Phần I Hồi 6: Háo hức vì buổi hẹn hò? Hay lo lắng thót tim vì bị hiểu lầm?

Chương 101: Cậu ấy vừa hét lên vừa bóp cò

Chương 101: Cậu ấy vừa hét lên vừa bóp cò

Bọn tôi chia đôi hóa đơn rồi rời khỏi quán.

Lúc đầu tôi định rút ví ra trả hết tiền ở quầy, nhưng Hina kéo tay áo tôi lại. Cô ấy nhón chân và thì thầm vào tai tôi: "Bọn mình chia đôi hóa đơn đi".

Lời thì thầm bên tai khiến lòng tôi xao xuyến, nhưng tôi còn lo hơn khi Hina mở ví ngay cạnh ví tôi. Thật ra, tôi đã chuẩn bị sẵn bao cao su trong ví cho những trường hợp bất khả kháng.

Không, xin mọi người đừng hiểu lầm. Tôi không hề có ý định sử dụng bao cao su khi chưa xác nhận lời tỏ tình.

Chỉ là, Hina là một cô gái thuộc thế giới đảo ngược sự trong trắng này nên khả năng tôi bị cậu ấy mời gọi làm chuyện đó không phải là không thể.

Chính vào trường hợp đó, vì tôi lo lắng cho sức khỏe của Hina, người phải dùng thuốc ức chế miễn dịch, nên tôi nghĩ bao cao su là tuyệt đối cần thiết và chỉ chuẩn bị sẵn mà thôi. Chà, để mà nghĩ lại thì... đây rõ ràng là có ý đồ đen tối rồi. Tôi đúng là một thằng vô liêm sỉ mà.

Nhưng tôi không muốn tôi hoặc Hina lâm vào tình cảnh khó xử vì thiếu sự chuẩn bị.

May mắn là tôi đã không bị bại lộ chuyện mang theo bao cao su, nên tụi tôi đi thẳng đến tiệm xe đạp.

Gần đây có một cửa hàng bán lẻ xe đạp khá lớn tên là Cycle Base, nơi bày bán rất nhiều loại máy đo quãng đường.

"Ở đây họ bán khá nhiều loại, nhưng cái tớ định lắp lần này chỉ cần chức năng đo tốc độ, quãng đường, và tổng quãng đường tích lũy là đủ rồi, cho nên là..."

Tôi chọn vài mẫu và kiểm tra mặt sau của bao bì. Hina chắc không nghĩ là có nhiều loại đến thế, cậu ấy mở to mắt kinh ngạc khi nhìn vào những mẫu đắt tiền có trang bị thêm GPS.

"À, tớ không nghĩ mình cần đến loại có GPS như Garmin đâu. Nếu chỉ dùng để chạy quanh nhà thôi thì thêm cái GPS phí lắm, loại 2100 yên này là đủ rồi.

Tớ sẽ mua cái này để lắp lên xe đạp của Hina. Cái này là do tớ yêu cầu lắp thêm nên cứ để tớ trả tiền nhé."

Nói rồi, tôi đi đến quầy tính tiền. Kể cả với dây buộc để lắp đặt máy, tổng cộng vẫn chưa đến 3000 yên. Tôi định lát nữa sẽ ghé qua nhà Hina để lắp máy đo quãng đường cho cậu ấy.

Thế là, tôi có thêm chút hứng thú cho buổi chạy bộ ngày mai.

Sau đó, chúng tôi quyết định ghé vào một trung tâm trò chơi điện tử để chơi một lát. Tôi cố gắng thử qua trò gắp thú, nhưng do chưa quen nên cuối cùng chẳng gắp được con nào. Mất thể diện thật đấy.

"Khó thật đấy nhỉ. Kyousuke-kun còn không gắp được thì tớ chịu thua rồi." Hina nói xong liền thử nhưng cậu ấy cũng không gắp được con nào.

Trong anime, họ gắp dễ dàng lắm mà ta, nhưng cái tay gắp thú lỏng lẻo thế này thì làm sao mà gắp được nhỉ?

Khi tôi đang nói với Hina về chuyện đó, một học sinh tiểu học đã điều khiển cần cẩu ở một máy gắp khác, dễ dàng gắp được con thú bông. Tôi và Hina nhìn nhau và cười một cách bất lực.

Chúng tôi thử chơi trò bắn súng hành động tiêu diệt xác sống.

Cứ mỗi lần xác sống áp sát, Hina lại ôm đầu và ngồi thụp xuống, khiến bọn tôi bị Game Over ngay lập tức và cậu ấy rưng rưng nước mắt.

Việc Hina mất bình tĩnh và không ngừng nổ súng, miệng liên tiếp kêu "Êi! Êi!" trong khi zombie dần áp sát đối với tôi mà nói khá là mắc cười, nhưng tôi sợ nếu mình nói ra điều đó sẽ khiến cậu ấy không còn kêu những tiếng kêu dễ thương đó nữa, nên tôi cố nhịn cười và chiều ý Hina và bảo vệ cậu ấy.

Rời khỏi trung tâm game, tôi hỏi Hina, người cứ liên tục nhìn xung quanh. "Hôm nay đến đây thôi nhỉ?"

"Ừm, đến lúc về rồi nhỉ... Ừ, ta về thôi." Cậu ấy nói với nét mặt có chút u sầu. Chắc vẫn muốn chơi thêm nữa đây mà.

Hai chúng tôi cùng đi tàu về, tôi ghé qua nhà Hina và lắp thêm máy đo quãng đường lên chiếc xe đạp kiểu Nhật.

Để mà nói thì bọn tôi đã có những khoảnh khắc hồi hộp và vui vẻ bên nhau. Đây cũng được xem là một buổi hẹn hò tuyệt vời mà nhỉ?

Hãy bình luận để ủng hộ người đăng nhé!