Phần I Hồi 6: Háo hức vì buổi hẹn hò? Hay lo lắng thót tim vì bị hiểu lầm?
Chương 86: Vậy tớ nghĩ là mình nên bắt đầu thói quen chạy bộ vào buổi sáng thì hơn (Góc nhìn của Hina)
1 Bình luận - Độ dài: 810 từ - Cập nhật:
"À đúng rồi. Kỳ nghỉ hè năm nay Câu lạc bộ Nhiếp ảnh bọn tớ có tổ chức một chuyến du lịch nhằm chụp ảnh ở biển, Hina có muốn tham gia cùng không?"
Trong lúc mải mê suy tư thì Kyousuke-kun bất ngờ rủ tôi tham gia chuyến du lịch nào đó.
Ổn không nhỉ? Việc mang tôi đi theo có làm phiền đến cậu ấy không?
"Ể... Tớ không phải thành viên, đi theo có được không? Có làm phiền cậu không?"
Những suy nghĩ trong đầu cứ thế tuôn ra một cách đầy thật lòng. Thực ra, tôi muốn hỏi thẳng là có làm phiền khoảng thời gian cậu ấy ở cùng tiền bối Sango không nhưng may là đã kìm lại.
"À thì... Dạo này tần suất gặp nhau của hai đứa mình bị giảm đi kha khá mà, với trước giờ tụi mình cũng ít có dịp ra ngoài cùng nhau. Nếu Hina bị coi là người ngoài và không được tham gia thì tớ có thể nói cậu là mẫu ảnh, hoặc cùng lắm thì cậu gia nhập làm thành viên luôn là được mà."
"Với lại, tớ tuyệt đối sẽ không bao giờ cảm thấy Hina phiền đâu."
Lòng tôi vỡ òa khi thấy Kyousuke-kun có vẻ rất muốn rủ tôi tham gia cùng.
"Tớ biết cậu đang dùng thuốc ức chế miễn dịch nên không được ra nắng quá lâu, và tớ hiểu cậu phải cẩn thận khi ra biển. Theo tớ, cậu cứ việc chơi hết sức mình đi, chỉ cần theo dõi tình trạng sức khỏe của mình là được. Nếu cậu thấy vất vả khi phải thoa kem chống nắng thì tớ có thể giúp cậu."
Thấy cậu ấy nói năng một cách đầy thành khẩn như vậy, tôi không khỏi ngăn nụ cười tủm tỉm.
"Cậu muốn chụp ảnh tớ trong bộ đồ bơi đến như vậy sao? Kyousuke-kun thật là biến thái quá nha. Hơn nữa... Cậu đang nói những chuyện không tưởng như là giúp tớ thoa kem chống nắng vậy!"
Tôi định trêu cậu ấy một chút, nhưng không ngờ mặt Kyousuke-kun lại đỏ hơn tôi nghĩ, khiến tôi vô thức cũng xấu hổ theo.
Tôi cảm thấy đầu mình xoay mòng mòng khi nghĩ đến cảnh Kyousuke-kun có thể sẽ dùng mấy tấm ảnh của tôi trong bộ đồ bơi để làm tài liệu giống như đã làm với bức ảnh mặc đồ ngủ hôm trước.
"Được thôi, lâu rồi tớ cũng chưa được đi biển. Thật đáng để mong đợi đấy nhỉ."
Toàn bộ cảm giác bối rối, hụt hẫng trong tôi dường như tan biến hết. Nếu được, tôi thật sự muốn được đi cùng người mình thích, cùng với Kyousuke-kun.
Và cả những chuyện tôi đang băn khoăn cũng vậy. Mối quan hệ giữa Kyousuke-kun và tiền bối Sango là chuyện của riêng họ, việc của tôi hiện tại chỉ có cố gắng làm những gì mình có thể làm mà thôi. Tôi cảm thấy vui khi tôi và Kyousuke-kun lại có thêm một lời hứa mới.
Khi đến ga, trước đó tôi từ nhà đi ra ga bằng xe đạp, còn Kyousuke-kun thì đi bộ. Nhưng cậu ấy kiên quyết nói rằng sẽ đưa tôi về nhà.
Tôi định cất xe đi và đi bộ cùng thì cậu ấy bảo tôi cứ dùng xe đạp cũng không sao.
Tôi để túi đồ mua sắm và hành lý của Kyousuke-kun vào giỏ xe đạp của mẹ rồi đạp từ từ đi, còn riêng Kyousuke-kun thì đuổi theo sau.
Khi Kyousuke-kun tăng tốc, tôi đạp xe còn phải cố gắng lắm mới theo kịp được cậu ấy. Tôi cảm thấy phấn khích như thể mình là quản lý của Câu lạc bộ mà tôi từng đọc trong mấy bộ manga vậy.
"À mà, ba hôm trước cậu có đi chạy bộ vào buổi đêm đúng không?"
Tôi nhớ lại hình ảnh chạy vào buổi đêm của Kyousuke-kun từ cửa sổ.
"Con trai không nên chạy bộ quá muộn vào buổi tối đâu. Tớ nghe nói có mấy người phụ nữ biến thái hay ra ngoài vào giờ đó lắm đấy."
Tôi nói vậy vì sợ Kyousuke-kun lỡ may bị ai đó xâm hại. Cậu ấy gật đầu và nói:
"Vậy tớ nghĩ là mình nên bắt đầu thói quen chạy bộ vào buổi sáng thì hơn. Tạm thời, tớ sẽ chạy vào mỗi buổi sáng trong kỳ nghỉ xuân."
Tôi nghĩ tôi cũng nên tham gia đạp xe cùng cậu ấy.
Nếu vậy, tôi sẽ có cơ hội để gặp cậu ấy mỗi ngày trong kỳ nghỉ xuân, điều này hẳn sẽ rất vui đây.
Vui sướng tột cùng vì sắp có thêm một lời hứa nữa, tôi dồn sức vào chân đạp, quý trọng khoảnh khắc riêng này của hai đứa.
1 Bình luận