Đã ba ngày trôi qua kể từ đợt thám hiểm "Vô Sắc Ám” đầu tiên.
Trong thời gian đó, bọn tôi đã báo cáo với Hội Mạo Hiểm Giả, tổ chức họp nhóm để chuẩn bị cho lần tái xâm nhập, lập danh sách những vật phẩm cần mang theo.
Hôm nay, cuối cùng cũng là ngày nghỉ ngơi chính thức.
Hội Mạo Hiểm Giả và Viện Nghiên Cứu Hoàng Gia đều đánh giá rất cao thành quả mà nhóm Clover mang về.
Ngay cả trong một mê cung bất định như "Vô Sắc Ám”, việc phát hiện các Rương Báu chứa Hộp Đen vẫn cho thấy rõ ràng sự bất thường.
Theo lời Benwood và chị Mamal, cho dù có tấn công dungeon bao nhiêu lần đi nữa, tầng hầm thứ năm – nơi có boss – luôn là nơi đầu tiên xuất hiện Rương Báu. Chỉ khi vượt qua tầng đó, việc tìm thấy thêm mới được xem là bình thường.
Nói cách khác, qua đợt điều tra này, bọn tôi đã xác nhận gần như chắc chắn rằng “Vô Sắc Ám” đang rơi vào trạng thái dị thường.
Tuy nhiên, thứ khiến dư luận dậy sóng lại không phải chuyện dungeon.
Mà là những gì xảy ra sau đó.
Cuộc thám hiểm đầu tiên của Clover vào “Vô Sắc Ám” đã trở thành đề tài nóng hổi trên khắp Vương quốc.
Ngay từ đầu, mức độ quan tâm đã rất cao nhờ vào sự nổi tiếng của Marina và cả nhóm.
Việc một tổ đội hạng C như Clover dám thách thức một dungeon cực khó đã thu hút lượng lớn người xem livestream hôm đó.
Và rồi, ngay giữa lúc căng thẳng nhất, lại xảy ra vụ xô xát với Thunder Pike.
Việc tiếp tục phát sóng trực tiếp khi đã bước vào Đại động vốn là điều bọn tôi đã thống nhất từ trước với Benwood.
Vì nếu xảy ra hiện tượng Tràn Ra, đó sẽ là nơi dễ phát hiện đầu tiên.
Nhưng rồi, hình ảnh truyền đi trên sóng lại là bộ dạng thảm hại của tổ đội hạng A – Thunder Pike.
Kết quả là, hành vi uy hiếp và lời lẽ phân biệt chủng tộc của bọn họ đã bị cả Vương quốc chứng kiến, khiến Thunder Pike rơi vào khủng hoảng nghiêm trọng.
Tôi, với tư cách là cựu thành viên, cũng bị một số tờ báo đem ra giật tít câu view, phiền phức không để đâu cho hết.
Benwood thì tức giận đến mức mặt mày tái mét, đòi khai trừ Simon và cả đám đó khỏi Hội Mạo Hiểm Giả. Nhưng sự việc không đơn giản vậy.
Mạo hiểm giả hạng A có vị thế đặc biệt.
Dù phong tước hiện tại gần như chỉ còn mang tính hình thức, thì trên nguyên tắc, danh hiệu hạng A vẫn là một hình thức phong ban bởi mệnh lệnh hoàng gia.
Ngay cả khi tôi được phong, cũng là ký tên trên văn bản đã được nhà vua phê duyệt.
Mạo hiểm giả hạng A, nói chính xác, là bề tôi được nhà vua công nhận – một tài sản quốc gia.
Khi cần, họ có thể được triệu tập để hành động nhân danh hoàng gia hoặc đại diện cho quốc gia.
Do đó, họ được hưởng vô vàn ưu đãi, và được xem là hình mẫu đáng tin cậy của giới mạo hiểm.
Tóm lại, ngay cả Benwood – Hội trưởng – cũng khó lòng khai trừ Simon mà không qua trình tự chính thức.
Trước hết phải hạ hạng A, bằng cách chứng minh rằng hành vi lần này gây tổn hại nghiêm trọng đến uy tín, được nhà vua thông qua.
Sau đó mới có thể xử lý tiếp theo.
Ở giai đoạn này, tôi không còn gì để làm.
Tố cáo đã nộp đầy đủ cho Benwood và được tiếp nhận.
Phần còn lại là công việc giữa Hội Mạo Hiểm Giả và hoàng thất.
Tôi chỉ có thể chờ xem cách họ xử lý sự việc chưa từng có tiền lệ này.
Điều duy nhất khiến tôi nhẹ nhõm, là Silk có vẻ chẳng mấy bận tâm.
Trái lại, cô ấy còn tỏ ra vui vẻ hơn thường ngày, đôi lúc còn ngẩng lên nhìn tôi như muốn nói điều gì đó.
Gương mặt nghiêm túc giữ nét lạnh lùng ấy, khi hiện ra chút mềm mại, thật khiến người khác không thể rời mắt.
Khiến người ta muốn nâng niu và bảo vệ cô ấy bằng cả hai tay.
“À, Yuke. Chiếu lại vụ đó nữa kìa.”
Marina – đang nghịch chiếc Hộp Đen trên bàn – đột ngột lên tiếng, chỉ về phía tablet.
“Lại nữa à…”
Tôi nhíu mày, cảm giác bất an len nhẹ trong lòng.
“Ừm, không biết lần này mấy ông kia tính gỡ gạc kiểu gì nữa.”
『Phát ngôn của Thunder Pike đã tạo nên làn sóng dư luận, dấy lên các vấn đề xã hội liên quan đến chủ nghĩa thượng đẳng nhân loại còn sót lại──』
Bình luận viên trên sóng tiếp tục trình bày.
Tôi chợt cảm thấy có gì đó sai lệch.
Ban đầu, mọi lời chỉ trích đều tập trung vào Simon và đồng bọn.
Nhưng giờ, tiêu điểm đang dịch chuyển sang vấn đề phân biệt chủng tộc trong xã hội nói chung.
Rất có thể, những nhà tài trợ phía sau đang cố gắng lái dư luận để giảm nhẹ ảnh hưởng lên Thunder Pike.
Chưa có tuyên bố chính thức nào, nên vẫn chưa thể xác định rõ.
Nhưng rõ ràng, tình hình hiện tại đang nghiêng hẳn về phía họ.
Dù vậy, tôi không còn thời gian để cứ mãi để tâm tới mấy chuyện đó.
Tôi có những giấc mơ cần theo đuổi, cùng với các đồng đội.
Không định tha thứ, nhưng cũng không định dây dưa.
“À đúng rồi, Yuke. Em nghĩ… em hiểu cách dùng cái này rồi!”
Đúng lúc tôi đang dứt dòng suy nghĩ, Marina reo lên và chỉ vào chiếc Hộp Đen.
Lời nói đầy tự tin ấy khiến tôi sửng người.
Mọi suy tư lập tức bị quăng ra khỏi đầu.
“Thật không?”
“Chắc là vậy. Cảm giác thôi, nhưng lần này khác lắm.”
Dù đã nhờ cả Hội Luyện Kim Thuật Sư hỗ trợ nghiên cứu, vẫn không ai xác định được công dụng thực sự của chiếc Hộp Đen.
Marina rất thích nó nên lúc nào cũng mang theo, nhưng ngay cả cô ấy cũng chưa từng khẳng định điều gì cụ thể.
“Cần Yuke giúp em nữa.”
“Tôi á?”
Chẳng lẽ lại là loại pháp cụ cần luyện kim thuật sư hỗ trợ kích hoạt?
Nhưng nếu xác định được chính thể, chắc phải báo cáo lại nhỉ?
“Nè, anh cầm lấy đi.”
Marina đột ngột đưa chiếc Hộp Đen về phía tôi.
“Hả? Tôi phải làm gì?”
“Ờm… nghĩ đến em đi!”
“Nghĩ…?”
Tôi cau mày nghi hoặc, nhưng vẫn làm theo lời cô ấy.
Ngay lập tức, Hộp Đen khẽ rung.
Một cảm giác lạ lùng truyền qua các đầu ngón tay, như thể có thứ gì đó bị hút ra.
Tương tự như khi kích hoạt pháp cụ… nhưng cảm giác lại hoàn toàn khác.
“Cái gì thế này…?”
“Bé này giờ đã biết tới em rồi. Giờ thì… hãy cho bé biết ‘hình ảnh về em’ mà Yuke đang mang trong lòng.”
Tôi nhắm mắt lại.
Marina – cô gái luôn rạng rỡ như hoa nở, tỏa sáng như mặt trời.
Một chiến binh không ngại bước lên phía trước, sẵn sàng nhận lấy thương tổn thay cho người khác.
Như lần chiến đấu với ma thú hôm đó.
Thanh kiếm cô ấy vung lên sắc bén, đầy uy lực.
Trong khoảnh khắc đó, tôi cảm nhận được một sự nghiêm trang lạ kỳ – như một nghi thức tiễn biệt.
“……!”
Hộp Đen trên tay bỗng trở nên nặng trĩu.
Tôi mở mắt.
Nó đang từ từ biến đổi – trở thành một thanh kiếm.
“Cái này là…!”
Một thanh kiếm lưỡi đen, gần như dạng kiếm thẳng, nhưng có độ cong nhẹ.
Vừa gợi nhớ đến “thái đao” của samurai, lại vừa giống thanh Bastard Sword mà Marina hay sử dụng.
“Ừm, đúng như em nghĩ luôn!”
“Cơ chế gì đây…?”
Ngay cả tôi – một luyện kim thuật sư – cũng không thể lý giải nổi.
Nó mang cảm giác giống pháp cụ, nhưng rõ ràng không giống.
“Hì hì, bí mật~”
“Cho xin gợi ý với chứ!”
Tôi vò đầu, còn Marina thì cười ranh mãnh.
“Bé này… chỉ là… cần một người ‘cha’ thôi mà!”
Câu nói đầy ẩn ý đó khiến tôi càng thêm đau đầu ôm trán.
---
【Bổ sung】
Hộp Đen là nguyên mẫu của pháp cụ.
Bình thường, mê cung sẽ xác định phần thưởng dựa vào “người mở rương” và “kỳ vọng của mê cung”.
Tuy nhiên, trong trường hợp này, quá trình đó chưa hoàn tất, nên Hộp Đen bị thu hồi trong trạng thái chưa định hình.
Để kích hoạt, cần truyền vào “ý thức về bản thân” (kỳ vọng của người mở) và “nhận thức từ bên ngoài” (cách người khác nhìn nhận chủ nhân).
Khi hai điều kiện này được đáp ứng, Hộp Đen sẽ hoàn tất quá trình định hình, trở thành một phần thưởng chính thức.


0 Bình luận