng không?
Chỉ là trùng hợp thôi. Chuyện này không thể là thật được.
Kurusu-san chưa bao giờ chơi [Phá Vỡ Chuỗi Buồn] ngay từ đầu.
“Người lý tưởng của tớ là một người giỏi kendo và ảo thuật. Một người đàn ông mạnh mẽ, có thể giữ thái độ tích cực ngay cả khi trải qua bất hạnh. Chàng trai mà khi tớ nghĩ tình cảm của mình là đơn phương, cậu ấy thực ra cũng có cảm xúc tương tự với tớ. Người đã cõng tớ thẳng đến phòng y tế khi tớ ngất xỉu.”
“Haha….., cái mô tả cụ thể đó là sao vậy……..”
Vài năm trước, khi tôi nói chuyện với Nodoka về người đàn ông lý tưởng của Madoka, cô ấy nói rằng gu của chị gái mình [Hơi trai tân quá].
Lúc đó, tôi không khỏi tò mò không biết người đó là người như thế nào.
Nhưng đó thực ra là cách Kurusu-san nhìn tôi sao…….?
.
“Kurusu…..-san?”
“Vâng! Lâu rồi không gặp, Toyotomi-kun!”
Vậy thì việc thỉnh thoảng tôi thấy Madoka trùng khớp với Kurusu-san không phải là trùng hợp sao……?
“Cái điều [Destiny] này, nó thực sự có thể xảy ra sao……?”
“Xảy ra thật đấy! Hơn nữa, cái [Destiny] đó tự dưng xuất hiện nên tớ hơi bất ngờ.”
“Từ ngoại lai là NG đúng không.”
Dù đây là thế giới game nơi mọi thứ đều có thể xảy ra, nhưng chuyện này thì quá đáng rồi nhỉ…….?
Đây là một giấc mơ đúng không…..?
“……….”
“A, Akechi-kun, cậu đang [Overheating]…..”
“……..cái [Overheating] đó tự dưng xuất hiện thôi.”
“Fufu, từ ngoại lai là NG mà.”
“…………”
Nhìn biểu cảm của cô nàng, tâm trí tôi cứ trôi đi. Hóa ra Madoka cũng có thể làm ra vẻ mặt này.
Ai đó giải thích tình huống này cho tôi với……..
“……….”
“À, linh hồn cậu đang rời khỏi cơ thể…….”
“………..”
“Aaa! Đáng yêu quá khi cậu đỏ mặt như thế!”
“…….!? Nn…….., xin lỗi, tớ không biết phải nói gì bây giờ…….”
“Không sao đâu, tớ hiểu mà………..Tớ cũng mất một lúc để xử lý chuyện này.”
Đây là thái độ của một người có kinh nghiệm thực tế ha?
Nghĩ lại về cách mà Hắc Madoka dường như biến mất và thái độ của cô thay đổi hoàn toàn sau khi tôi gục ngã vì [Hút Năng Lượng] của Mishima Haruka.
Đó chính là lúc tôi mơ thấy Kurusu-san.
Và Madoka đã đến thăm tôi vào ngày hôm đó.
Có lẽ cô đã nghe thấy tôi gọi Kurusu-san trong giấc ngủ.
“Vậy….., Kurusu-san đã đối xử với tớ như rác rưởi suốt thời gian qua sao……..?”
“Tớ xin lỗi! Tớ xin lỗi nhiều lắm! Tớ không biết nhưng tớ thực sự xin lỗi!!!!”
“Tớ đã nói rồi, tớ không giận mà!”
Tôi không thể không trêu chọc cô một chút……
“T, Tớ xin lỗi, Madoka……để tớ bình tĩnh lại đã. Chúng ta có thể từ từ nói chuyện sau đó.”
“Được. Tớ sẽ đợi. Dù sao thì tớ đã chờ đợi khoảnh khắc này mà. Nên chúng ta hãy nói chuyện thật nhiều sau đó nhé.”
Madoka vùi mặt vào ngực tôi và bắt đầu khóc.
Đúng như tôi nghĩ, cảm giác, giọng nói, bầu không khí, thậm chí mùi hương của cô cũng không giống Kurusu-san chút nào.
Làm sao tôi có thể nhận ra chứ……..
Chỉ riêng việc nhận ra đã là một phép màu rồi nhưng một phép màu lớn hơn nữa là cô đã luôn ở bên cạnh tôi suốt thời gian qua……
Không hiểu sao mắt tôi cũng rưng rưng nước.
Cuộc đoàn tụ này vẫn chưa có cảm giác thật đối với tôi nhưng tôi bắt đầu vuốt ve tóc cô nàng.
Cô có thể không có cơ thể của Kurusu-san nhưng đó chắc chắn là linh hồn của cô bên trong.
Biết rằng cô đã trải qua điều tương tự như tôi, tôi ôm chặt cô gái trong vòng tay mình.
<Tác Note>
“Người lý tưởng của tớ là một người giỏi kendo và ảo thuật. Một người đàn ông mạnh mẽ, có thể giữ thái độ tích cực ngay cả khi trải qua bất hạnh. Chàng trai mà khi tớ nghĩ tình cảm của mình là đơn phương, cậu ấy thực ra cũng có cảm xúc tương tự với tớ. Người đã cõng tớ thẳng đến phòng y tế khi tớ ngất xỉu.”
Lần đầu xuất hiện trong Chương 40
Nodoka đã bình luận về điều đó trong Chương 95
Tiếp theo, Thất bại.


3 Bình luận