Tôi rời tổ đội hạng A, cù...
右薙 光介 すーぱーぞんび
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

Vol 1

Chương 38: Tòa tháp nghiêng và nơi của giấc mơ

0 Bình luận - Độ dài: 1,255 từ - Cập nhật:

“Ồ, tới rồi à.”

Một nơi nào đó, hang động lớn dưới lòng đất—lối vào của "Vô Sắc Ám”.

Benwood đã đứng chờ sẵn ở đó, tay chống nạnh, nhe răng cười với bọn tôi.

“Trông không đến nỗi. …Nhưng nhớ đừng gắng quá sức.”

“Tôi biết mà. Có lời khuyên nào đáng giá từ tiền bối từng khai phá nơi này không?”

“Tuân thủ nguyên tắc cơ bản khi thám hiểm mê cung.”

“Hiểu rồi.”

Chuyện tưởng như hiển nhiên.

Nhưng lại chính là điều quan trọng nhất.

Ngày xưa, Benwood từng dạy tôi điều đó.

Rồi sau này, tôi cũng truyền lại cho bọn Marina.

Luôn cẩn trọng.

Luôn có phương án dự phòng.

Luôn nghỉ ngơi sau mỗi tầng.

Luôn kiểm tra kỹ mức tiêu hao.

—Và luôn đặt mạng sống lên hàng đầu.

…Tốt.

Mình vẫn còn nhớ rõ.

“Cả nhóm sẵn sàng chưa?”

Tôi quay lại nhìn các đồng đội đã chỉnh trang đầy đủ, ánh mắt ai nấy đều sáng lên khí thế.

“Okê!”

“Không vấn đề gì cả.”

“Đi được rồi ạ…!”

“Chuẩn bị hoàn tất!”

Tôi gật đầu, rồi quay sang Benwood.

“Được rồi… Tôi đi đây, Benwood.”

“Ừ. Hôm nay mới chỉ là khảo sát, nhớ đừng liều mạng. Không cần để tâm chuyện thu hoạch.”

“Thế thì nhẹ nhõm rồi. Dù sao lần này cũng đâu bị giới hạn thời gian.”

Tôi đùa nhẹ một câu, Benwood nhe miệng cười theo.

Việc nhiệm vụ quốc tuyển lần này không có thời hạn chính là một đặc quyền hiếm có dành cho bọn tôi.

Hay đúng hơn… là một phần trong món “quà” khiến tôi gật đầu nhận lời.

Miễn là nhiệm vụ này còn hiệu lực, "Vô Sắc Ám” sẽ luôn mở, cho phép chúng tôi quay lại thám hiểm bất kỳ lúc nào.

Quyền được thách thức nơi đây, đối với một mạo hiểm giả như tôi, là cơ hội cực kỳ quý giá.

Tôi lướt ngang qua Benwood, bước về phía "Vô Sắc Ám”.

Thứ đó như một trụ cột khổng lồ bị cắm nghiêng xuống đất, phần đỉnh lẩn khuất trong làn sương mù.

Theo học giả của Học viện Hoàng gia, đây vốn là một “tòa tháp” bị chôn dưới lòng đất.

Quả thật, vẫn còn dấu tích của cầu thang lên phía trên, nếu ngẩng nhìn sẽ thấy được tầng cao, nhưng đến nay vẫn chưa tìm được cách lên đó.

Bởi vì trong mê cung, “sử dụng cầu thang” là một quy tắc bắt buộc.

Nếu cố trèo lên cưỡng ép, hậu quả chỉ là tổn thất vô ích—giống như hiện tượng từng xảy ra ở giếng trời Mê cung Di tích Aion.

Đó là kết luận từ các nhật ký khảo sát.

“Nene, em dẫn đầu nhé.”

“Vâng ạ!”

Trước lối vào nghiêng, tôi kiểm tra lại đội hình như đã định.

Tiên phong là Nene, kế đến là Marina, Silk, Rain, và tôi chốt hậu.

Đưa Marina lên gần đầu để tăng khả năng phản ứng nếu bất ngờ đụng độ, còn tôi đi sau cùng để ứng phó khi bị tập kích từ phía sau.

Tôi liếc về phía rìa tầm nhìn, thấy Benwood vẫn đang nhìn theo.

Rồi tôi bước chân vào "Vô Sắc Ám”.

“Gopro-kun, khởi động… Bắt đầu livestream.”

Tôi hướng về "Gopro-kun" đang lơ lửng bay lên, cất lời chào đã chuẩn bị từ trước.

“Xin chào mọi người, bọn mình là Clover. Hôm nay, nhận nhiệm vụ từ Học viện Hoàng gia và Hội Mạo Hiểm, bọn mình sẽ công phá dungeon ‘Vô Sắc Ám’. Lần đầu tiên, ngày đầu tiên… Cố gắng hết sức nào.”

“Không phát hiện địch… bắt đầu cảnh giới phía trước.”

Ngay khi tôi dứt lời, Nene lập tức khoác lên người chiếc áo choàng ma pháp mà tôi đã hiệu chỉnh—[Áo choàng ẩn hình – Hidden Mantle], rồi lướt dọc theo vách tường.

Dù đây là dungeon đầu tiên, vẫn không hề tỏ ra sợ hãi—một trinh sát lý tưởng.

“Thầy thấy sao ạ? ‘Vô Sắc Ám’ đó.”

“…Ít cảm xúc hơn tôi tưởng. Cứ nghĩ sẽ đặc biệt hơn chút.”

“Mới chỉ là cửa vào thôi mà.”

Marina nói, khóe môi cong nhẹ khi thấy nét mặt tôi chưa thoát khỏi vẻ căng thẳng.

Tôi cứ nghĩ, khoảnh khắc đặt chân vào nơi này sẽ khiến tim mình nảy lên, hân hoan không kiềm được.

Nhưng thực tế… chỉ là chút hồi hộp, không quá mãnh liệt.

…Có phải tôi đã trưởng thành rồi không?

Khi còn bé, mỗi lần nghe bác kể về hành trình vào đây cùng Benwood, tôi đều thấy tim mình đập rộn ràng.

“Em thì vẫn đang hồi hộp đấy.”

“Thật à?”

Silk bình thường vẫn điềm tĩnh, nhưng lúc này có vẻ hơi lo lắng.

“Vâng. Em trở thành mạo hiểm giả để học cách tồn tại trong xã hội loài người. Nói thẳng ra là… vì tiền.”

“Chuyện đó có gì đáng xấu hổ?”

“Nhưng mà… nó không phải là ước mơ. Hôm ấy, nghe thầy kể chuyện, em thật sự sốc. Em chưa từng nghĩ đến việc phiêu lưu vì ước mơ—thấy bản thân khi đó thật đáng buồn.”

Silk cúi đầu nhẹ, rồi nở nụ cười thoáng bối rối.

“Vì vậy, được đến nơi này cùng thầy, em thấy rất hạnh phúc. Dù chưa thể chạm tới ‘Cánh cửa thâm uyên – Abyss Gate’, nhưng chỉ cần nghĩ rằng nó đang ở phía trước… là tim em lại đập thình thịch. Em trẻ con quá nhỉ?”

Nhìn nụ cười của Silk, đôi gò má rám nắng ửng đỏ, tôi khẽ lắc đầu.

“Không đâu. Nhờ em nhắc mà tôi nhớ ra. Đúng vậy… nó ở phía trước.”

Tiếp nối lối vào bằng đá của “Vô Sắc Ám”—

Ở nơi sâu nhất chính là tận cùng thế giới.

“Cánh cửa thâm uyên – Abyss Gate.”

“Cảm ơn em, Silk. Có vẻ tôi đã căng thẳng quá.”

“Không có gì đâu ạ. Hóa ra thầy cũng biết run à?”

Silk khúc khích cười, trông đã nhẹ nhõm hơn nhiều.

Tôi cũng thấy bản thân đã thả lỏng đi ít nhiều.

“Hãy tận hưởng một cách thận trọng. Bọn mình chắc chắn sẽ làm được.”

“Vâng!”

Lúc đó, Nene đã quay về.

“Xác nhận lộ trình xong rồi ạ. Mà chỗ này, đúng là không đơn giản đâu.”

“Không đơn giản?”

“Vâng. Không thấy bẫy, nhưng… vượt hành lang là không gian thay đổi hẳn. Tự trải qua mới thấy thực sự kỳ dị.”

Dù tôi đã xem qua livestream đội tiên phong và nắm đặc điểm cơ bản, nhưng với biểu cảm nghiêm túc của Nene, có vẻ tình hình thực tế còn lạ lùng hơn.

“Vậy thì tiến lên thôi. Nene, dẫn đường.”

“Giao cho em!”

Dưới sự dẫn dắt của Nene, chúng tôi tiến sâu vào “Vô Sắc Ám”.

Băng qua hành lang lát đá, xuyên qua căn phòng phủ đầy rêu, đẩy cánh cửa chỉ hé một nửa…

Trước mắt chúng tôi là một khu rừng rậm như rừng nhiệt đới.

Nhưng nếu nhìn kỹ sẽ thấy nền vẫn là đá lát, và qua kẽ lá có thể thấy bức tường đá bao quanh.

Một khung cảnh như thể các yếu tố bị trộn lẫn, không theo quy luật.

Sự bất thường rõ rệt ấy khiến tâm trí dễ bị phân tán.

“Cái này… đúng là đáng gờm thật.”

Tôi buột miệng như thể đang tán thưởng sự quái đản của “Vô Sắc Ám”.

Bình luận (0)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

0 Bình luận