Phần I Hồi 6: Háo hức vì buổi hẹn hò? Hay lo lắng thót tim vì bị hiểu lầm?

Chương 87: Tôi không hề hay biết rằng mình đã cương lên

Chương 87: Tôi không hề hay biết rằng mình đã cương lên

Bốn ngày của kỳ thi đã trôi qua một cách nhanh chóng. Tôi đã hoàn thành bài thi ngày đầu và ngày thứ hai một cách suôn sẻ, còn ngày thứ tư là các môn như tiếng Anh và Xã Hội.

Tôi có phần tự tin với môn Tiếng Anh, nhưng Kogarasu lại mang khuôn mặt thất thần. Thế là tiếng Anh được coi là kẻ thù truyền kiếp của cậu ấy ư? Bộ cậu ấy là một samurai thuộc tư tưởng Tôn Hoàng Nhương Di từ thời Edo hay sao?[note84180]

Ngày mai là ngày cuối cùng của kỳ thi. Và sau giờ học ngày mai thì các hoạt động câu lạc bộ sẽ được phép hoạt động trở lại. Tôi khá mong đợi buổi hẹn với tiền bối Sango ở Câu lạc bộ Nhiếp ảnh để hướng dẫn thêm về việc sử dụng máy ảnh.

Nhưng trước hết tôi phải học bài cho kỳ thi Toán và Khoa Học ngày mai đã.

"Mệt quá, tớ kiệt sức mất thôi... Kyoucchi à, cậu có hiểu phần xác suất trong chương trình Toán mình đang học không? Tớ hoàn toàn không hiểu chút gì về xác suất hết. Ngay cả với tài liệu ôn mà lớp trưởng soạn cho thì tớ cũng chẳng hiểu nổi cái gì đang xảy ra nữa. Nếu được, cậu giảng cho tớ phần xác suất đó được không? Tớ hứa sẽ hậu tạ cậu mà."

Fujioka đứng trước bàn tôi, chắp hai tay lại van nài và nói.

Hôm nay, dù đang trong kì thi nhưng lớp trưởng có một cuộc họp khẩn cấp trên hội đồng. Hina thì đến bệnh viện để khám định kỳ hàng tháng. Kogarasu thì ngày nào cũng về sớm để tập luyện kiếm đạo rồi mới ôn bài. Còn Marukawa thì… không hiểu sao lại nói rằng cậu ấy sẽ tham gia cuộc thi ăn uống nào đó và đã phóng đi ngay khi chuông vừa reo.

Tôi thật sự không hiểu tại sao một người nhỏ nhắn và mảnh mai như vậy lại có thể tham gia cuộc thi ăn uống nào được.

Thế nên, vì những thành viên quen thuộc không có mặt, tôi và Fujioka quyết định học cùng nhau. Cô ấy nói: "Ê vậy chúng ta cứ học ở phòng sinh hoạt của Câu lạc bộ Nhiếp ảnh là được chứ gì?" Cho đến vừa nãy, tôi mới biết rằng Fujioka cũng là thành viên của Câu lạc bộ Nhiếp ảnh (mặc dù tôi cảm thấy mình cũng không khác gì thành viên mới gia nhập cho lắm).

"Tớ sẽ đến phòng giáo viên để mượn chìa khóa, còn Kyoucchi đi mua đồ uống nha," cô ấy nói. Tôi đi mua đồ uống ở máy bán hàng tự động rồi đi đến khu nhà cũ của trường. Khi vừa đến trước cửa phòng Câu lạc bộ Nhiếp ảnh thì tôi thấy Fujioka cũng đang đi tới.

"Kyoucchi, để cậu chờ lâu rồi. Tớ mượn được chìa khóa rồi đây."

Vừa nói, Fujioka vừa cắm chìa khóa vào ổ và xoay để mở cửa. Thật ra, tôi không biết cách để mượn chìa khóa, nên giờ tôi cố gắng ghi nhớ để lần sau có thể tự mình mượn được.

Nhân tiện, chìa khóa của Câu lạc bộ Nhiếp ảnh nằm trong hộp chìa khóa ở phòng giáo viên, nhưng chìa khóa của phòng thay đồ Câu lạc bộ Bơi lội (có thể vào hồ bơi thông qua phòng này) lại ở phòng giáo viên thể chất. Điều này làm tôi nhận ra rằng ngay cả ở thế giới cũ, tôi cũng không biết cách nào để mượn chìa khóa của các câu lạc bộ văn hóa.

"Vậy, cậu dạy tớ ngay được không? Như tớ đã nói, tớ hoàn toàn không hiểu ý nghĩa của mấy cái dạng bài xác suất đó, tại sao tớ phải học nó. Nó có cần thiết đến vậy không?"

Khi Fujioka hỏi, tôi trả lời rằng nếu cậu ấy hiểu lý thuyết về xác suất, cậu ấy sẽ biết cách đưa ra quyết định có nên quay gacha trong game hay không. Nghe vậy, cậu ấy như được khai sáng và hoàn toàn bị thuyết phục.

Fujioka(có lẽ nghĩ rằng sau này mình sẽ dễ quay trúng gacha hơn chăng?) lập tức trở nên hăng hái. Cô ấy kéo ghế sát lại bên tôi ở chiếc bàn dài của Câu lạc bộ và cúi xuống nhìn vào vở tôi để hỏi.

Gần quá, có hơi gần quá rồi đấy... Có phải vì bản thân cô là một cô nàng Gyaru không? Hay là vì Fujioka vẫn luôn không hề để ý chút gì về ý tứ? Cô ấy cứ dán sát người vào tôi, hoàn toàn không giữ chút không gian riêng tư nào.

Mái tóc nâu được làm xoăn ấy cứ cọ liên tục vào mũi tôi, và tôi ngửi thấy có một mùi hương rất dễ chịu. Là mùi dầu gội, hay là nước hoa tinh dầu nhỉ?

Mỗi lần cô ấy hỏi bài, các cử chi như đưa tay ra, hoặc tựa người vào, cái cơ thể với đường cong đầy mềm mại ấy của cô lại chạm vào cánh tay tôi, khiến tôi không thể không để ý.

Mà nói gì thì nói, Fujioka trang điểm theo phong cách gyaru nhưng khuôn mặt lại cực kì ưa nhìn. Vì đã quen với Hina gyaru ở thế giới cũ, nên phong cách trang điểm gyaru này cũng nằm trong khoảng mà tôi chấp nhận được. Mặc dù tôi thích kiểu trang điểm nhẹ hơn một chút... Giống như kiểu trang điểm mà Hina và Sachie-san ở thế giới này vậy, nó trông vừa mắt hơn.

Trong lúc tôi đang suy nghĩ mông lung và lơ đễnh, tôi nhận ra Fujioka đang nhìn thẳng vào mặt tôi.

Và khi tôi còn đang bị khuôn mặt Fujioka làm xao nhãng, cô ấy đột nhiên tóm lấy phần dưới của ôi!? Cái quái gì? Sao tôi lại cương lên thế này?

Fujioka vừa nắm chặt cái vật đang cương vô thức của tôi, cô vừa nói:

"Có lẽ cậu đang nhớ lại lần đầu tiên của cậu với tớ ở cái phòng sinh hoạt Câu lạc bộ này và bị kích thích nhỉ? Cậu lại muốn làm chuyện đó lần nữa rồi sao?"

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!

Ghi chú

[Lên trên]
Tôn Hoàng Thương Di là một phong trào phản đối mạnh mẽ việc mở cửa đất nước và tiếp nhận văn hóa, công nghệ phương Tây. Những samurai phái Tôn Hoàng Nhương Di là những người chiến đấu để bảo vệ truyền thống Nhật Bản và loại bỏ mọi ảnh hưởng từ nước ngoài.
Tôn Hoàng Thương Di là một phong trào phản đối mạnh mẽ việc mở cửa đất nước và tiếp nhận văn hóa, công nghệ phương Tây. Những samurai phái Tôn Hoàng Nhương Di là những người chiến đấu để bảo vệ truyền thống Nhật Bản và loại bỏ mọi ảnh hưởng từ nước ngoài.