Phần I Hồi 6: Háo hức vì buổi hẹn hò? Hay lo lắng thót tim vì bị hiểu lầm?

Chương 88: Tôi nhận ra rằng màn kịch của mình đã qua mặt được cô ấy

Chương 88: Tôi nhận ra rằng màn kịch của mình đã qua mặt được cô ấy

Rầm… Uỳnh!

Tôi ngã lăn khỏi ghế, cố gắng tạo khoảng cách với Fujioka... và dùng cả hai tay nắm chặt chiếc ghế, đặt nó giữa tôi và cô ấy tạo thành một bức tường chắn.

Tôi ẩn mình sau chiếc ghế và phản kháng lại cô ấy:

"Đừng có đột ngột chạm vào tớ như thế, cậu làm tớ giật mình đấy!"

"Người giật mình là tớ mới đúng. Cậu nhỏ cương một cách ngon lành như thế ngay trước mặt một nữ sinh đang chăm chú học bài... Kyoucchi rõ ràng đang dụ dỗ tớ còn gì?"

Fujioka nói.

Nếu xét tình huống này theo thế giới cũ của tôi, đó là cảnh một nữ sinh đồng ý học chung trong phòng kín, cố ý để lộ hết phần váy, thậm chí còn bị ướt cả bên trong váy... Một tình huống không nói nên lời, khiến nam sinh vô tình phải gánh lấy hậu quả! Fujioka không có tội? Người có tội chính là tôi mới đúng!

Không, không, không! Cậu tự ý chạm vào mà không có sự đồng ý vẫn là không được!

"X-Xin lỗi Mio. Tớ không có ý đó, cũng không có ý dụ dỗ gì... Khoan đã!? Tớ đã bị Mio lấy đi cái ngàn vàng rồi ư!?"

Tôi sực nhớ ra một điều tối quan trọng. Bị nắm chặt lấy cậu nhỏ đang cương và được cô ấy tiết lộ thông tin gây sốc khiến tôi suýt nữa đã bỏ qua từ khóa cực kỳ quan trọng: "lần đầu tiên của cậu với tớ ".

Điều này là thật sao? Vì hôm nay tôi mới biết cô ấy cũng từ cùng một Câu lạc bộ nên tôi nghĩ có lẽ chúng tôi có quan hệ gì đó, nhưng việc Tatara Kyousuke người có phần hướng nội và sợ con gái đã bị Fujioka lấy đi cái ngàn vàng thì hơi... Hay là Fujioka là dạng 'Gyaru tử tế với dân hướng nội' một người có thể được coi là thánh sống ở thế giới cũ của tôi?

Không lẽ cô ấy là người yêu của tôi? Nếu đúng vậy, mặc dù là do mất trí nhớ, nhưng từ trước đến giờ tôi đã đối xử với Fujioka thật sự vô sĩ và cực kì lạnh nhạt...

Trong lúc tôi đang suy nghĩ rối bời như vậy, Fujioka bất ngờ bật cười thành tiếng.

"Xin lỗi, xin lỗi. Tớ không nghĩ Kyoucchi lại tin thật như thế. Ahahaha, cậu đúng là bị mất trí nhớ rồi nhỉ?"

Cô ấy đột nhiên nói thẳng thừng điều này, như một cú đánh trực diện vào sự thật. Fujioka là thám tử lừng danh ư? Sự thật luôn chỉ có một mà thôi?

“À thì, ở bệnh viện, lúc tớ được lớp trưởng dẫn đến thăm, tớ đã thấy hơi lạ rồi. Kyoucchi bỗng nhiên không còn thù hằn gì với tớ, lại còn hùa theo tớ bằng những câu đùa thô tục và thậm chí còn thuyết giảng cho tớ nữa.”

“Cái ánh mắt luôn coi tớ là kẻ thù dù cùng Câu lạc bộ, cái biểu cảm từng đối với tớ đầy thù hằn mỗi khi kết quả cuộc thi ảnh được công bố đã biến mất hoàn toàn luôn mà. Bỗng nhiên trở nên than thiện và giống như một thanh niên tốt bụng nhưng tâm hồn hơi đen tối một tí vậy.”

Cậu của trước đây mà bị gọi là "Kyoucchi" là nhất quyết sẽ làm mặt khó coi và quát tớ dừng lại. Thế mà bây giờ cậu lại gọi tớ là "Mio" một cách rất tự nhiên. Tớ đã định tìm cơ hội để xác nhận, nhưng sau khi nghe tiền bối Mittsu nói, tớ nghĩ hôm nay là cơ hội tốt nhất để nói chuyện."[note84189]

Nghe Fujioka nói, tôi mới nhận ra rằng màn kịch về việc tôi bị mất ký ức bấy lâu nay đã hoàn toàn qua mặt được cô ấy.

Hơn nữa, "tiền bối Mittsu" mà cổ nói hiển nhiên là tiền bối Sakurajima Mitsuko nhỉ, tức là tiền bối Sango. Phải chăng tiền bối Sango cũng đang nghi ngờ tôi nhỉ?

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!

Ghi chú

[Lên trên]
Ở đây Fujioka gọi là Mittsu paisen thay vì senpai. Cách gọi này mang tính thân mật hơn thường hoặc đơn giản là suồng sã
Ở đây Fujioka gọi là Mittsu paisen thay vì senpai. Cách gọi này mang tính thân mật hơn thường hoặc đơn giản là suồng sã