Arc 9: Kẻ Đánh Bom Kỳ Nghỉ [ĐANG TIẾN HÀNH]
Chương 213: Tsugaru Nodoka Có Lòng Kiêu Hãnh
1 Bình luận - Độ dài: 1,423 từ - Cập nhật:
[note79907]
“Oi, Rác! Chị ấy vừa nói gì thế hả!?”
“-senpai đâu rồi!? Giờ thằng này chỉ là Rác thôi hả!? Thằng này còn không phải là con người nữa!?”
“Anh nghĩ một tên rác rưởi như anh có nhân quyền à?”
Miệng Nodoka càng lúc càng tệ.
Cứ như thể tất cả sự độc địa của Madoka đã lây sang cô bé vậy.
“Bình tĩnh đã nào Nodoka-chan!? Nhìn xem, 3 con thú nhồi bông Pi**chu kia, con lớn là cha, con vừa là mẹ và con nhỏ là con gái đúng không!? Chúng dễ thương và đáng yêu lắm mà!”
“Con của Pichu phải là Piu chứ.”
“Con gái mới tiến hóa thôi mà! Pika~, PikaPika! PikaPikaPikaPikaPikaPika!”
“Đầu anh có bình thường không vậy….?”
“Thật tàn nhẫn… Ấn tượng của anh không tốt sao…?”
Dù tôi đã cố gắng hết sức để bắt chước Pi**chu, nhưng Nodoka chỉ nhìn tôi bằng ánh mắt lạnh lùng…….
Kitagawa và Murai, bạn bè của tôi từ kiếp trước, đều nói rằng tôi bắt chước rất giống mà!
À, giọng Mitsuhide khác nên dù tôi bắt chước giống đến mấy thì cũng không hẳn là giống y hệt nhỉ……..?
Đó là một tính toán sai lầm…….
“Bỏ qua việc bắt chước có tốt hay không, cái việc anh đột nhiên cố gắng bắt chước Pi**chu đã đủ ngớ ngẩn rồi.”
“Thành thật xin lỗi, thưa cô! Từ giờ tôi sẽ kiềm chế không bắt chước nữa!”
Bạn bè từ kiếp trước của tôi như Aida và Yoshinogawa sẽ bật cười ngay lập tức nhưng có vẻ như nó không có tác dụng với Nodoka nhỉ…….
Cô bé cũng không đánh giá cao [Tejina~nya] nên có lẽ khiếu hài hước của cô bé khác với tôi.
“Vậy, Hideyori-senpai? Chuyện gì với chị ấy vậy……..? Thật sự đáng sợ quá đó…….”
“Ai, ai mà biết được? Cậu ấy cứ như vậy từ khoảng 2 tuần trước rồi……. Hắc Madoka đột nhiên biến mất và anh không biết phải đối phó với cậu ấy như thế nào nữa……”
“Hắc Madoka…… anh có thể đừng đặt biệt danh vớ vẩn cho chị gái người khác được không?”
Cô bé nói vậy nhưng cũng có vẻ bối rối trước hành vi của Madoka.
[Chị ấy vẫn bình thường cho đến khi anh xuất hiện, Hideyori-senpai] cô bé nói.
“Được rồi, hãy dựa vào cái này.”
“Điện thoại à?”
Nodoka lấy điện thoại thông minh của mình ra.
“Hey Siri, chị gái tôi đang hành động lạ.”
[Hãy nhẹ nhàng quan tâm cô ấy. Cô ấy có thể đang cần giúp đỡ.]
“Một câu trả lời an toàn nhỉ. Chẳng thú vị gì cả.”
[Tôi rất xin lỗi. Tôi sẽ cẩn thận hơn.]
Nhìn Siri của Nodoka, tôi chết lặng.
Đây rồi!
Đây mới là Siri đúng nghĩa!
Tại sao!?
Tại sao Siri của Nodoka bình thường mà Siri của tôi lại điên rồ đến mức đó!?
“Khoan đã, Nodoka. Làm sao em làm được vậy?”
“Làm gì ạ?”
“Làm Siri của em đưa ra câu trả lời đúng đắn?”
“Cái gì ạ?”
Cô bé có vẻ không hiểu ý tôi nên tôi quyết định làm mẫu.
Tôi lấy điện thoại ra và cho Nodoka xem.
Khi cô bé gật đầu, tôi thử kích hoạt Siri.
Tạm thời, tôi quyết định dùng cùng câu lệnh mà cô bé đã dùng trước đó.
“Hey Siri, chị gái tôi đang hành động lạ.”
[Cô ấy chắc chắn đang yêu rồi, anh bạn. Với tư cách là em trai cô ấy, giả vờ không nhận ra sẽ là một ân huệ cho cô ấy đấy.]
“………..”
Ý là, lạ đúng không…….
Siri của Sakuya cũng kỳ lạ nhưng của tôi thì còn hơn thế nữa.
“À, em hiểu rồi. Em nghĩ tính cách của Siri khác nhau tùy thuộc vào thẻ SIM đó anh. Nó giống con người lắm.”
“Có chuyện đó nữa sao!?”
“Ngay cả Siri của anh cũng là một kẻ lập dị, Hideyori-senpai, buồn cười quá lmao.”
“Em đang vui vẻ lắm đúng không.”
Nodoka bật cười.
Vì tính cách đi kèm với thẻ SIM nên tôi không thể thoát khỏi Siri xấc xược này ngay cả khi tôi đổi điện thoại nhỉ………
Có lẽ tôi nên mua một thẻ SIM mới?
“Chị ấy đang yêu sao……..?”
Nodoka lặp lại câu trả lời của Siri tôi trong khi lau nước mắt.
Cô bé có vẻ đã tin một nửa vào điều đó.
“Để ai đó có cơ hội với chị ấy thì đó sẽ là…….”
“Đó sẽ là?”
“Hid—……Rác-senpai, đó sẽ là anh.”
“Sao em lại tự sửa mình thế?”
“Anh và Takeru-senpai là những người con trai duy nhất mà chị ấy nói chuyện. Nếu em phải chọn thì em sẽ chọn anh.”
“Này? Sao lại quay lại là Rác-senpai vậy? Anh tò mò về điều đó hơn nên không thể tập trung vào chuyện nghiêm túc được.”
“Anh cứ chịu thua đi. Anh không cần phải trả lời phần -senpai nữa, Rác là đủ rồi.”
“Ít nhất hãy để -senpai là chính đi chứ!? Anh thật sự là tiền bối của Nodoka mà!?”
Miệng cô bé vẫn độc địa như mọi khi.
“Dù sao, cũng có khả năng cậu ấy yêu Takeru nữa đúng không?”
Tôi sẽ bật cười nếu Madoka thực sự yêu tôi.
“Ngay từ đầu, nếu chị ấy chỉ tốt bụng với Hideyori-senpai thì Takeru-senpai đã bị loại khỏi danh sách rồi còn gì.”
“Ý là, để xem……. có thể đó chỉ là Tuần lễ Tri ân Con trai hay gì đó.”
“Không đời nào có chuyện đó đâu.”
Nodoka ngay lập tức bác bỏ lý thuyết của tôi.
Nhưng điều này cứ không đúng tí nào……..
“Vậy thì tụi mình sẽ làm thế này. Chúng ta sẽ thử lòng chị ấy.”
“Thế nào?”
“Đầu tiên hai ta cởi quần áo và đi đến giường của chị ấy—……”
“Từ chối.”
Thấy những gì cô bé muốn nói, tôi ngắt lời cô bé trước khi cô bé có thể kết thúc câu.
Quá nhiều rủi ro chỉ để xác nhận cảm xúc của Madoka…….
“Boo~?”
“Sao giờ em lại la ó anh vậy?”
“Em có lòng tự trọng của người đứng đầu danh sách [Cô gái sẽ làm chuyện đó với anh nếu anh yêu cầu] đấy nhé……”
“Đó là cái bảng xếp hạng em nhắc đến hồi sơ trung đúng không!? Đã 3 năm rồi!”
“Không thể làm khác được. Chúng ta hãy đóng vai người yêu đi, một trinh nữ với một trinh nam.”
“Em nghiêm túc đấy à…..?”
Cô bé đang nghiêm túc đấy chứ nhỉ……?
“Anh có thể đóng vai trinh nam được không đấy?”
“Đã có một trinh nam thật ở đây rồi mà.”
“……..không chút xấu hổ nào luôn, em biết rồi. HÁ HÁ.”
“Đừng cười!”
“Ý em là, anh vẫn còn trinh dù có nhiều cô gái vây quanh như vậy— HÁ HÁ.”
“Em đang trêu anh đấy à.”
“Không sao đâu. Anh có thể lấy của em.”
“Anh không muốn mất trinh vì lòng thương hại của ai đó.”
“Trời ơi, lý tưởng cao thượng ghê.”
Tôi, tôi ít nhất cũng đã hôn ai đó rồi mà!
Thậm chí, ngay cả trinh tiết của tôi, nó….nó chỉ là vấn đề thời gian cho đến khi tôi mất nó thôi mà…….
“Vậy thì tụi mình hãy bắt đầu giả vờ làm người yêu đi, Hideyori-senpai. Hai ta sẽ làm điều đó trước mặt chị ấy và xem chị ấy phản ứng thế nào.”
“Bắt đầu ngay bây giờ á!? Chúng ta có thể đợi đến khi Madoka đến mà!?”
“Không! Chúng mình cần luyện tập để làm cho nó trông chân thật. Hai ta sẽ bắt đầu khi em vỗ tay nhé!?”
“Được thôi.”
Khi tôi trả lời vậy, Nodoka vỗ tay vào tay tôi.
Đau quá…….
“Thông thường khi mọi người nói họ sẽ vỗ tay thì họ thường chỉ vỗ bằng tay của họ thôi mà……? Với lại, đau đấy nhé!?”
“Trời ơi, im đi mà……. nhưng em thích những người hay phàn nàn về mọi thứ, Hideyori!”
“Em thích thật sao!?”
“Vậy, Hideyori? Còn em thì sao, anh có thích em hông?”
“C, Coá.”
Nodoka đã bắt đầu đóng vai rồi.
Dù hơi miễn cưỡng, tôi vẫn diễn theo cô bé.
Khá đơn giản nhưng tôi vốn không có động lực để làm việc này nên diễn xuất của tôi cố ý đơn điệu.
Nói vậy, Nodoka cứ tự nhiên bỏ hết các hậu tố đi nhỉ……


1 Bình luận