Gakkou Ichi no Bishoujo t...
Tetsubito Jusu Tantan
  • Bạn phải đăng nhập để sử dụng bookmark
Tùy chỉnh

WN

Chương 13: Đứa trẻ đơn độc mang tên Asashina Arisa (2)

9 Bình luận - Độ dài: 2,263 từ - Cập nhật:

<<Góc nhìn của Arisa>>

Tôi ngay lập tức bỏ điện thoại xuống và chạy đến ôm cô gái vừa phát ra giọng nói đó.

“Shizuku, tớ đã phải đợi cậu lâu lắm rồi đấy!!”

“Kyaa! Mouu.”

Tôi cao hơn Shizuku tầm mười cm, nên mỗi khi tôi ôm cô ấy, cả cơ thể của cô ấy đều nằm gọn trong vòng tay tôi.

Tôi thực sự rất hạnh phúc khi Otsuki Shizuku - người bạn thân nhất, cũng là bạn thuở nhỏ của tôi - tới bên tôi những lúc cô đơn như này.

“Hôm nay cậu không về nhà với tớ nên tớ buồn lắm đó!”

“Xin lỗi mà, Arisa.”

“Muu. Tìm cách an ủi tớ đi!”

“Tớ đã chuẩn bị món cà ri yêu thích của Arisa nè!! Bọn mình ăn cùng nhau nha!”

“Yayy!!”

Tôi thích cà ri Shizuku nấu lắm đó! Shizuku mỉm cười rồi bước tới phòng bếp.

Vậy là, tôi quyết định sẽ tiếp tục giết thời gian trên ghế cho tới khi cậu ấy nấu xong.

“Cậu lại nằm dài trên sofa nữa à? Áo cậu nhăn hết rồi kìa.”

“Tại… tớ chán.”

“Cậu rửa tay chưa thế? Cậu phải rửa tay và súc miệng trước khi ăn đó!”

“Vâng~thưa mẹ!”

“Tớ luôn sẵn sàng để chăm sóc một đứa con như cậu.”

Ở trường, tôi luôn diễn tròn vai “học sinh ưu tú”, lúc nào cũng nghiêm khắc và khó tính với bạn bè; nhưng khi ở nhà thì dịu dàng hơn với Shizuku.

Vì cô ấy là bạn thuở nhỏ, cũng là người mà tôi quý trọng nhất mà! Shizuku là người tôi tin tưởng nhất nếu không tính tới các thành viên trong gia đình và họ hàng.

Tôi có thể khẳng định rằng cô ấy cực kì tuyệt vời, tốt bụng, đáng yêu có thể lo mọi việc trong gia đình.

“Cậu để đồng phục ra chỗ này để tí tớ đi ủi cho, khoan đã đừng có cởi quần áo ngay chỗ này chứ!!… Arisa, “cái đó” của cậu lại to lên à?”

“Hmmm, đúng vậy thật.”

“Tớ ra cửa hàng tạp hoá để mua chút đồ lót nha. Mà cậu có muốn đi mua sắm vào thứ bảy và chủ nhật tới không?”

“Có chứ!”

Aah~ mình thực sự có thể dựa dẫm vào Shizuku nhiều tới vậy sao? Tôi cũng chẳng biết có phải do mình quá lười hay không.

Liệu mọi người có thắc mắc tại sao Shizuku lại giúp đỡ tôi nhiều đến như vậy?

Thực ra thì từ lúc anh trai tôi sống xa nhà, tôi đã phải tự thân vận động trong cái căn nhà khổng lồ này. Và mỗi khi tôi tự nấu ăn thì… lần nào cũng thành một đống hỗn độn cả.

Tôi còn bất lực với việc dọn dẹp, giặt rũ, nên là Shizuku - người bạn thuở nhỏ đáng quý - đã đến để giúp tôi.

Cô ấy lúc nào cũng quan tâm tới mọi người xung quanh, nên cô không dám để tôi lại một mình vì như thế quá “nguy hiểm”.

Vậy là, sau khi trao đổi với bố mẹ, tôi cuối cùng đã được cho phép thuê Shizuku về làm giúp việc.

Shizuku lúc đó cũng đang cần một công việc bán thời gian để phụ giúp gia đình khi vào sơ trung nên lập tức đồng ý làm giúp việc cho tôi.

Từ hôm đó, Shizuku nấu ăn cho tôi mỗi ngày ba bữa, dọn dẹp nhà cửa vào các ngày cuối tuần. Nghe thì có vẻ khá vất vả với một học sinh sơ trung còn bận bịu với học tập, nhưng cô ấy nói là vào những ngày trong tuần thì sẽ có giúp việc riêng, nên những việc khác ngoài nấu ăn không quá nặng nề với cô.

Tôi ngửi thấy mùi cà ri thoang thoảng trong không khí rồi này. Thơm thật đấy!

Mọi người thường nói cà ri chứa “hương vị của gia đình”, nhưng với tôi, cà ri còn là một món đặc biệt hơn, một món ăn mà đã in sâu vào trong tâm trí tôi.

“Hôm nay trên đường đi học về, tớ đã gặp Kokoro đó! Ba người bọn tớ đi bộ về nhà với nhau, vui lắm ấy!”

“Cậu ấy còn khỏe không vậy Arisa?”

“Cậu ấy vẫn chẳng thay đổi gì cả. Cậu ấy lúc nào cũng vùi đầu vào hoạt động câu lạc bộ thôi.”

“Vậy à? Giá như bọn mình không học khác trường thì chắc giờ đây cả ba đã có thể cùng ăn tối như ngày xưa rồi...”

Tôi là bạn thuở nhỏ của Shizuku và Kokoro, những người luôn ở bên tới khi tốt nghiệp sơ trung.

Nhưng Kokoro, người được thiên phú năng bơi bơi lội, giờ đây đang học cùng trường với anh tôi. Đó là một ngôi trường thể thao danh giá trong vùng.

Bọn tôi giờ đã lên cao trung rồi, nên chắc chắn sẽ không thể tránh khỏi những cuộc chia ly.

Dù vậy thì sự cô đơn vẫn cứ thế tồn tại trong tôi, vì cả tôi lần Shizuku đều chẳng có mấy người bạn thân thiết.

Tôi ngồi vào bàn ngay khi nghe được giọng nói:

“Cà ri chín rồi đây ~”

“Tớ thì không thấy vấn đề gì nếu Kokoro cảm thấy hài lòng với quyết định của bản thân. Nhưng gần đây thì thú thực tớ có hơi lo lắng một chút vì cậu ấy chẳng còn nhắn tin với tớ nhiều như trước nữa…”

“Shizuku, đó là tại…”

“Line của tớ chứa đầy tin nhắn của cậu mà Arisa, nên tớ không thấy cô đơn đâu! Cậu cứ yên tâm đi! Mà này…”

Shizuku đặt bát cà ri ngay trước mặt tôi, mùi thơm dễ chịu tỏa ra ngay lập tức đánh thức chiếc dạ dày háu ăn. Có vẻ như nhiêu đây chưa đủ để lấp kín cái bụng của Arisa này rồi.

À, bụng tôi vốn đã chứa mấy cái bánh kếp, nên nếu tôi ăn thêm cà ri thì chắc chỉ được ba bát nữa là cùng.

Shizuku cũng lấy cho mình một bát. Cô nở một nụ cười tươi khi nhận thấy ánh nhìn của tôi.

“Nãy cậu bảo là ba người bọn cậu cùng nhau về nhà, vậy thì ngoài Kokoro ra cậu còn đi cùng ai thế?”

“Ugh!”

Tôi lại lỡ miệng nữa. Tôi vì quá hạnh phúc khi gặp lại Shizuku mà quên giữ bí mật về cuộc hẹn hôm nay.

“Hôm nay, tớ khá rảnh nên đã mời Kogure-kun ra quán cà phê để hỏi về lí do mà cậu ấy hôm nào cũng tới bắt chuyện với cậu.”

“Eh? Cậu làm vậy thật à?? Mouu! Cậu mới lần đầu nói chuyện với Kogure-kun mà đã “đè” cậu ấy ra thẩm vấn rồi á?”

“Nếu ai đó có ý định làm hại Shizuku của tớ thì việc tìm ra sự thật càng sớm càng tốt chứ?”

“Ừ thì… nhưng mà cậu đã cùng với Kogure-kun về nhà nên cậu ấy không bị làm sao đâu đúng không?”

“Thật… mà”

“Tớ đã bảo rồi! Kogure-kun không phải là người xấu đâu!”

Kogure-kun hử?

Đó là tên của một nam sinh trong lớp tôi. Ấn tượng đầu tiên của tôi về cậu ấy của tôi là một người vô hình như không khí. Ấn tượng đó mãi không thay đổi cho tới khi tôi lần đầu trò chuyện với cậu ấy.

Cậu ấy không hẳn là người tốt nhưng cũng không phải người xấu, nói đúng hơn là một người hoàn toàn “bình thường”, chẳng có gì nổi trội. Dẫu vậy… tôi lại cảm thấy khá thoải mái khi được ở bên cậu.

“Ừ, cậu ấy không phải người xấu thật.”

“Ehh? Heeee cậu hôm nay thẳng thắn quá nhỉ? Nhưng mà lạ lắm nha, một người ghét con trai như Arisa thì sao lại muốn về nhà với cậu ấy nhỉ?”

“Cậu nói chả khác gì Kokoro cả.”

Tôi là người luôn cảnh giác với đám con trai có cảm tình với tôi.

Là người từng chứng kiến hàng chục, hàng trăm, thậm chí hàng nghìn người con trai nhìn tôi bằng ánh mắt kinh tởm, tôi chưa từng nghĩ mình có thể tin tưởng bất kì đứa con trai nào.

Nhưng thực sự, tôi cũng muốn được yêu đương như bao người khác. Tôi đã đọc toàn bộ chỗ manga tình cảm của Shizuku, và đôi khi tôi cũng muốn được một lần “rơi vào lưới tình” giống trong truyện.

Nhưng đời không như là mơ, tôi chưa bao giờ hứng thú với một ai, có lẽ là do tất cả những người khác giới trừ họ hàng của tôi ra đều tiếp cận tôi với ý đồ thầm kín.

Tôi luôn tự nhủ(mà sự thật đúng là như vậy) rằng yêu đương khi còn đang học sơ trung là không cần thiết, vì chỉ có một số ít có thể thực sự tiến tới hôn nhân. Vậy nên khi học cao trung, hoặc tốt nhất là đã có công việc ổn định thì yêu đương mới thực sự có ý nghĩa.

Tôi rất tự hào về hoàn cảnh gia đình mình và cả là ngoại hình của bản thân, nên tôi chắc chắn rằng mình sẽ tìm được một người đàn ông xứng với mình sau này.

Tuy thế, tôi cũng không thể giải thích được nguyên nhân mà tôi lại có thể cởi mở với Kogure-kun đến vậy. Tôi cứ nghĩ rằng mình đã luôn cảnh giác với con trai rồi kia mà…

Thật may là cậu ấy đang để ý tới Shizuku chứ không phải tôi.

“Chắc chắn Kogure-kun không phải hạng người xấu vì Arisa đã sẵn sàng bỏ qua cho cậu ấy mà. Ban đầu tớ nghĩ cậu ấy bắt chuyện với tớ để tiếp cận Arisa cơ, nhưng chắc tớ lầm rồi.”

“Tớ cũng có khác gì cậu đâu.”

Tới giờ, chẳng có mấy ai thực sự để ý tới Shizuku cả. Đám con trai chỉ bắt chuyện với cô để tìm cách tách cô ấy ra khỏi cuộc đời tôi mà thôi. Vậy nên, tôi đã sử dụng rất nhiều những biện pháp khác nhau để ứng phó với bất cứ ai có ý định tiếp cận Shizuku… Kogure-kun cũng gặp không ít khó khăn trước cách xử lí không khoan nhượng ấy.

“Nhưng tớ cảm thấy hơi khó chịu khi bị Kogure-kun khinh thường đấy.”

“Eh?”

“Không có gì đâu. Khả năng cao cậu ấy bắt chuyện với cậu là do ngẫu hứng thôi. Nhưng cũng không ngoại trừ khả năng cậu ấy thích cô gái xinh đẹp nhất thế giới mang tên Shizuku này nhỉ?”

“Mouu! Chỉ có hai người là cậu và Kokoro mới nói tớ như thế thôi, chứ tớ chỉ là “cục đá ven đường” nếu so sánh với hai cậu.”

Kogure-kun chưa thể bày tỏ cảm xúc với Shizuku ngay bây giờ được.

Trước hết, hai cậu ấy phải nâng mỗi quan hệ của họ lên trên tình bạn đã vì…

Tôi đột nhiên nghe thấy tiếp “bíp” chói tai từ điện thoại. Hiển thị trên màn hình là một thông báo tin nhắn.

“Onii, ah, tin nhắn của anh Shizuru nè”

“Eh? Shizuru-san?”

Cả khuôn mặt của Shizuku như bừng sáng lên sau khi thấy tin nhắn của anh trai tôi.

Chao ôi, Shizuku đáng yêu quá!! Tôi rất thích những lần cô ấy để lộ biểu cảm đáng yêu thế này.

Mọi người thấy đấy, người vừa nhắn tin cho tôi là Shizuru - anh trai tôi, hiện giờ đang sinh sống ở kí túc xá và ít khi về nhà.

Tất cả bọn tôi, bao gồm tôi, Shizuku và Kokoro đều quen anh ấy từ nhỏ. Dưới góc nhìn của một người em gái, anh quả thật rất nổi tiếng.

Chẳng có học sinh nào ở trường tôi ngoại trừ Hirasawa Reo có thể sánh ngang với anh ấy về thể hình đâu.

Tôi đọc lướt qua tin nhắn anh vừa gửi.

“Shizuku, ngày mai anh ấy về nhà đó! Cậu có muốn mời anh ấy ăn tối với bọn mình không?”

“Thật á? Vậy thì tớ phải chuẩn bị bữa tối thật kĩ lưỡng!! Tại lâu lắm rồi tớ chưa gặp Shizuru-san mà.”

Cô đỏ mặt rồi đặt tay lên ngực.

Thật ra thì Shizuku đã thích anh ấy từ lâu rồi. Tiếc thay, đây lại là một tình yêu bị cấm đoán, vốn sinh ra không phải để được tồn tại.

Tôi phải hành động nhanh thôi, phải nhanh thôi… Nếu không thì… Shizuku sẽ phát hiện ra…

Nếu cô ấy tìm ra sự thật thì tình bạn giữa ba người bọn tôi (tôi, Shizuku và Kokoro) coi như chấm dứt!

Tôi phải khiến cậu ấy hành động nhanh hơn để ngăn chặn hậu quả!!

Oh, vẫn còn tin nhắn Line chưa đọc.

Nhớ lại thì lúc nãy cuộc trò chuyện giữa tôi và Kogure-kun vẫn còn đang dang dở. Chắc là tin nhắn của cậu ấy rồi.

[Kogure Ryoma]: “Tớ gửi cậu công thức làm sốt caramel cho bánh kếp rồi đó! Nếu được thì cậu nên rủ Otsuki-san ăn cùng cho vui”

“Shizuku này”

“Sao vậy?”

“Tớ muốn ăn món này vào sáng mai.”

Tôi phải cố gắng để giúp Kogure-kun bày tỏ tình cảm của cậu ấy… để xoá tan mọi vấn vương trong lòng Shizuku!

“Đó là món bánh kếp, à cả thịt gà cốt lết cho bữa tối nữa!!”

Bình luận (9)
Báo cáo bình luận không phù hợp ở đây

9 Bình luận

Mỗi thg 2 bịch là đẹp rồi, hoặc 0 mình a main 6 bịch cũng đc <"
Xem thêm
bắn rồi ahhhh
Xem thêm
Bạn bè *** gì mà chơi kiểu này
Xem thêm
Con kokoro (bơi) đang hẹn hò với anh trai à =))
Xem thêm
Mỗi thằng 2 bịch sữa chia ra mà hưởng chắc luôn, TFNC :)))
Xem thêm
Là gì vậy bro ?
Xem thêm
@Dark_ShadowNight09: thanks for new chap đấy bro:)
Xem thêm