• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 9: Kẻ Đánh Bom Kỳ Nghỉ [ĐANG TIẾN HÀNH]

Chương 208: Akechi Hideyori Keo Kiệt

2 Bình luận - Độ dài: 1,187 từ - Cập nhật:

Một lúc sau, Yoru nấu ăn xong và đồ ăn được dọn ra.

Cô mới làm thêm ở đây vài ngày thôi nhưng có lẽ Yoru cũng là một người lập dị, cô hòa nhập rất nhanh với Master và Sakuya.

“Bánh mì nướng pizza, và mì Ý sốt cà chua Neapolitan, mời quý khách thưởng thức ạ.”

“Cảm ơn nhé.”

“Cảm ơn Yoru. Yup, trông ngon tuyệt đấy.”

Đồ ăn được đặt trước mặt Yamamoto và Takeru.

Tôi chắc Takeru sẽ thích nó thôi vì cậu cũng rất mê món mì Ý sốt cà chua Neapolitan trong game.

“Nn.”

“……Oi.”

“Nn.”

Sau đó, Yoru mang cơm chiên ra.

Thái độ của cô là sao vậy, ghét tôi đến thế cơ à……?

Thôi được rồi, tôi sẽ vừa thưởng thức món cơm chiên này vừa xem nữ chính và nam chính tán tỉnh nhau vậy.

“Tớ thích cái vẻ mặt cậu càu nhàu và tức giận lắm đấy, Hideyori.”

“Vẻ mặt gì cơ…..?”

Ở phía bên kia quầy, Sakuya nói một điều kỳ lạ khi cô đứng cạnh Master.

“Cậu ấy nói đúng đấy. Tớ cũng thích khi cậu tức giận, Akechi. Trông cậu thật đáng để đá mà.”

“Cái khúc ‘đáng để đá’ đó không cần thiết đâu nhé……….”

Cô lập tức xen vào sau Sakuya…….

Sao thế giới này lúc nào cũng đối xử tệ bạc với tôi vậy chứ………

Khi tôi chuẩn bị cắn miếng cơm chiên đầu tiên, tôi cảm thấy một cái vỗ nhẹ vào lưng.

Takeru đang mỉm cười dịu dàng với tôi.

Cậu đúng là một người bạn tuyệt vời, tôi nghĩ mình sẽ bị sự tốt bụng của cậu làm hư mất thôi.

“Cậu đúng là được yêu quý thật đấy.”

“Gì cơ, làm sao cậu lại đi đến kết luận đó!?”

Mắt của Takeru hoàn toàn không đáng tin chút nào.

Tôi biết Sakuya là kiểu con gái thích trêu chọc nên cô làm vậy để tôi phản ứng lại nhưng Yoru thì chắc chắn là đang cố tình làm vậy vì ác ý.

“Cháy cạnh vừa đủ. Ngon đấy.”

“Thì ra đó là thứ chú trọng à.”

Quý ngài Yamamoto Daigo ở đằng kia có vẻ hài lòng với đồ ăn.

Cho đến mấy ngày trước, họ vẫn chỉ phục vụ đồ ăn đông lạnh nhưng sau khi Yoru bắt đầu làm thêm ở đây, ngay cả bánh mì cũng được nướng bằng tay nên không có gì ngạc nhiên khi đồ ăn ở đây có thể thu hút khách hàng mới.

“Món này có vị khác với Neapolitan mà Risa làm. Rất hợp khẩu vị của tớ! Ngon quá.”

“Đ, đúng vậy, Takeru! Đúng kiểu cậu thích luôn đúng không!?”

“Yup.”

“Ehehe……”

Yoru đỏ mặt trước lời khen của Takeru.

Vậy mà, lại có cảm giác thế này ư?

Tôi thấy trong game họ tán tỉnh nhau ghê gớm hơn nhiều mà……..

Trong game, Takeru khen Yoru nhiều đến nỗi người chơi không thể chịu nổi nữa.

Thôi thì, trong game chỉ có hai người họ và không có khách hàng nào khác nên việc họ tán tỉnh nhau bao nhiêu tùy thích cũng không có gì lạ. Có Master và bọn tôi ở đây thì có lẽ họ không thể đi xa đến thế được nhỉ?

Tất cả người chơi đều nghĩ rằng cặp đôi Takeru và Yoru khá đẹp đôi như tuyến chính vậy.

“Aaa, thứ này ngon tuyệt!”

Trong lúc tôi đang xem Takeru và Yoru tán tỉnh, tôi cắn một miếng cơm chiên và tài nấu ăn của cô vẫn ngon như mọi khi.

Yoru có vấn đề về tính cách nhưng đồ ăn cô nấu thì không có tội tình gì.

“Cái cảm giác từ miếng đầu tiên này! Tớ có thể nhận ra ngay là nó có vị khác với ở nhà hàng và đồ ăn bình thường ở nhà. Nó ngon tuyệt.”

“Ồ, cậu nghĩ vậy sao?”

“Vị cay này cũng ngon nữa.”

“Cá nhân tớ thì cho nhiều tiêu đen vào mà.”

“Ừm, tớ rất thích cảm giác tê tê trên lưỡi.”

“Kera Kera Kera thôi, ăn đi.”

Yoru cười trong tâm trạng tốt.

Sẽ thật tuyệt nếu cô lúc nào cũng như thế này.

“Ể? Nếu nó ngon thế này thì cứ cho vào thực đơn luôn đi.”

“Đó không phải là thứ một người làm bán thời gian như tớ có thể quyết định được đúng không? Tớ phải hỏi ý Master trước đã.”

“Master! Cho cơm chiên và canh miso thịt heo vào thực đơn đi!”

“Đây là quán cà phê mà!? Nó là một quán cà phê đúng nghĩa đấy nhé? Ngay từ đầu thì ai mà lại đi uống cà phê với canh miso chứ? Đề xuất bị từ chối.”

“Chậc…… Master đâu có ý định chấp nhận ngay từ đầu…….”

“Đó là vì đề xuất của Hideyori-kun vô lý đúng không? Nếu là một đề xuất hợp lý như của Tatsuyuki-kun thì chú sẽ xem xét đấy nhé.”

Kế hoạch biến quán cà phê của Master thành một nhà hàng cơm suất của tôi đã thất bại.

Thôi thì, cũng đành chịu vậy.

“Nếu cậu thích nó đến vậy thì lúc nào cậu muốn tớ cũng có thể làm cho cậu mà.”

“Thật á!? Cảm ơ~n.”

Thật lãng phí nếu tôi không thể nếm lại món này nữa.

Một món ngon thì nên được thưởng thức nhiều lần mà.

“Vậy Yoru bất ngờ lại tốt bụng nhỉ?”

“Ể?”

Takeru lẩm bẩm.

Ý tôi là cậu và cô nàng là cặp đôi chính thức của game mà.

Ngay cả trong bản anime, cái kết được chuyển thể cũng là của Yoru mà.

“Ừ thì, đương nhiên rồi.”

Nghe câu trả lời của tôi, Takeru mỉm cười.

“Nếu cậu vui thì cũng tốt.”

“……….?”

Tôi thấy Takeru giờ đã trân trọng Yoru nhưng niềm vui của tôi thì có liên quan gì đến chuyện đó chứ?

Có vẻ như chúng tôi không cùng tần số nhưng có lẽ nói về tình yêu với cái tên nam chính ngốc nghếch này cũng vô ích nên tôi cứ bỏ qua vậy.

“Akechi, món cơm chiên đó có vẻ ngon nhỉ.”

“Tớ sẽ không cho cậu đâu nhé.”

“Chậc, keo kiệt thế?”

Tôi gạt phắt Yamamoto đang định nếm thử và từ tốn thưởng thức món cơm chiên của mình.

Tuy nhiên, nếu tôi không nhanh chóng tìm ra những nữ chính còn lại của Takeru thì tôi sẽ không thể đưa ra các biện pháp đối phó cho tương lai…….

Vào ngày cuối cùng của Tuần Lễ Vàng, tôi đã lên lịch một cuộc họp chiến lược với Madoka.

Tôi cũng sẽ phải nhắc đến Takeru lúc đó nữa……

Madoka ư……

Tôi đã cố gạt chuyện đó ra khỏi đầu nhưng có lẽ tôi cần phải nghĩ cách đối phó với Madoka dịu dàng hiện tại rồi………

Có vẻ như cuộc sống mà tôi có thể bình thản nhâm nhi cà phê trong quán cà phê ấm cúng này mà không phải lo lắng bất cứ điều gì vẫn là điều không thể đối với tôi.

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận