• Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Arc 9: Kẻ Đánh Bom Kỳ Nghỉ [ĐANG TIẾN HÀNH]

Chương 215: Akechi Hideyori Từ Bỏ

2 Bình luận - Độ dài: 1,105 từ - Cập nhật:

Với nụ cười rạng rỡ, Madoka nhặt chiếc khay trên sàn nhà và mang đến một chiếc bàn nhỏ trong phòng cô nàng.

Trên đó có hai tách trà và hai chiếc bánh pudding.

…À, vậy là ngay từ đầu cô đã không chuẩn bị phần cho Nodoka.

“Vậy, Akechi-kun, mời cậu ngồi đây, tụi mình nói chuyện nào.”

“V, Vâng…”

Tôi cứng nhắc tiến về phía Madoka.

Khi tôi đến bàn, cô đưa cho tôi chiếc bánh pudding.

“Tớ làm cái này tối qua đó! Cậu ăn thử đi!”

“Ừ, ừm.”

Chiếc bánh pudding được trang trí dễ thương với kem tươi được đặt trên một chiếc đĩa nhỏ.

Bản thân chiếc bánh pudding trông khá công phu và sẽ không có gì lạ nếu tôi thấy nó được phục vụ trong một quán cà phê hay nhà hàng.

Tôi dùng thìa xúc một miếng và nếm thử.

Vị trứng của bánh pudding hòa quyện với vị ngọt của kem lan tỏa trong miệng tôi.

“Aaa! Ngon tuyệt!”

“Phải chớ!”

“Kết cấu cũng khác hẳn pudding mua ở cửa hàng tiện lợi thông thường nữa, rất tuyệt!”

“Đương nhiên rồi! Làm bánh kẹo là sở trường của tớ từ kiếp trước mà!”

“Thật á!?”

Tôi ngạc nhiên trước tài năng bất ngờ của Madoka.

Tôi cứ nghĩ cô không phải là tuýp người đảm đang cho lắm.

“Vậy đây là thứ một Pro có thể làm ra ư?”

“Tớ sẽ không tự gọi mình là chuyên nghiệp đâu… với lại, tớ hiểu ý cậu, nhưng nghe từ [Pro] thốt ra hơi bất ngờ đó, Akechi-kun.”

“Đ, Đúng vậy… Từ nước ngoài là NG hả.”

“Ôi, từ giờ cậu cứ thoải mái dùng từ nước ngoài nhé!”

“Ể!?”

“Và điều bất ngờ không phải là từ cậu dùng mà là việc cậu khen tớ đó.”

Cô thì thầm vào tai tôi.

Tôi bắt đầu thấy xấu hổ khi cảm nhận hơi thở của Madoka làm nhột dái tai.

Không hiểu sao, tôi cảm thấy mình đang đỏ mặt.

Madoka, bánh pudding, không khí, mọi thứ ở đây đều ngọt ngào quá!

Ngay cả khi tôi nhấp trà, nó cũng ngọt.

Vì lý do nào đó, bên trong đầu tôi nhuộm một màu hồng và tôi không nghĩ mình có thể suy nghĩ minh mẫn được nữa…

“À, có chuyện này tớ muốn hỏi cậu, Akechi-kun.”

“Gì vậy?”

Nói rồi, Madoka hơi đỏ mặt và bắt đầu bồn chồn.

Cô cũng né tránh ánh mắt khi nhìn vào mặt tôi.

Thật sự, tôi hoàn toàn không biết phải làm gì với Madoka hiện tại.

“A, Akechi-kun và tớ… hai ta đều có kiếp trước đúng không?”

“Ừm, đúng vậy.”

“Chúng ta đã đồng ý sẽ không tọc mạch vào kiếp trước của nhau nhưng… cậu có muốn nói về nó bây giờ không!?”

“…Sao lại vậy?”

Tôi tự hỏi tại sao, tôi có cảm giác cô có một động cơ thầm kín nào đó.

Vì lý do nào đó, tôi không nghĩ điều này sẽ tốt cho mình…

“C… C, C, C, Cậu thấy đó, tớ chỉ muốn làm sâu sắc thêm mối quan hệ giữa Akechi-kun và tớ thôi!”

“Sao cậu lại lo lắng đến vậy!? Cậu có động cơ thầm kín gì đúng không!?”

“K, Không đời nào! Không, hoàn toàn không có gì cả!”

Sự lừa dối của Starbuck-neechan khiến tôi hoài nghi về cách tiếp cận của phụ nữ.

Cũng có khả năng Concept-san bằng cách nào đó đã ảnh hưởng đến sự thay đổi này.

Tôi phải cẩn thận.

“Cậu là người đã quyết định không làm điều đó ngay từ đầu mà? Tại sao bây giờ lại muốn?”

“Uu… nếu biết mọi chuyện sẽ thành ra thế này, lẽ ra tớ nên nói ngay từ đầu…”

“Lần đầu gặp mặt cậu còn gọi tớ là đồ rác rưởi, nhớ không?”

“Tớ xin lỗi! Tớ xin lỗi! Tớ xin lỗi! Tớ xin lỗi! Tớ rất xin lỗi!”

“Tớ không giận đâu nhưng tớ sẽ không quên chuyện quá khứ đâu.”

Đúng là tôi không giận cô, nhưng thật khó chịu khi một người mình quen biết bỗng nhiên thay đổi thế này.

Tôi đã quen cô từ lâu, và vì chúng tôi không biết quá khứ của nhau nên không cần phải giữ kẽ. Tôi thực sự thích mối quan hệ của hai đứa.

“Với lại, …tớ không còn vương vấn gì với kiếp trước nữa…”

“Ể!? K, Kể rõ hơn đi!”

“Kể rõ hơn…? À, cũng không có gì to tát lắm đâu nhưng…”

Mới hôm nọ, Kurusu-san xuất hiện trong giấc mơ của tôi.

Chúng tôi đã nói chuyện và tôi nhận ra rằng cả hai chúng tôi đều đã đi trên những con đường khác nhau.

Tôi nhận ra rằng cả hai sẽ không gặp lại nhau nữa…

Tôi từng nghĩ rằng nếu tôi có thể hoàn thành trò chơi, tôi có thể trở lại làm Toyotomi Mitsuhide. Nhưng bây giờ tôi biết điều đó là không thể.

Có vẻ như Kurusu-san đã chết và tái sinh ở một thế giới khác.

Tôi không thể cứ mãi vương vấn tình cảm với cô ấy được.

Đó là lý do tại sao tôi quyết định chôn chặt nó đi.

Giấc mơ đó thực sự đã giúp tôi từ bỏ mọi thứ.

“Tớ không thực sự muốn chia sẻ điều này với cậu nhưng… hôm nọ, tớ mơ thấy một cô gái mà tớ thích ở tiền kiếp.”

“Hả… Hả? Ể? S, Sao nữa!?”

“Sao ư…? Tớ cũng không biết nữa…”

Nó chỉ là một giấc mơ thôi mà.

“Trong giấc mơ, tớ đã nói chuyện rất nhiều với cô gái đó.”

“Hừm. …Ể? Nhưng tớ đâu có nói gì đâu.”

“Đương nhiên là cậu không nói… À, có vẻ như cô ấy đã qua đời một năm sau khi tớ chết á.”

“Yup, tớ chết rồi.”

“Ý là, tớ không nói về cậu đâu nhé!? …Vậy thì, rõ ràng là cô ấy cũng đang sống trong thế giới của một trò chơi bây giờ.”

“Đúng vậy, tớ đang sống! Tớ đã tái sinh trong thế giới của một trò chơi! Khoan đã? Sao cậu lại nói đúng thế?”

“Và tớ đã nói rằng tớ không nói về cậu mà. Tớ đang nói về khi cô gái tớ thích ở kiếp trước xuất hiện trong giấc mơ của tớ đó!”

Tôi hoàn toàn chỉ đang nói về Kurusu-san thôi mà sao Madoka lại cứ biến chuyện này thành chuyện của mình vậy?

Kiểu như, cô nàng không thể cứ tự chen vào chuyện tình cảm cũ của tôi được không?

Bình luận (2)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

2 Bình luận

TRANS
AI MASTER
ảnh ngu vl
Xem thêm