Arc 9: Kẻ Đánh Bom Kỳ Nghỉ [ĐANG TIẾN HÀNH]
Chương 212: Tsugaru Madoka Cảnh Báo
1 Bình luận - Độ dài: 1,156 từ - Cập nhật:
Sau đó, tôi rời khỏi nhà và đi thẳng đến căn hộ của nhà Tsugaru.
Như thường lệ, căn hộ lớn toát lên vẻ hào nhoáng của giới nhà giàu.
Vì gia đình Akechi có một người mẹ nội trợ toàn thời gian và một người cha trung niên đang gồng gánh hai công việc, chúng tôi còn xa mới có thể gọi là một gia đình khá giả theo tiêu chuẩn thông thường.
Hideyori bản gốc không hề làm thêm bất cứ việc gì, nhưng hắn sống khá thoải mái bằng cách moi tiền người khác nhờ Gift của mình (tôi nghĩ hắn thậm chí còn chẳng cần dùng Gift nữa cơ…….). Hơn nữa, vì hắn là một kẻ ăn bám chuyên nghiệp, nên tiền bạc chưa bao giờ là vấn đề …….
Tôi nghĩ hắn được hỗ trợ tài chính từ đủ mọi loại người. Chẳng hạn như con gái của các doanh nhân thành đạt, người nổi tiếng, hay bác sĩ.
Thật không may, tôi không thể làm được điều tương tự như Hideyori bản gốc …….
Ý là, chẳng có người phụ nữ nào tự nguyện để tôi ăn bám ngay từ đầu cả.
“Ư ư……”
Madoka đã tỏ ra rất khó chịu về chuyện đó khi tôi lần đầu đến thăm nhà cô ấy hồi sơ trung. Không biết tại sao lần này cô ấy lại đặc biệt mời tôi đến đây nhỉ……..?
Giờ thì tôi lo lắng rồi đấy.
Cô ấy sẽ không giăng bẫy mật ngọt chết người của Nodoka với tôi chứ?
“Một là quỷ, hai là rắn à……”
Con quỷ sẽ là Madoka và con rắn sẽ là Nodoka.
Tôi run rẩy nhấn nút chuông cửa.
[[Vân~g! Akechi-kun phải không! Tớ đang mở khóa tự động đây.]]
Một lát sau khi giọng Madoka vang lên từ chuông nội bộ, cánh cửa tự động mở ra.
Tuyệt thật, đây là khóa tự động à?
Tôi thích mấy thứ kiểu này lắm!
Nơi này cảm giác như cao cấp hơn căn hộ của nhà Juumonji một bậc vậy.
Vẫn còn lo lắng, tôi bước qua cánh cửa và đi thang máy lên tầng 5, nơi phòng của Madoka tọa lạc.
Khi tôi ra khỏi thang máy, Tsugaru Madoka đã đứng sẵn ở đó, đợi tôi trước cửa phòng cô nàng.
Dù tôi mất khoảng 5 phút để đi lên đây từ tầng một, nhưng cô cứ đứng đó chờ đợi ư?
……Nah, Madoka sẽ không làm vậy đâu.
“O~i, Madok~~a.”
“Aaa, Akechi-kun! Chào mừng cậu! Vào thôi, tụi mình vào trong nào.”
Được Madoka dẫn lối, tôi bước vào phòng.
Chà, đúng như tôi nghĩ, chỗ cô thật sự rất đẹp.
Tôi từng đến nhà Emi, Takeru, Risa, Sakuya, và Yamamoto rồi, nhưng đây có lẽ là nơi trông đắt tiền nhất…….
Tôi nghĩ cha mẹ Fukamori Mitsuki cũng siêu giàu, nhưng đó chỉ là thông tin tôi biết từ game nên tôi vẫn chưa cảm thấy nó thật cho lắm……
Tấm thảm treo tường kỳ lạ ở lối vào 3 năm trước đã được thay bằng một tấm mới, cũng kỳ lạ không kém.
Chắc cha của Madoka thích mấy thứ kiểu này.
Sau đó, một cô bé có mái tóc xanh lá cây giống Madoka xuất hiện từ hành lang.
“Aa! Lâu rồi không gặp! Rác-senpai!”
“Bỏ cái từ rác đi coi.”
Trước lời chào bất ngờ nhưng quen thuộc của cô bé, tôi cãi lại Nodoka, em gái của Madoka.
“Haaa……, làm đồ rác rưởi cũng tốt mà, Hideyori-senpai…..”
“Thật ư……..”
“Em thích cách nó hợp với Hideyori-senpai một cách hoàn hảo.”
“Eee…….?”
Tsugaru Nodoka là một kiểu em gái tinh quái. Tôi không bao giờ biết được liệu cô bé trêu chọc tôi vì không thích tôi hay chỉ đơn thuần là thấy vui khi làm vậy.
“Đó là lý do tại sao Rác-senpai đã hoàn hảo rồi. Không có biệt danh nào khác hợp với Hideyori-senpai cả.”
“Em đúng là một cô bé thô lỗ đó nha!”
“Không đời nào…. Một cô bé!? Vậy là Hideyori-senpai đang xem em là phụ nữ sao…….”
“Em không nghĩ mình đang hơi quá đà một chút chỉ vì chúng ta lâu rồi không gặp nhau à?”
Đây có lẽ là lần đầu tiên tôi gặp Nodoka kể từ khi tôi vào cao trung.
Lần cuối tôi gặp cô bé là khi chúng tôi cùng nhau đi mua quà sinh nhật cho Takeru, nên đã một tháng kể từ lần cuối tôi gặp Nodoka.
“Nè, Nodoka! Gọi Akechi-kun là đồ rác rưởi là thô lỗ đấy.”
“Ể?”
“Ể?”
Sự ngạc nhiên hiện rõ trên cả khuôn mặt tôi và Nodoka khi Madoka nhẹ nhàng nhắc nhở em gái.
Việc Nodoka cũng có phản ứng tương tự có nghĩa là không chỉ mình tôi thấy Madoka này kỳ lạ.
“Nhưng Aneja là người đầu tiên gọi–……..”
“Chị không có.”
“Ể?”
Cô đang nói cái quái gì vậy!?
Cô vừa dùng chính cái từ đó với tôi cách đây 2 tuần thôi mà!?
“Akechi-kun là Akechi-kun, được chứ.”
“……….”
“………”
Ít nhất thì Nodoka, người có khả năng chịu đựng những câu nói đùa bậy bạ còn hơn cả Takeru, cũng phải bó tay trước thái độ của chị gái mình……
Nếu Madoka bình thường là Ma Vương thì Madoka hiện tại giống như một cô giáo hiền lành vậy.
Tôi đã nói với Risa và Sakuya rằng [Madoka đang hành động lạ!] nhưng họ đều nói rằng cô ấy vẫn bình thường, nhưng tôi nghĩ nếu tôi nói điều tương tự với Nodoka, cô bé chắc chắn sẽ đồng ý với tôi.
Trả cô ấy lại đây!
Trả lại Hắc Madoka của chúng ta đi!
“V, Vậy thì em sẽ đưa Senpai đến phòng em như lần trước nhé.”
“Không, phòng chị hôm nay là được rồi.”
“Ể? V, Vậy sao……?”
“Lối này, Akechi-kun.”
Madoka dẫn đường và đưa tôi đến phòng của cô nàng.
[[Xin lỗi, chị không muốn một tên rác rưởi trong phòng mình.]]
Trong khi nhớ lại sự miễn cưỡng của cô ấy khi cho tôi vào phòng trong quá khứ, tôi đi theo sau Madoka.
Khi tôi đi ngang qua Nodoka trong im lặng, tôi thấy cô bé cũng có một vẻ mặt phức tạp.
Như thể không quan tâm đến điều đó, Madoka dẫn tôi đến trước cửa phòng cô ấy.
“Vậy thì tớ sẽ đi pha trà cho chúng ta. Cậu cứ thư giãn bên trong nhé.”
“Đ, Được thôi……”
“………”
Madoka đi tiếp xuống hành lang và Nodoka mở cửa phòng Madoka cho tôi.
Phòng của Madoka gọn gàng, có mấy máy chơi game nằm rải rác đây đó với 3 con thú nhồi bông Pi**chu đủ kích cỡ được trưng bày.
“Rác-senpai, tụi mình nói chuyện đi…….”
“Đ, Được thôi…….”
Cô bé hạ giọng thì thầm.
Khuôn mặt cô bé gần như đang hét lên [Cái quái gì thế này?].


1 Bình luận